Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 2833 - Toàn trường chấn kinh



Chương 2833 - Toàn trường chấn kinh




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không đúng, sao lại có cảm giác giống như hắn tu luyện một loại thiên phú đồng thuật nào đó vậy, chẳng lẽ trước đó Giang Dật cũng không phải bị mù mà là đang tu luyện một loại thiên phú đồng thuật nào đó thôi sao?”
Một số người ở đây ngơ ngác, nhanh chóng đã phản ứng lại…
“Tại sao lại có cảm giác giống như...” Trong mắt Ngô Đức mang theo nghi hoặc.
Giống như là nghĩ đến chuyện gì đó, tròng mắt hắn cũng có hơi trừng lên.
Thân là người của thế gia nguyên thuật, đương nhiên có hiểu biết với cái gọi là dòng dõi Địa sư.
“Không thể nào, chẳng lẽ là...”
Cho dù là Ngô Đức, đôi mắt nhỏ cũng đều chấn động. Một bên khác, Thái Thi Vận hiển nhiên cũng giống là nghĩ đến cái gì, nhịn không được dùng tay ngọc che miệng nói.
“Chẳng lẽ là, dòng dõi Địa sư Địa Cực Âm Đồng?” Nghe được lời Thái Thi Vận, tu sĩ ở toàn bộ hiện trường đều hơi ngơ ngẩn.
Nhưng mà, một số sư phụ già và Nguyên sư nghe tới Địa Cực Âm Đồng, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.
“Địa Cực Âm Đồng, đây chính là một trong số các thiên phú Nguyên sư đỉnh cấp, sao có thể là thiếu chủ Giang gia được?”
“Chẳng lẽ thiếu chủ Giang gia có được truyền thừa của dòng dõi Địa sư?”
Sau khi Giang Dật ngả bài, toàn trường chấn kinh!!
Rất nhiều người rung động đến nỗi cằm cũng muốn rớt xuống luôn!
Người bị gọi là thiếu chủ mù - Giang Dật, thế mà lại có được truyền thừa của dòng dõi Địa sư trong truyền thuyết!!
Hơn nữa cặp mắt mù kia của hắn thế mà lại là thiên phú Nguyên sư đỉnh cấp, Địa Cực Âm Đồng!
Rất nhiều người đều ngây ra như phỗng, cảm giác đầu óc ong ong.
Chuyện này quá khiến người khác không thể tin được!
Nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ kia của toàn trường, thần tình Giang Dật lạnh nhạt.
Nhưng trong lòng lại không nhịn được có một loại sảng khái mở mày mở mặt.
Đặc biệt là nhìn thấy sự chấn kinh của Ngô Đức, còn có Thái Thi Vận kinh ngạc, càng khiến trong lòng hắn hài lòng hơn.
Đây là hắn còn chưa để lộ Phong Long đồ và con rồng khí vận ra, nếu không thì chẳng phải là càng khiến những người này chấn kinh rớt cằm sao.
Có điều hiển nhiên Giang Dật cũng không ngu như vậy, chỉ cần để lộ ra thiên phú dòng dõi Địa sư là đủ rồi.
Nếu lại để lộ ra con rồng khí vận, vậy thì không phải là tinh tướng mà là tự tìm phiền toái.
Ánh mắt của hắn, ngược lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, muốn nhìn thấy vẻ mặt chấn kinh của Quân Tiêu Dao.
Nhưng khiên hắn ngạc nhiên chính là, sắc mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh không lay động.
“A, vẫn còn giả bộ sao, chờ đến lúc đó thua, xem ngươi còn giả vờ kiểu gì.” Giang Dật cười lạnh trong lòng.
Sau đó, hắn cũng thúc giục thiên phú Địa Cực Âm Đồng, còn có truyền thừa nguyên thuật dòng dõi Địa sư, bắt đầu chọn lựa nguyên thạch.
Lần này, rất nhiều người đều khẽ lắc đầu.
“Cái này còn so thế nào chứ, hoàn toàn không cần nghĩ mà.”
“Đúng vậy đó, Địa Cực Âm Đồng, cộng thêm thủ nguyên thuật dòng dõi Địa sư, nắm chắc thắng lợi trong tay.”
“Có điều thua thì cũng chẳng sao, đối với vị công tử này mà nói, có lẽ cũng chỉ là mất chút nước thôi.”
“Chính là trên mặt mũi, có thể có chút không chịu được.”
Sau khi Giang Dật ngả bài, không ai cho rằng Quân Tiêu Dao còn có thể cược thắng.
Đôi mắt Thái Thi Vận cũng rũ xuống.
Cho dù nàng có khả năng giúp Quân Tiêu Dao ra tay, thì cũng tuyệt đối không thể so được với Giang Dật.
Không ngờ Giang Dật giấu sâu như vậy, ngược lại khiến nàng có hơi nghĩ không thông.
Giang Dật, hình như không đơn thuần như trong tưởng tượng của nàng.
Đáng thương.
Mà tại thời điểm Giang Dật tìm kiếm nguyên thạch thì sắc mặt Quân Tiêu Dao lại hờ hừng.
“Dòng dõi Địa sư à...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Hắn ngược lại cũng đã được nghe nói.
Trong dòng dõi Nguyên sư có dòng dõi Thiên sư và dòng dõi Địa sư, đều cực kì cổ xưa thần bí.
Trong đó thậm chí không thiếu một vài nhân vật yêu nghiệt dùng nguyên thuật chứng đạo.
Có điều, nguyên thuật của dòng dõi Địa sư thì sao chứ. Quân Tiêu Dao có một bảo thư trong Cửu Đại Thiên Thư, trong đó cũng có ghi chép nguyên thuật vô thượng.
Tuy Quân Tiêu Dao không biết nguyên thuật của dòng dõi Địa sư mạnh bao nhiêu.
Nhưng cho dù có mạnh hơn nữa thì hẳn là cũng không sánh bằng nguyên thuật bên trong bảo thư.
Chớ nói chi là, Quân Tiêu Dao còn có được thần hồn cấp Hằng Sa đại viên mãn.
Nói thật, Quân Tiêu Dao không biết tại sao mình lại thua.
Giang Dật thông qua Địa Cực Âm Đồng, cẩn thận tìm kiếm nguyên thạch có giá trị.
Tuy nơi này là Vườn chữ Thiên nhưng cũng không có nghĩa là tất cả nguyên thạch trong đó đều có giá trị.
Thậm chí còn có một vài nguyên thạch nhìn qua thì trông rất đặc biệt nhưng sau khi mở ra lại phát hiện là một cục phế liệu. Rất nhanh, Giang Dật đã tìm được hai viên nguyên thạch.
Sau đó, ánh mắt của hắn, rơi lên một viên nguyên thạch to lớn cao chừng chín trượng.
“Trời, chẳng lẽ Giang Dật để mắt tới khối nguyên thạch kia?” Một vài lão sư phó cũng đều là kinh ngạc.
Trong vườn chữ thiên có một ít Nguyên thạch đã được đặt rất lâu nhưng không có người động vào.
Bởi vì không có nắm chắc.
Tảng Nguyên thạch to lớn ở chỗ lựa chọn của Giang Dật nếu thoáng nhìn mặt ngoài thì bình thường, không có gì lạ, giống như là một tảng đá bình thường nhất.
Vài Nguyên sư thông qua nguyên thuật cũng khó có thể đi sâu, dò xét trong đó có cái gì.
Mà lại tảng Nguyên thạch này giá cả cũng không rẻ, không phải ai cũng chịu được đánh cược kiểu này.
Ánh mắt Giang Dật nhanh chóng tối đi.
Hắn tin tưởng phán đoán của mình sẽ không sai.
“Hắn thật sự chọn tảng đá kia.”
“Chẳng lẽ truyền thừa thừa của dòng dõi Địa sư thật có thể nhìn ra một loại huyền diệu nào đó?”
Rất nhiều người đều nổi lên ngờ vực vô căn cứ.
Mà bên này, Quân Tiêu Dao cũng là tùy ý dạo bước, chọn lựa đá nguyên liệu.
Hắn cũng rất nhanh chọn lựa ra hai Nguyên thạch.
Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại trên một tảng đá bị trận pháp phong ấn.
Bề mặt của Nguyên thạch này u tối, lấm lem một ít máu, tản ra khí tức khiến người khác sợ hãi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận