Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 3358

Chương 3358Chương 3358
 
 Ầm!
 
 Ba vị Chuẩn Đế của Huyết tộc phun máu tươi, xương cốt đứt gãy, cơ thể bị đốt cháy đen, bay ngược ra sau.
 
 "Sao lại như vậy được!"
 
 Già Tâm thấy vậy cũng hơi sốc.
 
 Nàng cũng vội vàng vận dụng chiêu thức, ấn kí trăng máu xuất hiện rõ ràng trên ấn đường.
 
 Sau đó, sau lưng nàng lại hiện ra một vầng trăng khuyết đẫm máu.
 
 Lúc trăng khuyết đâm máu xuất hiện, dường như đất trời đều bị kéo vào trong một cấm vực đầm máu.
 
 Quân Tiêu Dao lập tức cũng cảm giác được một loại lực áp chế, ập xuống trên người hẳn. Đôi mắt hắn lộ ra vẻ khác thường: "Dị tượng Huyết tộc à?"
 
 Loại dị tượng đặc biệt của tộc này cũng hơi kỳ lạ.
 
 Nhưng Quân Tiêu Dao không hề sợ hãi, chỉ cảm thấy hơi mới lạ.
 
 Hắn tiến lên một bước, sương mù Hỗn Độn sau lưng bay lên bầu trời, giống như biến thành một thế giới Hỗn Độn mơ hồ.
 
 Mà trong thế giới này, lại có một bóng dáng uy nghiêm giống như thần ma bổ trời, xẻ đôi đất trời, khởi động càn khôn.
 
 Chính là dị tượng của Hỗn Độn Thể, Hỗn Độn Khai Thiên!
 
 Dị tượng này vừa xuất hiện, dường như đất trời đều bị tách ra, khí trong nổi lên, khí đục hạ xuống, giống như biến đổi thế giới càn khôn, chấn động vô cùng dữ dội!
 
 Dưới dị tượng mạnh mẽ của Hỗn Độn Thể, toàn bộ trận pháp của Huyết tộc trực tiếp hoàn toàn tan vỡ, tất cả trận văn cũng bị phai mờ.
 
 Đồng thời, trăng máu Già Tâm triệu hồi cũng gợn sóng giống như trăng trong nước tạo nên.
 
 Hiển nhiên là không thể thừa nhận sức mạnh dị tượng của Hỗn Độn Thể.
 
 Già Tâm cũng bị đánh bay, bên khóe miệng xuất hiện vết máu.
 
 Quân Tiêu Dao chỉ ra một ngón tay, cùng lúc đó, giữa thiên hạ càn khôn, một ngón tay khổng lồ giống như đến từ viễn cổ, trải rộng vô số thần văn cổ xưa, nghiền xuống.
 
 Chính là Cổ Thần Diệt Giới Chỉ.
 
 AI Có tiếng kêu thảm thiết vang lên.
 
 Một vị Chuẩn Đế của Huyết tộc trực tiếp bị một ngón tay của Cổ Thần Diệt Giới Chỉ nghiền nát, tan nát thành vô số mảnh vỡ.
 
 Nhưng mà Huyết tộc vô cùng kỳ lạ, có thể nhỏ máu tái sinh, rất khó giết chết.
 
 Nhưng Quân Tiêu Dao sẽ không cho cơ hội này.
 
 Lửa Hỗn Độn vừa xuất hiện, đốt cháy tất cả thành tro bụi.
 
 "Muốn chết!"
 
 Hai vị Chuẩn Đế khác của Huyết tộc thấy thế, cũng chuẩn bị liều mạng, triệu hồi bí thuật Huyết tộc.
 
 Mà vẻ mặt Quân Tiêu Dao lại bình tĩnh, đưa một tay khác nắm vào trong hư không.
 
 Ngay lập tức, một hố đen hiện ra, dường như muốn nuốt sống tất cả thế gian.
 
 Có màu đen cắn nuốt pháp tắc, hóa thành xiềng xích lao ra từ trong hố đen, trói chặt hai vị Chuẩn Đế còn lại của Huyết tộc.
 
 "Đây là chiêu gì vậy?"
 
 Hai vị Chuẩn Đế của Huyết tộc cũng hoảng hốt, vô cùng sợ hãi.
 
 Nhưng mặc cho bọn họ dùng cách nào đi nữa, thì cũng không thể thoát khỏi xiềng xích cắn nuốt này.
 
 Đây là Hố đen thôn giới mà Quân Tiêu Dao đã biến đổi thông qua hố đen duy nhất, hiển nhiên sức mạnh không thể so sánh nổi.
 
 Nếu như thúc giục toàn lực, thì có thể luyện hóa tất cả, huống chỉ là hai vị Chuẩn Đế của Huyết tộc. Rất nhanh, hai vị Chuẩn Đế của Huyết tộc đã bị xiềng xích cắn nuốt kéo vào trong hố đen.
 
 Ngay lập tức, tất cả âm thanh đều biến mất.
 
 Sau khi bọn họ bị kéo vào Hố đen thôn giới, tất cả bọn họ đều trực tiếp bị luyện hóa thành năng lượng thuần khiết nhất.
 
 Chứ đừng kể đến chuyện nhỏ máu sống lại.
 
 Thấy cảnh này, khuôn mặt nhỏ của Già Tâm hơi có vẻ tái nhợt.
 
 Nàng không hề do dự, quay người muốn bỏ chạy.
 
 Quân Tiêu Dao thấy thế, vung tay lên.
 
 Phát động Cấm Tiên tầng thứ tư.
 
 Không gian xung quanh Già Tâm lập tức đông cứng.
 
 Nàng muốn tránh thoát năng lượng đỏ ngòm bùng nổ trên người, nhưng trong thời gian ngắn, rõ ràng không thể trốn thoát.
 
 Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía Tân Thái Uyên.
 
 Lúc này trên mặt Tần Thái Uyên tái nhợt không còn giọt máu.
 
 Hóa ra trước đó ở hoàng thành Đại Hạ, Quân Tiêu Dao thật sự chỉ tùy ý ra tay.
 
 Hoàn toàn không sử dụng lực lượng chân chính.
 
 "Không ngờ ngươi giấu sâu như vậy..."
 
 Tân Thái Uyên không trốn, hắn biết mình có trốn cũng không thoát được.
 
 "Tuy sớm muộn gì ngươi cũng phải chết, nhưng có hơi quá nhanh đấy."
 
 "Nếu không có chiêu mượn đao giết người này, biết đâu được ngươi còn có thể sống lâu hơn một chút."
 
 "Nhưng mà bởi vì ngươi có ý đồ với Hạ Uyển Họa, cho nên ngươi thật sự đã là một người chết."
 
 Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh lùng.
 
 Người nào dám có âm mưu với nữ nhân của hắn thì người đó đáng chết.
 
 Quân Tiêu Dao ra tay.
 
 Tất nhiên là Tân Thái Uyên cố gắng phản kháng, thi triển tổ thuật cùng với rất nhiều thần thông của thánh triều Thần Tiêu.
 
 Nhưng không hề tác dụng.
 
 Lúc sau, thậm chí hắn còn triệu hồi chiêu phòng thân mà phụ thân hẳn Tần Tiêu Đại Đế để lại cho hắn, gọi ra một sợi chân linh.
 
 Nhưng vẫn vô dụng.
 
 Quân Tiêu Dao triệu hồi Thất Thải Trảm Thiên Hồ, cùng với Đại La Kiếm Thai chém thẳng xuống, khí thế ngập trời.
 
 Trực tiếp tiêu diệt chân linh của Tân Tiêu Đại Đế, sau đó chém chết Tần Thái Uyên, máu bắn tung tóe như mưa, toàn thân bị chém thành vô số miếng.
 
 Tân Thái Uyên cũng không có năng lực nhỏ máu sống lại như Huyết tộc.
 
 Hơn nữa kiếm khí của Đại La Kiếm Thai quá mức khủng bố, trực tiếp tiêu diệt nguyên thần của Tần Thái Uyên.
 
 Vị yêu nghiệt có chút danh tiếng cấp Chuẩn Đế trong toàn bộ vũ trụ Khởi Nguyên, vẫn rơi vào trong tay Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao thu hồi Thất Thải Trảm Thiên Hồ và Đại La Kiếm Thai.
 
 Sức mạnh này không phụ sự mong đợi của hắn.
 
 Hộ thể chân linh của Tần Tiêu Đại Đế bảo vệ Tần Thái Uyên, hoàn toàn không yếu, nhưng vẫn bị tiêu diệt.
 
 Nhưng mà cứ như vậy, tất nhiên Tân Tiêu Đại Đế sẽ biết được là hắn chém chết Tần Thái Uyên.
 
 Có điều Quân Tiêu Dao cũng không quan tâm.
 
 Trước đó ở Khởi Nguyên Học Phủ, Nhị Lão Sơn Hải của Vân Thánh đế cung đã lớn tiếng.
 
 Ai dám nhằm vào hắn chính là nhằm vào Vân Thánh đế cung.
 
 Tân Tiêu Đại Đế có lá gan kia à?
 
 Hơn nữa, lần này có thể là Tân Thái Uyên âm thầm liên lạc với Huyết tộc để bao vây rồi giết hắn. Chương 3359
 
 Một chiêu ấn xuống, chân không dường như bị nén lại, và hư không sụp đổ.
 
 Nguyên Như Ý là Tư tế của Tam Sinh điện phủ, thực lực không hề đơn giản.
 
 Mặc dù sức mạnh của nàng không bằng Cơ Thái Tuế.
 
 Nhưng nàng tuyệt đối không yếu hơn những con yêu quái cổ xưa bị phong ấn khác.
 
 Thấy vậy, Quân Tiêu Dao giơ tay lên, trong lòng bàn tay có những tia sáng đan xen, cuối cùng hóa thành một bàn cờ.
 
 Chính là sức mạnh thần thông của hoàng đế loài người, Phương Thốn Càn Khôn. Quân Tiêu Dao dùng một chưởng trấn áp nó, Phương Thốn Càn Khôn trực tiếp nhốt Nguyên Như Ý và Chân Không Đại Thủ Ấn vào trong đó.
 
 Cho dù với thực lực của Nguyên Như Ý, muốn phá giải cũng không dễ dàng.
 
 Sau đó, trong một tay khác của Quân Tiêu Dao, ánh sáng thần thánh bùng phát, như thể hắn đang nắm tia ánh sáng của thiên địa sơ khail
 
 Sáng Thế Kỷ, Thần Chi Quang!
 
 Hắn dùng một chưởng ấn xuống, ánh sáng rực rỡ tiêu diệt và làm bốc hơi mọi thứ.
 
 Đông Phương Hạo gầm lên, trực tiếp hiến tế Tiên Linh Bảo Tháp, đồng thời kết nối với những kẻ có sức mạnh lớn ở bên trong, giải phóng Đế Đạo Chỉ Lực. Giúp hắn chống cự.
 
 Chỉ cần hắn có thể trì hoãn một chút thời gian, để Cơ Thái Tuế có thêm thời gian ra tay, thì hắn có thể được cứu rồi.
 
 Tuy nhiên, Quân Tiêu Dao không cho hẳn có cơ hội này.
 
 Ngay lập tức, tay kia của Quân Tiêu Dao phun trào lực tội nghiệt kiếp phạt vô tận.
 
 Sáng Thế Kỷ, Thần Chi Quang!
 
 Hai thức chồng chéo lên nhau, dao động vô song lan ra, có thể diệt hết mọi vật.
 
 Ánh sáng rực rỡ đây màu sắc hướng về phía Đông Phương Hạo, tiêu diệt tất cả.
 
 Cho dù Đông Phương Hạo là Phệ Đạo Thánh Thể, cũng không ngăn được. Hắn hiến tế đủ loại thủ đoạn dị tượng cũng đều vô dụng.
 
 Ngay cả Tiên Linh Bảo Tháp cũng bị đánh bay.
 
 Bởi vì hắn không thể phát huy hết sức mạnh của Tiên Linh Bảo Tháp.
 
 "Tháp Linh, cứu ta!"
 
 Đông Phương Hạo không khỏi gào thét lên.
 
 Nhưng bên trong Tiên Linh Bảo Tháp, hoàn toàn không có một chút âm thanh nào.
 
 Trong giây phút ngắn ngủi này.
 
 Thân hình của Đông Phương Hạo bị xé nát.
 
 Hắn nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao với đôi mắt đỏ ngầu.
 
 "Ta đã làm sai điều gì, ta không sai, †a chỉ muốn báo thù mà thôi!" "Nhưng ngươi và Vân Khê lại trở thành tảng đá cản đường của ta."
 
 "Nếu như không có các ngươi, thì không ai có thể ngăn ta phục thù cả."
 
 Ánh mắt Quân Tiêu Dao thản nhiên.
 
 Hắn mở miệng truyền âm, chỉ có một mình Đông Phương Hạo mới có thể nghe được.
 
 "Xem ra từ đầu đến cuối, ngươi vẫn chưa hiểu ra."
 
 "Quy luật vận hành của thế giới này, chưa bao giờ là đúng hay sai, mà là mạnh hay yếu."
 
 "Việc ngươi làm đúng hay sai không hề liên quan trực tiếp gì đến kết quả tốt hay xấu."
 
 Nghe đến đây, Đông Phương Hạo sửng sốt.
 
 Hắn chợt nghĩ rằng, nếu như hắn đủ mạnh thì hắn đã có thể ngăn chặn được những hành động xấu xa của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
 
 Suy cho cùng, cũng là do hắn quá yếu.
 
 Từ xưa đến nay, vẫn luôn là như vậy.
 
 "Đông Phương Ngạo Nguyệt là một nữ ma đầu!"
 
 Vẻ mặt của Đông Phương Hạo không cam lòng.
 
 Không giết được Đông Phương Ngạo Nguyệt, hắn chết không nhắm mắt. "Ngươi nói không sai, nhưng..." "Nàng ấy là nữ ma đầu của ta."
 
 Quân Tiêu Dao nói xong câu cuối cùng, đồng thời tung chiêu thức xuống.
 
 Thân hình của Đông Phương Hạo hóa thành tro bụi. Ngay cả nguyên thân cũng bị tiêu †an.
 
 Chỉ còn lại Tiên Linh Bảo Tháp đang lơ lửng trên không.
 
 Quân Tiêu Dao bước tới, trực tiếp cầm lấy Tiên Linh Bảo Tháp.
 
 Lúc này, trong Tiên Linh Bảo Tháp truyền ra giọng nói của tháp linh, kèm theo một tiếng thở dài.
 
 "Xem ra ta đã chọn nhầm người rồi." Tháp linh nói.
 
 "Sau này, ngươi hãy phò tá muội muội ta thật tốt, nếu không, ta sẽ đổi tháp linh khác." Quân Tiêu Dao bình thản nói.
 
 "Được." Tháp linh chỉ đáp lại một từ.
 
 Lúc này có tiếng rung chuyển truyền lại.
 
 Nguyên Như Ý đã phá giải được Phương Thốn Càn Khôn.
 
 Thực ra, Quân Tiêu Dao cũng không chú ý lắm.
 
 Nếu hắn nghiêm túc, thì Nguyên Như Ý không thể nào phá giải nhanh như vậy.
 
 Cơ Thái Tuế cũng đã đánh bay Pháp Thân Dị Tượng.
 
 Pháp Thân Dị Tượng trực tiếp tiêu tán, hóa thành một luồng năng lượng, trở lại người Quân Tiêu Dao.
 
 "Ngươi..."
 
 Nhìn thấy Đông Phương Hạo bỏ mạng.
 
 Sắc mặt Cơ Thái Tuế rất khó coi.
 
 Người mà hắn nói phải bảo vệ, chớp mắt đã chết rồi.
 
 Đây không phải là vả vào mặt hắn sao? Mặc dù không phải hẳn bại dưới tay Quân Tiêu Dao.
 
 Nhưng cũng coi như là bị Quân Tiêu Dao bày trận.
 
 Ở một mức độ nào đó, cũng có thể coi là chịu thiệt.
 
 "Ta vốn cho rằng, mình đã có thể nhìn thấy Hỗn Độn Thể, nhưng bây giờ xem ra, ta đã quá coi thường nó rồi."
 
 "Thủ đoạn của ngươi, không ít."
 
 Sắc mặt của Cơ Thái Tuế khôi phục lại sự bình tĩnh.
 
 "Người mà ta muốn giết, không ai có thể cứu nổi." Quân Tiêu Dao nói.
 
 "Xem ra đối thủ duy nhất đời này của ta, chính là ngươi rồi" Cơ Thái Tuế nói.
 
 "Ngươi đánh giá mình rất cao." Quân Tiêu Dao đáp lại đơn giản. Khi mọi người nghe lời nói của Quân Tiêu Dao thì đều suy ngẫm.
 
 Khá lắm, lời này có chút bá khí.
 
 Nói là Cơ Thái Tuế quá xem trọng bản thân, không xứng làm đối thủ của hắn sao?
 
 Cơ Thái Tuế nghe đến đây liền bật cười.
 
 Đây thật sự là lần đầu tiên hắn gặp một kẻ còn kêu ngạo và ngông cuồng hơn cả hắn.
 
 Dường như hẳn bị cơn tức giận dân dắt, giữa hàng mày của hắn hiện lên một †ia tử mang vô cùng sâu thẳm.
 
 Cùng lúc đó, một luồng khí tức vô tận kinh khủng hiện lên.
 
 Thậm chí còn có một gốc cây non nhỏ lờ mờ xuất hiện bên trong tử mang.
 
 "Kia là..." Khi cảm nhận được nguồn năng lượng của Hồng Mông kinh khủng này, mọi người đều cảm thấy hoảng sợ run rẩy.
 
 "Chẳng lẽ là... hạt Hồng Mông Tử Khí?!"
 
 Có người không khỏi kinh hãi mà la thất thanh. Chương 3360
 
 Chủng Hồng Mông Tử Khí là hạt giống ra đời sau khi năng lượng tỉnh hoa Hồng Mông Tử Khí ngưng kết, có lực lượng vô thượng huyền ảo.
 
 Lại có lời đồn, nếu chủng Hồng Mông Tử Khí có thể lột xác, nảy mầm.
 
 Thì có thể trưởng thành thành Hồng Mông Thụ.
 
 Đó chính là một trong những thần vật thiên địa, là chí bảo tuyệt đối vô giá.
 
 "Sao có thể, hắn vậy mà có chủng Hồng Mông Tử Khí?"
 
 Dù là Vân Đạo Nhất cũng nhướn mày, lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
 Hắn và Cơ Thái Tuế từng giao thủ.
 
 Cũng không hê biết, Cơ Thái Tuế có chủng Hồng Mông Tử Khí. Nếu nói hắn luôn đều chưa từng sử dụng, vậy thì cũng không khỏi quá trầm ổn 'ồi.
 
 "Thật sự là chủng Hồng Mông Tử Khí, hơn nữa thoạt nhìn đã nảy mầm thành cây non rồi."
 
 "Lời đồn là thật, chủng Hồng Mông Tử Khí bồi dưỡng đến cuối cùng, thật sự có thể sẽ trưởng thành thành Hồng Mông Thụt"
 
 Một số thiên kiêu rất có tâm mắt nhìn thấy vậy cũng không nhịn được thán phục nói.
 
 Cơ Thái Tuế này không hổ là Hồng Mông Đạo Thể, được thiên địa yêu quý.
 
 Ngay cả loại thân vật này cũng có.
 
 Mọi người xung quanh đều lộ ra chấn động.
 
 Cơ Thái Tuế cười mỉa nói: "Hiện tại, †a đã có tư cách trở thành đối thủ của ngươi chưa?"
 
 Cơ Thái Tuế dứt lời, lại hơi sửng sốt.
 
 Bởi vì Quân Tiêu Dao không hề lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng như trong tưởng tượng của hẳn.
 
 Trái lại bật cười.
 
 "Ngươi cười cái gì?" Cơ Thái Tuế nói.
 
 Biết hắn có thần vật này, không phải Quân Tiêu Dao nên kiêng dè ư?
 
 "Không có gì, ngươi đúng là có chút phúc duyên." Quân Tiêu Dao nói.
 
 Chủng Hồng Mông Tử Khí này thiên hồi bách chuyển, thế mà rơi xuống trên đầu Cơ Thái Tuế.
 
 Nhớ tới trước đây ở thế giới Nam Đẩu.
 
 Hắn tung ra chủng Hồng Mông Tử Khí này là để tìm kiếm rau hẹ, không, là tìm kiếm người có duyên, thay hắn bồi dưỡng chủng Hồng Mông Tử Khí.
 
 Không nghĩ tới, trải qua thời gian dài như vậy, hắn cuối cùng cũng lần nữa nhìn thấy chủng Hồng Mông Tử Khí.
 
 Hơn nữa không phụ kỳ vọng của hắn.
 
 Cơ Thái Tuế lại đã bồi dưỡng chủng Hồng Mông Tử Khí trưởng thành thành một cây non Hồng Mông Thụ.
 
 Chắc hẳn đã hao phí không ít bản nguyên Hồng Mông.
 
 Tuy nhận thấy được thái độ của Quân Tiêu Dao có phần kỳ lạ, nhưng hắn vân lạnh lùng nói.
 
 "Ngươi cho rằng chủng Hồng Mông Tử Khí này là ta cố tình tìm đến à?”
 
 "Sai rồi, không phải là ta đi tìm chủng Hồng Mông Tử Khí."
 
 "Mà là chủng Hồng Mông Tử Khí như được định sẵn xuyên qua vô tận hư không, chủ động tới bên cạnh ta."
 
 Nghe thấy lời của Cơ Thái Tuế, toàn trường lần nữa kinh sợ líu lưỡi!
 
 "Cái gì, vậy mà là chủng Hồng Mông Tử Khí chủ động tìm đến Cơ Thái Tuế?"
 
 "Quả nhiên vạn vật có linh, những thần vật thiên địa sẽ tìm kiếm chủ nhân được định sẵn của mình."
 
 "Vậy thì kinh khủng quá, Cơ Thái Tuế thật sự là được trời ưu ái, chẳng những bản thân là Hồng Mông Đạo Thể, lại còn được chủng Hồng Mông Tử Khí nhận chủ."
 
 "Nói không chừng hẳn thật sự là †ruyền nhân Thiên Hoàng đó..."
 
 Rất nhiều người thảo luận. Thậm chí Hiên Viên tam kiệt ngứa mắt Cơ Thái Tuế, biểu cảm đều là mơ hồ khiếp sợ.
 
 Khí vận của Cơ Thái Tuế thật sự quá dày nặng.
 
 "Cho nên đây đại biểu cái gì, đại biểu ta là tôn tại được trời cao ưu ái."
 
 "Chủng Hồng Mông Tử Khí này chính là lễ vật cha trời tặng ta."
 
 Cơ Thái Tuế chắp tay sau lưng, vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng.
 
 Hắn sở dĩ nói ra là vì để cho mọi người biết.
 
 Hắn mới là tồn tại được trời chiếu cố.
 
 Hắn đã định trước có thể cướp thiên mệnh một đời này!
 
 Quân Tiêu Dao nghe được lời này, chỗ sâu ánh mắt càng mang theo vẻ cổ quái.
 
 Cơ Thái Tuế nói đây là lễ vật cha trời tặng cho hắn.
 
 Chẳng khác nào là nói, Quân Tiêu Dao hắn là cha của Cơ Thái Tuế?
 
 Tuy Quân Tiêu Dao rất muốn trực tiếp mở miệng kêu một tiếng nhỉ tử ngoan.
 
 Nhưng nghĩ lại vẫn là thôi.
 
 Dâu sao chủng Hồng Mông Tử Khí này còn cần Cơ Thái Tuế phí hết tâm huyết bồi dưỡng.
 
 Tuy hiện giờ đã từ chủng Hồng Mông Tử Khí lột xác thành cây non Hồng Mông Thụ.
 
 Nhưng cách Hồng Mông Thụ chân chính còn kém xa vạn dặm.
 
 Cơ Thái Tuế vẫn cần dốc hết tâm huyết bồi dưỡng một phen mới được. "Vân Tiêu, Hỗn Độn Thể của ngươi rất mạnh, nhưng thật sự cho rằng có thể khiến ta kiêng dè sao?"
 
 Sau khi Cơ Thái Tuế bày ra cây non Hồng Mông Thụ, dường như càng có tự tin.
 
 Bản thân hắn có thực lực cường đại, lại thêm cây non Hồng Mông Thụ.
 
 Có thể nói, về cơ bản cùng thời không có gì đối thủ.
 
 "Cho nên, ngươi muốn xuất thủ?"
 
 Quân Tiêu Dao vẫn là dáng vẻ không sao cả.
 
 Dôi mắt màu tím của Cơ Thái Tuế híp lại.
 
 Trong mơ hồ, cây non Hồng Mông Thụ ở chỗ ấn đường cũng hơi rung động.
 
 Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
 
 Đừng quên, hắn đã để lại mánh khoé trong chủng Hồng Mông Tử Khí.
 
 Hơn nữa vì phòng người đến sau phát hiện, thiết lập cực kỳ ẩn nấp.
 
 Nhưng Quân Tiêu Dao hiện tại cũng không định dùng thủ đoạn này.
 
 Đây là thủ đoạn hắn lấy lại Hồng Mông Thụ mới có thể dùng đến.
 
 Nếu không thì lãng phí.
 
 Hắn không muốn lại phí công bồi dưỡng Hồng Mông Thụ nữa.
 
 Ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn chằm chằm hai người.
 
 Hai người này, một người là Hỗn Độn Thần Thể, một người là Hồng Mông Đạo Thể.
 
 Một người triển lộ thực lực kinh khủng một chọi tám, Thần Chỉ Tội vừa ra, thủ đoạn khiếp sợ toàn trường.
 
 Một người có cây non Hồng Mông Thụ, được thiên chiếu cố, uy thế vô nhị.
 
 Có thể nói nếu hai người này đối đầu, đó tuyệt đối là trận chiến cấp sử thi, sẽ ghi vào sử sách.
 
 Mà lúc không khí tại đây căng thẳng vô cùng.
 
 Bỗng nhiên.
 
 Bên Cửu Sắc Tiên Cung sinh ra dị động.
 
 Cả tiên cung nổ vang run rẩy, đồng thời tiên quang rực rỡ sôi trào, chiếu rọi thiên địa.
 
 Một luồng dao động không thể tưởng tượng thổi quét mà ra.
 
 Ánh mắt mọi người nháy mắt bị hấp dẫn qua.
 
 "Đế nữ Vân Thánh đế cung đã kế thừa truyền thừa Địa Hoàng rồi ư?"
 
 Một số người kinh ngạc, đưa mắt qua.
 
 Hiện giờ Đông Phương Hạo đã chết, truyền nhân Địa Hoàng không hề nghi ngờ cũng chỉ dư lại một một mình Vân Khê. Chương 3361
 
 Nhưng bây giờ nhắc lại Đông Phương Hạo cũng không có ý nghĩa gì.
 
 Bởi vì bất kể ra sao, Vân Khê được định trước sẽ kế thừa đạo thống Địa Hoàng.
 
 Trong ánh mắt chăm chú của mọi người.
 
 Cửu Sắc Tiên Cung chợt dâng lên thần quang, trong đó mơ hồ hiện ra một bóng dáng mông lung, làm người ta nhìn không rõ.
 
 "Kia chẳng lẽ là, Tiên Linh Đế?"
 
 Rất nhiều người trừng lớn mắt, muốn nhìn rõ, lại cảm giác được một trận đau đớn.
 
 Giống như có một loại quy tắc tự nhiên làm phàm nhân không cách nào nhìn thẳng vào thần minh.
 
 Mà trong tiên huy mịt mờ không thể nhìn gần như vậy.
 
 Bóng dáng mông lung ấy lại dân tiêu tán.
 
 Thay thế là một thiếu nữ áo xanh từ trong tiên huy mịt mờ đi tới.
 
 Vân Khê kỳ ảo như mưa, dáng người dưới lớp áo xanh có vẻ cực kỳ tinh tế.
 
 Nhưng so với trước đó, hình như cao lên một ít.
 
 Cả người không tì vết, như tuyết đắp ngọc xây.
 
 Tóc đen phất qua kiều nhan, như cửu thiên tiên nữ giáng trần.
 
 Không biết vì sao, Vân Khê nhìn qua rõ ràng giống như không có biến hóa quá lớn so với lúc trước.
 
