Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 2577: Là những người khác không sánh được (length: 4053)

Phượng Lăng từ kho vật tư nhà mình trở về, thấy trời đã muộn, bèn gọi La Bích cùng về.
La Bích chạy đến chỗ Tưởng Nghệ Hân, dặn dò: "Đừng nói Vân h·e·o là ta bắt đấy."
Tưởng Nghệ Hân ngẩn người, Chu Khải mặt lạnh không biểu cảm. Gia chủ đã dặn dò đệ tử trong tộc, bất kể tôm cá tươi hay là Vân h·e·o, tuyệt đối không được lộ ra cách thức bắt được.
La Bích cũng đã nói với Ngũ Thành và Hoàng Hân Linh, nàng chỉ làm mấy món nguyên liệu nấu ăn từ t·h·ị·t thôi, còn lại không hứng thú, cho nên có đồ ngon cũng không cần tranh giành làm gì.
Nghĩ đến quan hệ giữa Lệ Phong và Tưởng Nghệ Hân, La Bích lại nói thêm: "Cũng đừng nói với Lệ Phong."
Tưởng Nghệ Hân không suy nghĩ nhiều, có đồ ăn là được, mấy thứ khác hắn không quan tâm, gật đầu đáp: "Ta không nói với hắn. Vợ hắn, Tần Tụy, cũng là t·h·i·ê·n phú khế sư, khác xưa nhiều rồi."
Đừng thấy Tưởng Nghệ Hân ngày thường chỉ lo ăn, thật ra trong lòng rõ ràng lắm.
Phượng Lăng cụp mắt, không nói gì. La Bích không muốn tranh danh đoạt lợi cũng tốt, cầu mong nhiều làm gì, đừng để La Bích nảy sinh tâm tư ở cái giới t·h·i·ê·n phú khế sư đầy rẫy thị phi.
Phượng Lăng coi trọng La Bích là bởi vì con người nàng, chứ không liên quan gì đến năng lực t·h·i·ê·n phú.
La Bích không có năng lực thì hắn vẫn canh cánh trong lòng, nhưng xem ra bây giờ, điều đó là không cần thiết.
La Bích có cách sinh tồn của riêng nàng, điểm này người khác không thể sánh bằng.
Khi Phượng Lăng và La Bích về đến nhà thì trời nổi gió lớn, trong phòng nghe rõ tiếng gió rít từng hồi. Hai người rửa mặt xong, Phượng Lăng ra đại ban c·ô·ng chuẩn bị nấu cơm.
La Bích một thân nhẹ nhàng k·h·o·á·i trá, tiến tới nói: "Đi nhà mẹ ta ăn cơm đi!"
Phượng Lăng không lên tiếng. La Bích nhìn hắn, Phượng Lăng vẫn chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi rồi mới nói: "Muộn rồi, chúng ta ăn ở nhà."
Thấy hắn không muốn đi, La Bích cũng không đòi về nhà mẹ đẻ nữa.
La Hàng thương con gái lắm! Cho Hoa Nhiên mang đến t·h·ị·t dị thú nướng sẵn và tôm cá tươi. Vậy là khỏi cần nấu cơm tối, Phượng Lăng dọn dẹp nguyên liệu đã chuẩn bị xong, chuẩn bị ăn cơm.
Ăn cơm xong, La Bích lên g·i·ư·ờ·n·g đi ngủ, trong lòng ngổn ngang trăm mối.
Phượng Lăng định đi làm việc, vào phòng ngủ thấy La Bích chưa ngủ bèn thu dọn quân vụ rồi cũng lên g·i·ư·ờ·n·g. Người đàn ông vừa lên g·i·ư·ờ·n·g đã k·é·o La Bích vào lòng, tay ôm nàng, tay kia cầm văn kiện làm việc.
La Bích ôm eo nam nhân, lát sau nói: "Cho t·h·í·c·h Lam thượng tướng một con Vân h·e·o đi."
t·h·í·c·h Lam thượng tướng là cậu ruột của mẹ Phượng Lăng. Phượng Lăng cong môi cười, một tay ôm La Bích, một tay cầm văn kiện nói: "Không cho cũng được, ta chuẩn bị quà tặng khác cho ngày lễ."
La Bích nghĩ nghĩ, thấy vẫn nên cho thì hơn. Nàng ngồi dậy nói: "Không được, đã muốn cho t·h·í·c·h Lam thượng tướng một con Vân h·e·o, thì ta cũng không cho ông ấy nuôi đâu, phải đem đi luôn."
Phượng Lăng: "..."
?? "Được, chúng ta không cho ông ấy nuôi." Phượng Lăng bỏ văn kiện xuống, tươi cười rạng rỡ nhắn tin cho t·h·í·c·h Lam thượng tướng. Sở dĩ Phượng Lăng dựa theo ý La Bích nhắn tin cho t·h·í·c·h Lam thượng tướng là để cô tranh thủ thời gian đi ngủ.
Kết hôn hai năm, Phượng Lăng xem như đã hiểu, cô vợ này hễ có việc gì vướng bận trong lòng là sẽ trằn trọc không yên.
Lúc này t·h·í·c·h Lam thượng tướng vẫn còn ở quân bộ xử lý quân vụ. Nhận được tin nhắn của Phượng Lăng, ông ngạc nhiên đôi chút, sau khi nghe nói phải lập tức mang h·e·o đi thì khóe miệng không khỏi giật giật.
Thôi được, nghe vậy là biết chủ ý của ai rồi, Phượng Lăng không đời nào làm mấy chuyện không đáng tin như vậy.
t·h·í·c·h Lam thượng tướng trước giờ không phát hiện Phượng Lăng lại sủng vợ đến thế.
Sau khi cúp máy, t·h·í·c·h Lam thượng tướng nghĩ ngợi rồi gọi Thang t·h·iệu đến, phân phó hắn đến kho vật tư của Tưởng Nghệ Hân mang h·e·o về. Vân h·e·o bây giờ là loại t·h·ị·t hiếm có, t·h·í·c·h Lam thượng tướng định đem biếu các tộc lão.
Sáng hôm sau, người Ngũ gia và Hoàng gia đã tới tinh Chích Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận