Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 1993 - Quân Tiêu Dao quyết đoán



Chương 1993 - Quân Tiêu Dao quyết đoán




Chương 1993: Quân Tiêu Dao quyết đoán
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Bá Tổ, chỉ cần ta còn một tia khí lực, cũng không cho phép ngươi tạo ra sát nghiệt!”
Hiện tại Bắc Đẩu Đại Đế có khí tức kinh thế, chính nghĩa phủ trời cao!
“Được, Thiên Đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại lao vào!” Bá Tổ cũng giận đến bật cười, thét dài một tiếng, bên cạnh hiện lên cửu đại Bá Thể thần hình, kinh thiên động địa, chấn động hoàn vũ!
Sát!
Sát niệm dâng lên tận trời, Bá Tổ và Bắc Đẩu Đại Đế thiêu đốt đế chi căn nguyên va chạm vào nhau!
Mà ở nơi cực xa cũng có một ít người cảm ứng được.
“Là Bắc Đẩu Đại Đế, sau khi đánh chết một Đại Đế vùng cấm, hiện tại ông ta lại đi ngăn cản Bá Tổ tạo sát nghiệt!”
“Ai có thể đi giúp Đại Đế, ông ấy chỉ là một lão nhân gần đất xa trời!”
Có tu sĩ nhịn không được mà rơi lệ.
Cuộc chiến ở nơi đó kinh thiên động địa, cả không gian cũng bị đánh nát. Nhưng trong lòng tất cả tu sĩ đều có dự cảm bất an.
Vào thời khắc nào đó, trong thiên đị bỗng có mưa máuphiêu linh!
Có tiếng ca bi thương ai oán vang lên, như có hư ảnh vạn linh hiện lên, đang khóc tiễn đưa một vị anh hùng trung can nghĩa đảm.
“Đây là... Đế vẫn chi tướng...”
“Không, không có khả năng, chẳng lẽ là Đại Đế ngài ấy...”
Những tu sĩ ở nơi cực xa cảm giác được bi và thương khắc cốt.
Mà bên này, sâu trong hư không rách nát, thân thể Bắc Đẩu Đại Đế đã bị tàn phá, đầy người đều là máu tươi.
Dung mạo của ông ta vẫn duy trì trẻ tuổi, nhưng sinh mệnh chi hỏa trong mắt đã bắt đầu tắt dần.
“Bắc Đẩu, ngươi cần gì phải làm thế chứ? Ngươi vốn không khả năng là đối thủ của ta, sau khi hao phí số lượng lớn đế chi căn nguyên, đánh chết Đại Đế vùng cấm kia, ngươi đối đầu với ta cũng chỉ là chịu chết mà thôi.”
Bên kia, Bá Tổ đứng sừng sững trên hư không, vẻ mặt thật đạm mạc.
Trên người lão không có chút chật vật nào, hình thành đối lập rõ rệt với Bắc Đẩu Đại Đế đầy người là máu.
“Khụ... Ha hả...” Bắc Đẩu Đại Đế đang ho ra máu.
Khi sinh mệnh sắp đi đến điểm cuối, ông ta lại cười.
“Chết nặng như Thái Sơn, nhẹ tựa lông hồng. Lão hủ không cho rằng mình vĩ đại đến mức nào, càng không thể so sánh với các tồn tại như Vô Chung, Loạn Cổ, Thánh Thể đại thành… nhưng mà...”
Trong mắt Bắc Đẩu Đại Đế phát ra thần quang kinh người!
“Chết vì Tiên Vực, lòng ta không hối hận!”
Bắc Đẩu Đại Đế hoàn toàn thiêu đốt bản thân, cuối cùng biến thành một mũi tên ngàn trượng! Đây là mũi tên bắn ra bằng mạng của ông ta!
Vèo!
Một mũi tên qua đi, thiên địa điêu tàn!
Phụt!
Có huyết hoa nở rộ.
Bá Tổ nhanh chóng lùi lại, trên ngực hiện ra một miệng vết thương xuyên thủng khủng bố. Mũi tên này rõ ràng đã làm bị thương căn nguyên của Bá Thể!
“Đáng chết!” Sắc mặt Bá Tổ trầm xuống. Hắn không nghĩ tới một Đế đã gần chết cũng có thể tạo thành thương tổn cho lão.
“A, Bắc Đẩu Đại Đế cũng ngây thơ giống như các đời Thánh Thể, nhưng ta nhớ kỹ ngươi.”
Bước chân Bá Tổ kéo dài qua hư không, tiếp tục con đường huyết tẩy của mình.
Mà vào lúc Bắc Đẩu Đại Đế ngã xuống, Quân Tiêu Dao trên lễ đài phía Hoang Thiên Tiên Vực chợt cảm thấy trái tim run lên, vẻ mặt hắn hơi thay đổi.
“Tiêu Dao, làm sao vậy?” Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly nói.
Quân Tiêu Dao im lặng không nói gì, ngẩng đầu nhìn trời cao.
Có mưa máu bắt đầu phiêu linh. Trong thiên địa có nhạc buồn truyền ra, đang khóc thút thít vì ai.
“Đây là, đế vẫn chi tướng, có Đại Đế ngã xuống, là ai?” Rất nhiều tu sĩ tị nạn ở Hoang Thiên Tiên Vực đều lộ ra chút nghi hoặc.
“Này... Chẳng lẽ...” Tâm thần Quân Tiêu Dao bỗng hơi chấn động.
Đúng lúc này, bên ngoài Hoang Thiên Tiên Vực có rất nhiều tu sĩ lao đến.
“Thỉnh thần tử đại nhân cứu Bắc Đẩu Đại Đế!”
“Ngài ấy vì cứu sinh linh La Thiên Tiên Vực mà huyết chiến với một Đại Đế vùng cấm, đánh chết hắn ta, sau đó trực tiếp rời đi.”
Trên mặt những tu sĩ đó đều mang theo nước mắt. Bọn họ còn tưởng rằng, đế vẫn chi tướng trước mắt là đến từ Đại Đế vùng cấm bị đánh chết.
Mà sau đó lại có một tin tức kinh người truyền đến, Bắc Đẩu Đại Đế ngã xuống. Không phải bị Đại Đế vùng cấm đánh chết, mà là bị Bá Tổ giết chết!
“Sao lại như vậy, Bắc Đẩu tiền bối...”
Nghe thấy tin tức này, vô số tu sĩ của Hoang Thiên Tiên Vực đều ồ lên, không thể tin được.
Thân thể Quân Tiêu Dao cũng chấn động. Tuy rằng hắn và Bắc Đẩu Đại Đế không có liên hệ quá sâu, nhưng kỳ thật hắn cũng rất kính trọng lão nhân này.
Ông ta có tấm lòng chân thành vì Tiên Vực, lúc trước trong cuộc chiến dị vực, Bắc Đẩu Đại Đế cũng là Đại Đế đầu tiên hiện thân ra tay.
Mà hiện tại, lúc xảy ra náo động, ông ta cũng là người đầu tiên đứng ra.
Hiện tại còn dâng ra sinh mệnh của mình.
“Bắc Đẩu Đại Đế, tại sao lại như vậy?”
“Vì sao, vì sao ông trời không có mắt, để tên súc sinh Bá Tổ kia hoành hành ngang ngược như vậy!”
“Đời này còn ai có thể ra tay cản lại náo động!”
Vô số người rơi nước mắt vì Bắc Đẩu Đại Đế.
Đây là một lão nhân đáng để mọi người ghi khắc. Thực lực của ông ta không tính là quá mạnh trong các cường giả đế cảnh. Càng không thể so sánh với các tồn tại chí cường như Vô Chung, Loạn Cổ, Thánh Thể đại thành.
Nhưng hiện tại, tất cả những người nghe thấy tin tức này, không ai không đặt Bắc Đẩu Đại Đế ngang hàng với Vô Chung, Loạn Cổ.
Chỉ cần là anh hùng thì không có phân chia đắt rẻ sang hèn.
Mà nghe thấy tin tức này, Quân Tiêu Dao vẫn luôn trầm mặc.
Trước nay hắn không phải người thích hợp làm anh hùng, nhưng cái chết của Bắc Đẩu Đại Đế lại làm trái tim hắn xuất hiện một tia đau đớn.
Quân Tiêu Dao hít sâu một hơi, nhìn Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly và các thân nhân là Khương Nhu, Quân Chiến Thiên ở xung quanh, hắn thong thả lại kiên định mà nói: “Chư vị, ta muốn đi đến Quân Đế Đình một chuyến.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận