Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2348: Nói chuyện phiếm (length: 3906)

Qua buổi trưa, cả nhà lại bận rộn. La Bích ăn hết thứ này đến thứ khác, hết ngũ vị hương đậu giáp lại đến bắp non, tóm lại miệng không ngơi nghỉ.
Dưa chuột và đậu đũa cần giàn leo không nhiều, La Hàng và Hoa Nhiên phối hợp rất nhanh chóng, một người giữ sợi đằng gỗ ổn định, một người buộc chặt, loáng thoáng cái đã làm xong hai cái giàn. Sau đó hai cha con cũng không nghỉ ngơi, nhấp ngụm trà, ăn một đĩa đậu phộng luộc và đậu đũa rồi đứng dậy đi nhổ cỏ cho vườn rau.
Từ sau sự kiện Tinh hệ Chiến Quý, các loại cây cỏ mọc rất nhanh, cỏ dại trong ruộng chỉ hai ba ngày là phải nhổ, nếu không chất dinh dưỡng trong đất sẽ bị cỏ hút hết, hoa màu không lớn nổi.
Cây gì cần mọc thì không mọc, cây gì không cần thì mọc um tùm.
"Thật là thêm việc." La Bích không ham chơi, cầm cuốc nhỏ đi theo nhổ cỏ. Đây là ruộng nhà trồng, nếu mà ruộng công, cỏ còn mọc ghê hơn nữa.
Mùa hè trời nóng như đổ lửa, đứng dưới ruộng chẳng khác nào bị nướng trên chảo.
La Hàng xót con không muốn La Bích làm, bảo: "Mấy việc này không cần con làm đâu, cha với anh con làm nhanh thôi."
La Bích nghe vậy lắc đầu, tiếp tục cuốc cỏ. Chơi thì chơi, đến lúc làm việc cũng không được lười biếng. Cuốc cỏ không tốn nhiều sức, tốc độ của La Bích cũng không chậm. Nếu nàng không làm, cha và anh trai sẽ phải làm hết.
Như vậy không được, La Bích cũng thương người nhà.
Hoa Nhiên cũng nói: "Dưới trời nắng nóng lắm, em đừng làm nữa."
La Bích không đáp, Hoa Nhiên cũng im lặng, cả nhà bận rộn mấy tiếng, cỏ trong vườn rau sạch bóng. La Bích rửa tay, hái tầm mười trái đậu phộng tươi và ít đậu giáp, bắp non thì khỏi nói, Hoa Nhiên xách cả giỏ.
"Anh hai, chỗ này anh mang về." La Bích nói trước khi Hoa Nhiên kịp từ chối, "Anh cũng thấy đấy, em hái cả đống bắp non, sao có lý chỉ mình em ăn mà không cho người nhà. Đừng tiếc, rảnh em đi làm nhiệm vụ kiếm thêm đồ ăn."
Hoa Nhiên khẽ thở dài, đưa tay nhận lấy. La Hàng cũng không tiện ngăn cản, hai cha con mang đồ về nhà.
Buổi tối La Bích vẫn ăn bắp non, ăn cơm cũng nhấm nháp đậu giáp. Chán một mình, nàng rửa mặt rồi về phòng đi ngủ.
Hôm sau, La Bích ngạc nhiên khi thấy cây ăn quả đã kết trái. Nàng hớn hở muốn đi thăm Lan Tiếu, nhưng nghĩ đến lời dặn của cha mẹ, La Bích nén lại không đi mà kết nối liên lạc với Hạ Tương, Tần Tụy, Vệ Điểu để trò chuyện.
Nhưng người ta đang làm nhiệm vụ, chẳng rảnh mà tán gẫu với nàng, nên vội vàng ngắt liên lạc.
Chán quá đi, La Bích ở nhà nghĩ xem nên chế biến đồ ăn thế nào cho ngon. Nàng nướng một mẻ tôm cá tươi, thêm ớt đỏ, tỏi băm, tương đậu, rắc thì là lên, nướng đến khi thơm nức mũi rồi rắc rau thơm.
Lần này làm rất thành công, chỉ tiếc hơi nhiều. La Bích chia một nửa mang sang biếu nhà mẹ đẻ.
La Bích vẫn đang nghĩ xem nên làm nhiệm vụ hái nấm. Tối đến, nàng kê bàn rồi leo lên cây xem hồng đã chín chưa. Ngó nghiêng một hồi, nàng hái một quả xanh đỏ ăn thử, không chua lắm, nhưng cũng không ngọt, chắc là chưa chín hẳn.
Quả đen cũng chưa chín, tử bồ quả thì từng chùm từng chùm treo lủng lẳng, trông rất bắt mắt.
La Bích vui vẻ ngắm nghía một lượt rồi thấy trời đã tối, liền về phòng đi ngủ.
Sáng hôm sau, La Bích lại kê bàn leo lên cây, khắp cây hồng đã ửng đỏ, số lượng cũng không ít, có lẽ hơn nửa số quả xanh đã ửng đỏ. Quả đen cũng vậy, phần lớn đã ngả sang màu tím.
La Bích mừng rỡ. Mới sáng ra mà quả đã chín thế này, chắc tối đến hồng, quả đen và tử bồ quả có thể ăn được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận