Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 1818 - Hỗn Nguyên Kim Đấu hiện



Chương 1818 - Hỗn Nguyên Kim Đấu hiện




Chương 1818: Hỗn Nguyên Kim Đấu hiện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong động Tam Tiên.
Thần lực của Quân Tiêu Dao khuấy động, giông tố nổi dậy, trời đất đều đang run chuyển.
Trên thực tế, Quân Tiêu Dao một đường đi tới, ngoài lúc đánh ách họa chung cực ra, cho tới bây giờ hắn trên cơ bản đều chưa từng dùng hết toàn bộ sức mạnh.
Bây giờ cũng thế, chẳng qua là thân Thánh Thể Đạo Thai của hắn đến Cửu Thiên trước. Lực lượng của thân Hỗn Độn vẫn như cũ chưa từng dùng đến.
Nhưng nói thật, từ trước ở Cửu Thiên cho đến bây giờ, cho dù là thực lực của thân Thánh Thể Đạo Thai, đều xa xa chưa từng phát huy ra toàn bộ.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Quân Tiêu Dao nhận thấy đối thủ quá yếu.
Cho dù là đối phó với Sát Vương hay là Hung Vương, Quân Tiêu Dao chủ yếu đều là mấy chiêu giải quyết.
Cho nên đến tận bây giờ, còn chưa có kiêu tử Cửu Thiên nào từng thấy qua thực lực chân chính của Quân Tiêu Dao.
Ngược lại Xích Đồng Long Lân đã để cho Quân Tiêu Dao dùng đến mấy phần bản lĩnh thật sự.
Lúc này, sức mạnh to lớn của Quân Tiêu Dao bộc phát, như thần linh Thái Cổ tạo ra trời đất, nhấc lên Càn Khôn.
Ở dưới lực lượng bơm vào lẫn gia trì vô cùng khủng bố của Quân Tiêu Dao. Đó tựa như Thái Sơn đứng sừng sững vạn cổ, ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu bất động không lay chuyển bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Núi Huyền Từ Mẫu, bản thân nó đã rất nặng, sẽ hình thành trường trọng lực cực kỳ khủng bố, bây giờ bị người lay chuyển, lại càng kích phát ra thuộc tính trọng lực của nó.
Từng khe nứt không gian thô to như khe vực sâu lan rộng ra.
Thiên kiêu bình thường đừng nói lay chuyển một ngọn núi Huyền Từ Mẫu, ngay cả đối diện với cỗ uy áp trọng lực kia đều phải ngạt thở.
Mà Quân Tiêu Dao, thân mình đơn bạc, ở trước ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu mênh mông vô biên, cao vút trong mây, quả thực còn nhỏ bé hơn cả con kiến.
Nhưng lại chính là thân mình đơn bạc này, đồng thời rung chuyển ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu!
“Lên cho ta!”
Quân Tiêu Dao quát to một tiếng.
Lực Thánh Thể Đạo Thai mênh mông phát ra.
Khí huyết hóa thành con rồng màu máu dài hàng vạn trượng, từ đỉnh đầu bay lên trời, gầm rống trời đất!
Đó là biểu hiện cực hạn của lực lượng khí huyết!
Ầm ầm!
Càn Khôn tựa như nổi trống rung chuyển dữ dội!
Hào quang vạn trượng từ chân núi Huyền Từ Mẫu hiện lên!
“Điều này sao có thể, hắn thật sự có thể cùng lúc lay chuyển ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu!”
Giờ phút này, cho dù là Vương Diễn, thân thể đều lùi ra xa, không muốn bị liên lụy.
Ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu đồng thời phát ra lực cộng hưởng từ.
Cỗ trọng lực đó đè lên, có thể trực tiếp đập không gian nát vụn, vô số khe nứt hư không dày đặc.
Cảnh tượng kia hết sức khủng bố.
Dù cho thân thể Thái Cổ hung thú rơi vào trong đó cũng phải bị nghiền thành thịt nát.
Trọng lực trùng trùng điệp điệp dao động, như sóng to gió lớn vỗ về hướng Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, thân thể Thiên Tôn, trong nháy mắt cũng sẽ bị trọng lực thủy triều kia vỗ nát.
Nhưng toàn thân Quân Tiêu Dao nở rộ ra ráng mây thần kỳ, mỗi một tấc cơ thể còn kiên cố hơn cả Tiên kim vật liệu quý, hoàn mỹ không tỳ vết.
“Chỉ là ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu mà thôi, cũng có thể ngăn được ta sao?”
Mặt mày Quân Tiêu Dao lãnh đạm.
Thôi động Thần Ma Đại Lực Thần Thông!
Thôi động lực lượng Côn Bằng!
Lực lượng của mấy ngàn thế giới Tu Di bộc phát ra!
Ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu lại lần nữa rung chuyển dữ dội, tựa như muốn tách khỏi mặt đất thật sâu.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao vận dụng một chút lực lượng thế giới Tiểu Thiên.
Trong khoảnh khắc, ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu nổ ầm một tiếng, đột ngột ngoi từ dưới đất lên!
Có thể nói, sức nặng của mỗi một ngọn núi Huyền Từ Mẫu đều có thể so với rất nhiều Sinh Mệnh Cổ Tinh chồng chất lên nhau!
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ là vận dụng một chút lực lượng Tiểu Thiên mà thôi.
Đó chính là lực lượng của một thế giới Tiểu Thiên!
Giờ phút này, trời đất hoàn toàn tĩnh mịch!
Một tay Quân Tiêu Dao nắm nhấc hư không.
Ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu đột ngột từ dưới đất chui lên!
Mà ở dưới một ngọn núi Huyền Từ Mẫu trong đó, ráng mây thần kỳ nở rộ, Tiên khí dày đặc.
Thấp thoáng có thể thấy được một cái đỉnh vuông Thanh Đồng phong cách vô cùng cổ xưa đang ở trong đó, kèm theo một cỗ lực lượng không gian trấn áp chư giới.
Đúng là Tiên khí, Hỗn Nguyên Kim Đấu!
“Lạc Ly, còn không đi luyện hóa.”
Thấy cả người Khương Lạc Ly còn đang bị vây trong trạng thái đờ đẫn, Quân Tiêu Dao lớn tiếng gọi.
“À… được.”
Khương Lạc Ly phản ứng lại, cũng vội vàng chạy tới chỗ Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Nhưng nàng phát hiện, chỉ có chân chính luyện hóa sơ bộ Hỗn Nguyên Kim Đấu thì nàng mới có thể mang đi.
Mà núi Huyền Từ Mẫu này, tuy đã bị Quân Tiêu Dao cầm nhấc lên, nhưng lại không cách nào lệch ra khỏi vị trí, chỉ có thể cố định ở khu vực này.
Nói cách khác, trước khi Khương Lạc Ly luyện hóa Hỗn Nguyên Kim Đấu thì Quân Tiêu Dao chỉ có thể nhấc núi Huyền Từ Mẫu lên.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng có thể bỏ hai ngọn núi trong số đó xuống.
Nhưng việc này với Quân Tiêu Dao mà nói không có gì khác biệt.
Hắn cơ bản không thèm đếm xỉa đến.
Mà đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên:
“Quân Tiêu Dao, ngươi quả thật là hết lần này tới lần khác nằm ngoài dự đoán của ta, ngươi bị núi Huyền Từ Mẫu đè ép, còn được mấy phần thực lực đâu hả?”
Nghe được giọng nói này, Quân Tiêu Dao thản nhiên nhìn lại.
Hai người Hoàng Niết Đạo và Tiểu Thạch Hoàng xuất hiện.
Thêm cả biểu cảm khó đoán của Vương Diễn ở bên kia. Nét mặt Vân Thiên Lại hơi đổi.
“Bọn họ sẽ không vô sỉ như vậy đấy chứ?”
Vân Thiên Lại âm thầm cắn răng, nghĩ thầm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận