Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 1901 - Nhất mạch Thánh Thể phải nên xuống dốc



Chương 1901 - Nhất mạch Thánh Thể phải nên xuống dốc




Chương 1991: Nhất mạch Thánh Thể phải nên xuống dốc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Theo sự tiến đến của Trường Sinh Đế Tử, cả bên ngoài vùng đất đổ nát, bầu không khí cũng đã chuyển sang vi diệu.
Dù sao uy danh của Trường Sinh Đế Tử đang rất nổi, cả ở Cửu Thiên Tiên Vực cũng có uy danh hiển hách.
Mọi người hết nhìn về phía Trường Sinh Đế Tử rồi lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Hai người này, một kẻ là người đứng đầu thế hệ tuổi trẻ Cửu Thiên, một kẻ là người đứng đầu thế hệ tuổi trẻ Tiên Vực.
Lần đụng nhau này, có ý tứ.
“Khí tức của hắn còn sâu xa hơn cả trước đó nữa.”
Đám người Vương Diễn nhìn sang Trường Sinh Đế Tử, nét mặt cũng hơi nghiêm túc lên.
Tuy bọn họ và Trường Sinh Đế Tử không có thù oán gì. Thậm chí còn là thiên kiêu cấm khu thuộc về phái thanh tẩy.
Nhưng cơ duyên của vùng đất đổ nát chỉ có nhiêu đấy.
Cho nên bọn họ cũng coi như là đối thủ cạnh tranh.
Hơn nữa còn là một đối thủ cạnh tranh mạnh như vậy, áp lực chắc chắn không nhỏ.
“Hình như bản công tử và ngươi không có giao tình gì, không cần phải xưng huynh gọi đệ đâu.” Quân Tiêu Dao dùng giọng điệu hờ hững đáp lại.
Hắn cũng sẽ không chơi trò lá mặt lá trái.
Chuyện nguyền rủa Thánh Thể đã chú định quan hệ của hắn và đảo Trường Sinh là đối nghịch rồi.
“Hả? Ta và Quân công tử chỉ mới gặp mặt nhau lần đầu, không ngờ Quân công tử đã có ý đối địch với ta rồi.”
Vẻ tươi cười trên mặt Trường Sinh Đế Tử cũng hơi thu lại, nhưng vẫn bình tĩnh như cũ.
“Đảo Trường Sinh các ngươi đã làm ra chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng không đếm số được sao, cần gì phải chơi trò lá mặt lá trái chứ?” Quân Tiêu Dao nói trắng ra.
Mọi người đang có mặt ở đây nghe Quân Tiêu Dao nói xong đều chẳng hiểu gì cả.
Chỉ có một số ít nhân vật thế hệ trước dẫn đầu cấm khu là trong mắt lóe lên một chút vẻ suy tư.
“Cái mà Quân công tử nói, có phải là chuyện nhất mạch Thánh Thể xuống dốc hay không?”
Trường Sinh Đế Tử cũng rất thẳng thắn, cứ nói thẳng ra như vậy, không hề có chút kiêng kỵ gì.
“Nhất mạch Thánh Thể?”
Rất nhiều người đều mờ mịt.
Nhưng cũng có người nghĩ tới chuyện nhất mạch Thánh Thể vốn đang hưng thịnh lại đột nhiên trở nên vắng vẻ.
Nhất mạch Thánh Thể xuống dốc là bởi vì hai sự kiện.
Sự kiện thứ nhất là xiềng xích Thiên đạo.
Sự kiện thứ hai là nguyền rủa Thánh Thể.
Mà xiềng xích Thiên đạo, trời sinh giới hạn sự trưởng thành của Thái Cổ Thánh Thể.
Còn nguyền rủa Thánh Thể thì lại khiến cho Thái Cổ Thánh Thể không thể chết già, cuối cùng nếu như không phải chết bất đắc kỳ tử thì chính là điên dại, còn không thì là mất tích bí ẩn.
“Quả nhiên là các ngươi làm.”
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia lãnh ý.
“Thì ra địch ý của Quân công tử là bởi vì loại chuyện nhỏ nhặt này à.”
“Nhất mạch Thánh Thể ngông cuồng nghịch Thiên, vốn cũng không nên tồn tại hậu thế, sự xuống dốc của bọn họ cũng hợp tình hợp lý thôi mà.”
“Hơn nữa bây giờ có vẻ như Quân công tử đã lột xác thành Chuẩn Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai rồi, nhất mạch Thánh Thể có lẽ đã không còn ý nghĩa gì với ngươi nữa.”
“Quân công tử cần gì phải truy cứu chân tướng đã phủ bụi chứ?”
Giọng điệu Trường Sinh Đế Tử hết sức lạnh nhạt, nhẹ nhàng.
Nhất mạch Thánh Thể phải chịu đau đớn lẫn dài vò cả thời gian dài.
Vậy mà ở trong miệng hắn ta lại có vẻ nhẹ nhàng như vậy, giống như là chuyện đương nhiên.
Trong mắt Quân Tiêu Dao từ từ ngưng tụ ý lạnh.
Tâm trạng của hắn rất hiếm khi bị dao động sinh ra tức giận.
Nhưng vào lúc này, trong lòng hắn có bất bình.
Hắn nghĩ tới Thái Cổ Thánh Điện hoang liêu, nghĩ tới Võ Hộ vẫn luôn nín nhịn khuất nhục, còn có Ninh Trần đáng thương, Tiểu Huyên Huyên và ba trăm người canh giữ điện.
Bọn họ đều là người bị hại.
Những người này đều đã từng dốc hết sức lực thủ hộ Tiên Vực, nhất mạch Thánh Thể bình định loạn lạc.
Ở dưới cái nhìn của Trường Sinh Đế Tử, lại là nhất mạch phải nên xuống dốc.
“Xem ra đảo Trường Sinh các ngươi cho rằng bản thân mình đã làm chuyện đúng đắn nhỉ..”
Mặt Quân Tiêu Dao không chút cảm xúc, giọng điệu nói chuyện không hề có chút độ ấm.
“Bộ không đúng sao?”
“Nhất mạch Thánh Thể không nhìn rõ thực tế.”
“Mỗi một thời đại Thánh Thể đều mưu toan muốn ngăn cản thanh tẩy quy mô lớn, giống như châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.”
“Ngươi…”
Nghe được những lời mà Trường Sinh Đế Tử nói, mặt mày đám người Nhan Như Mộng, Diệp Cô Thần đều lạnh đến cực điểm.
Nhất mạch Thánh Thể tự cho mình có công lao rất lớn với Tiên Vực.
Mỗi một thời đại Thánh Thể đều ngăn cơn sóng dữ, muốn ngăn chặn loạn lạc quy mô lớn.
Thế mà ở trong mắt của Trường Sinh Đế Tử lại biến thành không biết tự lượng sức mình.
Điều này khiến cho trong mắt bọn họ lộ ra sát ý.
Trường Sinh Đế Tử nhìn thì có vẻ ôn hòa hướng nội, nhưng thật ra lại là kẻ khiến cho người ta chán ghét hơn cả đám người Vương Diễn, Cổ Thiên Diệt.
“Được, đã như vậy thì bản công tử sẽ để cho ngươi cảm nhận được đau đớn còn sâu sắc hơn cả nhất mạch Thánh Thể.”
Quân Tiêu Dao gằn từng chữ một.
Lời của hắn, nói được làm được.
Vẻ mặt của Trường Sinh Đế Tử cũng hoàn toàn lạnh xuống:
“Vốn còn định kết giao bằng hữu, bây giờ xem ra đã không có khả năng rồi.”
“Người không nể mặt bản Đế Tử, bản Đế Tử sẽ khiến cho kẻ đó biết cái gì gọi là hối hận.”
Trong đôi mắt đẹp của Trường Sinh Thiên Nữ ở bên cạnh cũng hơi lộ vẻ lạnh lùng châm chọc:
“Đế Tử đại nhân nguyện ý hạ thấp giá trị bản thân xuống cho ngươi cơ hội, vậy mà lại không biết quý trọng, thật là ngu dốt mà…”
Trường Sinh Thiên Nữ vừa nói dứt lời.
Quân Tiêu Dao còn chưa nói gì.
A Cửu ở bên cạnh hắn, mái tóc phiêu động, một đôi mắt sâu hun hút toát ra vẻ lạnh lùng sắc bén, có ánh sáng Hỗn Độn bắt đầu khởi động, trong lúc đóng mở, tựa như trời trăng liên tục thay đổi:
“Ai cũng không có tư cách nói chuyện với thiếu chủ kiểu này!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận