Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý

Xuyên Qua Tinh Tế Thê Vinh Phu Quý - Chương 59: Không có nổ lô (length: 4006)

Cuối cùng cũng tìm được, La Bích có chút kích động, tập trung tinh thần bắt đầu tìm kiếm chất lỏng màu đỏ và đẩy nó về một phía.
Không biết trải qua bao lâu, năng lượng dịch rốt cục bị nàng lấy ra.
Từ sau lần trước La Bích lấy năng lượng dịch ra, Phượng Lăng liền cho nàng mấy cái bình đựng dịch đặt trong vòng tay chứa đồ, một tay lấy bình ra thu lấy năng lượng dịch, số lượng rút ra được khoảng 50ml, không khác gì lần trước.
Nhưng còn chưa kịp vui mừng vì lại rút được năng lượng dịch, mùi thuốc trong dược đỉnh bay ra dần biến mất, La Bích ngơ ngác, vội thu Hỏa Diễm cùng Tiểu Tĩnh lại, sợ nổ lò, vì khẩn trương, tim nàng đập thình thịch.
La Bích cũng không biết tình hình trong dược đỉnh ra sao, chỉ cảm thấy bên trong tối đen một đoàn, đợi mấy chục phút, thế mà không nổ lò?
La Bích buồn bực, nàng hẳn là biết luyện dược thành công hay không chứ, nhưng bên trong lại trộn lẫn Bích Phỉ thạch nên nàng không chắc chắn. Muốn rút lửa đi lại sợ có chuyện xấu xảy ra, mà không rút thì cứ hao tổn Hỏa Diễm cũng không phải là chuyện hay.
Cuối cùng La Bích quyết định, trước bữa tối mặc kệ tình hình trong dược đỉnh thế nào, nàng cũng chuẩn bị rút lửa kết thúc luyện chế.
Đợi đến giờ, La Bích thu lửa, thở phào một hơi, mẹ ơi! Mệt c·h·ế·t nàng.
Nghỉ ngơi một lát, La Bích rửa mặt rồi mới mở nắp đỉnh ra. "A? Cái này là cái quỷ gì?" La Bích nhìn chằm chằm cái mâm tròn màu xanh to bằng bàn tay trong dược đỉnh một hồi lâu, hình dáng nhỏ gọn tinh xảo, trông còn thật đẹp mắt.
Nàng lấy nó ra tay cẩn thận nghiên cứu một phen, dáng dấp có hơi giống trận bàn, nhưng nàng tìm nửa ngày cũng không thấy cơ quan, chứng tỏ đây không phải trận bàn. Làm xong những việc này, La Bích không nhịn được cười, trận bàn sao có thể luyện ra từ trong lò luyện trận, lò luyện dược sao có thể luyện ra trận bàn chứ, mình cũng thật to gan mà nghĩ.
May mà không ai biết, bằng không sẽ bị người cười c·h·ế·t mất.
La Bích cuối cùng cũng không nhìn ra nó là cái gì, bèn ném vào vòng tay chứa đồ mặc kệ.
Vì đã qua giờ cơm, La Bích không đi căn cứ phòng ăn ăn cơm, mở tủ lạnh lấy ra quả hồng cuối cùng ăn, tắm rửa xong lên g·i·ư·ờ·n·g trùm chăn kín đầu nghĩ đông nghĩ tây, dù sao còn sớm chưa ngủ được.
Linh thực cùng Bích Phỉ thạch cũng đã dùng hết, chỉ còn lại chút bã được nàng thu lại, sáng mai làm gì đây? La Bích đang suy nghĩ có nên về nhà một chuyến không thì Phượng Lăng gọi tới, là video, La Bích ấn nút kết nối.
Phượng Lăng đang ở trong lều vải video với La Bích, hắn nhìn trang phục của La Bích rồi nói: "Ngươi định nghỉ ngơi rồi à?"
"Chưa." La Bích lắc đầu: "Một mình chán quá nên nằm trên g·i·ư·ờ·n·g chơi, khi nào ngươi về?"
Gương mặt tuấn tú của Phượng Lăng dịu lại: "Còn phải mấy ngày nữa, bên này hơi phiền phức."
Dừng một chút, hắn nói: "Linh thực ở nhà chắc là dùng hết rồi chứ."
"Ừm!" La Bích gật đầu: "Hôm nay dùng hết rồi, Bích Phỉ thạch ngươi cho ta cũng dùng p·h·ế hết rồi."
La Bích ngược lại vui vẻ, mắt sáng lên nói: "Nhưng ta dùng khối Xích Phỉ thạch kia luyện ra một bình năng lượng dịch hệ Hỏa 50ml."
Phượng Lăng cũng không để những Bích Phỉ thạch kia trong lòng, mà chính bình năng lượng dịch kia khiến hắn kinh ngạc một thoáng, hắn chưa từng nghe nói có người vừa mới thức tỉnh mà có thể tự mình rút ra hai lần năng lượng dịch trong thời gian ngắn như vậy.
Hai lần đều mò mẫm rút ra thành công, Phượng Lăng cũng chịu thua, chủ yếu là hắn chưa từng thấy qua tình huống này: "Hai ngày này ngươi cứ nghỉ ngơi đi, chờ ta về rồi cùng ngươi đi mua linh thực." Cấp một Bích Phỉ thạch trong tay hắn có không ít, không cần đi mua.
La Bích gật đầu "Ừm", Phượng Lăng thấy nàng bộ dáng như muốn nói lại thôi, nhíu mày hỏi: "Sao thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận