Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu
Chương 407: Thiên Tông, tự nhiên
Chương 407: Thiên Tông, Tự Nhiên
Thưa thớt trên trời đất, cơn gió mạnh gào thét, một đầu Linh Thú màu xanh lam lôi cuốn theo cơn gió lớn màu xanh từ phía chân trời nhanh chóng lướt qua, tốc độ cực nhanh, rất có vài phần cảm giác lên như diều gặp gió chín tầng trời.
Ngồi trên thanh loan, Tiêu Hàn và đoàn người không ngừng thúc giục di chuyển, trải qua gần hai ngày đường, khoảng cách đến Phong Ma cốc cũng ngày càng gần.
Càng đến gần Phong Ma cốc, Tiêu Hàn cùng những người khác cũng gặp được không ít người giống như bọn họ cũng đang trên đường tới Phong Ma cốc, có người là đến từ cùng một thế lực, có người là tán tu, tất cả đều nghe tin trong Phong Ma cốc có di tích nên cố ý chạy tới.
Cần biết rằng, trong kết giới thần bí kia ẩn chứa rất nhiều di tích thượng cổ, thời đại thượng cổ chiến tranh hủy diệt thế giới, vô số cường giả Đại Thiên thế giới ngã xuống, trong đó cũng không thiếu các cường giả chí tôn, mà di tích thượng cổ ở Phong Ma cốc này rất có thể có di tích của Chí Tôn, chỉ cần có được một chút truyền thừa, hoặc là một chút bảo vật, linh quyết, vậy chính là cơ duyên to lớn.
Đạt đến cấp độ Chí Tôn, việc tăng cao tu vi sẽ vô cùng khó khăn, nên những cường giả Chí Tôn đã đặt hy vọng vào những di tích này, đây là cơ duyên, tất nhiên cũng là một cách tu hành.
Trên con đường tu luyện, không chỉ tu luyện thuận buồm xuôi gió, mà cũng không phải ngồi một chỗ tu luyện một cách cứng nhắc, đi ra ngoài, xông pha vào di tích cổ, tìm kiếm cơ duyên, những việc này cũng là những việc cần thiết trên con đường tu hành, con đường của cường giả, thiên phú tất nhiên là không thể thiếu, trải qua tôi luyện gian khổ cũng rất quan trọng, cường giả chân chính không chỉ mạnh về thực lực bản thân, mà còn phải có một trái tim mạnh mẽ của cường giả.
Theo như bản đồ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì đến lúc trời chạng vạng tối, đoàn người Tiêu Hàn có thể thuận lợi đến được Phong Ma cốc.
Nhưng mà, trên thế giới này chuyện dễ xảy ra nhất là những bất ngờ.
Khi thanh loan đang bay đến một khu rừng hoang thì đột ngột dừng lại, trong miệng phát ra tiếng kêu tê minh, như là báo trước nguy hiểm sắp tới.
Trên lưng thanh loan, Tiêu Hàn cùng những người khác đang ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần cũng lặng lẽ mở mắt ra.
"Tình huống thế nào?" Tiêu Hàn cùng những người khác lập tức đứng dậy, nhíu mày nhìn về phía trước.
Chỉ thấy tại khu rừng hoang không xa phía trước, giờ phút này đang dâng lên một đoàn sương mù màu tím nồng nặc, cực kỳ quỷ dị, sương mù màu tím bao trùm cả một vùng trời, sương mù ngọ nguậy, gió thổi cũng không tan, ngược lại càng thêm nồng đậm, hơn nữa sương mù màu tím này cực kỳ đáng sợ, cho dù cách rất xa, người ta vẫn có cảm giác hơi chóng mặt, thậm chí linh lực trong cơ thể cũng mơ hồ chậm chạp đi vài phần, nếu như ở trong sương mù màu tím này, có lẽ linh lực sẽ ngừng lưu thông ngay lập tức.
"Cái kia… là một đám sương độc?"
Tiêu Viêm nhíu mày, vốn là Luyện Đan Sư, nên đối với loại độc này rất mẫn cảm, giờ phút này dị hỏa trong người hắn xao động, mơ hồ cảm thấy có chút không thoải mái, đám sương độc màu tím này cũng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kiêng kỵ, nếu rơi vào trong làn khói độc, e rằng dù có dị hỏa hộ thân, hắn cũng không chiếm được chút lợi lộc nào, huống hồ bây giờ nơi này là Đại Thiên thế giới, không còn là Đấu Khí đại lục mà hắn có thể không sợ hãi nữa, tại thế giới cao cấp này, cần phải giữ một trái tim kính nể.
"Sương độc rất đáng sợ, có thể làm tê liệt kinh mạch, ngăn chặn dòng chảy của linh lực, một khi rơi vào bên trong, ta phỏng chừng dù là cường giả Chí Tôn đại viên mãn cũng bị suy giảm thực lực." Tiêu Hàn nhíu mày chậm rãi nói, cũng cảm nhận được sự đáng sợ của đám sương độc màu tím này.
"Ở trong đó dường như có hai phe nhân mã đang chiến đấu, thực lực đôi bên không chênh lệch nhau nhiều lắm, bất quá một bên rõ ràng đang ở thế yếu, hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sương độc, xem ra là bị bên kia nhân mã đánh lén." Lâm Động nhắm mắt lại, lực lượng tinh thần âm thầm lan ra, đã nhận ra tình hình bên trong.
"Đừng bận tâm, vòng đường mà đi thôi." Tiêu Hàn thu hồi ánh mắt, lực lượng linh hồn của hắn tự nhiên cũng đã nhận ra tình hình trong đám khói độc màu tím, nhưng hắn cũng không phải là người hay làm chuyện bao đồng, hai phe nhân mã này hắn đều không quen biết, tự nhiên không cần phải đi vào cái vũng nước đục này.
Lúc này, Tiêu Hàn chợt phát hiện sắc mặt Mai Tuyền Ngọc có gì đó khác thường, nghi hoặc hỏi: "Mai chấp sự, cô làm sao vậy?"
"Phe nhân mã bị đánh lén là người của Thiên Tông chúng ta, người dẫn đầu là đại tiểu thư của Thiên Tông chúng ta." Mai Tuyền Ngọc nhíu mày, sắc mặt lo lắng.
"Thiên Tông? Đại tiểu thư?" Nghe vậy, ba người Tiêu Hàn liếc nhìn nhau, trước đó bọn họ đã biết phía sau Thiên Bảo Các cất giấu một thế lực cường đại, giờ phút này xem ra, hẳn là Thiên Tông này.
"Đại tiểu thư gặp nạn, chuyện này ta không thể không quản, các ngươi đi Phong Ma cốc trước đi." Mai Tuyền Ngọc nói, Thiên Bảo Các tuy chỉ là một phần sản nghiệp của Thiên Tông, nhưng xét cho cùng, cô cũng là người của Thiên Tông, huống chi vị đại tiểu thư kia có ơn với cô, cô có được thực lực và địa vị như ngày hôm nay là do đại tiểu thư này mang lại, mấy năm trước, khi cô gặp cừu địch truy sát, nếu không nhờ vị đại tiểu thư này của Thiên Tông phái cường giả Thiên Tông tới giúp đỡ, thì cô Mai Tuyền Ngọc đã không còn ở đây.
Nghe Mai Tuyền Ngọc bảo bọn họ đi trước, ba người Tiêu Hàn cũng cười khổ, ba người bọn họ đều mang nợ ân tình của Mai Tuyền Ngọc, lúc này sao có thể làm ngơ cô được.
"Mai chấp sự, cô đã giúp chúng ta rất nhiều lần, cô bảo tôi sao dám đi cho đành." Tiêu Hàn cười khổ nói.
"Coi như các ngươi còn có lương tâm." Mặt Mai chấp sự chợt giãn ra, cười trừng mắt nhìn Tiêu Hàn.
Nói xong, Mai Tuyền Ngọc định lao vào đám khói độc màu tím kia.
"Đợi đã, chúng ta là đi cứu người, chứ không phải đi chịu chết, cô cứ xông vào như thế, căn bản là không cứu được đại tiểu thư nhà cô, chỉ là đi tìm cái chết vô ích mà thôi." Tiêu Hàn lập tức kéo Mai Tuyền Ngọc lại, đám sương độc màu tím kia, cho dù là cường giả Chí Tôn đại viên mãn đi vào cũng sẽ bị suy giảm thực lực, Mai Tuyền Ngọc chỉ mới là bán bộ đại viên mãn, đi vào căn bản là vô dụng.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Mai Tuyền Ngọc vội vàng nói, cô cảm thấy người của Thiên Tông đã hết sức, hơn nữa đại tiểu thư cũng bị thương, nếu không có người của Thiên Tông liều mạng bảo vệ, e là hậu quả khó lường, chỉ là đám sương độc kia quá đáng sợ, thực lực của người Thiên Tông căn bản không phát huy được.
"Để ta vào trong cứu người, đám sương độc kia không làm tổn thương được ta. Ta thấy đám nhân mã kia tám phần là nhằm vào đại tiểu thư nhà cô, chờ lát nữa ta sẽ vào trong cứu cô ấy ra, sau đó sẽ thu hút sự chú ý của đám người kia, Vô Ưu, cô có trách nhiệm bố trí linh trận tiếp ứng cho ta, còn lại, Tiêu Viêm, Lâm Động và Mai chấp sự, ba người các cô có trách nhiệm đi cứu những người còn lại của Thiên Tông." Tiêu Hàn đã có kế hoạch trong đầu, lập tức nhanh chóng phân công nhiệm vụ.
"Ngươi chắc chắn sương độc kia không thể làm tổn thương ngươi sao?" Mai Tuyền Ngọc hơi nhíu mày, đám người Tiêu Viêm cũng nhìn qua, rốt cuộc đám sương độc màu tím kia quả thật rất khủng bố.
"Yên tâm đi. Chuyện này không nên chậm trễ, cứ theo kế hoạch hành động."
Nói xong, Tiêu Hàn không dài dòng nữa, dưới chân linh quang lóe lên, lập tức hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng lao về phía đám sương độc màu tím kia.
Tâm niệm của Tiêu Hàn vừa động, Đế Tịnh Quyết vận chuyển đến cực hạn, hai luồng linh lực trắng đen tuôn trào, quấn quanh quanh thân, Đế Tịnh Quyết hiện giờ đã bước vào tầng cảnh giới thứ hai, khả năng tịnh hóa của nó tự nhiên càng đáng sợ, hiện nay chỉ cần không phải độc vật cấp Chí Tôn thì không thể gây khó dễ được cho hắn, sương độc màu tím tuy mạnh, nhưng chưa đạt tới mức có thể uy hiếp Chí Tôn, nên Tiêu Hàn tự nhiên không cần lo lắng.
Xung quanh linh lực đen trắng lưu chuyển, một cỗ lực lượng tịnh hóa huyền diệu từ đó tràn ra, đám sương độc màu tím chỉ hơi đến gần liền bị tịnh hóa.
Tiêu Hàn cảm thấy hài lòng, lập tức tăng tốc, trực tiếp lao vào đám sương độc màu tím.
Tình hình trong đám sương độc màu tím, giống y như những gì Tiêu Hàn cảm nhận, hai nhóm nhân mã, mỗi bên có mười mấy người, tuy số lượng không nhiều nhưng đội hình cũng rất khủng bố, toàn bộ đều là cường giả chí tôn!
Trong hai nhóm người, lực chiến kinh khủng nhất là cường giả Chí Tôn đại viên mãn, mỗi bên đều có hai người, giờ phút này trong đám sương độc màu tím chiến đấu, vòng chiến kinh khủng nhất là cuộc chiến giữa bốn vị cường giả Chí Tôn đại viên mãn, hai vị Chí Tôn đại viên mãn của Thiên Tông chịu ảnh hưởng của sương độc nên ở thế yếu, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào đến sức chiến đấu kinh khủng mà bọn họ bộc phát ra giữa những cái vung tay.
Tiêu Hàn lặng lẽ tiến vào, đồng thời mượn Phong Ấn Thần Băng che giấu khí tức, nên cả hai bên đang mải giao chiến đều không phát hiện ra thân ảnh lén lút tiến vào.
Nhờ lực lượng linh hồn, Tiêu Hàn nhanh chóng tìm thấy vị đại tiểu thư của Thiên Tông mà Mai Tuyền Ngọc đã nhắc tới, vị đại tiểu thư đó được hơn mười thuộc hạ Chí Tôn bảo vệ ở bên trong, vị đại tiểu thư đó mặc một bộ váy dài màu xanh lam, khuôn mặt xinh đẹp, không hề trang điểm cầu kỳ, chỉ một gương mặt đẹp tự nhiên, đôi mày liễu, đôi môi anh đào, một đôi mắt xanh biếc, mắt ngọc mày ngài, trên người nàng không có trang sức cầu kỳ nào, tất cả đều tự nhiên như vậy, nhìn từ xa, nàng như một vùng biển xanh trong tĩnh lặng, khí chất tuyệt vời.
Chỉ có điều lúc này, tình hình của vị đại tiểu thư Thiên Tông có chút không ổn, hơn mười thủ hạ Chí Tôn xung quanh đều bị thương, chính nàng cũng sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn dính vết máu, thêm vào đó bị ảnh hưởng bởi sương độc, căn bản là không thể phát huy hết thực lực, khiến nàng có chút uất ức, nàng không ngờ lại bị phục kích ở chỗ này.
Giờ phút này trong đôi mắt xanh biếc của nàng chứa đầy sự tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào một thanh niên mặc đồ có họa tiết hung thú không xa, thanh niên cao lớn, hai con mắt giống như mắt rắn độc âm u lạnh lẽo, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người ta run sợ, vị thanh niên này đứng đầu một phe, hẳn là có thân phận bất phàm.
"Tự Nhiên, ngoan ngoãn theo ta trở về Yêu Thần Điện đi, bổn hoàng đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, hà tất phải ngoan cố chống cự? Ở nơi Yêu Thần sương mù tím bao phủ này, ngươi cảm thấy người của Thiên Tông có thể chống lại chúng ta Yêu Thần Điện sao?" Thanh niên đứng chắp tay, khóe miệng hơi cong lên, nhìn vị đại tiểu thư Thiên Tông có tên Tự Nhiên, cười nhạt nói.
"Nằm mơ!" Đại tiểu thư Thiên Tông tên Tự Nhiên lẳng lặng nhìn lướt qua thanh niên, chỉ lạnh lùng phun ra hai chữ.
Nghe vậy, thanh niên cười nhạt một tiếng, lập tức giơ bàn tay phải lên, nhẹ phất phất tay với hơn mười thuộc hạ Chí Tôn phía sau, nói: "Loại trừ ả ta, những người khác, giết!"
Vừa mới dứt lời, hơn mười cường giả Chí Tôn của Yêu Thần Điện không lãng phí thời gian nữa, linh lực cường đại bộc phát ra, lập tức một lần nữa đánh về phía người của Thiên Tông.
Trong chớp mắt, trận chiến tàn khốc nổ ra, người của Thiên Tông vốn đã là nỏ mạnh hết đà, làm sao ngăn cản được, hơn mười Chí Tôn của Thiên Tông lập tức bị tách ra, thậm chí có mấy người mất mạng ngay tại chỗ.
Nhìn cảnh tượng quân lính tan rã trước mắt, mỹ mâu của Tự Nhiên lạnh băng, nhưng lại bất lực.
"Tự Nhiên, ta đã nói, cố chấp chống cự không có ý nghĩa gì, chẳng qua là làm tăng thêm thương vong mà thôi." Thanh niên lãnh đạm nhìn tất cả, lập tức hắn không lãng phí thời gian nữa, bước chân ra, di hình hoán vị, tốc độ cực nhanh, trực tiếp lao về phía Tự Nhiên.
"Đại tiểu thư, mau đi!" Có hai cường giả Chí Tôn của Thiên Tông muốn xông lên ngăn cản, nhưng đều bị thanh niên không chút lưu tình xé làm hai nửa, máu tươi nhuộm đỏ sương mù tím, tiện tay giết hai người, thanh niên không chút phật lòng.
Vút!
Nhưng ngay lúc thanh niên xé rách hai vị Chí Tôn thì một đạo lưu quang màu xanh đột ngột từ sau lưng Tự Nhiên, từ trong đám sương mù tím nồng nặc bắn mạnh ra, hai cánh tay lộ ra từ trong sương mù tím, sau đó ôm lấy vòng eo thon thả của Tự Nhiên.
Tự Nhiên cũng theo đó bị đạo lưu quang màu xanh mang đi.
Thanh niên giết hết hai người quay lại, vừa vặn nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng lạnh băng, sát ý lạnh lẽo.
"Dám cướp nữ nhân của bổn hoàng, ngươi muốn chết!"
Thưa thớt trên trời đất, cơn gió mạnh gào thét, một đầu Linh Thú màu xanh lam lôi cuốn theo cơn gió lớn màu xanh từ phía chân trời nhanh chóng lướt qua, tốc độ cực nhanh, rất có vài phần cảm giác lên như diều gặp gió chín tầng trời.
Ngồi trên thanh loan, Tiêu Hàn và đoàn người không ngừng thúc giục di chuyển, trải qua gần hai ngày đường, khoảng cách đến Phong Ma cốc cũng ngày càng gần.
Càng đến gần Phong Ma cốc, Tiêu Hàn cùng những người khác cũng gặp được không ít người giống như bọn họ cũng đang trên đường tới Phong Ma cốc, có người là đến từ cùng một thế lực, có người là tán tu, tất cả đều nghe tin trong Phong Ma cốc có di tích nên cố ý chạy tới.
Cần biết rằng, trong kết giới thần bí kia ẩn chứa rất nhiều di tích thượng cổ, thời đại thượng cổ chiến tranh hủy diệt thế giới, vô số cường giả Đại Thiên thế giới ngã xuống, trong đó cũng không thiếu các cường giả chí tôn, mà di tích thượng cổ ở Phong Ma cốc này rất có thể có di tích của Chí Tôn, chỉ cần có được một chút truyền thừa, hoặc là một chút bảo vật, linh quyết, vậy chính là cơ duyên to lớn.
Đạt đến cấp độ Chí Tôn, việc tăng cao tu vi sẽ vô cùng khó khăn, nên những cường giả Chí Tôn đã đặt hy vọng vào những di tích này, đây là cơ duyên, tất nhiên cũng là một cách tu hành.
Trên con đường tu luyện, không chỉ tu luyện thuận buồm xuôi gió, mà cũng không phải ngồi một chỗ tu luyện một cách cứng nhắc, đi ra ngoài, xông pha vào di tích cổ, tìm kiếm cơ duyên, những việc này cũng là những việc cần thiết trên con đường tu hành, con đường của cường giả, thiên phú tất nhiên là không thể thiếu, trải qua tôi luyện gian khổ cũng rất quan trọng, cường giả chân chính không chỉ mạnh về thực lực bản thân, mà còn phải có một trái tim mạnh mẽ của cường giả.
Theo như bản đồ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì đến lúc trời chạng vạng tối, đoàn người Tiêu Hàn có thể thuận lợi đến được Phong Ma cốc.
Nhưng mà, trên thế giới này chuyện dễ xảy ra nhất là những bất ngờ.
Khi thanh loan đang bay đến một khu rừng hoang thì đột ngột dừng lại, trong miệng phát ra tiếng kêu tê minh, như là báo trước nguy hiểm sắp tới.
Trên lưng thanh loan, Tiêu Hàn cùng những người khác đang ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần cũng lặng lẽ mở mắt ra.
"Tình huống thế nào?" Tiêu Hàn cùng những người khác lập tức đứng dậy, nhíu mày nhìn về phía trước.
Chỉ thấy tại khu rừng hoang không xa phía trước, giờ phút này đang dâng lên một đoàn sương mù màu tím nồng nặc, cực kỳ quỷ dị, sương mù màu tím bao trùm cả một vùng trời, sương mù ngọ nguậy, gió thổi cũng không tan, ngược lại càng thêm nồng đậm, hơn nữa sương mù màu tím này cực kỳ đáng sợ, cho dù cách rất xa, người ta vẫn có cảm giác hơi chóng mặt, thậm chí linh lực trong cơ thể cũng mơ hồ chậm chạp đi vài phần, nếu như ở trong sương mù màu tím này, có lẽ linh lực sẽ ngừng lưu thông ngay lập tức.
"Cái kia… là một đám sương độc?"
Tiêu Viêm nhíu mày, vốn là Luyện Đan Sư, nên đối với loại độc này rất mẫn cảm, giờ phút này dị hỏa trong người hắn xao động, mơ hồ cảm thấy có chút không thoải mái, đám sương độc màu tím này cũng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kiêng kỵ, nếu rơi vào trong làn khói độc, e rằng dù có dị hỏa hộ thân, hắn cũng không chiếm được chút lợi lộc nào, huống hồ bây giờ nơi này là Đại Thiên thế giới, không còn là Đấu Khí đại lục mà hắn có thể không sợ hãi nữa, tại thế giới cao cấp này, cần phải giữ một trái tim kính nể.
"Sương độc rất đáng sợ, có thể làm tê liệt kinh mạch, ngăn chặn dòng chảy của linh lực, một khi rơi vào bên trong, ta phỏng chừng dù là cường giả Chí Tôn đại viên mãn cũng bị suy giảm thực lực." Tiêu Hàn nhíu mày chậm rãi nói, cũng cảm nhận được sự đáng sợ của đám sương độc màu tím này.
"Ở trong đó dường như có hai phe nhân mã đang chiến đấu, thực lực đôi bên không chênh lệch nhau nhiều lắm, bất quá một bên rõ ràng đang ở thế yếu, hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sương độc, xem ra là bị bên kia nhân mã đánh lén." Lâm Động nhắm mắt lại, lực lượng tinh thần âm thầm lan ra, đã nhận ra tình hình bên trong.
"Đừng bận tâm, vòng đường mà đi thôi." Tiêu Hàn thu hồi ánh mắt, lực lượng linh hồn của hắn tự nhiên cũng đã nhận ra tình hình trong đám khói độc màu tím, nhưng hắn cũng không phải là người hay làm chuyện bao đồng, hai phe nhân mã này hắn đều không quen biết, tự nhiên không cần phải đi vào cái vũng nước đục này.
Lúc này, Tiêu Hàn chợt phát hiện sắc mặt Mai Tuyền Ngọc có gì đó khác thường, nghi hoặc hỏi: "Mai chấp sự, cô làm sao vậy?"
"Phe nhân mã bị đánh lén là người của Thiên Tông chúng ta, người dẫn đầu là đại tiểu thư của Thiên Tông chúng ta." Mai Tuyền Ngọc nhíu mày, sắc mặt lo lắng.
"Thiên Tông? Đại tiểu thư?" Nghe vậy, ba người Tiêu Hàn liếc nhìn nhau, trước đó bọn họ đã biết phía sau Thiên Bảo Các cất giấu một thế lực cường đại, giờ phút này xem ra, hẳn là Thiên Tông này.
"Đại tiểu thư gặp nạn, chuyện này ta không thể không quản, các ngươi đi Phong Ma cốc trước đi." Mai Tuyền Ngọc nói, Thiên Bảo Các tuy chỉ là một phần sản nghiệp của Thiên Tông, nhưng xét cho cùng, cô cũng là người của Thiên Tông, huống chi vị đại tiểu thư kia có ơn với cô, cô có được thực lực và địa vị như ngày hôm nay là do đại tiểu thư này mang lại, mấy năm trước, khi cô gặp cừu địch truy sát, nếu không nhờ vị đại tiểu thư này của Thiên Tông phái cường giả Thiên Tông tới giúp đỡ, thì cô Mai Tuyền Ngọc đã không còn ở đây.
Nghe Mai Tuyền Ngọc bảo bọn họ đi trước, ba người Tiêu Hàn cũng cười khổ, ba người bọn họ đều mang nợ ân tình của Mai Tuyền Ngọc, lúc này sao có thể làm ngơ cô được.
"Mai chấp sự, cô đã giúp chúng ta rất nhiều lần, cô bảo tôi sao dám đi cho đành." Tiêu Hàn cười khổ nói.
"Coi như các ngươi còn có lương tâm." Mặt Mai chấp sự chợt giãn ra, cười trừng mắt nhìn Tiêu Hàn.
Nói xong, Mai Tuyền Ngọc định lao vào đám khói độc màu tím kia.
"Đợi đã, chúng ta là đi cứu người, chứ không phải đi chịu chết, cô cứ xông vào như thế, căn bản là không cứu được đại tiểu thư nhà cô, chỉ là đi tìm cái chết vô ích mà thôi." Tiêu Hàn lập tức kéo Mai Tuyền Ngọc lại, đám sương độc màu tím kia, cho dù là cường giả Chí Tôn đại viên mãn đi vào cũng sẽ bị suy giảm thực lực, Mai Tuyền Ngọc chỉ mới là bán bộ đại viên mãn, đi vào căn bản là vô dụng.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Mai Tuyền Ngọc vội vàng nói, cô cảm thấy người của Thiên Tông đã hết sức, hơn nữa đại tiểu thư cũng bị thương, nếu không có người của Thiên Tông liều mạng bảo vệ, e là hậu quả khó lường, chỉ là đám sương độc kia quá đáng sợ, thực lực của người Thiên Tông căn bản không phát huy được.
"Để ta vào trong cứu người, đám sương độc kia không làm tổn thương được ta. Ta thấy đám nhân mã kia tám phần là nhằm vào đại tiểu thư nhà cô, chờ lát nữa ta sẽ vào trong cứu cô ấy ra, sau đó sẽ thu hút sự chú ý của đám người kia, Vô Ưu, cô có trách nhiệm bố trí linh trận tiếp ứng cho ta, còn lại, Tiêu Viêm, Lâm Động và Mai chấp sự, ba người các cô có trách nhiệm đi cứu những người còn lại của Thiên Tông." Tiêu Hàn đã có kế hoạch trong đầu, lập tức nhanh chóng phân công nhiệm vụ.
"Ngươi chắc chắn sương độc kia không thể làm tổn thương ngươi sao?" Mai Tuyền Ngọc hơi nhíu mày, đám người Tiêu Viêm cũng nhìn qua, rốt cuộc đám sương độc màu tím kia quả thật rất khủng bố.
"Yên tâm đi. Chuyện này không nên chậm trễ, cứ theo kế hoạch hành động."
Nói xong, Tiêu Hàn không dài dòng nữa, dưới chân linh quang lóe lên, lập tức hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng lao về phía đám sương độc màu tím kia.
Tâm niệm của Tiêu Hàn vừa động, Đế Tịnh Quyết vận chuyển đến cực hạn, hai luồng linh lực trắng đen tuôn trào, quấn quanh quanh thân, Đế Tịnh Quyết hiện giờ đã bước vào tầng cảnh giới thứ hai, khả năng tịnh hóa của nó tự nhiên càng đáng sợ, hiện nay chỉ cần không phải độc vật cấp Chí Tôn thì không thể gây khó dễ được cho hắn, sương độc màu tím tuy mạnh, nhưng chưa đạt tới mức có thể uy hiếp Chí Tôn, nên Tiêu Hàn tự nhiên không cần lo lắng.
Xung quanh linh lực đen trắng lưu chuyển, một cỗ lực lượng tịnh hóa huyền diệu từ đó tràn ra, đám sương độc màu tím chỉ hơi đến gần liền bị tịnh hóa.
Tiêu Hàn cảm thấy hài lòng, lập tức tăng tốc, trực tiếp lao vào đám sương độc màu tím.
Tình hình trong đám sương độc màu tím, giống y như những gì Tiêu Hàn cảm nhận, hai nhóm nhân mã, mỗi bên có mười mấy người, tuy số lượng không nhiều nhưng đội hình cũng rất khủng bố, toàn bộ đều là cường giả chí tôn!
Trong hai nhóm người, lực chiến kinh khủng nhất là cường giả Chí Tôn đại viên mãn, mỗi bên đều có hai người, giờ phút này trong đám sương độc màu tím chiến đấu, vòng chiến kinh khủng nhất là cuộc chiến giữa bốn vị cường giả Chí Tôn đại viên mãn, hai vị Chí Tôn đại viên mãn của Thiên Tông chịu ảnh hưởng của sương độc nên ở thế yếu, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào đến sức chiến đấu kinh khủng mà bọn họ bộc phát ra giữa những cái vung tay.
Tiêu Hàn lặng lẽ tiến vào, đồng thời mượn Phong Ấn Thần Băng che giấu khí tức, nên cả hai bên đang mải giao chiến đều không phát hiện ra thân ảnh lén lút tiến vào.
Nhờ lực lượng linh hồn, Tiêu Hàn nhanh chóng tìm thấy vị đại tiểu thư của Thiên Tông mà Mai Tuyền Ngọc đã nhắc tới, vị đại tiểu thư đó được hơn mười thuộc hạ Chí Tôn bảo vệ ở bên trong, vị đại tiểu thư đó mặc một bộ váy dài màu xanh lam, khuôn mặt xinh đẹp, không hề trang điểm cầu kỳ, chỉ một gương mặt đẹp tự nhiên, đôi mày liễu, đôi môi anh đào, một đôi mắt xanh biếc, mắt ngọc mày ngài, trên người nàng không có trang sức cầu kỳ nào, tất cả đều tự nhiên như vậy, nhìn từ xa, nàng như một vùng biển xanh trong tĩnh lặng, khí chất tuyệt vời.
Chỉ có điều lúc này, tình hình của vị đại tiểu thư Thiên Tông có chút không ổn, hơn mười thủ hạ Chí Tôn xung quanh đều bị thương, chính nàng cũng sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn dính vết máu, thêm vào đó bị ảnh hưởng bởi sương độc, căn bản là không thể phát huy hết thực lực, khiến nàng có chút uất ức, nàng không ngờ lại bị phục kích ở chỗ này.
Giờ phút này trong đôi mắt xanh biếc của nàng chứa đầy sự tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào một thanh niên mặc đồ có họa tiết hung thú không xa, thanh niên cao lớn, hai con mắt giống như mắt rắn độc âm u lạnh lẽo, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người ta run sợ, vị thanh niên này đứng đầu một phe, hẳn là có thân phận bất phàm.
"Tự Nhiên, ngoan ngoãn theo ta trở về Yêu Thần Điện đi, bổn hoàng đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, hà tất phải ngoan cố chống cự? Ở nơi Yêu Thần sương mù tím bao phủ này, ngươi cảm thấy người của Thiên Tông có thể chống lại chúng ta Yêu Thần Điện sao?" Thanh niên đứng chắp tay, khóe miệng hơi cong lên, nhìn vị đại tiểu thư Thiên Tông có tên Tự Nhiên, cười nhạt nói.
"Nằm mơ!" Đại tiểu thư Thiên Tông tên Tự Nhiên lẳng lặng nhìn lướt qua thanh niên, chỉ lạnh lùng phun ra hai chữ.
Nghe vậy, thanh niên cười nhạt một tiếng, lập tức giơ bàn tay phải lên, nhẹ phất phất tay với hơn mười thuộc hạ Chí Tôn phía sau, nói: "Loại trừ ả ta, những người khác, giết!"
Vừa mới dứt lời, hơn mười cường giả Chí Tôn của Yêu Thần Điện không lãng phí thời gian nữa, linh lực cường đại bộc phát ra, lập tức một lần nữa đánh về phía người của Thiên Tông.
Trong chớp mắt, trận chiến tàn khốc nổ ra, người của Thiên Tông vốn đã là nỏ mạnh hết đà, làm sao ngăn cản được, hơn mười Chí Tôn của Thiên Tông lập tức bị tách ra, thậm chí có mấy người mất mạng ngay tại chỗ.
Nhìn cảnh tượng quân lính tan rã trước mắt, mỹ mâu của Tự Nhiên lạnh băng, nhưng lại bất lực.
"Tự Nhiên, ta đã nói, cố chấp chống cự không có ý nghĩa gì, chẳng qua là làm tăng thêm thương vong mà thôi." Thanh niên lãnh đạm nhìn tất cả, lập tức hắn không lãng phí thời gian nữa, bước chân ra, di hình hoán vị, tốc độ cực nhanh, trực tiếp lao về phía Tự Nhiên.
"Đại tiểu thư, mau đi!" Có hai cường giả Chí Tôn của Thiên Tông muốn xông lên ngăn cản, nhưng đều bị thanh niên không chút lưu tình xé làm hai nửa, máu tươi nhuộm đỏ sương mù tím, tiện tay giết hai người, thanh niên không chút phật lòng.
Vút!
Nhưng ngay lúc thanh niên xé rách hai vị Chí Tôn thì một đạo lưu quang màu xanh đột ngột từ sau lưng Tự Nhiên, từ trong đám sương mù tím nồng nặc bắn mạnh ra, hai cánh tay lộ ra từ trong sương mù tím, sau đó ôm lấy vòng eo thon thả của Tự Nhiên.
Tự Nhiên cũng theo đó bị đạo lưu quang màu xanh mang đi.
Thanh niên giết hết hai người quay lại, vừa vặn nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng lạnh băng, sát ý lạnh lẽo.
"Dám cướp nữ nhân của bổn hoàng, ngươi muốn chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận