Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể - Chương 3496: Xích Phượng nữ chấn nộ, Quân Tiêu Dao buông xuống, rau hẹ Dược Ly xuất hiện (length: 8784)

Ngay khi Vân Khê rời đi không lâu.
Nơi này đã có một số lượng lớn bóng dáng tụ tập.
Dẫn đầu là một nữ tử cao gầy, khoác bộ y phục màu đỏ rực.
Sau lưng nàng mọc lên một đôi cánh phượng màu đỏ, tóc đỏ rực như lửa, gương mặt trái xoan nhọn.
Xung quanh là những phù văn lấp lánh, hỏa diễm lưu chuyển.
Chính là Thiếu Niên Đế cấp của Xích Phượng nhất tộc, Xích Phượng nữ.
Nàng nhìn mảnh ngọc bài đã vỡ vụn trong tay.
Vẻ mặt lạnh như băng sương, vô cùng nghiêm nghị.
"Lại dám giết đệ đệ của ta, Xích Phượng nữ, thật đúng là to gan lớn mật."
"Bất kể ngươi là ai, đến từ thế lực nào, ta đều sẽ khiến ngươi nghiền xương thành tro!"
Giọng Xích Phượng nữ lạnh lẽo, tràn ngập lửa giận.
Lúc này, một tộc nhân Xích Phượng tộc tiến lên phía trước bẩm báo.
"Tiểu thư, thuộc hạ nghe nói, kẻ ra tay sát hại công tử là một thiếu nữ áo xanh..."
Sau khi nghe xong.
Vẻ mặt Xích Phượng nữ càng thêm âm trầm.
"Đều đuổi theo cho ta, nhất định phải tìm cho ra cái tiện nha đầu kia, nàng muốn chết cũng không dễ dàng như vậy đâu!"
Xích Phượng nữ hạ lệnh một tiếng, dẫn đầu các cường giả của Xích Phượng nhất tộc, muốn đi bao vây Vân Khê.
Mà những tu sĩ xung quanh thấy vậy, đều âm thầm lắc đầu.
"Thiếu nữ áo xanh kia, ta cũng đã từng gặp mặt từ xa, quả thực là quốc sắc thiên hương hiếm có trên đời, đáng tiếc..."
"Đúng vậy, vậy mà lại trêu chọc Xích Phượng nhất tộc, mà Xích Phượng nữ lại là người bao che nhất."
"Hơn nữa Xích Phượng nhất tộc vẫn là tộc mạch trong Phượng Hoàng vũ tộc, đây chính là một bá tộc."
"Trừ phi sau lưng thiếu nữ áo xanh kia cũng là một bá tộc chống lưng, không thì thật là hương tiêu ngọc vẫn."
"Chuyện đó sao có thể, nếu thiếu nữ kia thật sự có bối cảnh, Xích Dương cũng đâu dám dễ dàng trêu chọc như vậy..."
Rất nhiều người đều khẽ lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc.
Cùng lúc đó, tại một tinh cầu rộng lớn cách Huyền Ương giới không xa.
Có một tòa cổ thành được xây dựng trên đó, vô cùng rộng lớn hùng vĩ, Tinh Hà bao quanh.
Trong khoảng thời gian này, tòa cổ thành vốn không mấy phồn hoa này trở nên cực kỳ náo nhiệt.
Mỗi ngày đều có những tu sĩ thiên kiêu từ khắp nơi kéo đến, điều khiển lâu thuyền, phi thuyền, tụ tập ở nơi này.
Những người này đều muốn vào Quần Anh điện tu hành, muốn đến Huyền Ương giới lịch luyện.
Nếu lần lịch luyện này mà biểu hiện xuất sắc, cơ hội gia nhập Quần Anh điện tự nhiên sẽ lớn hơn.
Bất quá lần lịch luyện này cũng không phải không có chút nguy hiểm nào.
Không ít thiên kiêu có tiếng đã ngã xuống tại Huyền Ương giới.
Giờ phút này, tại một lầu các trong tòa cổ thành này.
Có một nam tử trẻ tuổi đang ở đây.
Tóc đen búi cao, toàn thân khí chất bất phàm.
Chính là Dược Ly, thiếu chủ Dược Vương điện!
Linh hồn hắn chính là Ly Thiên đan đế, người khai sáng Dược Vương điện năm xưa.
"Chờ lần thí luyện ở Huyền Ương giới kết thúc, ta nhất định có thể gia nhập Quần Anh điện."
"Đến lúc đó, ta sẽ có cơ hội lấy được những tài liệu đó, luyện ra những viên đại đan giúp ta mạnh lên, bù đắp nhược điểm tu vi."
Dược Ly đang mưu tính trong lòng.
Vốn dĩ hắn có một bộ Thân Ngoại Hóa Thân cấp Đỉnh Phong, kết quả bị Quân Tiêu Dao cướp đi.
Còn có Tam Muội chân hỏa của Đan Tộc mà hắn nhắm đến, cũng vì sự can thiệp của Quân Tiêu Dao mà trở thành công dã tràng.
Thậm chí vị hôn thê Diệp Thanh Thiển vốn thuộc về hắn, cuối cùng cũng không thành.
Có thể nói, Dược Ly vô cùng hận Quân Tiêu Dao.
Không có Quân Tiêu Dao, hắn chắc chắn sẽ xuôi buồm thuận gió.
Là Ly Thiên đan đế năm xưa, trong lòng Dược Ly đương nhiên có lòng tự cao của mình.
Sao hắn có thể chấp nhận hết lần này đến lần khác bị Quân Tiêu Dao gây khó dễ.
Vì vậy, hắn nhất định phải giành lại danh dự.
"Thực lực của Quân Tiêu Dao rất mạnh, bằng vào tu vi cổ thân hiện tại của ta, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn."
"Muốn lấy lại Tam Muội chân hỏa từ trong tay hắn, quả thật rất khó."
"Nhưng năm xưa, những kẻ từng thiếu ân tình của chúng ta cũng không ít, sau này cũng có thể lợi dụng được..."
Đôi mắt Dược Ly chợt lóe lên.
Là Ly Thiên đan đế năm xưa, đương nhiên có rất nhiều cường giả, thế lực từng cầu xin đan dược, thiếu nợ nhân tình của hắn.
Giờ vừa vặn, hắn có thể lợi dụng những ân tình này.
Tuy rằng bây giờ, hắn không còn là Ly Thiên đan đế, không có thân phận và thực lực như trước.
Nhưng những cường giả nợ hắn ân tình kia, đều đã từng thề với Thiên Đạo.
Lời thề với Thiên Đạo sẽ không bị phai nhạt theo thời gian, trừ khi Ly Thiên đan đế hoàn toàn chết đi thì mới chấm dứt.
Và ngay lúc Dược Ly đang mưu tính đủ điều trong lòng.
Đột nhiên, hắn nghe thấy tiếng ồn ào náo động từ bên ngoài vọng vào.
Dường như cảm thấy được gì đó, Dược Ly nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sắc mặt hắn lập tức trở nên âm trầm, trong mắt dấy lên hàn ý.
Ngoài hư không của Cổ Thành.
Một bóng người áo trắng siêu phàm đáp xuống tòa cổ thành này.
Chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn không hề che giấu thân phận, đi thẳng đến đó.
Nhất thời khiến cả tòa Cổ Thành vốn náo nhiệt càng trở nên ồn ào hơn, vô số ánh mắt đều đổ dồn về phía Quân Tiêu Dao.
"Là Quân Tiêu Dao, hắn vậy mà đến?"
"Hắn chẳng lẽ còn muốn gia nhập Quần Anh điện sao, mà hắn lại còn giết trưởng lão của Quần Anh điện..."
Thấy Quân Tiêu Dao đến, cũng làm dấy lên rất nhiều tranh luận.
Các thế lực đều quan tâm.
Rất nhiều người đều suy đoán, sau này Quân Tiêu Dao sẽ lựa chọn như thế nào.
Liệu hắn sẽ kiên cường, không gia nhập Quần Anh điện.
Hay là thỏa hiệp?
Giờ thấy Quân Tiêu Dao đến đây, tất cả mọi người đều cho rằng, Quân Tiêu Dao chắc hẳn đã thỏa hiệp.
Nhưng thật tình không ai biết, người thực sự thỏa hiệp, là Quần Anh điện.
Vì chủ động cầu hòa là chuyện rất mất mặt.
Cho nên Quần Anh điện tự nhiên sẽ không chủ động tuyên bố điều gì.
Quân Tiêu Dao cũng chẳng thèm quan tâm ánh mắt và suy nghĩ của người khác.
"Bất quá dù Quân Tiêu Dao có thỏa hiệp, cũng đâu cần phải đến tham gia lần lịch lãm này..."
Rất nhiều người cũng đều đầy nghi hoặc.
Với thực lực mà Quân Tiêu Dao đã thể hiện ở Thương Mang linh giới.
Có thể nói, nếu ngay cả hắn còn không đủ tư cách gia nhập Quần Anh điện.
Vậy thì ai đủ tư cách gia nhập Quần Anh điện?
Cho nên, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không cần thiết phải đến đây.
"Có lẽ chuyện của các đại lão, chúng ta không hiểu được sao, người ta đến chỉ để chơi thôi." Có người lắc đầu nói.
Thật ra, nếu không phải muốn kiểm tra Ám Chi Phong Cấm, Quân Tiêu Dao đương nhiên là lười đến đây.
Đúng lúc này.
Một giọng nói trong trẻo rung động lòng người vang lên.
"Quân công tử, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Theo tiếng nói vang lên, một nhóm người bước tới.
Dẫn đầu là một nữ tử khoác bộ váy trắng, mày như lông chim, eo thon thả, da thịt trắng như tuyết, trong trẻo thanh khiết.
Một dung nhan, không hề trang điểm, thanh thanh đạm đạm, lại mang một vẻ đẹp khiến người kinh diễm.
Dáng người cũng khá cao gầy, đôi chân ẩn hiện dưới tà váy trắng, đặc biệt thẳng tắp và thon dài.
Cả người lộ vẻ thanh lệ rung động lòng người khiến rất nhiều nam tu xung quanh đều không giấu nổi sự kinh diễm.
Chính là Diệp Thanh Thiển.
"Ra là Diệp cô nương, không ngờ nàng cũng đến đây." Quân Tiêu Dao mỉm cười.
"Thanh Thiển cũng muốn gia nhập Quần Anh điện, tu tập đan đạo."
"Trước đây do mải luyện đan, nghiên cứu Tam Muội chân hỏa, nên cũng không có thời gian đến Thương Mang linh giới." Diệp Thanh Thiển cười duyên dáng nói.
"Có thể hiểu được, sự say mê đan đạo của Diệp cô nương thật đáng ngưỡng mộ." Quân Tiêu Dao nói.
"Cũng phải đa tạ Quân công tử đã tặng cho Thanh Thiển tử hỏa của Tam Muội chân hỏa, Thanh Thiển nhờ đó mà nghiên cứu ra được một vài điều..." Diệp Thanh Thiển nói.
Trước đây ở đại hội luyện đan.
Quân Tiêu Dao đã tùy tiện tặng cho nàng tử hỏa của Tam Muội chân hỏa.
Diệp Thanh Thiển vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
"Chỉ là một ngọn tử hỏa thôi, không có gì to tát."
Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng.
Nếu Diệp Thanh Thiển cũng đến đây, vậy thì...
Quân Tiêu Dao suy tư điều gì đó, ánh mắt đột nhiên nhìn về một lầu các ở phía xa.
Ánh mắt từ nơi đó quét tới, rất nhanh biến mất, khí tức cũng tan đi.
"Quả nhiên, tên rau hẹ Dược Ly này cũng đến đây rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận