Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2523: Cấp hai chiến lực dị thú (length: 3935)

Lúc này, mọi người chẳng quan tâm gì cả, cắm đầu chạy như điên về phía Thạch Bình đài.
Một đội người thấy con đà điểu dị thú trưởng thành lao tới từ phía trước, lập tức chuyển hướng, lớn tiếng hô: "Đi đường vòng!"
Đánh thì đánh không lại, tránh được thì tránh, không tránh được mới nghênh chiến.
Phụ nữ và trẻ em chạy trước, Lôi Diễm chiến sĩ đi sau cùng.
Đứa trẻ vừa chạy vừa chỉ trỏ: "Hai con, hai con đà điểu dị thú."
Người phụ nữ nói thêm: "Một lớn một nhỏ."
Lôi Diễm chiến sĩ quát lớn: "Bớt nói lời vô ích, mau chóng rời khỏi đây, chúng ta đánh không lại dị thú cấp hai đâu."
Nghe vậy, không ai lên tiếng, tất cả cúi đầu cắm cổ chạy thục mạng.
Con đà điểu dị thú nhỏ xòe "vây cá" kêu hô hô lao ra từ giữa rừng cây, chân giẫm lên tung tóe bùn đất. Những người còn lại nhanh chóng phán đoán, phân tích con đường vòng khả thi để chạy về Thạch Bình đài.
La Bích quan sát thấy con đà điểu dị thú trưởng thành đang đuổi theo đội chạy đầu tiên, con đà điểu dị thú nhỏ lại lao ra, nàng hỏi Hoa Nhiên mấy người: "Làm sao bây giờ? Chúng ta đi hướng nào?"
Hoa Nhiên che chắn tất cả ra sau lưng, đưa tay chỉ về phía rừng núi: "Đi vòng qua bên này."
Đi vòng thế này sẽ xa hơn, nhưng dù sao cũng tốt hơn là đối đầu với đà điểu dị thú. La Bích kéo áo choàng, gọi Chu Hưng Bảo chạy: "Nhanh lên!"
Chu Hưng Bảo ba chân bốn cẳng chạy theo.
Hoa Nhiên và Chu Hưng Thiều, Chu Hưng Chích đi sau cùng. Hai đội còn lại vòng qua núi rừng Cố Triều từ bên trái và bên phải để đi về phía Bắc. Dù sao thì hướng này cũng gần Thạch Bình đài hơn một chút.
Dưới chân toàn bùn đất, chân ngắn của Chu Hưng Bảo chạy rất nhanh nhẹn, La Bích thì chạy không nổi, Hoa Nhiên lo lắng, thúc giục nàng chạy nhanh lên. La Bích dốc hết sức bình sinh.
Chu Hưng Thiều liên tục quay đầu lại, con đà điểu dị thú nhỏ ngày càng đến gần, có vẻ như chỉ còn cách khoảng trăm thước. La Bích dốc hết sức bình sinh, nhưng tốc độ chẳng đáng là bao, Chu Hưng Thiều sốt ruột.
"La Bích, để anh cõng em!" Chu Hưng Thiều hô lớn.
La Bích do dự, quay đầu nhìn một chút, phân tích tình hình hiện tại: "Anh cõng em cũng không chạy nhanh hơn đà điểu dị thú được đâu, nó chạy nhanh lắm, em không cản trở thì các anh cũng không chạy nổi nó đâu."
Điểm này mọi người đều thấy rõ, nhưng không thể vì chạy không thoát mà dừng lại. La Bích không nói để Hoa Nhiên cõng, Chu Hưng Thiều cũng hết cách, mấy người vừa nói vừa tăng tốc.
La Bích chạy được vài bước, cởi áo choàng cho vào vòng tay trữ vật, mồ hôi nhễ nhại. Hoa Nhiên cùng Chu Hưng Thiều, Chu Hưng Chích đuổi lên, bao quanh La Bích và Chu Hưng Bảo.
Chu Hưng Thiều đoán ra nguyên nhân: "La Bích, anh cõng em."
Lần này La Bích không tìm lý do: "Anh cõng được sao?"
Chu Hưng Thiều nói: "Không vấn đề gì."
Hoa Nhiên chậm lại, chuẩn bị nghênh chiến: "Để Chu Hưng Chích cõng em đi, ta và Chu Hưng Thiều sẽ ở lại cản hậu."
La Bích: "..."
Chu Hưng Chích năm ngoái mới năm tuổi, năm nay mới sáu tuổi, Hoa Nhiên hồ đồ mới bảo nó cõng La Bích.
Chu Hưng Chích không hề do dự, áp sát vào La Bích: "Em cõng chị, đà điểu thú nhỏ đuổi tới rồi."
Lúc này La Bích còn có tâm trạng đo chiều cao, cúi xuống nhìn... nhỏ như vậy... Chu Hưng Chích thì nghiêm túc, La Bích thì ngơ ngác, nàng suýt chút nữa đã bị Hoa Nhiên làm cho tức cười, quay đầu nhìn con đà điểu dị thú nhỏ đang đuổi tới trong làn tuyết bay mù mịt, vung vẩy "vây cá" đánh bay một tiểu đội Lôi Diễm chiến sĩ.
Sắc mặt Hoa Nhiên đột nhiên biến đổi: "La Bích, nhanh lên!"
Đà điểu dị thú thuộc loại mãnh cầm dị thú cấp hai, con người không chiếm được chút lợi lộc nào khi đối đầu với chúng, cho dù là Lôi Diễm chiến sĩ mạnh mẽ cấp S như Hoa Nhiên cũng khó mà đánh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận