Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 257: Thần nữ, có bệnh?

Trên quảng trường, giọng của vị thị nữ kia vang lên từ phía sau, ánh mắt mọi người trong đám đông lập tức đổ dồn về phía Tiêu Hàn, trong mắt mỗi người hiện lên những sắc thái khác nhau. Nhưng không thể nghi ngờ, sự đố kỵ là thứ đang ngự trị trong lòng rất nhiều nam tử vào giờ phút này. Đến thời khắc này, sao mọi người lại không nhận ra, việc thần nữ tung tin mở tiệc chiêu đãi các thiên kiêu chỉ là một sự ngụy trang, hẳn là thần nữ muốn mượn cơ hội này để tập hợp mọi người lại đây, dễ dàng tìm ra gã tên Tiêu Hàn kia. Thần nữ thật sự muốn mời đến dự tiệc, từ đầu đến cuối, e rằng cũng chỉ có một mình Tiêu Hàn! Sự ưu ái của thần nữ như vậy, làm sao khiến mọi người không nảy sinh lòng đố kỵ, đêm nay, bọn họ đều chỉ là vật làm nền. "Tiêu Hàn huynh đệ, lợi hại nha, thần nữ Vu tộc mà ngươi cũng câu được?" Không Giới lân la lại gần, vẻ mặt sùng bái nói. Đối với điều này, Tiêu Hàn cũng cảm thấy rất bất lực, hắn vốn không biết đây là tình huống gì, thần nữ mở tiệc chiêu đãi hắn, thế nhưng, hắn căn bản không hề biết cái gọi là thần nữ Vu tộc này. "Người phụ nữ này, làm cái quỷ gì vậy?" Tiêu Hàn nghi hoặc nhìn bóng hình xinh đẹp duy mỹ trong màn mưa, miệng lẩm bẩm. "Vị công tử này là Tiêu Hàn, Tiêu công tử sao?" Phát giác được phản ứng trên quảng trường, ánh mắt thị nữ cũng nhìn lại, nàng đánh giá Tiêu Hàn một phen, rồi lên tiếng hỏi. "Nếu trong đám đông này không có ai trùng tên trùng họ thì người mà trong miệng ngươi gọi là Tiêu Hàn, hẳn là ta." Tiêu Hàn đáp lại. Tiêu Hàn vừa mới dứt lời, chỉ thấy nữ tử đang ngồi tĩnh tọa sau màn mưa rõ ràng đứng lên, tựa như có chút kích động, ánh mắt của nàng lúc này tựa hồ cũng hướng về phía Tiêu Hàn đầu tiên. "Ngươi thật sự ở đây!" Nữ tử sau màn mưa, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tiêu Hàn, khi bóng dáng quen thuộc kia lọt vào đáy mắt, sóng mắt nàng lưu chuyển, có một tia nhu tình trào dâng, trên khuôn mặt yêu diễm cũng hiện lên một nụ cười mê người, vốn dĩ nàng chỉ ôm tâm thái thử một lần, không ngờ, tên này lại thật sự xuất hiện ở nơi này. Nhưng, ngay khi nàng sắp bước ra khỏi màn mưa, lại có một nữ tử dáng người nóng bỏng, mặc váy đen đi đến trước mặt Tiêu Hàn, nhìn dáng vẻ kia, hai người tự hồ thể hiện sự đặc biệt thân thiết. Thấy dáng vẻ của hai người, bước chân của nàng khựng lại, nhu tình trong đôi mắt đẹp biến mất, dần dần có một tia lạnh lùng lặng lẽ xuất hiện, lập tức nàng lại âm thầm truyền âm cho thị nữ. Thị nữ giật mình, có chút không hiểu, nhưng vẫn gật đầu. "Sao ngươi lại đi theo tới đây?" Nhìn thấy Ma Âm xuất hiện, Tiêu Hàn giật mình nói. "Thần nữ Vu tộc kia, chính là 'nàng' trong miệng ngươi?" Ma Âm đôi mắt đẹp không nhìn Tiêu Hàn, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào nữ tử phía sau màn mưa kia, đột ngột lên tiếng, những lời thị nữ kia vừa nói, nàng tự nhiên nghe thấy, hóa ra tên này còn có quan hệ với thần nữ này. "Không phải, ta căn bản không hề biết thần nữ này." Tiêu Hàn bất đắc dĩ nói. "Tiêu Hàn huynh đệ, đừng lừa dối người khác, phải thành thật, ăn ngay nói thật, có phải ngươi có một chân với vị thần nữ này không?" Không Giới nheo mắt nhỏ, hèn mọn mà nhìn chằm chằm Tiêu Hàn nói. Tiêu Hàn: "..." "Cút!" Tiêu Hàn liếc xéo Không Giới, trực tiếp đá một cước, nhưng lại bị tên mập chết bầm này tránh được, vẫn ở bên cạnh nheo mắt cười nhìn chằm chằm Tiêu Hàn, bộ dạng như sợ thiên hạ không loạn. "Đây là lần đầu tiên ta đến Nam Vực, ngươi nghĩ thử xem, làm sao ta có thể quen biết vị thần nữ Vu tộc nào đó chứ." Tiêu Hàn vừa liếc nhìn Ma Âm, vừa giải thích, nhưng đúng lúc này, đột nhiên đồng tử của hắn co rút lại, ánh mắt lại mãnh liệt nhìn về phía nữ tử sau màn mưa, lần đầu tiên hắn tới Nam Vực, mà vị thần nữ được xưng là đệ nhất mỹ nhân của Nam Vực lại đích danh gọi họ mở tiệc chiêu đãi hắn? Chuyện này, chẳng lẽ không đáng nghi sao? "Lẽ nào là..." Ánh mắt Tiêu Hàn lấp lánh, trong lòng chợt có một suy đoán táo bạo, định bước lên đài cao dự tiệc. "Tiểu thư nhà ta nói, tại chỗ các vị thiên kiêu, nếu ai có thể đánh bại được vị Tiêu công tử này, đêm nay sẽ mở tiệc chiêu đãi người đó, đồng thời tặng một mai dự đoán lệnh!" Nhưng ngay lúc Tiêu Hàn định bước lên đài dự tiệc, giọng thị nữ lại đột ngột vang lên, hơn nữa nghe những lời này, ngữ khí tự hồ có chút bất thiện, so với ý tứ muốn biểu đạt trước kia thì có thể nói là hoàn toàn trái ngược. Lúc trước, thần nữ muốn mở tiệc chiêu đãi Tiêu Hàn, còn bây giờ, lại muốn để các thiên kiêu đánh bại Tiêu Hàn, đây là tình huống gì? Vì sao lại đột nhiên có sự đảo ngược lớn như vậy? Chẳng lẽ nói, thần nữ vốn ghét Tiêu Hàn, vừa rồi chỉ là đang giúp Tiêu Hàn kéo thù hận sao? Nghĩ đến đây, rất nhiều nam tử trong đám đông bỗng hiện lên vẻ mặt mừng rỡ, xem ra, cuối cùng thần nữ muốn mở tiệc chiêu đãi ai vào đêm nay vẫn còn chưa biết được. Trong khoảnh khắc, các thiên kiêu nhìn Tiêu Hàn, ánh mắt đều trở nên nóng rực, nếu có thể đánh bại Tiêu Hàn, không những có thể cùng thần nữ tham dự tiệc tối, mà còn có thể nhận được dự đoán lệnh, đây quả là một sức hút cực lớn. Lúc này, mọi người nhìn Tiêu Hàn giống như đang nhìn một tòa bảo tàng biết di động. Tương tự, giờ phút này, theo một lời của thần nữ, Tiêu Hàn đã trở thành mục tiêu công kích! Nhìn những ánh mắt tham lam đổ dồn đến từ bốn phương tám hướng, khuôn mặt Tiêu Hàn bỗng giật giật một cái, hắn dường như nhìn thấy một đám ác quỷ đói khát khó nhịn, cảnh tượng kia, có chút khủng bố. "Bây giờ ngươi chắc cũng phải tin, ta không có loại quan hệ đó với vị thần nữ này chứ?" Tiêu Hàn nhìn Ma Âm, bất đắc dĩ nói. "Tám phần là do ngươi ở bên ngoài trêu chọc phải cái gì nợ phong lưu rồi, nếu không vị thần nữ này sao lại cố tình nhắm vào ngươi?" Ma Âm khẽ nhắm đôi mắt đẹp lại, liếc nhìn vị thần nữ trong màn mưa, tự nhiên đã nhận ra điều gì đó, ánh mắt thần nữ kia nhìn nàng có chút bất thiện, tuy nói chưa tận mắt nhìn thấy vị thần nữ này, nhưng đây là đến từ trực giác của người phụ nữ, vị thần nữ này chắc chắn có quan hệ với Tiêu Hàn. Nghe vậy, Tiêu Hàn thật có chút tuyệt vọng, cùng phụ nữ giảng đạo lý, khó quá buồn ngủ. "Tại hạ Chung Khâm, xin Tiêu Hàn công tử chỉ giáo!" Đúng lúc này, trong đám người có một bóng hình thanh niên bước ra, hướng Tiêu Hàn phát động khiêu chiến. "Ta nhận thua!" Tiêu Hàn liếc nhìn thanh niên tên Chung Khâm kia, thản nhiên nói, đối với kiểu khiêu chiến không hiểu ra sao này, hắn tự nhiên không có chút hứng thú nào, nếu thần nữ muốn cố tình nhắm vào hắn, vậy thì hắn dứt khoát nhận thua, dù sao hắn cũng chẳng mất cái gì. Chung Khâm khẽ giật mình, cứ như vậy mà thắng ư? "Phải dùng thực lực của mình đánh bại hắn!" Giọng thị nữ vang lên. "Tiêu công tử, đắc tội!" Chung Khâm không cần phải nói thêm gì nữa, khí tức Tứ tinh Đấu Tôn bộc phát ra, lập tức lao về phía Tiêu Hàn. Thấy thế, Tiêu Hàn cũng có chút bất đắc dĩ, chờ khi thanh niên kia xông đến trước người, hắn nắm chặt năm ngón tay thành quyền, rồi trực tiếp tung ra một đấm. Quyền hạ xuống, Chung Khâm trực tiếp bay ra ngoài, nếu không nhờ Tiêu Hàn nương tay, thì e rằng một quyền này cũng đủ để phế hắn. Thấy thế, mọi người giật mình, tên này mạnh như vậy sao? Tứ tinh Đấu Tôn trong tay hắn lại không chịu nổi một kích như vậy? "Tiểu thư nhà ta nói, các ngươi có thể cùng xông lên, người nào có thể gây thương tích cho Tiêu Hàn đều có thể nhận được dự đoán lệnh!" Giọng thị nữ lại vang lên. Nghe vậy, mọi người đại hỉ, quần chiến, không ai không thích. Sắc mặt Tiêu Hàn lạnh đi, cũng có chút thiếu kiên nhẫn, vị thần nữ này đang cố tình làm khó hắn. Tiêu Hàn nhíu mày, mũi chân khẽ điểm, một khắc sau, thân ảnh hắn liền như Quỷ Mị xuất hiện trên đài cao kia, thị nữ kia định ngăn cản, nhưng lại trực tiếp bị Tiêu Hàn một chưởng đánh bay xuống dưới đài. "Ngươi, vị thần nữ này, có bệnh à?" Sắc mặt Tiêu Hàn hiện lên vẻ lạnh lùng, lập tức vén màn mưa lên, đi thẳng vào trong. Nhưng, khi nhìn thấy vẻ mặt yêu diễm quen thuộc của thần nữ, Tiêu Hàn trong nháy mắt chết trân, lập tức mất đi bình tĩnh, hắn rụt cổ lại, vội vã lui ra, vẻ mặt khóc không ra nước mắt, hắn rất tuyệt vọng. Cùng lúc đó, trong màn mưa, một giọng nói lạnh lùng của nữ tử vang lên: "Ngươi nói, ai có bệnh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận