Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 3451

Chương 3451Chương 3451
 
 "Ải Trấn Ma, lại trở về."
 
 Quân Tiêu Dao hơi cảm thán.
 
 Thân Thánh Thể Đạo Thai đã biến mất ngay tại đây.
 
 Bây giờ, Hỗn Độn Thể lại xuất hiện.
 
 Yên lặng từ nơi nào thì quật khởi lên lại từ nơi đấy.
 
 Song thân hợp nhất, Quân Tiêu Dao có thể làm ra chuyện rúng động của Giới Hải!
 
 Đúng lúc này.
 
 Bên ngoài ải Trấn Ma có Trấn Giới quân tuần tra biên thành.
 
 Bọn họ thấy một bóng người mặc đồ trắng lơ lửng trên không trung.
 
 Ban đầu còn có kinh ngạc, sau đó nhíu mày lại, tưởng rằng là nhân vật khả nghi.
 
 Nhưng sau khi nhìn kỹ lại, hơi thở của bọn họ đột nhiên ngừng lại, không thể nào tin được!
 
 "Ta... Ta không nhìn lâm chứ?”
 
 "Là... Là thiếu soái đại nhân!"
 
 Hai Trấn Giới quân nhìn nhau, đều là thấy được trong mắt đối phương chấn kinh!
 
 Đừng quên, Quân Tiêu Dao còn có một thân phận khác chính là thiếu soái trẻ tuổi nhất của ải Trấn Ma!
 
 Quân Tiêu Dao cất bước mà đi.
 
 "Là... Thiếu soái đại nhân sao?"
 
 Dù sao không phải tất cả mọi người đều biết Quân Tiêu Dao còn có một thân phận khác ở vũ trụ Khởi Nguyên.
 
 Cho nên bọn họ cũng không thể xác định, Quân Tiêu Dao trước mặt là thật.
 
 Bởi vì vậy quá mức không thể tưởng tượng nổi.
 
 "Quả thật là ta, với lại bọn họ cũng tới..."
 
 Quân Tiêu Dao mỉm cười, nhìn về phía ải Trấn Ma.
 
 Nơi đó, một bọn người vượt không gian đi tới.
 
 Đi đầu rõ ràng là một số người quen.
 
 Lục Tinh Linh, Ky Nguyệt, Tống Diệu Ngữ, Kiếm Vạn Tuyệt, Kiếm Vũ Hạm, Thái Thi Vận, Ngô Đức, Y Thương Nguyệt, Lý Phi Nghiên, Tiểu Bạch Hổ...
 
 Rất rất nhiều người.
 
 Tuy không phải tất cả người quen đều ở đây.
 
 Nhưng quả thật có rất nhiều người đều ở lại ải Trấn Ma.
 
 Một phần là vì lịch luyện.
 
 Phần khác đương nhiên là vì chờ đợi Quân Tiêu Dao tỉnh dậy.
 
 "Công tử..."
 
 Đám người Lục Tinh Linh vô cùng kích động, khó mà kiềm chế.
 
 Khác với mấy Trấn Giới quân vẻ mặt ngơ ngác khác.
 
 Thân là người bên cạnh Quân Tiêu Dao.
 
 Bọn họ đương nhiên biết được tin tức về một thân phận khác của Quân Tiêu Dao ở vũ trụ Khởi Nguyên từ đế tộc Vân thị.
 
 Có trời mới biết, khi bọn họ biết được tin tức này lúc đã vui sướng đến cỡ nào.
 
 Bọn họ vẫn luôn chờ Quân Tiêu Dao trở về.
 
 Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao cuối cùng đã về.
 
 "Mọi người, đã lâu không gặp." Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn chung quanh một vòng.
 
 Đều là bóng dáng quen thuộc.
 
 Hắn cũng mỉm cười.
 
 Một số nữ tử, đôi mắt cũng lấp lánh nước mắt.
 
 Ngay cả tên mập Ngô Đức cũng mang khuôn mặt nước mắt nước mũi đầm đìa, tuy không biết có phải giả vờ không nữa.
 
 "Thiếu soái đại nhân..."
 
 Một số lão nhân của ải Trấn Ma cũng hiện thân.
 
 Còn có lão thống lĩnh mang Thân Thánh Thể Đạo Thai đến tọa quan Vân Thiên Nhai kia cũng xuất hiện.
 
 Mỗi người đều khó nhịn xúc động.
 
 Có thể nói, danh vọng của Quân Tiêu Dao bây giờ ở ải Trấn Ma không thấp hơn Vân Thiên Nhai là bao nhiêu.
 
 Sau đó, đương nhiên một buổi chào hỏi náo nhiệt nhất định phải có rồi.
 
 Mà sau đó một thần niệm bỗng nhiên truyền vào tai của Quân Tiêu Dao.
 
 Sắc mặt của Quân Tiêu Dao khẽ thay đổi.
 
 Người đưa tin cho hẳn chính là người xếp hạng thứ hai trong Ngũ Hổ Thần Tướng, Trấn Nhạc Đại Đế, Vương Trấn Nhạc!
 
 Quân Tiêu Dao cũng chào tạm biệt mọi người, đi tới một tòa điện phủ ở sâu bên trong ải Trấn Ma.
 
 Một bóng người đang ngồi bên trong điện phủ.
 
 Thân hình to lớn sánh vai Nhật Nguyệt.
 
 Khí tức dày đặc đến nỗi đảo loạn trời đất!
 
 Cả thân mang Ô Kim Sắc Thiết Y ôm trọn cả người, thậm chí ngay trên mặt cũng mang mặt nạ.
 
 Hắn như là một ngọn Thái Cổ Thần Sơn, mang theo một luồng sức mạnh to lớn trấn áp trời đất vũ trụ.
 
 Chính là Trấn Nhạc Đại Đế đứng thứ hai trong Ngũ Hổ Trần Tướng, Vương Trấn Nhạc.
 
 Quân Tiêu Dao thâm cảm thán trong lòng.
 
 Ngay cả người đứng thứ hai của Ngũ Hổ Thần Tướng đã mạnh mẽ bất phàm như thế. Vậy người đứng đầu trong Ngũ Hổ Thần Tướng rốt cuộc sẽ ra sao?
 
 "Tiền bối."
 
 Quân Tiêu Dao hơi chắp tay.
 
 Tấm mắt của Trấn Nhạc Đại Đế phía dưới tấm mặt nạ nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mang theo sự thâm sâu.
 
 "Vân Tiêu, ngươi cũng hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta, Hỗn Độn Thể không phải là thể chất có thể tùy tiện có được."
 
 "Chẳng qua chỉ đạt được một chút cơ duyên thôi."
 
 "Với lại đa tạ Trấn Nhạc tiền bối trong khoảng thời gian này hỗ trợ trấn giữ ải Trấn Ma." Quân Tiêu Dao cảm tạ chân thành.
 
 Tuy hắn có Hiên Viên lệnh, có thể hiệu lệnh Nhân Hoàng vệ. Nhưng Hiên Viên lệnh không có ràng buộc gì đối với người có cấp bậc trong Ngũ Hổ Thần Tướng.
 
 Nói cách khác, thật ra đám người Trấn Nhạc Đại Đế hoàn toàn có thể không để ý tới Quân Tiêu Dao.
 
 Nhưng bọn họ vẫn hỗ trợ Quân Tiêu Dao rất nhiều.
 
 Trấn Nhạc Đại Đế thản nhiên nói: "Này thì không cần, tất cả đều là vì toàn cục của Giới Hải."
 
 "Với lại ta cũng biết, ngươi đã đánh bại cái người gọi là truyền nhân Nhân Hoàng kia, đồng thời đoạt được Nhân Hoàng kiếm."
 
 "Có lẽ từ đầu đến cuối, truyền nhân Nhân Hoàng kia ngay cả một cơ duyên trùng hợp cũng là sai lầm, ngươi mới thật sự là truyền nhân của Nhân Hoàng."
 
 Quân Tiêu Dao nghe vậy, lắc đầu cười một tiếng nói: "Thật ra cái gọi là truyền nhân của Nhân Hoàng chẳng qua là một cái tên gọi mà thôi."
 
 "Chỉ cần có thể để Giới Hải chống lại được Hắc Họa, có là truyền nhân của Nhân Hoàng hay không, chuyện này quan trọng đến vậy sao?"
 
 Lời nói của Quân Tiêu Dao khiến cho Trấn Nhạc Đại Đế sững sờ, sau đó cũng là phát ra một tiếng cười sang sảng.
 
 "A, chúng ta quả nhiên không nhìn lâm ngươi."
 
 "Nhân Hoàng kiếm nếu có thể rơi vào trong tay ngươi, quả thật là có nguyên nhân, Ngũ Hổ Thần Tướng bọn ta cũng không tính là giúp nhầm người."
 
 Rõ ràng, thái độ của Quân Tiêu Dao rất được lòng Vương Trấn Nhạc.
 
 "Đúng rồi, tiền bối, liên quan tới chuyện kia..." Quân Tiêu Dao muốn nói cái gì.
 
 Vương Trấn Nhạc cắt ngang: "Ta biết ngươi muốn hỏi chuyện liên quan tới Đế Nữ Bạt của Bạt tộc đi."
 
 Quân Tiêu Dao gật đầu. Chương 3452
 
 Trong mắt của Vương Trấn Nhạc lộ ra vẻ thâm sâu, sau đó nói: "Tiếp đến, ngươi đi Ngũ Phương Sơn của Giới Trong Giới một chuyến đi."
 
 "Có lẽ có thể tìm thấy cách giải quyết vấn đề của ngươi."
 
 "B2"
 
 Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ kỳ lạ.
 
 Giới Trong Giới.
 
 Ngũ Phương Sơn.
 
 Đó không phải là nơi ẩn cư của Ngũ Hổ Thần Tướng sao?
 
 Còn có thiếu nữ tên Lạc Lạc cũng ở đó.
 
 Nàng làm bạn với Quân Tiêu Dao vượt qua một quãng thời gian ở Giới Trong Giới.
 
 Nhưng mà Lạc Lạc cũng không theo Quân Tiêu Dao đi Giới Hải, mà ở lại Ngũ Phương Sơn.
 
 Quân Tiêu Dao cũng đã đồng ý sau này sẽ đến Giới Trong Giới đón nàng, dẫn nàng đi nhìn ngắm thế gian phồn hoa.
 
 Quân Tiêu Dao dường như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt lóe lên.
 
 Hắn gật đầu nói: "Vãn bối biết được."
 
 Quân Tiêu Dao cáo lui.
 
 Thấy Quân Tiêu Dao rời đi.
 
 Ánh mắt của Vương Trấn Nhạc cũng là lộ một chút cảm xúc không nói được.
 
 "Cuối cùng, ngày này vẫn tới."
 
 "Chủ thượng, có thể cứu nàng nay không thì phải xem lần này." "Thuộc hạ cảm thấy hắn, hẳn là có năng lực như thế..."
 
 Vương Trấn Nhạc lẩm bẩm tự nói.
 
 Sau khi có được manh mối từ chỗ Vương Trấn Nhạc.
 
 Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị rời khỏi thành lũy Tam Hoàng.
 
 Ban đầu, hắn tới thành lũy Tam Hoàng là muốn khôi phục Thánh Thể Đạo Thai, song thân hợp nhất.
 
 Nhưng trước mắt tạm thời không có thời gian.
 
 Song thân hợp nhất, triệt để giải trừ Chiết Tiên Chú cũng phải cần một khoảng thời gian bế quan.
 
 Mà bây giờ, rõ ràng đi giải quyết chuyện Đế Nữ Bạt, cách gọi Y Y quay về mới quan trọng nhất.
 
 Cho nên Quân Tiêu Dao ngựa không dừng vó, lại muốn rời khỏi thành lũy Tam Hoàng.
 
 Sau khi biết việc này, mấy người Lục Tỉnh Linh này đương nhiên lòng không nỡ.
 
 Nhưng mà cũng không có gì đắn đo cả.
 
 Ngược lại, bọn họ biết được Quân Tiêu Dao bình yên vô sự.
 
 Mà lại, Thân Thánh Thể Đạo Thai đã biến mất kia sau này sẽ thức tỉnh sau.
 
 Sau này Quân Tiêu Dao sẽ dùng tư thái hoàn mỹ lại chấn kinh thế nhân lần nữa.
 
 Quân Tiêu Dao rời đi.
 
 Sau đó về tới đế tộc Vân thị.
 
 Khác với lần trước dùng tế đàn truyền tống đến Giới Trong Giới.
 
 Lần này, Quân Tiêu Dao trực tiếp dùng Vân Hải Long Chu phá vỡ hư không giới bích, tiến vào Giới Trong Giới.
 
 Đây cũng là cách nhanh lẹ nhất.
 
 Sau khi đi vào Giới Trong Giới, Quân Tiêu Dao cũng trực tiếp tới nơi nào đó.
 
 Ngũ Phương Sơn là ẩn nấp trong một tiểu thế giới.
 
 Nhưng mà Quân Tiêu Dao đã tới một lần, đương nhiên sẽ biết đường đi.
 
 Sau khi đến một vùng tinh không nào đó.
 
 Cơ thể Quân Tiêu Dao lơ lửng.
 
 Lúc này, ở hư không phía trước bỗng nhiên có trận văn sáng lên.
 
 Một khe hở không gian xuất hiện.
 
 Trong trong khe hở này có thể thấy một tiểu thế giới tiên khí dạt dào, như thế ngoại đào nguyên. Ánh tối chồng chéo lên nhau, hào quang vạn trượng như là tiểu tiên giới.
 
 Một nam tử trung niên thân mặc đạo bào, nhìn qua tao nhã nho nhã, giống như thư sinh chốn hồng trần từ bên trong đi ra.
 
 Chính là một trong Ngũ Hổ Thần Tướng, Gia Cát Càn.
 
 "Gia Cát tiền bối, ngươi đã tính tới vãn bối sẽ đến." Quân Tiêu Dao nói.
 
 "Vào đi." Gia Cát Càn khế mỉm cười nói.
 
 Gia Cát Càn dẫn theo Quân Tiêu Dao đi vào Ngũ Phương Sơn.
 
 Đi tới đỉnh một ngọn núi.
 
 Trên đỉnh núi có một tòa đình nghỉ mát.
 
 Còn có hai bóng người ở nơi đó.
 
 Trong đó có một phụ nhân xinh đẹp, dáng người thon thả, quyến rũ động lòng người.
 
 Chính là một trong Ngũ Hổ Thần Tướng, Mộ Linh Nga.
 
 Bên cạnh nàng có một nữ tử đang đứng.
 
 Khuôn mặt thiếu nữ trái xoan xinh xắn.
 
 Khuôn mày đẹp như vẽ, da thịt trắng như tuyết, đôi môi anh đào, hàm răng trắng bóc.
 
 Một đôi mắt linh động sáng ngời, trong suốt và thanh nhã, sắc đẹp động lòng người.
 
 Giống như nàng tiên trên núi, thuần khiết thoát tục.
 
 Trong tay thiếu nữ còn ôm một con thú nhỏ ánh vàng rực rỡ, khoẻ mạnh kháu khỉnh. Thiếu nữ này không phải Lạc Lạc thì còn ai nữa.
 
 Thấy bóng dáng mặc đồ trắng kia, Lạc Lạc nhịn không được xúc động.
 
 “Tiêu Dao!"
 
 Quân Tiêu Dao hạ xuống.
 
 Lạc Lạc đi đến trước mặt Quân Tiêu Dao, vừa muốn nhào tới, kết quả thú nhỏ trong lòng nàng đè lên ngực Quân Tiêu Dao, cọ đầu ủi vào.
 
 "Nguyên Bảo, ngươi!"
 
 Thấy vị trí của mình bị chiếm đoạt, hai má của Lạc Lạc căng lên.
 
 Quân Tiêu Dao cũng nhịn không được mà cười lên, Tỳ Hưu Nguyên Bảo này xem ra rất nhớ hắn.
 
 Hẳn là do khoảng thời gian tươi đẹp mà Quân Tiêu Dao nuôi nấng được cho đủ loại bảo bối. "Tiêu Dao, sao ngươi đi lâu như vậy mà vẫn không về?"
 
 "Ta còn tưởng ngươi sẽ về nhanh lắm chứ."
 
 Lạc Lạc chớp mắt, như có chút oán giận.
 
 Quân Tiêu Dao ngây người, nhìn Mộ Linh Nga một cái.
 
 Mộ Linh Nga khế lắc đầu.
 
 Rõ ràng, bọn họ cũng không có nói với Lạc Lạc chuyện trước đó Quân Tiêu Dao gặp nguy hiêm trong Chiết Tiên Chú.
 
 Chủ yếu là sợ Lạc Lạc lo lắng.
 
 "Ta đi một nơi rất xa, muốn làm một số chuyện, cho nên chậm trễ rất nhiều thời gian." Quân Tiêu Dao cười nói.
 
 Vũ trụ Khởi Nguyên cũng được xem như là chỗ rất xa đi.
 
 "Hóa ra là như vậy." Lạc Lạc gật một cái.
 
 Sau đó, trong lòng nàng có dũng khí, duỗi ra bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay Quân Tiêu Dao.
 
 "Tiêu Dao, ngươi đã đồng ý với Lạc Lạc, sau này gặp lại nhau thì sẽ dẫn Lạc Lạc đi xem thế gian phồn hoa."
 
 Lạc Lạc vô thứ vẫn ở Ngũ Phương Sơn chờ đợi.
 
 Nếu không phải gặp được Quân Tiêu Dao, nàng thậm chí không thể nào có cơ hội đi du lịch Giới Trong Giới.
 
 Cho nên sau khi chia tay, Quân Tiêu Dao cũng đã đồng ý với nàng, ngày sau sẽ dẫn nàng đi xem thế gian phồn hoa.
 
 Ánh mắt Quân Tiêu Dao cứng đờ.
 
 Hắn chợt nhìn thấy tấm mắt của Mộ Linh Nga và Gia Cát Càn nhìn về phía Lạc Lạc đều lộ ra vẻ thở dài. Quân Tiêu Dao càng chắc chắn suy nghĩ trong lòng mình hơn.
 
 Hắn cũng nắm lấy tay nhỏ của Lạc Lạc, trên mặt lộ ra nụ cười.
 
 "Được, ngươi muốn đi đâu, ta đều sẽ đi cùng với ngươi."
 
 "Thật sao?"
 
 Nghe thấy những lời này của Quân Tiêu Dao, trên mặt Lạc Lạc lộ ra lúm đồng tiền hồn nhiên ngây thơ.
 
 "Dĩ nhiên rồi." Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười.
 
 "Đúng rồi, Tiêu Dao, ngươi nói ngươi đi chỗ rất xa, vậy nhất định đã xảy ra rất nhiều chuyện rồi, ta muốn nghe xem."
 
 Lạc Lạc chớp mắt, giống như một đứa nhỏ tò mò.
 
 "Được, ta đều kể cho ngươi nghe." Quân Tiêu Dao nói. Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng ở bên chơi với Lạc Lạc và Nguyên Bảo.
 
 Hắn kể với Lạc Lạc rất nhiều chuyện, bao gồm cả những bí cảnh kỳ ngộ mình đã trải qua ở vũ trụ Khởi Nguyên.
 
 Lạc Lạc nghe đến không chớp mắt, thỉnh thoảng lộ ra vẻ kỳ lạ, thỉnh thoảng lộ ra vẻ khẩn trương.
 
 Mộ Linh Nga và Gia Cát Càn ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều thâm thở dài.
 
 Cảnh tượng ấm áp này cũng quá chói mắt bọn họ rồi.
 
 Nguyên nhân là...
 
 Mấy ngày tiếp theo Quân Tiêu Dao đều ở chung với Lạc Lạc.
 
 Điều này khiến khuôn mặt nhỏ của Lạc Lạc đều lộ ra vẻ thoả mãn. Tạm thời trấn an tiểu gia hỏa này.
 
 Quân Tiêu Dao lúc này mới một mình tìm tới Gia Cát Càn và Mộ Linh Nga.
 
 "Hai vị tiền bối..."
 
 Gia Cát Càn nói: "Ta biết, ngươi là vì giải quyết chuyện Đế Nữ Bạt mà đến."
 
 Quân Tiêu Dao gật đầu.
 
 Gia Cát Càn tiếp theo nói: "Có chuyện phải nói cho ngươi biết, thân phận chân chính của Đế Nữ Bạt chính là..."
 
 Gia Cát Càn lời chưa xong, Quân Tiêu Dao liền nói: "Tiền bối, nếu vãn bối không đoán sai, hẳn là nữ nhi của Hiên Viên Đại Đế đi."
 
 "Hửm?"
 
 Quân Tiêu Dao nói ra lời này khiến khuôn mặt của hai người Gia Cát Càn và Mộ Linh Nga đều lộ ra sự khác lạ.
 
 "Ngươi đã sớm biết?" Mộ Linh Nga hỏi.
 
 "Cũng có chút suy đoán." Quân Tiêu Dao nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận