Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2547: Đối với người nào đều như thế (length: 4086)

Trong lòng La Bích không vui, người khác bàn tán về nàng, nàng vui mới lạ, bụng dạ nàng không hề khoáng đạt.
Hơn nữa, bị người sau lưng nói xấu nàng, nếu không ai nói, nàng coi như không biết, đằng này lời đã đến tai rồi, La Bích mà còn làm ngơ thì đúng là nhân tài.
Dù vậy, La Bích không lộ ra mặt, nàng bình tĩnh hỏi: "Sao ngươi biết?"
Lan Tiếu ngốc nghếch, La Bích dò hỏi, nàng không cần nghĩ ngợi nói ngay: "Trương Vu Nhi bảo thế, quân hàm thiếu tá của Phượng Lăng bày ra đó, với năng lực của ngươi, gả cho thiếu tá Phượng rõ ràng là trèo cao."
Không chỉ Trương Vu Nhi nói vậy, trong lòng Lan Tiếu cũng thấy vậy.
Nhà La Bích thế kia, thật sự không xứng với Phượng Lăng.
Trương Vu Nhi à? La Bích cười nhạo, nàng nhớ kỹ cái gốc rễ này, người ta bảo có đi có lại mới toại lòng nhau, thế là La Bích không khách khí, mắng Trương Vu Nhi không còn gì, nàng chẳng lo Lan Tiếu lắm miệng.
Lan Tiếu không thích lắm miệng chắc? Vậy cứ để Lan Tiếu nói với Trương Vu Nhi, La Bích muốn là hiệu quả này.
Lan Tiếu cẩn thận nhớ hết những lời La Bích mắng Trương Vu Nhi, đứng lên đi ngay, nàng đi nói với đám người nhà quân nhân trú đóng khác rằng quan hệ La Bích và Trương Vu Nhi không tốt, La Bích mắng Trương Vu Nhi thậm tệ.
Lan Tiếu không kể với ai khác, chỉ bép xép với Phiền Yểu quen thân.
Phiền Yểu nghe xong chẳng để tâm, loại đàn bà hám hư vinh như Trương Vu Nhi đáng bị mắng.
Hỏi ai ghét nhất tiểu tam? Ngoài Phiền Yểu ra thì còn ai nữa.
Đêm đến, Phượng Lăng về, cởi áo khoác quân trang đi vào phòng khách lớn, xắn tay áo chuẩn bị bữa tối.
La Bích nhìn người đàn ông bận rộn, thầm nghĩ trèo cao thì trèo cao đi, không trèo cao chưa chắc đã lấy được người đàn ông yêu mình đến thế, La Bích thầm đánh giá mấy sĩ quan cao cấp ở căn cứ trú quân Chích Hoàng, ngược lại phân biệt ra đủ thứ.
"Người ta nói quân hàm anh cao, gia thế tốt, em trèo cao." La Bích đi qua nói thẳng.
Phượng Lăng chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, liếc La Bích, vẻ mặt lạnh nhạt rồi dời mắt đi: "Nàng để ý chuyện này?"
Để ý sao? La Bích ngẫm nghĩ, nàng chắc là không để ý.
Lúc trước nàng và Phượng Lăng chưa quen, không muốn gả cho hắn, căn bản không có chuyện trèo cao quân hàm và gia thế Phượng Lăng. Nếu nàng sớm có tính toán, thầm mong ước Phượng Lăng, thì lại là chuyện khác.
Nhưng những điều này không hề tồn tại, phải không?
Nếu không có thông gia, có bảo nàng phản ứng với Phượng Lăng nàng cũng không thèm, còn nhớ mấy cô gái đánh nhau hôm đó, phản ứng của Phượng Lăng đến nay La Bích vẫn để bụng, loại đàn ông này, nàng với cao không nổi.
La Bích thù dai, với ai cũng vậy, đến cả việc phụ thân đối xử không tốt nàng cũng nhớ kỹ.
Bữa tối xong, hai người ngồi xuống ăn, đêm xuống tuyết rơi lại chuyển thành bão lớn.
Phượng Lăng luôn ăn không nói ngủ không nói, ăn xong lúc này Phượng Lăng mới nói ra: "Nếu nàng muốn có địa vị tôn quý, ta có thể cung cấp tài nguyên cho nàng, với năng lực của ta, nàng muốn tiến xa hơn cũng không khó."
Phượng Lăng đang dò xét La Bích, khế sư thiên phú cao cấp khiến quân đoàn tranh nhau có được, thân phận này quý giá đến mức ai cũng ước ao ghen tỵ.
Nhất là nhân tài thiên phú, vì điều đó mà đấu đá nhau, ai cũng muốn trở thành người xuất sắc nhất trong số những nhân tài thiên phú. Nếu La Bích không cam tâm, Phượng Lăng cũng không ngại dùng những mối quan hệ mình có.
Phượng Lăng nghĩ rồi, La Bích đã có tâm thì hắn cản cũng không được.
Thay vì để La Bích bất mãn với hắn, chi bằng hắn ra tay.
La Bích hiểu rõ, nhưng điều này trái ngược với tâm ý của nàng, vì vậy có chút tức giận, nếu nàng muốn thành khế sư thiên phú thì còn phải chờ đến giờ sao? Ngay từ đầu nàng đã không giấu giếm năng lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận