Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể - Chương 3547: Táng Vực dị tượng cơ duyên, La Minh tính toán, cáo mượn oai hùm (length: 8101)

Đông Phương Ngạo Nguyệt đã sớm muốn cùng Quân Tiêu Dao tiến hành trao đổi sâu sắc, nói chuyện dễ hiểu.
Nhưng lúc này ở Giới Hải, mọi việc rối ren.
Sau này trở về Cửu Thiên tiên vực, Quân Tiêu Dao lại thành hôn cùng Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly.
Một mực không có cơ hội.
Chính Quân Tiêu Dao đã cứu nàng ra khỏi cuộc đời tăm tối.
Quân Tiêu Dao đã là người duy nhất mà Đông Phương Ngạo Nguyệt nhận định trong cuộc đời này.
Cho nên nàng muốn nhất, chính là thực sự trở thành nữ nhân của Quân Tiêu Dao.
Xuyên thủng lớp giấy cửa sổ kia.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, cũng hơi im lặng.
Chắc cũng chỉ có tính cách của người phụ nữ trưởng thành như Đông Phương Ngạo Nguyệt, mới có thể nói ra những lời thẳng thắn táo bạo như vậy.
"Ngươi mà làm như vậy, ta sợ là khó mà phản kháng..."
Quân Tiêu Dao cười than một tiếng.
Có nữ nhân, thích bị nam nhân khống chế.
Mà có nữ nhân, thích khống chế nam nhân.
Tính cách của Đông Phương Ngạo Nguyệt, hiển nhiên là người sau.
Bất quá trước mắt, đây là lần đầu gặp gỡ của nàng và Quân Tiêu Dao.
Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn thích rúc trong ngực Quân Tiêu Dao, hưởng thụ sự vuốt ve an ủi.
Huống hồ, còn có một số chuyện chưa giải quyết.
Chờ giải quyết xong những chuyện lặt vặt đó, ra tay cũng không muộn.
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng kể cho Quân Tiêu Dao về tình hình Táng Vực.
Có lẽ vì trong cơ thể Đông Phương Ngạo Nguyệt có Ma chi bản nguyên.
Cho nên nàng cũng cảm nhận được một số cơ duyên liên quan đến Ma đạo.
Trước đó nàng vẫn cảm thấy, bên trong Táng Vực hẳn là có cơ duyên lớn.
Chỉ là Táng Vực mười phần hung hiểm, ẩn chứa một sức mạnh nguyền rủa vô cùng đặc biệt, khó mà đi sâu vào.
Đừng nói là Đế Cảnh bình thường, ngay cả một số người mạnh hơn tiến vào, cũng có thể bị nguyền rủa ăn mòn.
Bất quá, không phải là hoàn toàn không có cách nào tiến vào Táng Vực.
Cứ cách một khoảng thời gian, Táng Vực sẽ có dị tượng xuất hiện.
Mà khi dị tượng xuất hiện, Táng Vực thỉnh thoảng sẽ phun ra một số cổ vật bị nhiễm khí tức Táng Vực.
Nếu có thể đạt được, thì có thể nhờ vào những cổ vật này để vào Táng Vực, có thể ngăn chặn ở một mức độ nhất định sức mạnh nguyền rủa của Táng Vực.
Và những cổ vật này, cũng là mục tiêu tranh đoạt của các thế lực ở Minh La Cổ Giới.
Dù sao ai cũng biết, bên trong Táng Vực có rất nhiều cơ duyên.
Trước đó Đông Phương Ngạo Nguyệt một mực ở lại Minh La Cổ Giới, cũng là để chờ dị tượng đến, nàng có thể thu được cổ vật, tiến vào bên trong Táng Vực.
"Lần sau dị tượng mở ra, chắc không còn bao lâu nữa." Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Với thế lực của Cửu Tuyền tại Minh La Cổ Giới, có được một cổ vật, chắc hẳn không thành vấn đề.
Huống hồ hắn còn có thể đánh dấu ở Táng Vực.
Cái Táng Vực này hắn nhất định sẽ đi một chuyến.
Trong thời gian tiếp theo.
Đương nhiên Đông Phương Ngạo Nguyệt ở cùng với Quân Tiêu Dao.
Còn đám người Tử Cung Ngọc Dương của Tử Cung thế gia thì điên cuồng tìm kiếm Đông Phương Ngạo Nguyệt và thế lực đã ra tay ngăn cản bọn chúng.
Bọn chúng đương nhiên sẽ không có chút manh mối nào.
Thời gian trôi qua.
Không lâu sau đó.
Bỗng nhiên, tất cả tu sĩ của Minh La Cổ Giới, đều cảm thấy một loại cảm giác tim đập nhanh khó hiểu.
Bọn họ như cảm thấy có điều gì đó, ánh mắt đồng loạt hướng về phía Táng Vực nhìn.
Có thể thấy, ở nơi tận cùng vũ trụ xa xôi, ma khí đen ngòm cuồn cuộn, như che kín cả bầu trời.
"Táng Vực lại có dị động, không biết lần này sẽ có thứ gì tốt xuất hiện."
Tu sĩ các phe ở Minh La Cổ Giới đều đang bàn tán.
Mỗi lần Táng Vực dị động, đều sẽ phun ra không ít đồ tốt.
Thậm chí không ít tu sĩ, vô tình nhặt được cổ thư, ngọc giản... được phun ra từ Táng Vực.
Sau khi tu luyện những công pháp cổ xưa này, nhất phi trùng thiên, quật khởi mạnh mẽ.
Cho nên mỗi lần Táng Vực dị động, đều được tám phương chú ý.
Một số tu sĩ, càng muốn thử vận may, nếu có thể có được cổ kinh hay cổ khí gì đó, thì quả thật là nhất phi trùng thiên.
Ở bên phía Táng Vực, không ngừng có dị tượng trào ra.
Có âm thanh quỷ khóc thần gào khiến người sợ hãi truyền đến.
Và trong mấy ngày sau đó, có tin tức truyền ra.
Từ trong Táng Vực, có chùm sáng bắn ra, bên trong là một khối ngọc bội.
Lập tức bị tranh đoạt.
Thậm chí một số lão quái Ma đạo đang bế quan, đều xuất hiện để cướp đoạt, cạnh tranh vô cùng khốc liệt.
Những cuộc chiến ở tầng cấp đó, không phải là điều mà tu sĩ bình thường có thể nhúng tay vào.
Ngay cả Đế Cảnh ra tay, cũng không đoạt được một cổ vật.
Sau đó, lại có mấy cơ duyên xuất hiện.
Có cốt thư tàn khuyết, kích đồng nát gãy cũ kỹ, sách cổ ố vàng...
Tất cả đều bị các cường giả ma tu tranh đoạt.
Nhiều nơi xảy ra những vụ đẫm máu, thỉnh thoảng có sóng xung kích kinh thiên động địa, rung chuyển trời đất, làm vẫn lạc cả các vì sao.
Thậm chí có không ít tông phái, thế lực trong cuộc tranh đấu này, chỉ vì một cổ vật, mà trực tiếp bị diệt môn.
Đây cũng chính là Ma tu hoành hành Minh La Cổ Giới, tàn khốc hơn nhiều so với bên ngoài, kẻ mạnh làm vua.
Về sau, lại có tin tức truyền đến.
Nguyên Vương thành, có được một tấm lệnh bài cũ kỹ từ trong Táng Vực.
Việc này lại lần nữa khiến bốn phương thèm muốn.
Bất quá, Nguyên Vương thành dù sao cũng là một thế lực có chút nội tình.
Cho nên không phải loại a miêu a cẩu nào cũng có thể khiêu khích.
Nhưng, sau đó lại có tin tức truyền ra.
Ma La hoàng triều, đã để ý tới cổ vật lệnh bài mà Nguyên Vương thành có được.
Bọn chúng truyền lời, nói chiếc lệnh bài Nguyên Vương thành có được, là tín vật truyền thừa của một Ma đạo nào đó, thuộc về đạo thống Ma La hoàng triều.
Nguyên Vương thành đương nhiên biết, lời của Ma La hoàng triều là nói bừa.
Chỉ là cái cớ tìm chuyện gây sự mà thôi.
Trong chốc lát, tin tức về việc Ma La hoàng triều muốn gây áp lực lên Nguyên Vương thành, cũng đã truyền khắp tám phương.
Tại một tửu lâu ở một thành trì nào đó ở Minh La Cổ Giới.
Một nam tử có khí tức thu liễm, đang ngồi một mình bên cửa sổ quán rượu.
Chính là La Minh, người đã vào Minh La Cổ Giới!
Hắn nghe được rất nhiều tu sĩ trong tửu lâu đang bàn luận.
Trong mắt cũng thoáng có vẻ suy tư.
Truyền thừa của Kế Đô Ma Đế ở Táng Vực.
Hắn muốn có được truyền thừa, nhất định phải vào Táng Vực.
Nhưng dù hắn có tu vi Cự Đầu Đế, nếu thật sự đi tranh đoạt cổ vật với mấy lão quái Ma đạo đó, cũng không có chút hy vọng nào.
Cổ vật của Nguyên Vương thành, nếu có được thì không gì tốt hơn.
Dù không được, nếu có thể đi theo tu sĩ Nguyên Vương thành cùng vào Táng Vực, vậy hắn cũng có cơ hội lấy được truyền thừa.
Nhưng nếu làm như vậy, thì phải đối đầu với Ma La hoàng triều.
Nếu như hắn vẫn là cung phụng của Vân tộc, thì với thân phận của hắn, cho dù Ma La hoàng triều cũng phải kiêng kỵ, nhưng mà...
Không đúng!
Trong mắt La Minh bỗng lóe lên một tia sáng.
Tuy rằng thực sự hắn đã bị trục xuất khỏi Vân tộc.
Nhưng tin tức này, không có lan truyền rộng rãi.
Dù sao bên ngoài đều bị các loại tin tức về Quân Tiêu Dao thu hút hết sự chú ý.
Căn bản không có mấy người để ý một cung phụng bị trục xuất của Vân tộc.
Hơn nữa, trên người hắn vẫn còn lệnh bài cung phụng của Vân tộc.
Điều đó có nghĩa là La Minh vẫn có thể mượn danh hổ ra oai, xé da hổ kéo cờ!
Vì sau khi vào Minh La Cổ Giới, Quân Tiêu Dao đã đến thẳng U Tuyền phòng đấu giá.
Không hề có tin tức nào về việc hắn xuất hiện.
Cho nên La Minh cũng không biết, Quân Tiêu Dao đã đến Minh La Cổ Giới.
"Ha ha, thật là trời giúp ta."
"Vân tộc, vậy thì giúp ta lần cuối đi."
"Chờ ta có được truyền thừa rồi, ta sẽ có thể tự mình làm vương, một mình làm bá!"
La Minh đã bắt đầu ảo tưởng về tương lai...
Bạn cần đăng nhập để bình luận