Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 145: Gió tuyết cố nhân đến

Trong Cầm Các đột nhiên bùng phát khí tức Đấu Vương, trong nháy mắt, đã gây náo động cả Nội viện! Lúc này, bên trong nội viện, rất nhiều học viên đều chạy ra. Trên cây, trên mái nhà, nhìn khắp nơi đều là một mảng người đen nghịt, vô số ánh mắt kinh hãi của học viên đều hướng về phía Cầm Các. Chỉ thấy, ở khu vực trên bầu trời trước cửa lớn Cầm Các, sau lưng Tiêu Hàn mọc lên một đôi cánh tối tăm, u quang lưu chuyển, trên thân quấn quanh đấu khí cực kỳ đáng sợ, khí thế kinh người. Từ xa nhìn lại, Tiêu Hàn ngạo nghễ đứng ở hư không giống như một tôn ma vương tuyệt thế giáng trần, ánh mắt sắc bén của hắn đảo qua mọi người, giống như xem thường chúng sinh, dĩ nhiên không ai dám đối diện.
"Tiêu Hàn này rõ ràng… Rõ ràng đã tấn cấp Đấu Vương?!"
Nhìn Tiêu Hàn đã đấu khí hóa cánh, các học viên trong nội viện đều lộ vẻ mặt chấn kinh. Phải biết, Tiêu Hàn này mới vào Nội viện chưa đầy mấy tháng. Vậy mà, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, hắn đã dẫn đầu bước vào cảnh giới Đấu Vương, đúng là một mình một kiểu, bỏ xa đám thiên kiêu! Cho dù những thiên chi kiêu tử đỉnh cấp của Nội viện như Lâm Tu Nhai cũng đều bị hắn bỏ lại phía sau. Không phải Lâm Tu Nhai không đủ ưu tú, mà là Tiêu Hàn còn ưu tú hơn bọn họ, tốc độ tu luyện này thực sự quá khủng bố, người bình thường đều không thể theo kịp. Mọi người biết, có lẽ chỉ những học viên tự mình đứng đầu như vậy mới có thể được xem là thiên chi kiêu tử chân chính!
"Các ngươi tìm bản Các chủ có chuyện gì?" Giờ phút này, trong không gian vốn yên tĩnh vì chấn kinh, chỉ có giọng nói nhàn nhạt của Tiêu Hàn vang vọng. Giọng nói rất bình thản, nhưng không hiểu vì sao, giọng nói này phát ra từ miệng Tiêu Hàn lại uy nghiêm và bá khí như vậy. Nghe được lời này, Nghiêm Hạo vừa rồi còn nổi giận muốn hủy Cầm Các, giờ phút này đã cúi đầu ủ rũ, hoàn toàn không còn nóng nảy nữa. Phá hủy Cầm Các? Giờ phút này ai dám? E là không đợi bọn họ phá hủy Cầm Các, Tiêu Hàn đã phất tay hủy diệt bọn họ trước rồi.
Lâm Tu Nhai, Hàn Nguyệt ở phía dưới mím môi, không dám nói gì thêm, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Bất quá, khổ sở chờ đợi một tháng lại chỉ nhận được kết quả này, Lâm Tu Nhai đều cảm thấy vô cùng ấm ức, hơn nữa trong lòng còn có chút mất mát. Một tân sinh vào Nội viện chưa đầy mấy tháng, vậy mà đã vượt qua bọn họ, kết quả này thực sự khó chấp nhận trong chốc lát, trong lòng ít nhiều khó tránh khỏi có cảm giác thất bại. So với Tiêu Hàn này, bọn họ còn có thể đủ được xưng là thiên chi kiêu tử sao?
"Cáo từ!" Ngay lập tức, Lâm Tu Nhai, Hàn Nguyệt ôm quyền nói với Tiêu Hàn một tiếng rồi vội vàng rời đi. Giờ đây Tiêu Hàn đã là Đấu Vương, bọn họ còn có thể làm gì đây? Nhìn thấy Lâm Tu Nhai rời đi với vẻ mặt mất mát, các học viên cũng đều bùi ngùi mãi thôi, không thể ngờ rằng một nhóm nhân vật phong vân chiếm vị trí đầu bảng của Nội viện giờ đây lại bất lực trước Tiêu Hàn. Mọi người cảm thấy, bắt đầu từ hôm nay, thời đại mà Lâm Tu Nhai là lãnh tụ tinh thần của học viên đã qua, thời đại mới đã mở ra.
"Chúc mừng Các chủ tấn cấp thành Đấu Vương cường giả!" Lúc này, mọi người trong Cầm Các đồng thanh nói chúc mừng Tiêu Hàn ở trên không, âm thanh chấn động đất trời. Mọi người đều vô cùng hưng phấn khi Các chủ của mình trở thành Đấu Vương. Như vậy, từ giờ phút này, Cầm Các sẽ là thế lực duy nhất thống trị trong nội viện. Khi thuộc về thế lực như vậy, bọn họ cảm thấy tự hào!
Nhìn các thành viên Cầm Các bên dưới, Tiêu Hàn cũng bất giác nắm chặt tay, cảm giác được lực lượng cực kỳ cường đại đang cuồn cuộn trong cơ thể, không thể so với Đấu Linh. Đấu Linh và Đấu Vương, sự khác biệt cấp bậc như hai thế giới. Hắn cảm thấy chỉ cần một bàn tay vung xuống, đủ để chụp chết cả đám người Đấu Linh đỉnh phong. Cộng thêm công pháp và đấu kỹ cường đại của hắn, thậm chí hắn có thể tùy ý xử lý những Đấu Vương cao hơn vài sao. Không trách người ta nói Đấu Vương là một ranh giới quan trọng trong giới tu luyện, câu nói đó không hề giả dối.
------
Sau khi bước vào Đấu Vương, Tiêu Hàn không còn đắm chìm trong tu luyện nữa. Tu luyện nên khi nắm khi buông, hơn nữa tu luyện quá lâu cũng sẽ cảm thấy không thú vị. Là người hiện đại, Tiêu Hàn rất hiểu cách điều chỉnh cuộc sống của mình. Trong khoảng thời gian này, lúc rảnh rỗi, Tiêu Hàn sẽ cùng Tiêu Tuyết Cầm đi du ngoạn ngắm cảnh, thỉnh thoảng sẽ đến Cầm Các chỉ dạy cho các thành viên trong Cầm Các. Tóm lại, mang theo một bầu rượu, thưởng trăng, có mỹ nhân bên cạnh, ung dung tản bộ giữa núi non, cuộc sống của Tiêu Hàn trôi qua cũng thật thoải mái dễ chịu.
Còn về Cầm Các, giờ đây không cần đến Tiêu Hàn bận tâm điều gì nữa, giờ hắn đã tấn cấp Đấu Vương, tự nhiên không còn ai dám có hành động nhỏ nữa. Cầm Các đã trở thành thế lực thống trị tuyệt đối ở Nội viện, hắn cũng lười nhúng tay vào làm gì. Tin rằng không bao lâu nữa, người Cầm Các sẽ trên dưới một lòng.
------
Thời gian trôi qua như cát chảy qua kẽ tay, lặng lẽ vụt mất. Chẳng mấy chốc, mùa đông lạnh giá đã đến. Trên bầu trời mênh mông, từng bông tuyết hình lục giác không ngừng rơi xuống, gió thổi lên, bông tuyết xoay tròn, vẽ nên những đường cong ưu mỹ trên không trung. Tuyết rơi phủ xuống nhân gian, mặt đất phủ một màu bạc, cảnh sắc vô cùng xinh đẹp. Trong nội viện, những kiến trúc cổ điển đã được bao phủ bởi tuyết trắng mênh mang, càng có thêm vài phần cổ kính.
Cũng chính vào thời tiết lạnh giá như thế, Nội viện vốn yên tĩnh, lại một lần nữa bị phá vỡ. Hôm nay, Nội viện trở nên vô cùng náo nhiệt, giữa trời tuyết bay, vô số học viên chạy ra khỏi phòng. Bởi vì mọi người nghe nói có một thiếu nữ dung mạo khuynh quốc khuynh thành hôm nay sẽ vào Nội viện. Mỹ nhân, tự nhiên sẽ khiến người khác chú ý. Vì thế, rất nhiều học viên chạy ra khỏi phòng, chỉ để nhìn thấy nhan sắc mỹ nhân.
Tiêu Viêm, Huân Nhi và mấy người Bàn Môn cũng hiếu kỳ chạy ra. Lâm Tu Nhai, Hàn Nguyệt, Nghiêm Hạo cùng một đám nhân vật phong vân ở Nội viện cũng đều hiếu kỳ chạy ra. Hôm nay, bọn họ cũng có chút rảnh rỗi, người trẻ tuổi không tránh khỏi thích một chút náo nhiệt. Trong lúc nhất thời, không ít kiến trúc nhà cửa ở Nội viện đều đầy học viên đứng, hai bên đường phố cũng đều chật ních học viên. Mọi người đều đang chờ, trong lòng họ rất tò mò, rốt cuộc là một cô gái khuynh quốc khuynh thành như thế nào?
Trong khi mọi người chờ đợi, gió tuyết nổi lớn, tuyết lông ngỗng dồn dập rơi xuống, tuyết đọng cũng dày thêm vài phần, cảnh tuyết thật sự mê người. Không biết qua bao lâu, lúc này, mọi người mừng rỡ, ánh mắt đều hội tụ ở phía lối vào Nội viện. Đoàn người đã tới. Chỉ thấy, ở đó có một hàng bóng người xuất hiện, người đi đầu có một dáng hình uyển chuyển xinh đẹp. Lúc này, thiếu nữ nọ che ô, bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi đi giữa tuyết tới. Nàng khoác một bộ áo choàng trắng hoa lệ, một lớp khăn lụa mỏng che khuất khuôn mặt, nhưng theo đường nét khuôn mặt mơ hồ lộ ra thì phía dưới lớp khăn mỏng hẳn là một dung nhan tuyệt mỹ.
Thiếu nữ che ô, bước trên tuyết tới, giống như một đóa Tuyết Liên trên Thiên Sơn, cao quý bên trong lại lộ ra vẻ thánh khiết. Giờ phút này, trong nội viện, vô số ánh mắt học viên đều dồn vào dáng hình xinh đẹp bước trên tuyết tới, trong mắt lộ vẻ kinh diễm, quá đẹp! Dù không thấy rõ mặt thiếu nữ, chỉ một khí chất thánh khiết kia cũng đủ khiến người mê mẩn.
"Vị niên trưởng này, xin hỏi Cầm Các ở đâu?" Lúc này, thiếu nữ hỏi một lão sinh, giọng nói rất êm tai. Tên học sinh cũ giật mình, không ngờ cô gái này lại nói chuyện với mình. Ngay lập tức, trước ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, tên học sinh cũ đó nói: "Vị học muội này, để ta dẫn em tới." Sau đó tên học sinh cũ kia vui vẻ dẫn đường, thiếu nữ cùng đoàn người đi theo sau.
Mọi người trong Nội viện có chút nghi hoặc, vị mỹ thiếu nữ này tìm Cầm Các làm gì? Rất nhanh, giữa những ánh mắt nghi hoặc và hiếu kỳ, thiếu nữ cùng đoàn người đi tới Cầm Các.
"Xin hỏi, Các chủ các ngươi có ở đây không?" Trước cửa Cầm Các, thiếu nữ hỏi học viên giữ cửa một cách nhẹ nhàng. Nàng đến Học viện Già Nam sau khi nghe nói trong Nội viện có người tên Tiêu Hàn, nên có lẽ muốn xác minh.
"Tìm Tiêu Hàn?!" Nghe vậy, Tiêu Viêm, Lâm Tu Nhai và đám học viên trong Nội viện đều giật mình. Vị mỹ thiếu nữ mới tới Nội viện này đã lập tức tìm Tiêu Hàn. Điều này có ý gì? Chưa bàn tới việc cô ấy tìm Tiêu Hàn làm gì, chỉ riêng việc một mỹ thiếu nữ đến tìm đã là một vinh hạnh. Rất nhiều nam học viên trong mắt lập tức dâng lên vẻ ghen ghét, trong lòng không khỏi oán thầm Tiêu Hàn, tên khốn này sao nhân duyên tốt như vậy, quá ghê tởm.
"Vị học muội này, ngươi đợi một chút." Học viên giữ cửa ngây người nhìn thiếu nữ trước mặt, run lên hồi lâu, vừa mới lấy lại tinh thần, lập tức nhanh chóng chạy vào báo tin. Thiếu nữ đứng yên ở cửa, lặng lẽ chờ đợi, đám học viên trong nội viện cũng không rời đi, ánh mắt đều tập trung vào nơi này. Họ rất tò mò, thiếu nữ này và Tiêu Hàn có quan hệ gì?
------
Bên trong Cầm Các. Trong một vườn mai, giữa gió tuyết, một đôi tình nhân trẻ khoác chung áo choàng lông chồn, đang đạp tuyết tìm mai trong vườn, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười vui vẻ.
"Các chủ, bên ngoài có một học muội rất xinh đẹp nói muốn tìm ngươi." Lúc này, học viên giữ cửa đi vào, lập tức cung kính bẩm báo với Tiêu Hàn.
"Học muội, tìm ta?" Nghe vậy, mắt Tiêu Hàn sáng lên, một học muội rất xinh đẹp? Bất quá ngay lập tức, ánh mắt của hắn bất giác cẩn thận liếc trộm Tiêu Tuyết Cầm ở bên cạnh, như muốn xem phản ứng của nàng. Cô gái trẻ nhẹ nhàng nhìn hắn, khiến mặt Tiêu Hàn hơi run.
"Ngươi nói với nàng, bản Các chủ bận nhiều việc, không rảnh." Tiêu Hàn nói ra vẻ chính nghĩa nghiêm nghị. Tên học viên giữ cửa giật mình, rồi liếc nhìn Tiêu Tuyết Cầm bên cạnh, trong lòng dường như hiểu ra điều gì, Các chủ… Đây có vẻ là sợ vợ trẻ a.
"Ngươi chờ một chút, đi nói với vị học muội xinh đẹp đó là Các chủ sẽ đến ngay." Học viên giữ cửa đang chuẩn bị rời đi thì giọng Tiêu Tuyết Cầm đột nhiên vang lên.
"Dạ." Tên học viên giữ cửa trả lời rồi nhanh chóng rời đi.
"Đi thôi, cùng ra xem vị học muội mới đến, ta cũng muốn xem nàng xinh đẹp đến cỡ nào." Tiêu Tuyết Cầm cười nhẹ rồi dẫn đầu đi ra Cầm Các. Tiêu Hàn cười khổ một tiếng rồi lập tức đi theo.
------
Bên ngoài Cầm Các.
"Mau nhìn, Tiêu Hàn ra rồi." Lúc này, có người trong đám học viên vây xem hô lên, tự nhiên là đã nhận ra Tiêu Hàn trước tiên. Giờ đây, Tiêu Hàn có thể nói là học viên nổi danh nhất trong Nội viện, một tân sinh, người đến sau vượt người đến trước, tấn cấp Đấu Vương, đã là đệ nhất nhân trong các học viên Nội viện. Tiêu Hàn đảo mắt nhìn xung quanh Cầm Các một chút, không ngờ có nhiều người như vậy, sau đó ánh mắt của hắn vừa mới nhìn về phía dáng hình uyển chuyển xinh đẹp đang đứng giữa trời tuyết trước cửa Cầm Các, hắn chớp mắt, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Thiếu nữ trong tuyết, đôi mắt đẹp long lanh cũng đặt lên người Tiêu Hàn. Thấy gương mặt quen thuộc, nét cười quyến rũ hiện lên trên gương mặt xinh đẹp phía dưới lớp khăn lụa mỏng của nàng.
"Tiêu Hàn, không ngờ đúng là ngươi!" Sau đó, trước vẻ mặt ngơ ngác của vô số học viên Nội viện, thân thể mềm mại của thiếu nữ thoáng động, nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt Tiêu Hàn, rồi trực tiếp nhào vào lòng hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tiêu Viêm, Lâm Tu Nhai và tất cả các học viên Nội viện đều trợn mắt há mồm, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc…
Bạn cần đăng nhập để bình luận