 Nhưng lại giống như chỗ nào cũng có biến hóa.
 
 Trước kia nàng đã rất đẹp, là một phôi mỹ nhân tuyệt đối.
 
 Nhưng Vân Khê lúc này lại càng có một loại đẹp không tỳ vết.
 
 Thậm chí mang theo một tia thân tính và thánh khiết, giống như ẩn chứa tiên ý nào đó.
 
 Hệt như một vị tiên thoát tục hồng trần.
 
 Có lẽ đây cũng là biến hóa khí chất sau khi nàng kế thừa đạo thống Địa Hoàng Tiên Linh Đế sinh ra.
 
 Mọi người đều ngẩn ngơ nhìn Vân Khê lúc này.
 
 Loại đẹp này, bất kể nam nữ đều không thể ngoại lệ.
 
 Mà sau khi Vân Khê hiện ra thân hình. Cửu Sắc Tiên Cung lơ lửng trong hư không bỗng thu nhỏ lại.
 
 Cuối cùng hóa thành một luồng tiên quang cửu sắc chui vào trong ấn đường của Vân Khê.
 
 Cửu Sắc Tiên Cung hiển nhiên cũng là một món pháp khí không gian hiếm thấy trên đời.
 
 Theo sau, thân hình Vân Khê như vượt qua hư không, trực tiếp chặn trước mặt Quân Tiêu Dao.
 
 "Ai dám đụng đến ca ta?!"
 
 Vân Khê duyên dáng yêu kiều chặn trước mặt Quân Tiêu Dao.
 
 Dù là đối mặt với Hồng Mông Đạo Thể Cơ Thái Tuế, trong mắt đẹp của Vân Khê cũng không mảy may sợ hãi.
 
 Bởi vì bây giờ nàng đã có nắm chắc nói loại lời này. Nàng có nắm chắc giúp được ca ca nàng.
 
 Trán Cơ Thái Tuế nhăn lại.
 
 Không thể không nói, thiếu nữ áo xanh trước mặt khiến hắn cũng kinh diễm.
 
 Đây là nữ tử thứ hai khiến hắn kinh diễm như thế.
 
 Người đầu tiên là Lê Tiên Dao.
 
 Nhưng kinh diễm thì kinh diễm.
 
 Hắn có thể nhận thấy được một tia khí tức nguy hiểm từ trên người Vân Khê.
 
 Điều này làm cho ánh mắt Cơ Thái Tuế càng thêm sâu xa.
 
 Quân Tiêu Dao là Hỗn Độn Thể, có thể mang đến cảm giác nguy hiểm cho hẳn thì cũng thôi.
 
 Hiện tại ngay cả một thiếu nữ trẻ tuổi như vậy đều có thể mang đến cho hắn một tia cảm giác nguy hiểm.
 
 Cho dù thiếu nữ này là truyền nhân Địa Hoàng, cũng làm Cơ Thái Tuế cau mày.
 
 Xem ra biến số một đời này quả thực rất nhiều.
 
 Đôi huynh muội này đều không phải người dễ chọc.
 
 Mà Quân Tiêu Dao phía sau Vân Khê nghe thấy lời của Vân Khê, cảm giác hơi quái lạ, ngoài ra cũng có chút cảm khái.
 
 Trước đây là Quân Tiêu Dao nói, ai dám đụng đến muội ta.
 
 Hiện tại lại là Vân Khê nói, ai dám đụng đến ca ta.
 
 Chỉ có thể nói, phong thuỷ luân chuyển.
 
 Không nghĩ tới Quân Tiêu Dao hắn cũng có một ngày được người khác bảo vệ sau lưng.
 
 "Khê Nhi, muội thành công rồi." Quân Tiêu Dao mỉm cười.
 
 "Nếu không phải ca ca bảo vệ, sao Khê Nhi có thể thuận lợi đạt được truyền thừa Địa Hoàng như thế."
 
 Vân Khê không ngoảnh đầu, đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao.
 
 "Đó là muội nên có, cho dù không có †a, cuối cùng muội cũng sẽ đạt được." Quân Tiêu Dao cười nói.
 
 "Không..."
 
 Vân Khê vẫn đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao nói.
 
 "Ca, huynh còn nhớ không, lúc Khê Nhi rời khỏi thế giới Nam Đẩu, một thân một mình đến tìm ngươi."
 
 "Cuối cùng lại bị người ta bắt đi ở Tinh hải Hắc Ám, còn cần ca tới cứu Khê Nhĩ."
 
 "Đó đều đã là quá khứ." Quân Tiêu Dao cười nói.
 
 "Khi ấy, Khê Nhi nói với những người đó, Vân Tiêu là ca ca ta."
 
 "Nhưng bọn họ đều chỉ phát ra tiếng cười nhạo, người nhỏ yếu như ta, lại làm sao có thể sẽ có ca ca quang huy vạn trượng như vậy chứ?"
 
 "Khê Nhi, muội..."
 
 Quân Tiêu Dao nghe thế, lời nói cũng ngưng.
 
 Hắn biết, Vân Khê một đường tu luyện mà đến, nỗ lực biết bao.
 
 "Nhưng bây giờ, Khê Nhi xem như đã làm được sao?"
 
 "Không ai sẽ cảm thấy, Vân Khê ta không xứng trở thành muội muội của Vân Tiêu nữa!"
 
 Giọng nói Vân Khê khẽ run lên.
 
 "Khê Nhi, muội làm được rồi."
 
 Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười phát ra từ nội tâm.
 
 Người muội muội từ thế giới Nam Ðẩu một đường làm bạn mà đến này.
 
 Cuối cùng đã trưởng thành thành một trong những tồn tại khiến tất cả mọi người đều cách nào bỏ qua, được chú ý nhất!
 
 Đế nữ Vân Thánh đế cung!
 
 Truyền nhân duy nhất của Địa Hoàng Tiên Linh Đết
 
 Nhận được sự khẳng định của Quân Tiêu Dao.
 
 Vân Khê cuối cùng không nhịn được quay đầu. Khóe mắt đong đầy nước mắt.
 
 Sau đó nhoẻn miệng cười.
 
 Kinh diễm toàn thế giới!
 
 "Khê Nhi... Chỉ muốn ở cạnh huynh."
 
 Trên người Vân Khê, tiên quang dấy lên.
 
 Đó là Phi Tiên Chi Quang khủng bố.
 
 Nhưng không giống như lúc trước, chỉ là một luồng.
 
 Phi Tiên Chi Quang này, Vân Khê lần nữa thi triển, tự nhiên chẳng khác nào hít thở.
 
 Thậm chí, trong đôi mắt thanh triệt của Vân Khê cũng có tiên quang dâng lên.
 
 "Muốn xuất thủ với ca ta, trước tiên qua ải của ta!"
 
 Vân Khê giống như một Phi Tiên thần nữ, phong thái tuyệt thết
 
 Vẻ mặt Cơ Thái Tuế đông lạnh.
 
 Hiện giờ đừng nói Quân Tiêu Dao.
 
 Ngay cả Vân Khê cùng làm hắn có cảm giác không cầm giữ được.
 
 Đương nhiên, đây không phải sợ hãi hay kiêng dè.
 
 Chỉ là, đối mặt với hai người Quân Tiêu Dao và Vân Khê, hắn không có mười phần mười nắm chắc.
 
 Càng quan trọng hơn là, Cơ Thái Tuế không biết Vân Khê đạt được thủ đoạn át chủ bài gì ở trong Cửu Sắc Tiên Cung.
 
 Lỡ như có pháp bảo một lần gì đó, hẳn sợ là sẽ rất chật vật. Chương 3362
 
 Mà Cơ Thái Tuế là vương giả thời cổ phong ấn của Tam Sinh điện phủ, yêu nghiệt chí cường.
 
 Càng là Hồng Mông Đạo Thể.
 
 Hắn tuyệt đối không thể bại.
 
 Càng không thể chật vật thảm bại.
 
 Vì thế Cơ Thái Tuế chỉ lạnh lùng nhìn Quân Tiêu Dao nói: "Đường đường là Hỗn Độn Thể, chỉ biết nấp sau lưng nữ nhân ư?"
 
 Nghe được lời châm chọc của Cơ Thái Tuế, Quân Tiêu Dao không có bất cứ cảm giác gì.
 
 Chỉ tùy ý nói: "Sao, hâm mộ à, ta lại cảm thấy, cảm giác ăn cơm mềm này cũng không tệ đâu."
 
 Nghe được lời này, vẻ mặt Vân Khê lộ ra vui sướng.
 
 Nàng cũng cảm thấy khá tốt!
 
 Mà người còn lại nghe được lời này cũng cạn lời một trận.
 
 Xem ra vị Vân Tiêu đế tử cường thế mà rối tỉnh rối mù này cũng rất có cảm giác hài hước.
 
 Bọn họ tự nhiên sẽ không cho rằng Quân Tiêu Dao sợ.
 
 Trái lại cảm thấy, Cơ Thái Tuế lòng có cố ky.
 
 Cơ Thái Tuế khế lắc đầu, thở dài.
 
 "Đại thế này, ngươi và ta cuối cùng đều sẽ quyết chiến một trận, cũng không vội nhất thời nửa khắc này."
 
 "Chờ xem kế tiếp, ai có thể ngồi trên vương tọa Khởi Nguyên, chấp chưởng bản nguyên vũ trụ vô tận."
 
 Cơ Thái Tuế không xuất thủ. Hắn cảm thấy, thay vì xuất thủ dưới tình huống không biết thắng bại như bây giờ.
 
 Không bằng về Tam Sinh điện phủ trước, bồi dưỡng cây non Hồng Mông Thụ của hắn.
 
 Nếu có thể trưởng thành thành Hồng Mông Thụ chân chính.
 
 Vậy hắn dẽ có nắm chắc rất lớn.
 
 Ngoài ra, Tam Sinh điện phủ còn có rất nhiều tài nguyên nội tình đang chờ hắn.
 
 Không cần thiết vừa phá phong ấn đã đánh sống đánh chết.
 
 Cơ Thái Tuế xoay người, muốn rời đi.
 
 Sau đó, bước chân hẳn chợt dừng, nhìn về phía Lê Tiên Dao.
 
 "Ngươi thì sao, có muốn đến Tam Sinh điện phủ ta ngồi một lát không?”
 
 Cơ Thái Tuế cũng biết người Lê tộc có quan hệ với thế lực Tam Hoàng, mà thế lực Tam Hoàng và Tam Sinh điện phủ cũng có đôi phần liên hệ.
 
 Lê tộc hiện tại hẳn phải lấy lòng hắn mới đúng.
 
 Nhưng Lê Tiên Dao lại lờ đi, thậm chí lười nói nhiều hơn một câu.
 
 Tuy Lê Thánh đã nói với nàng, phải xây dựng tốt quan hệ với Cơ Thái Tuế.
 
 Bởi vì nếu Cơ Thái Tuế là truyền nhân Thiên Hoàng, như vậy nàng chính là Thiên Hậu.
 
 Nhưng có thể ư?
 
 Tuy đã biết chân tướng của Khương Thánh Y, Lê Tiên Dao cũng không ghét Quân Tiêu Dao nổi.
 
 Nhìn thấy Lê Tiên Dao thờ ơ, Cơ Thái Tuế khẽ lắc đầu.
 
 Hắn cũng không nói gì, thân hình trực tiếp thoát đi.
 
 Mà đám người Tam Sinh điện phủ Nguyên Như Ý cũng theo sau.
 
 Ngoài ra còn có Vấn Tuệ Phật Tử cũng đi theo.
 
 Quân Tiêu Dao nhìn thấy Vấn Tuệ Phật Tử.
 
 Dường như nghĩ tới gì đó, đáy mắt lộ ra ý suy tư.
 
 "Xem ra, chờ vùng đất Tiên Di qua đi, còn sẽ có lớn hơn nữa sóng gió."
 
 "Cơ Thái Tuế, ngươi có thể làm ra những chuyện gì đây?"
 
 Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng.
 
 Bên này, đáy lòng Vấn Tuệ Phật Tử có chút vui sướng. Hắn tự nhiên vui nhất khi nhìn thấy Cơ Thái Tuế và Quân Tiêu Dao dấy lên xung đột.
 
 Bởi vì, hắn muốn thay Trần Huyền báo thù, nhất định phải nhờ vào lực lượng của Tam Sinh điện phủ.
 
 "Cơ công tử, tiểu tăng có một chuyện muốn bẩm báo." Vấn Tuệ Phật Tử gấp không chờ nổi nói.
 
 Cơ Thái Tuế nhìn về phía hắn.
 
 "Là chuyện về Vân Tiêu." Vấn Tuệ Phật Tử nói.
 
 "Hửm?"
 
 Cơ Thái Tuế lộ ra một tia hứng thú.
 
 "Là về trữ đế thánh triều Đại Hạ Hạ Uyển Họa, nàng coi như tình nhân của Vân Tiêu, thân phận của nàng có lẽ có khả năng là..."
 
 Vấn Tuệ Phật Tử nói một số chuyện cho Cơ Thái Tuế.
 
 Sau khi nghe xong, khóe miệng Cơ Thái Tuế lộ ra nụ cười khẩy.
 
 "Thú vị, thật sự quá thú vị."
 
 "Trò hay kế tiếp mới sắp trình diễn..."
 
 Sau khi Cơ Thái Tuế và đoàn người Tam Sinh điện phủ rời đi.
 
 Cuộc sóng gió này cũng coi như kết thúc.
 
 Truyên thừa Địa Hoàng bị Vân Khê một người đắc đạo.
 
 Người khác thậm chí ngay cả miếng canh cũng chưa húp được.
 
 Đến phí công một chuyến.
 
 Nhưng sau khi thấy được thực lực một chọi tám của Quân Tiêu Dao.
 
 Liền hỏi còn ai dám mơ ước? Càng đừng nói hiện tại, ngay cả thực lực của Vân Khê cũng sâu không lường được.
 
 Ngay cả những vương giả thời cổ đều lòng có kiêng kị.
 
 "Đôi huynh muội này thật đúng là yêu nghiệt."
 
 "Vân Thánh đế cung không hổ là thế lực chung cực khí vận dày nặng."
 
 "Đời trước có đế tử đế nữ như Vân Đạo Nhất và Vân Nhược Thuỷ."
 
 "Đời này lại có đôi huynh muội yêu nghiệt như vậy, huynh trưởng là Hỗn Độn Thể, muội muội là truyền nhân Địa Hoàng."
 
 Trong lòng rất nhiều thế lực ở đây đều cảm thán.
 
 Căn bản tranh không lại!
 
 "Vân Tiêu, chúng ta còn sẽ tái chiến."
 
 Hiên Viên tam kiệt nhìn vê phía Quân Tiêu Dao.
 
 Bọn họ không dễ dàng nản lòng như vậy đâu.
 
 "Ta chờ." Quân Tiêu Dao dửng dưng nói.
 
 "Đi thôi."
 
 Hiên Viên tam kiệt phất tay.
 
 Trong lòng đám người Chiến hoàng tử tuy không cam lòng nhưng cũng không thể làm được gì.
 
 Bây giờ ngay cả vương giả thời cổ đều không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao, càng đừng nói hắn.
 
 Hiên Viên Phượng Vũ há miệng thở dốc, dường như muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn chưa nói gì.
 
 Ngay cả Hiên Viên tam kiệt đều bại, làm sao nàng không biết xấu hổ mở miệng nhờ Quân Tiêu Dao giúp nàng loại trừ chữ "Tiêu" để lại trên đùi nàng.
 
 Hiên Viên Phượng Vũ nghĩ, trở về vân nên đeo vòng chân, che chữ đó lại vậy.
 
 Vừa hay chân nàng dài, có không gian dư lại.
 
 Theo Tam Sinh điện phủ, tộc Hiên Viên rời đi.
 
 Thế lực còn lại cũng lập tức giải tán.
 
 Bất kể thế nào, tất cả mọi người đều biết.
 
 Vùng đất Tiên Di lần này, bên thắng lớn nhất chỉ có một, chính là Vân Thánh đế cung.
 
 Quân Tiêu Dao nhìn vê phía một người ở đây. "Tiên Dao."
 
 Nghe thấy Quân Tiêu Dao kêu nàng, Lê Tiên Dao lấy lại tỉnh thần, dưới khăn che mặt, răng ngọc khế cắn môi đỏ.
 
 Nàng suy nghĩ, cất tiếng nói: "Ngươi phải cẩn thận Cơ Thái Tuế, hắn không phải nhân vật đơn giản."
 
 "Nếu thật sự là truyền nhân Địa Hoàng, không chỉ có là Tam Sinh điện phủ, ngay cả Thiên Hoàng các đều sẽ toàn lực bồi dưỡng hắn."
 
 Lê Tiên Dao không nói quá nhiều, nhưng trong giọng nói lại lộ ra một loại quan tâm.
 
 "Vậy còn ngươi?" Quân Tiêu Dao hỏi.
 
 Hắn biết, Lê Tiên Dao là thiếu tư mệnh Thiên Hoàng các, lại còn bị Lê Thánh uy hiếp. Nàng nhất định phải xây dựng tốt quan hệ với Cơ Thái Tuế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận