Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2361: Rất để người tâm động (length: 3958)

Cây cối ở căn cứ trú quân có chủng loại kỳ lạ, cành lá um tùm, có cây nở hoa, có cây kết trái, dưới gốc cây mọc đủ loại hoa cỏ, hòn non bộ xếp chồng chất tăng theo cấp số cộng, dòng suối róc rách chảy thành thác nước nhỏ.
Dòng suối nhỏ tí tách đổ xuống, làm dịu đất đai.
Không biết từ đâu xuất hiện con suối nhỏ, phân bố rộng khắp, trong suốt sạch sẽ.
Thoáng chớp mắt mà nàng đã kết hôn ba năm rồi? Thời gian trôi nhanh thật, La Bích bỗng nhiên cảm khái.
Bước vào phòng ăn của căn cứ, đồng loạt ánh mắt nhìn về phía La Bích, đừng tự làm đa tình, không phải nhìn nàng. Trương Vu Nhi mặc bộ sa y điệu đà, ngọc bội trên người leng keng, mỉm cười cùng mấy cô gái trẻ tuổi đi tới.
Hương thơm xộc vào mũi, La Bích lùi lại một chút, nhường mấy cô gái này đi qua trước.
"Vu mà ~~~" một thiếu nữ mặc sa y chắp vá cười hì hì, vừa đi vừa nhìn Trương Vu Nhi nói: "Chiều nay chúng ta đi Học viện Thiên phú Đế Tinh, ngồi phi thuyền của Lãnh thiếu có được không?"
Trương Vu Nhi rất thích cảm giác được mọi người vây quanh nâng đỡ, chu môi trầm ngâm, trong mắt mang theo vẻ đắc ý: "Ta phải hỏi Lãnh Liệt mới được, nếu như hắn có quân vụ về Đế Tinh, chắc chắn sẽ chở các ngươi cùng đi Đế Tinh."
"Vu mà, cậu tốt quá! Yêu cậu." Các cô gái reo hò, thân mật ôm lấy cánh tay Trương Vu Nhi, sờ đến máy truyền tin kiểu mới khảm phỉ thúy, các cô gái lại một trận líu ríu.
Tiếng cười nói vui vẻ ồn ào, khiến đám người trong phòng ăn liên tục nhìn quanh.
Trong mắt các nữ nhân tràn đầy vẻ cực kỳ hâm mộ, còn có mấy cô gái trẻ tuổi cụp mắt xuống, trong lòng nghĩ gì thì chỉ có chính họ biết. Làm tiểu tình nhân mà được như Trương Vu Nhi, vẫn rất khiến người ta động lòng.
Bọn họ thì bị mấy cô gái xinh đẹp hấp dẫn, tuổi trẻ chính là vốn liếng của phụ nữ.
La Bích nhìn các cô gái nói cười ríu rít, đột nhiên cảm thấy buồn cười, Lãnh Liệt không đơn giản, vừa có thể nuôi tiểu tình nhân, lại có thể khiến Bạch Nguyên mang thai, mẹ nó, chẳng ai thủ đoạn bằng Lãnh Liệt.
La Kiệt còn trải qua vạn bụi hoa, nhưng trước mắt chỉ nuôi một mình nàng, Lãnh Liệt lại chơi trội, một lúc nuôi hai người, đủ thấy lương bổng của vị thượng tướng này không ít, nếu không La Bích cũng buồn bực không biết hắn lấy gì mà nuôi nổi.
Bây giờ không so được với trước kia, nguyên liệu nấu ăn chính là vấn đề lớn, người bình thường còn ăn không đủ no.
Lại nói, lương bổng của quân quan đế quốc bây giờ rốt cuộc là bao nhiêu nhỉ?
Phượng Lăng có nhắc với nàng, nhưng La Bích quên mất rồi, không được, quay đầu nàng phải hỏi lại mới được.
Chiến Quý ở Đô tinh hệ, lương bổng của quân nhân đế quốc chắc chắn được điều chỉnh.
"La Bích, lại ngồi bàn chúng ta này." Tưởng Nghệ Hân vừa ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn thấy La Bích bước vào khu ăn uống cao cấp, liền cao hứng gọi người lại, dạo này hắn ở bộ tác chiến luyện chế, rất ít khi gặp La Bích.
Đột nhiên nhìn thấy nàng ở phòng ăn của căn cứ, hắn không hề che giấu sự vui mừng.
La Bích nhìn sang, cùng bàn với Tưởng Nghệ Hân còn có một thanh niên, người này mặc quân phục thiếu tá, mặt mày tuấn lãng. La Bích không biết người này. Lệ Phong cũng ở ngay bên cạnh, họ vừa ngồi xuống bàn, còn chưa bắt đầu ăn.
"Tớ lát nữa qua." La Bích trả lời một câu, rồi đi lấy đồ ăn.
Đứng gần bàn ăn, mấy cô gái tò mò đánh giá La Bích, ánh mắt mang theo vẻ soi mói.
Rất nhanh, các nàng thu tầm mắt lại, nói cười ríu rít.
Vừa nghe Tưởng Nghệ Hân gọi La Bích, Chu Nhã và Khương Nhiêu Ma ở khu ăn uống cao cấp vốn giả bộ như không thấy La Bích, giờ không thể giả bộ được nữa, bèn gượng cười chào hỏi: "Cậu cũng đến ăn cơm à, bình thường ít khi thấy cậu đến phòng ăn của căn cứ."
Tự hạ thấp địa vị, nụ cười trên mặt rất gượng gạo, bây giờ là thời điểm người khế ước thiên phú được tôn sùng nhất, La Bích lại không thể sử dụng năng lực thiên phú, vì vậy Chu Nhã và Khương Nhiêu Ma cũng không thèm để ý đến nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận