Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể - Chương 3737: Thấy một lần Tiêu Dao lầm cả đời hàm kim lượng, thông gia sẽ trả là tuyển phi đại hội? (length: 9399)

Mà sau đó, cũng có một số nhân vật đỉnh cấp lựa chọn Ngọc Phi Yên hoặc là Sở Huyền Âm.
Đến mức người được vạn chúng chú mục Quân Tiêu Dao, thì vẫn luôn không đứng dậy.
Rất nhiều người đều hiểu được điều này.
Với thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao, không cần thiết phải tham gia cái hội thông gia này.
Sau đó, chính là cuộc tranh phong giữa các nam tử.
Nếu nhiều nam tử cùng chọn một nữ tử.
Vậy chỉ có hai lựa chọn.
Biết khó mà lui, hoặc là đánh bại người cạnh tranh khác.
Trong hư không phát ra âm thanh ầm ầm, lực lượng quy tắc xen lẫn tuôn trào.
Hóa thành những không gian để giao đấu đối chiến.
Một số nam tử cũng vì tranh đoạt chút tình cảm của giai nhân, mà ra tay tranh phong, thi triển hết thủ đoạn.
Các cuộc so tài đều cực kỳ kịch liệt.
Nhưng đáng chú ý là, các giai nhân Nghê Thường tộc dường như không hề để ý các nam tử đang tranh phong kia.
Ngược lại mơ hồ nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt đều mang theo từng tia từng tia khát khao ướt át.
Mà trong cuộc tranh phong kịch liệt này.
Cuối cùng, mỗi một vị giai nhân Nghê Thường tộc đều chỉ còn lại một nam tử.
Về thiên tư tu vi, bối cảnh thực lực các phương diện, xem như xuất chúng nhất.
Sau đó là, các nữ tử Nghê Thường tộc này sẽ hé lộ tên ý trung nhân đã khắc trong ngọc phù của mình.
Một vị Thiên Nữ Nghê Thường tộc, ngọc phù trên tay ngọc bay lên trời.
Trong đó vầng sáng xen lẫn, hiện ra một cái tên.
Quân Tiêu Dao!
Vị Thiên Nữ Nghê Thường tộc này, hai gò má ửng đỏ, phương tâm nhảy nhót.
Ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mang theo một chút ngượng ngùng.
Mọi người ở đó thấy vậy đều sững sờ, sau đó lắc đầu.
Vị Thiên Nữ Nghê Thường tộc này, sao lại không tự lượng sức mình, lại đi chọn Quân Tiêu Dao.
Còn người nam tử đứng trước mặt vị Thiên Nữ này, vẻ mặt không được vui cho lắm.
Hắn khổ cực tranh phong, đánh bại những người còn lại, mong muốn được mỹ nhân để mắt.
Kết quả nàng lại để ý một người xa không thể chạm tới.
Sau đó, vị Thiên Nữ Nghê Thường tộc thứ hai, ngọc phù trong tay cũng bay lên, vầng sáng bên trong hiện ra.
Lại là cùng một cái tên.
Quân Tiêu Dao!
"Ừm?" Ánh mắt mọi người lại một lần nữa cổ quái.
Rồi vị giai nhân Nghê Thường tộc thứ ba giơ ngọc phù, bất ngờ cũng hiện lên tên Quân Tiêu Dao.
Tiếp sau đó vị thứ tư, thứ năm, thứ sáu.
Khi các Thiên Nữ, thậm chí cả Thánh Nữ Nghê Thường tộc tế ra ngọc phù của mình.
Ánh mắt tất cả mọi người ở đây, từ kinh ngạc, cổ quái, lại đến chấn kinh, ngây người, không thể tin được!
Những giai nhân Nghê Thường tộc đẹp đẽ này.
Từ Thiên Nữ đến Thánh Nữ, tất cả nữ tử trong ngọc phù đều khắc tên ý trung nhân.
Đều là Quân Tiêu Dao!
Lần này, toàn trường như sôi trào.
Tất cả mọi người đều mang vẻ khó tin trên mặt.
Ở những yến hội Phong Hoa trước kia, cũng từng xảy ra tình huống nhiều mỹ nhân Nghê Thường tộc cùng thích một nam tử.
Nhưng dù sao, cũng không đến mức tất cả mỹ nhân đều chọn cùng một người.
Đây quả thực là chuyện gần như không thể xảy ra.
"Tiếp theo, không thể nào..."
Ánh mắt mọi người hướng về phía ba vị Đế Nữ Nghê Thường tộc.
Chẳng lẽ các nàng...
Ngọc phù trong tay Lạc Kiêm Gia bay lên, vầng sáng tuôn trào.
Hiện ra tên Quân Tiêu Dao.
Mọi người đối với điều này, có thể hiểu được, cũng không ngoài ý muốn.
Vũ Hoàng Tử vẻ mặt ngơ ngác, nhưng cũng không để ý lắm, cho rằng Lạc Kiêm Gia cố ý làm vậy.
Ngọc Phi Yên khóe môi mang theo một nụ cười, đáy mắt lóe lên tia sáng kỳ dị, vẻ mặt hứng thú.
Ngọc phù trong tay nàng cũng bay lên, vầng sáng bao phủ hiện ra ba chữ.
Quân Tiêu Dao!
Tất cả mọi người tâm thần chấn động, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Sở Huyền Âm.
Sở Huyền Âm hơi cắn môi, ngọc phù trong tay vầng sáng hiện lên.
Cũng vẫn là ba chữ đó.
Quân Tiêu Dao!
"Ngọa Tào, tất cả giai lệ Nghê Thường tộc đều chọn Quân Tiêu Dao!"
Thấy cảnh này, mọi người đều mắt tròn mắt dẹt.
Tuy nói Quân Tiêu Dao nhan sắc khí chất tuyệt thế, thân phận địa vị vô song, không tìm ra được mảy may tì vết.
Đơn giản chính là hóa thân của sự hoàn mỹ.
Nhưng cũng không khỏi quá khoa trương.
Mà bọn họ không biết.
Cái gọi là vừa gặp Tiêu Dao lỡ cả đời.
Hàm kim lượng này không phải chỉ nói suông.
Sau khi thấy Quân Tiêu Dao, khiến cho các nàng lựa chọn nam tử khác, đơn giản còn khó hơn lên trời.
Ta vốn có thể chịu đựng bóng tối, nếu như ta chưa từng thấy ánh sáng.
Đối với các giai nhân Nghê Thường tộc, Quân Tiêu Dao chính là ánh sáng kia.
Sau khi nhìn thấy ánh sáng, rồi lại nhìn nam tử khác, hoàn toàn không thể lọt vào mắt.
Cho nên, các nữ tử Nghê Thường tộc biết rõ mình không xứng với Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không chọn các nàng.
Nhưng các nàng vẫn dứt khoát kiên quyết, thành thật lựa chọn ý trung nhân của mình.
Bất kể kết quả thế nào.
Còn Quân Tiêu Dao vốn đang ngồi ngay ngắn bên bàn tiệc nhàn nhã uống trà xem lễ.
Bàn tay đang giơ chén trà lên, cũng hơi dừng lại.
Chuyện này có phải hơi khoa trương rồi không?
Nhìn mà cũng thấy đau tim!
Chẳng qua là điều này khiến hắn vô thức nghĩ đến một việc.
Đó chính là tổ huấn của Phong Nguyệt cổ giáo.
Chinh phục hết thảy đàn bà Nghê Thường tộc!
Như vậy coi như ở một mức độ khác đã đạt thành rồi sao?
Chỉ là loại phương thức chinh phục này, dường như có chút không giống nhau lắm thì phải.
Mặc dù kết quả không khác gì mấy.
Cho dù là Ngọc Quỳnh Thánh Hậu thấy cảnh này cũng im lặng không nói.
Bất quá, cũng là phụ nữ nên bà có thể hiểu được.
Quân Tiêu Dao, đơn giản là ánh trăng sáng trong suy nghĩ của tất cả phụ nữ.
Trước đó, lúc Quân Tiêu Dao tán thưởng nàng, đáy lòng Ngọc Quỳnh Thánh Hậu cũng có chút mừng rỡ.
Nàng nghĩ nếu mình trẻ lại chừng mười mấy vạn năm, nói không chừng sẽ động lòng cũng nên.
Huống chi là mấy cô nương đang tuổi xuân thì chứ?
Nhưng cứ như vậy, tình huống trở nên rất vi diệu.
Đây là buổi thông gia sao?
Đơn giản là đại hội tuyển phi cho Quân Tiêu Dao thôi.
Nếu Quân Tiêu Dao muốn ai, trực tiếp ngoắc tay là có thể mang đi.
Thế nhưng hết lần này đến lần khác Quân Tiêu Dao là nhân vật chính lại một mực ngồi ngay ngắn bên bàn tiệc, không tham dự vào.
Rất nhiều người ở đây đều thầm than trong lòng.
Thật đúng là, hạn thì hạn chết, lụt thì lụt chết.
Sao cứ cảm giác Nghê Thường tộc, thành một hậu cung của Quân Tiêu Dao vậy?
Chẳng lẽ sau này Quân Tiêu Dao có thể dùng vẻ nam sắc làm cả Nghê Thường tộc thần phục sao?
Mà những kẻ xấu số nhất ở đây, không thể nghi ngờ là những nam tử vì ngưỡng mộ người mình thích, mà ra tay tranh phong.
Ngươi vất vả theo đuổi nữ thần, lại thành liếm cẩu của người khác.
Điều này khiến người ta tan nát cõi lòng.
Nhưng bọn họ, lại không dám oán trách Quân Tiêu Dao chút nào.
Chênh lệch quá lớn, đến oán hận cũng không dám sinh.
Vốn sau khi các mỹ nhân Nghê Thường tộc thể hiện ý trung nhân.
Còn một khâu nữa.
Đó là bọn họ có thể khiêu chiến vị ý trung nhân kia, hoặc vị ý trung nhân đó có thể khiêu chiến bọn họ.
Nhưng vấn đề là, ai dám ra tay với Quân Tiêu Dao?
Đến suy nghĩ cũng không dám có.
Cho nên, chưa kịp các Thiên Nữ Thánh Nữ Nghê Thường tộc này nói gì.
Những người theo đuổi nam tử đã rất thức thời chủ động từ bỏ.
Những Thiên Nữ, Thánh Nữ đó cũng không để ý chút nào.
Cho dù Quân Tiêu Dao không chọn các nàng, các nàng cũng sẽ không làm oan chính mình, chọn những nam tử này.
Còn trước mặt ba vị Đế Nữ.
Nam tử đứng trước Ngọc Phi Yên và Sở Huyền Âm cũng lắc đầu thở dài, lựa chọn từ bỏ.
Bọn họ không muốn khiêu chiến Quân Tiêu Dao.
Có vết xe đổ của Thánh Hồn Minh và Lý Huyền Kỳ ở đây, họ không dại gì mà đi giẫm phải vết xe đổ đó.
Nhưng điều khiến người ta ngoài ý muốn là.
Vũ Hoàng Tử đứng trước mặt Lạc Kiêm Gia lại không hề rời đi.
Vũ Hoàng Tử âm thầm truyền âm cho Lạc Kiêm Gia.
"Thu Thủy Tinh Quân, ta có thể bảo hộ nàng."
"Đến mức sao trời lực lượng trên người Quân Tiêu Dao, sau này có thể nghĩ biện pháp mưu đồ."
"Không cần nàng phải hi sinh bản thân như vậy..."
Nhưng Lạc Kiêm Gia hoàn toàn không để ý đến truyền âm của Vũ Hoàng Tử.
Cặp mắt như thu thủy của nàng chỉ nhìn Quân Tiêu Dao.
Biết rõ bản thân không nên mong chờ điều gì.
Nhưng trong lòng vẫn còn tưởng niệm.
Cảm nhận được ánh mắt đẹp đẽ mà mang chút ai oán kia.
Quân Tiêu Dao khẽ thở dài trong lòng.
Dưới sự chú mục của mọi người.
Hắn cuối cùng đứng dậy, thân hình hiện ra giữa hư không, áo trắng như tuyết, siêu phàm thoát tục!
Giọng nói tùy tiện theo miệng hắn truyền ra.
"Vũ Hoàng Tử, cho ngươi hai lựa chọn."
"Tự giác rời đi, hoặc là..."
"Ta tiễn ngươi rời đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận