Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2527: Về sau có chơi (length: 3890)

La Hàng bước vào sân, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc, hình như hắn vừa nghe thấy ai đó nói về đà điểu dị thú.
Đà điểu dị thú có chiến lực không hề thấp, thuộc loại cầm thú mạnh mẽ.
"Các ngươi gặp dị thú?" La Hàng thấp thỏm trong lòng, hỏi xong liền nhìn lướt qua mọi người, trước mắt là những bông tuyết lớn đang rơi, trận này tuyết thuộc phạm trù bão tuyết.
Không thấy ai bị thương, La Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Không đợi La Bích lên tiếng, thằng bé mập Chu Hưng Bảo đã chạy tới tranh đáp: "Đúng đó, đà điểu dị thú cấp hai, một con nhỏ."
Không có cơ hội giết con lớn thật đáng tiếc, vì con lớn nhiều thịt hơn.
Con đà điểu dị thú lớn kia còn to hơn người thường nhiều, nhiều thịt như vậy cơ mà.
Thằng bé tặc lưỡi, vừa khoa tay múa chân vừa kể, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui sướng, vì buổi tối chúng có thịt ăn.
La Hàng càng thêm nghi ngờ, gặp phải đà điểu dị thú cấp hai mà thằng bé không sợ thì thôi, còn cao hứng ra mặt là sao, nhìn cái miệng nhỏ nhắn kia kìa, trông là biết đang sướng điên rồi.
"Thật sự gặp đà điểu dị thú rồi à? Chuyện gì xảy ra?" La Hàng nhìn con gái và Hoa Nhiên, xem ra không giống đã trải qua chiến đấu, vậy gặp đà điểu dị thú kiểu gì mà toàn thân trở ra vậy.
Hoa Nhiên bắt gặp ánh mắt của La Hàng, tiến lên đáp: "Tổng cộng có hai con đà điểu dị thú, săn được một con nhỏ."
La Hàng chưa nghe rõ: "..."
La Bích cũng chẳng rảnh nói nhảm, mở vòng tay bảy màu, vung tay ném con đà điểu dị thú nhỏ ra: "Lát nữa dùng năng lượng gỗ nấu một nồi nước siêu to, nhanh chóng xử lý nó, tối nay chúng ta ăn thịt."
Đà điểu dị thú nhỏ?!
Chiến lực cấp hai?!
La Hàng giật mình không nhỏ, lấy lại tinh thần hắn chẳng còn tâm trí nào mà để ý thịt dị thú, thay vào đó dồn sự chú ý vào mọi người: "Tuyết lớn thế này chắc đều lạnh cóng hết rồi, mau lên lầu tắm nước nóng thay quần áo đi."
Quay sang nói với La Bích: "Con không có chiến lực thì đi theo làm gì cho loạn? Mau đi tắm nước nóng, đừng để bị cảm lạnh."
La Bích rét run gật đầu, trước khi đi vẫn không quên nói thật: "Con đà điểu dị thú nhỏ này bị con dùng năng lượng thổ cầu nổ chết, nếu không có trận khí, con đi theo thật sự chỉ vướng víu."
La Hàng khẽ giật mình: "Con dùng trận khí giết nó?"
Còn phải nói sao, La Bích cười hì hì đi về phía phòng khách, trận khí nàng luyện chế, một khi ra tay sẽ rất lợi hại, chỉ cần nghiêm túc một chút, chính là dùng một lần là hỏng một cái, lần sau luyện chế chưa chắc đã luyện ra được.
Rất đáng giận, nhưng La Bích cũng hết cách.
Nàng đại khái đã sờ được mẹo luyện chế, nhưng chưa chắc chắn.
Nếu thật sự như vậy, sau này luyện chế sẽ rất vui.
Hoa Nhiên gọi Chu Hưng Thiều, Chu Hưng Chích cùng nhau lên lầu tắm rửa thay quần áo, trong trữ vật khí của chúng có quần áo để thay, không cần phải về nhà.
Chu Hưng Bảo đứng im không nhúc nhích, nó muốn nhìn con đà điểu dị thú nhỏ thêm chút nữa, đây chính là thịt đó.
Chu Hưng Chích tiến lên, nắm chặt tay áo nó kéo đi, cứ như kéo heo con vậy: "Nhìn cái vẻ tham ăn của ngươi kìa, về nhà ta cho ngươi nhìn đủ, nhóm lửa nấu nước sống ngươi mà làm đấy."
Cho dù hôm nay không phân thịt dị thú, cũng phải thu thập ra.
Chu Hưng Bảo đứng dậy: "Dạ, con nhóm lửa."
Nhóm lửa thì có thịt ăn, thằng bé nuốt nước miếng.
Quan Trúc Đình từ khu vực bếp đi ra, nhìn hai đứa bé, hỏi những người khác: "Không ai bị thương chứ?"
Vừa nãy mọi người nói chuyện bà nghe được vài câu, hỏi xong Quan Trúc Đình phát hiện mọi người trừ quần áo ướt sũng, dính đầy bùn ra thì không giống bị thương, không khỏi lòng đầy nghi vấn.
La Bích khoa tay: "Một cái năng lượng thổ cầu đã đánh chết con đà điểu dị thú nhỏ rồi, Bích Phỉ kiếm còn chưa kịp động đậy, sao mà bị thương được? Không ai bị thương cả, chỉ là tinh cầu chưa khai phá nên lạnh quá thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận