Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 2512 - Chiến Hoàng trở về



Chương 2512 - Chiến Hoàng trở về




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cùng lúc đó.
Sâu trong trung tâm tổ địa cổ tộc Nghiêm thị.
Một nữ tử dung mạo xinh đẹp, người mặc cung trang bỗng nhiên bị kinh động.
“Động tĩnh này, không lẽ là...”
Tộc trưởng cổ tộc Nghiêm thị đương đại chính là một nữ tử, chính là vị nữ tử mặc cung trang này, tên là Nghiêm Tịnh.
Tuy trông bà còn trẻ tuổi, nhưng thật sự thì bối phận đã rất già, tu vi ở cảnh giới Chuẩn Đế.
Nghiêm Dịch công tử đã đấu giá Vân Khê trước đó chính là con trai nhỏ nhất của và.
Mà bây giờ, nhận thấy được động tĩnh kia, ánh mắt Nghiêm Tịnh lộ vẻ khó tin.
Phần lớn tộc nhân cổ tộc Nghiêm thị đều không biết rõ lai lịch và nhân quả của pho tượng không mặt kia.
Nhưng bà thân là tộc trưởng cổ tộc Nghiêm thị, đương nhiên biết được bí ẩn trong đó.
Đó chính là thứ liên quan đến quá khứ bị che giấu của cổ tộc Nghiêm thị.
“Chẳng lẽ bí mật đời đời truyền lại kia là thật, vị đại nhân kia đến rồi sao?”
Nghiêm Tịnh không dám chậm trễ chút nào, thân hình nháy mắt vút không rời đi!
Nơi quảng trường chứa pho tượng không mặt, Lý Vô Song đứng chắp tay, vẻ mặt hờ hững.
Tuy người hắn mặc áo bào đen, trên mặt cũng đeo mặt nạ nhưng vẫn khó nén khí chất bế nghễ kia.
Đơn giản mà nói chính là khí chất bá vương.
Mang đến cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng không thể hiểu được.
“Người này rốt cuộc muốn làm gì, giả thần giả quỷ!”
Một vài tu sĩ cổ tộc Nghiêm thị xung quanh đều không hiểu gì.
“Hừ, còn chưa có ai dám đến cổ tộc Nghiêm thị gây chuyện...”
Một trưởng lão cổ tộc Nghiêm thị muốn ra tay.
Mà lúc này, một tiếng kêu khẽ vang lên.
“Dừng tay!”
Nghiêm Tịnh mặc bộ cung trang xuất hiện.
“Tộc trưởng!”
Người cổ tộc Nghiêm thị ở đây đều chắp tay.
“A, ngươi chính đương đại tộc trưởng của cổ tộc Nghiêm thị sao?”
Ánh mắt Lý Vô Song hờ hững nhìn lại.
Hắn cũng có hơi bất ngờ, tộc trưởng cổ tộc Nghiêm thị thế mà lại là một nữ tử.
“Làm càn, dám có thái độ như vậy với tộc trưởng chúng ta!”
Có trưởng lão cổ tộc Nghiêm thị quát lớn.
“Im miệng!”
Nghiêm Tịnh lại lần nữa quát một tiếng.
Nàng nhìn về phía Lý Vô Song, trong biểu cảm ẩn ẩn mang theo sự nghi ngờ không thôi.
“Hẳn các hạ là... Vị kia đại nhân...” Nghiêm Tịnh thăm dò.
Nàng cũng không thể hoàn toàn xác định.
Lý Vô Song thản nhiên gật đầu nói: “Ừm, chỗ kia, các ngươi vẫn luôn trông coi nhỉ.”
Nghe được câu này, Nghiêm Tịnh lập tức xác định.
Thật sự đúng là vị đại nhân nào đó trở về rồi!
“Không biết đại nhân trở về, Nghiêm Tịnh có nhiều mạo phạm, mong đại nhân thứ tội...”
Trong giọng điệu Nghiêm Tịnh mang theo sự kích động và run rẩy.
Vị này từng là mãnh nhân một đời đấy!
Trước đó, ngay cả bản thân Nghiêm Tịnh cũng rất hoài nghi rốt cuộc thì vị kia có thể trở về hay không.
Hay tất cả chỉ là một truyền thuyết hư ảo.
Nhưng bây giờ, ai có thể nghĩ tới, người thật thế mà lại xuất hiện trước mắt mình.
Mà vô số người cổ tộc Nghiêm thị xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người.
Tại sao tộc trưởng của bọn họ là kính cẩn như vậy với một khách không mời mà đến?
Hơn nữa tuy người này có khí tức thâm sâu nhưng chắc chắn còn chưa đến cấp Chuẩn Đế.
Cổ tộc Nghiêm thị bọn họ căn bản không cần kiêng kị gì đi?
Cảm nhận được những biểu cảm chấn kinh, nghi hoặc, kinh ngạc kia.
Khóe môi Lý Vô Song dưới mặt nạ từ từ cong lên.
Loại cảm giác tẩm ngẩm tầm ngầm đấm chết voi này cũng không tệ.
“Tìm một chỗ im ắng nói chuyện trước.”
Lý Vô Song nói.
Hắn không có ý định nói chuyện trước mặt nhiều người.
“Rõ, mời đại nhân đi theo ta.”
Thái độ Nghiêm Tịnh cung kính, dẫn Lý Vô Song, tiến về nơi sâu trong tổ địa, đế lại một đám người cổ tộc Nghiêm thị chấn kinh hóa đá.
Sau đó Lý Vô Song đi vào sâu trong tổ địa cổ tộc Nghiêm thị.
Trừ Nghiêm Tịnh ra, mấy vị lão tổ cổ tộc Nghiêm thị còn lại cũng bị kinh động.
Sau khi biết được thân phận Lý Vô Song, bọn họ người nào người nấy đều rất cung kính.
Tuy bây giờ tu vi của Lý Vô Song không có khả năng chấn nhiếp bọn họ.
Nhưng loại kính sợ kia là từ trong xương cốt.
Dù sao tiền thân của cổ tộc Nghiêm thị cũng chính là một phần của phủ Chiến Hoàng.
Hơn nữa nếu như Đấu Thiên Chiến Hoàng không sắp xếp cổ tộc Nghiêm thị bọn họ ở thế giới Cổ Thần.
Cổ tộc Nghiêm thị bọn họ cũng không thể lớn mạnh được như ngày hôm nay.
“Nơi sâu kia, bây giờ hẳn là không có ai đi qua nhỉ.”
Sâu trong tổ địa, Lý Vô Song ngồi trên thủ tọa, thản nhiên nói.
Trước đó, sự kinh ngạc ở chỗ Quân Tiêu Dao khiến tâm trạng Lý Vô Song rất khó chịu.
Mà bây giờ cuối cùng hắn cũng tìm về một chút cảm giác bản thân đã từng là Đấu Thiên Chiến Hoàng, đứng ở trên vạn người.
“Bẩm Chiến Hoàng đại nhân, cổ tộc Nghiêm thị ta vẫn luôn canh giữ ở thế giới Cổ Thần, không có bất kỳ thế lực nào khác xâm nhập qua.”
“Mà nơi kia cũng vẫn luôn là cấm địa không ai dám tiến vào...”
Nghiêm Tịnh cung kính nói.
“Ừm, vậy thì tốt, sau này thu xếp nhân thủ cùng nhau đi vào trong đó.”
Lý Vô Song nói.
Nơi đó cũng là một cấm địa có rất nhiều nguy hiểm.
Kiếp trước Đấu Thiên Chiến Hoàng có tu vi tuyệt đỉnh, đương nhiên không thèm quan tâm, có thể tùy ý ra vào trong đó.
Nhưng hiện tại tu vi của Lý Vô Song chỉ là Tạo Hóa Thần Tôn, không tính là vô cùng mạnh.
Cho nên đương nhiên cần cường giả cổ tộc Nghiêm thị trợ giúp.
“Hiểu rồi.”
Nghiêm Tịnh và mấy lão tổ cổ tộc Nghiêm thị đều kính cẩn chắp tay.
“Đợi thu hoạch được cơ duyên lớn nhất này, Vân Tiêu không còn đáng ngại.”
Lý Vô Song cười lạnh dưới đáy lòng nói.
...
Bên phía Tinh Hải Hắc Ám.
Trong một tòa thành khác có thể sánh với thành Huyết Nguyệt.
Trong một khách điếm.
Một nam tử tiến vào trong.
Kỳ quái là, khách điếm này không có người nào khác.
Chỉ có một lão chưởng quỹ đứng trước bàn.
Mà nam tử tiến vào trong này đương nhiên chính là tùy tùng của Hồng Trần Đế Tử bị Quân Tiêu Dao đánh bay trước đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận