Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 96: Tính ai (length: 3892)

Cho nên, đắc tội ai cũng không nên đắc tội một vị t·h·i·ê·n phú khế sư, mẹ nó lực hiệu triệu quá mạnh. Người ta nói treo thưởng là treo thưởng, cao cấp đá năng lượng cùng Hỏa thuộc tính năng lượng dịch t·i·ệ·n tay lấy ra ngay, làm mới hoàn toàn khát vọng mạnh lên của Lôi Diễm chiến sĩ, không động tâm mới là lạ.
Mấy đội đi săn nhất thời có chút xao động, nhưng chưa kịp hành động, đã có người nhanh chân làm ra phản ứng, Chu Huy bước lên một bước nói: "Thành giao, nhiệm vụ này đội đi săn của chúng ta tiếp."
La Bích cười, biết rằng có trọng thưởng ắt có dũng phu, nàng dùng sức giương tay, ném đồ vật trong tay về phía Chu Huy: "Bắt lấy này."
Chu Huy ngẩn người, nhưng vẫn là dựa vào bản năng đưa tay đón lấy, cao cấp đá năng lượng rơi trên mặt đất cũng chẳng sao, nhặt lên là được, nhưng bình Hỏa thuộc tính năng lượng dịch thì không thể sơ suất, bình năng lượng làm bằng sứ, không chịu được va chạm, rơi xuống đất sẽ vỡ.
"Ấy..." Chờ Văn Kiêu p·h·át hiện hành động của La Bích, muốn ngăn cản thì đã muộn.
Với sức chiến đấu của bọn họ, vẫn có thể so kè cao thấp với đội của Nghiêm Tuấn Ngạo, căn bản không cần t·i·ế·t phải lãng phí đá năng lượng và năng lượng dịch treo thưởng. Hơn nữa, p·h·át ra treo thưởng rồi, chỉ khi bên n·h·ậ·n nhiệm vụ hoàn thành viên mãn mới có thưởng, người ta nhận nhiệm vụ còn chưa làm gì, La Bích đã nhanh tay đưa trước tiền thưởng, có ai làm vậy?
Văn Kiêu bên này đang tức anh ách, bên kia Chu Huy vươn tay ra lại không bắt được gì.
Thật ra không phải Chu Huy trượt tay, vấn đề xuất hiện ở người em trai song sinh Chu Phong của hắn. Chu Phong sớm đã muốn một khối cao cấp đá năng lượng, thấy La Bích ném cao cấp đá năng lượng qua, hắn mừng rỡ, cũng đưa tay ra đón, kết quả chẳng những không n·h·ậ·n được đá, tay còn hất, làm bình năng lượng dịch bị đ·á·n·h lệch.
"Răng rắc" một tiếng, bình t·ử rơi xuống đất vỡ tan ngay lập tức, năng lượng dịch chảy ra ngoài.
Lập tức Chu Phong trợn tròn mắt, nhìn ca ca mình.
Gân xanh trên trán Chu Huy hằn lên, thằng t·i·ể·u tử này, sinh ra là để khắc hắn, không nói hai lời giơ chân lên đá cho Chu Phong một cú.
Chu Phong "Ai da" một tiếng ngồi bệt xuống đất, ấm ức oán trách với ca ca mình: "Ta còn đang mang thai đó..."
"Cút mẹ mày đi cái thứ mang thai, chỉ tổ thêm phiền cho Lão t·ử." Chu Huy không quen cái kiểu đó của Chu Phong, không chút lưu tình đá thêm một cú nữa, đáng lẽ hắn không nên mềm lòng mang theo thằng nhóc này ra ngoài, thân thể yếu ớt thì chớ, còn t·r·ộ·m gian giở mánh một thân b·ệ·n·h, cứ như vậy, mẹ nó Lôi Diễm chiến sĩ nào mà mắt mù mới thèm để ý.
Biến cố xảy ra quá đột ngột, La Bích cũng có chút không biết phải làm sao, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Huy: "Cái này tính của ai?" Chuyện này không thể trách nàng.
Chu Huy vẻ mặt cứng đờ: "Tính của ta."
La Bích nhẹ nhàng thở ra, bày tỏ sự đồng tình với việc Chu Huy có một người em trai ngốc nghếch như vậy, rất có thể gây chuyện, đúng là một vật cản trở. Tần Dịch Lãng và những người khác cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Chu Huy nhận nợ là tốt rồi, bọn họ không muốn mọi chuyện thêm phức tạp.
Văn Kiêu bất đắc dĩ thở dài, luôn cảm thấy La Bích đưa ra tiền thưởng quá cao. Nhưng đồ đã đưa ra rồi, nói gì cũng muộn, không thể đòi lại được! Bọn họ đâu phải La Bích, cái gì quy củ cũng không hiểu, những chuyện vô lý như vậy người bình thường làm không nổi.
Lúc này, những Lôi Diễm chiến sĩ chậm chân hơn lập tức hối hận không thôi, ba khối cao cấp đá năng lượng đó! Đủ cho lần sau làm nhiệm vụ rồi, nếu như bọn họ phản ứng nhanh hơn một chút, có lẽ đã thuộc về bọn họ.
Nghiêm Tuấn Ngạo thấy Chu Huy nhận nhiệm vụ, cùng đội của Tần Dịch Lãng đứng chung một chỗ, sắc mặt hắn biến đổi, ánh mắt tối sầm lại, khi nhìn về phía La Bích thì như chứa đ·ộ·c dược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận