Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 391: Nhìn ngươi thanh tú

Chương 391: Nhìn ngươi thanh tú
Mai Tuyền Ngọc nói gì với Tiêu Hàn, không ai hiểu rõ.
Tóm lại, buổi đấu giá bắt đầu.
Mai Tuyền Ngọc bước đôi chân dài xuống phía dưới đài đấu giá, nàng khoác một chiếc áo choàng lông chồn trắng, dáng người yểu điệu, gương mặt xinh đẹp, nhưng đồng thời có khí khái hào hùng không thua kém nam nhi, nàng như một đóa hàn mai nở rộ trong mùa đông lạnh giá, mang một vẻ quyến rũ khác biệt.
Nàng vừa đứng lên đài, liền nhất định trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, sự thật đúng là như vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào nàng, trên người nàng toát ra một mị lực đặc biệt.
Mai Tuyền Ngọc giơ hai tay lên ra hiệu, phía dưới đài lập tức im lặng như tờ, một vài nam tử thì rất hưởng thụ khoảnh khắc như vậy, lặng lẽ ngắm nhìn mỹ nhân trên đài, tự nhiên không có thời gian nói chuyện phiếm.
"Lời khách sáo không cần nói nhiều, tiếp theo bắt đầu buổi đấu giá hôm nay!" Mai Tuyền Ngọc nhìn quanh một lượt, ngay lập tức vẫy tay, một chiếc nhẫn màu xanh lục tinh xảo liền xuất hiện trong tay, nàng nói tiếp: "Vật phẩm đấu giá thứ nhất, trung phẩm linh khí, tu di giới, tác dụng tương tự như giới tử vòng tay, có thể dùng để chứa vật phẩm, thuộc trung phẩm linh khí, không gian bên trong nó đương nhiên lớn hơn các loại linh khí chứa đồ thông thường, hơn nữa chiếc tu di giới này được chế tạo từ loại bảo thạch xanh lỏng cực kỳ hiếm có, màu sắc hài hòa, tạo hình tinh xảo, rất thích hợp với nữ tử, nếu dùng để tặng nữ tử bày tỏ tình cảm, rất có thể sẽ ôm được mỹ nhân về..."
Nói đến đây, Mai Tuyền Ngọc đặt chiếc tu di giới lên lòng bàn tay, thân hình lập tức chậm rãi xoay một vòng, bảo đảm ai ngồi trên bàn tiệc cũng có thể thấy rõ.
Tuy nói chiếc tu di giới này chỉ là trung phẩm linh khí, nhưng qua màn giới thiệu ngắn gọn của Mai Tuyền Ngọc, cũng đã làm cho rất nhiều người động lòng, nhất là khi thấy Mai Tuyền Ngọc mỉm cười khi giới thiệu chiếc tu di giới này, hiển nhiên nàng cũng có chút yêu thích chiếc nhẫn, nhìn thấy dáng vẻ này, một vài nam tử lại càng thêm động lòng, đến cả chấp sự như Mai Tuyền Ngọc còn thích đồ vật này, lẽ nào có nữ tử nào không thích sao?
Trong chốc lát, rất nhiều nam tử đều rục rịch, chờ đợi Mai Tuyền Ngọc thông báo giá khởi điểm.
Không thể không nói, Mai Tuyền Ngọc cầm chiếc tu di giới, liền tương đương với làm một quảng cáo sống, nàng vốn đã có mị lực vô hạn, thêm vào một chút lời trêu đùa, một vài nam tử có tài sản lớn e rằng không tránh khỏi việc phải bỏ tiền ra để tranh giành, có lẽ cũng không quá coi trọng chiếc tu di giới này, mà chỉ là muốn giành chiến thắng, nếu đổi lại được một nụ cười của Mai Tuyền Ngọc, thì số tiền bỏ ra cũng đáng.
Nhìn thấy Mai Tuyền Ngọc chỉ vài lời nói ngắn gọn, đã làm cho các nam tử trong sân bắt đầu xoa tay chuẩn bị tranh giành, Tiêu Hàn nhấp một ngụm trà, không khỏi bật cười nhẹ, quả nhiên mị lực của mỹ nhân rất lớn, chỉ vài ba câu, đã có thể gây sóng gió, nam nhân chinh phục thế giới, còn nữ nhân thì chinh phục nam nhân, đôi khi thế giới lại diệu kỳ như vậy, nhất là sau một phen trải nghiệm ở dị giới, Tiêu Hàn lại càng cảm nhận được thâm ý của câu nói này.
"Tài hoa ngàn cân trong lồng ngực nam nhi, cuối cùng không bằng bốn lượng trên ngực nữ tử..." Tiêu Hàn lẩm bẩm trong miệng, không ngờ nhớ tới câu nói này trong một quyển tiểu thuyết đã đọc, hắn ghi nhớ rất sâu.
Mà Tuyết Lạc đang quay người rót trà cho Tiêu Hàn, nghe vậy thì mặt liền nhanh chóng ửng đỏ, lén liếc nhìn Tiêu Hàn một cái rồi nhanh chóng thu ánh mắt lại.
Nhìn thấy biểu hiện của mọi người trong tràng, Mai Tuyền Ngọc khẽ cười, lập tức không kéo dài nữa, nói tiếp: "Trung phẩm linh khí, giá khởi điểm, năm mươi vạn Chí Tôn linh dịch!"
"Sáu mươi vạn!"
"Bảy mươi vạn!"
"..."
"Một trăm vạn!"
...
Mai Tuyền Ngọc vừa dứt lời, rất nhiều nam tử trong sân giống như phát điên, liên tục báo giá, chỉ trong chốc lát, chiếc tu di giới đã đạt đến hai trăm tám mươi vạn!
Hơn nữa, cuộc cạnh tranh trong sân vẫn đang tiếp diễn!
Nhìn những nam tử như phát điên tranh giành trong tràng, ba người Tiêu Hàn không khỏi liếc nhìn nhau, bật cười lắc đầu, mị lực của vị chấp sự Mai này quả thực rất lớn.
Phải biết, một kiện trung phẩm linh khí, một trăm vạn Chí Tôn linh dịch đã đủ để mua hai kiện, nhưng qua buổi đấu giá của Mai Tuyền Ngọc, giá cả lại bị đẩy lên trời, lúc này vậy mà đã tăng lên tới 530 vạn!
"Ngày khác cũng phải tìm một phòng đấu giá..." Tiêu Hàn phảng phất thấy được một cơ hội buôn bán cực lớn, chỉ cần một buổi đấu giá thế này, lợi nhuận thu được chắc hẳn rất đáng kể, tất nhiên, để gánh vác một buổi đấu giá lớn, nhất định phải có thực lực cường đại để chống lưng, nếu không sẽ bị cướp, mất cả chì lẫn chài.
Cuối cùng, chiếc tu di giới này được đấu giá với một cái giá kinh khủng 700 vạn!
Giá trên trời bảy trăm vạn vừa đưa ra, tiếng rao giá trong sân cũng theo đó dừng lại.
Dùng số lượng lớn Chí Tôn linh dịch như vậy để mua một kiện trung phẩm linh khí hiển nhiên là không đáng, hơn nữa đây chỉ là buổi đấu giá mới bắt đầu, sau đó còn có những bảo vật tốt hơn, không đáng phải đấu đá đến cùng, trong lòng rất nhiều người vẫn là lý trí chiến thắng cảm xúc, chọn cách từ bỏ.
Thấy toàn trường im lặng như tờ, nam tử hô giá trên trời bảy trăm vạn cũng ngây dại, hiển nhiên cũng bị cái giá tiền này của mình làm cho sợ hãi, có lẽ là do lúc nãy quá nóng đầu mà hô lên, bây giờ chắc là đã tỉnh táo lại, cả người run rẩy mạnh, cảm thấy đau như cắt, bảy trăm vạn Chí Tôn linh dịch, số tiền này tuyệt đối không phải là nhỏ.
"Chúc mừng, tu di giới thuộc về ngươi." Lúc này, Mai Tuyền Ngọc nhìn về phía nam tử kia, cười nói.
Thấy Mai Tuyền Ngọc cười nhìn mình, nam tử kia tuy rằng cảm thấy đau như cắt nhưng lúc này cũng chỉ có thể miễn cưỡng cười.
Vật phẩm đấu giá thứ nhất đã được đấu giá với cái giá kinh khủng bảy trăm vạn, không nghi ngờ gì khiến bầu không khí trong phòng đấu giá trở nên nóng rực, mọi người đều biết rằng, đồ tốt đều ở phía sau.
Tiếp theo, buổi đấu giá tiếp tục, vẫn là các loại linh khí, bất quá đều là cấp độ trung phẩm, thượng phẩm.
Đối với những thứ này, tầm mắt của Tiêu Hàn đương nhiên không vừa mắt, cuối cùng hắn là Chí Tôn thực lực, chỉ có thánh vật mới có thể làm cho hắn động tâm, còn như loại linh khí này, cho dù là Chí Tôn bình thường cũng không thèm nhìn, huống chi là Hố Đại Tiên luôn chỉ nhắm đến bảo vật tốt.
Trong đại thiên thế giới, linh khí chỉ có thể làm cho tu luyện giả tam thiên chi cảnh động tâm, trên linh khí là Thần Khí, thứ này có thể khiến Chí Tôn động lòng, trên Thần Khí là thánh vật, thứ này mới khiến những cường giả Chí Tôn động tâm, trên thánh vật, chính là tuyệt thế thánh vật, loại chí bảo kia, cho dù là Chí Tôn cao cấp cũng phải thèm muốn.
Hiển nhiên, với cái tính của Hố Đại Tiên, không phải thánh vật, có lẽ là căn bản lười quan tâm.
Cho nên, đối với những náo động nhỏ nhặt cấp bậc linh khí này, Tiêu Hàn cũng không để trong lòng, chỉ ngồi một bên lặng lẽ uống trà, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm vài câu với Tuyết Lạc bên cạnh.
Một bên Tiêu Viêm và Lâm Động đương nhiên cũng không có cảm giác gì, tuy nói hai người là bán bộ Chí Tôn, nhưng cho dù là đỉnh tiêm Thần Khí có lẽ cũng khó có thể vào pháp nhãn của hai người, chỉ có thánh vật mới là thứ khiến bọn họ động tâm.
Bởi vậy, đối với những tiếng hô giá cạnh tranh quyết liệt trong tràng, ba người Tiêu Hàn dường như không quá quan tâm, trở thành số ít những khách hàng nhàn rỗi trong tràng, ngoài ra, những người như Tây Môn Hiểu Thi, Tần Nhàn, anh em Triệu Hân Nhi... cũng đều không hề hô giá, hiển nhiên cũng không để mắt đến loại đồ vật này, đều đang chờ những bảo vật phía sau.
Trong lúc nhàm chán, ánh mắt không mấy thiện cảm của Tây Môn Hiểu Thi thỉnh thoảng lại liếc về phía Tiêu Hàn, tương tự, ánh mắt không mấy thiện cảm kia dường như cũng là một sự báo hiệu, buổi đấu giá hôm nay, cô ta và Tiêu Hàn sẽ đối đầu!
Về điểm này, Tiêu Hàn đương nhiên cũng có cảm giác.
Ngoài việc đối đầu với Tây Môn Hiểu Thi, Tần Nhàn ở cách đó không xa thỉnh thoảng cũng ném đến ánh mắt lạnh như băng, hiển nhiên cũng không hề bỏ qua chuyện lúc nãy.
Nhìn tình hình này, chắc hẳn chờ một lát nếu Tiêu Hàn cạnh tranh món đồ gì, Tây Môn Hiểu Thi và Tần Nhàn e rằng sẽ không để Tiêu Hàn tùy tiện đắc thủ.
Đối với hai ánh mắt bất thiện thỉnh thoảng ném đến, Tiêu Hàn lòng như gương sáng, làm sao không biết ý định của hai người trong lòng.
"Tiêu công tử, nếu như lát nữa ngài cạnh tranh vật phẩm gì đó, chắc hẳn e rằng sẽ phải chịu nhằm vào, nô tỳ đề nghị công tử vẫn nên tham gia buổi đấu giá sau ba ngày." Tuyết Lạc vừa rót trà vừa nhỏ giọng nhắc nhở bên tai Tiêu Hàn, cô ta rất thông minh, hiển nhiên nhìn ra việc Tiêu Hàn lát nữa cạnh tranh sẽ cực kỳ bất lợi.
"Đúng vậy, nhìn tình hình này, hai người kia có lẽ sẽ liên thủ để nhắm vào ngươi, chi bằng hôm nay chúng ta rời đi trước, ba ngày sau lại đến." Lâm Động liếc nhìn khắp trong sân, đề nghị.
"Tiêu Viêm, ngươi nói chúng ta có nên đi không?" Tiêu Hàn nhìn về phía Tiêu Viêm, cười hắc hắc.
Thấy nụ cười của Tiêu Hàn, Tiêu Viêm lập tức hiểu ý, nói: "Lát nữa cứ xem ngươi thanh tú ra sao."
"Vẫn là huynh đệ ngươi hiểu ta." Tiêu Hàn nói.
Tiêu Viêm bất đắc dĩ cười cười, chuyện cũ vẫn còn rành rành trước mắt, nhớ năm xưa... cái đồ hố hàng này, a, đây đều là bài học máu cả...
Bạn cần đăng nhập để bình luận