Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 165: Mặt trăng Hàn Toa

Chương 165: Mặt trăng Hàn Toa
Nữ vương tẩm cung.
Ánh mặt trời buổi sớm, lặng lẽ xuyên qua cửa sổ chiếu vào giữa phòng, trên mặt đất, quần áo nam nữ tùy ý vứt ngổn ngang, tạo cảm giác có chút bừa bộn, hơn nữa trong không khí còn nồng nặc mùi hooc-môn kích thích.
Giờ phút này, trên chiếc giường lớn, Tiêu Hàn tựa vào đầu giường, một thân thể mềm mại gợi cảm nằm trong lồng ngực hắn, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy hắn, hai bầu ngực mềm mại của thân thể kia dán chặt vào ngực hắn, xúc cảm ấy khiến người ta đặc biệt hưởng thụ.
Cũng chính vì xúc cảm tuyệt vời này, tay Tiêu Hàn không yên, hắn ôm chặt Mỹ Đỗ Toa, hai tay bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng tấm lưng ngọc nuột nà, cuối cùng, tên gia hỏa không thành thật này, hai tay trực tiếp leo lên hai ngọn núi cao vút của Mỹ Đỗ Toa.
"Ưm... A..."
Cảm nhận được bàn tay không thành thật của Tiêu Hàn, Mỹ Đỗ Toa bất giác rên lên một tiếng, âm thanh nũng nịu, cực kỳ mê người, thực sự có thể khiến dục vọng của đàn ông bùng cháy điên cuồng trong khoảnh khắc.
Nàng ngẩng đầu, đôi mắt đẹp như nước mùa thu nhìn về phía Tiêu Hàn, trong ánh mắt tức giận mang theo vài phần vũ mị, dáng vẻ nũng nịu, dường như sau một đêm điên cuồng này, vị Nữ vương cao ngạo lạnh lùng đã lặng lẽ biến đổi, phần vũ mị trí mạng của nàng bộc phát lộ ra không chút che giấu.
"Ngươi không thể nào thành thật một chút sao?" Mỹ Đỗ Toa mắt đẹp nhìn Tiêu Hàn, hờn dỗi nói.
"Chẳng phải ngươi thích ta không thành thật sao? Nữ vương bệ hạ, chẳng lẽ ngươi quên, tối hôm qua ngươi rất vội vàng muốn ta không thành thật còn gì!" Tiêu Hàn cười xấu xa nói.
"Không cho nói!" Mặt Mỹ Đỗ Toa lập tức đỏ lên, nghĩ tới dáng vẻ mình cuồng nhiệt tìm kiếm Tiêu Hàn tối qua, tai nàng cũng nóng ran, tên hỗn đản này thực sự quá trêu người, đáng ghét.
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Mỹ Đỗ Toa, Tiêu Hàn khẽ cười, biết nàng da mặt mỏng chuyện này, nên hắn không trêu chọc nữa, có điều tối qua Nữ vương đích thực rất cuồng nhiệt.
"Nữ vương bệ hạ, ta cảm thấy nên đổi cách xưng hô cho nàng, gọi nữ vương bệ hạ, quá dài, gọi Mỹ Đỗ Toa, lại không thân thiết, hay là ta đặt cho nàng một cái tên người trần thế?" Tiêu Hàn đột ngột nói.
"Ừm, nghe ngươi." Mỹ Đỗ Toa ôm Tiêu Hàn, tựa đầu nhẹ vào ngực hắn, nhẹ nhàng gật đầu nói.
"Nếu đặt tên, đương nhiên phải tao nhã một chút, có một bài thơ viết như vầy, yên lung hàn thủy nguyệt lung sa, trong đó có chữ cát, hài âm lại thành Toa, mà ta sẽ lấy hai chữ Nguyệt và Hàn, sau này ngươi sẽ tên là Nguyệt Hàn Toa, thế nào?" Tiêu Hàn trầm tư một lúc, chậm rãi nói.
"Nguyệt Hàn Toa." Mỹ Đỗ Toa lẩm bẩm, khẽ cười, dường như cảm thấy không tệ, lập tức cười gật đầu.
"Nếu vậy, ta sẽ gọi vài tiếng, để ngươi thích ứng." Tiêu Hàn cười, lập tức gọi: "Hàn Toa."
"Ừm." Mỹ Đỗ Toa cười đáp.
"Hàn Toa."
"Ừm."
"Hàn Toa, chúng ta làm một lần điên cuồng như tối qua?"
"Ừm." Mỹ Đỗ Toa vô ý thức trả lời, sau đó, mắt đẹp chớp chớp, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
Ngẩng lên nhìn, thấy Tiêu Hàn giống một con sói xám nhìn chằm chằm nàng, nở nụ cười xấu xa.
"Ta không muốn." Mỹ Đỗ Toa mắt đẹp trừng Tiêu Hàn, tên gia hỏa này rõ ràng giở trò.
"Hàn Toa, chuyện đã hứa, không thể đổi ý." Tiêu Hàn cười gian nói, sau đó không nhiều lời nữa, nghiêng người trực tiếp đè Mỹ Đỗ Toa mềm mại xuống dưới thân.
Sau đó, hai người lại có một phen mưa gió Vu Sơn, trong phòng lại lần nữa vang lên những âm thanh mê hồn lạc phách…
Hồi lâu sau, trận mưa cuồng phong vừa mới ngưng, lúc này đã mặt trời lên cao.
Gian phòng sáng sủa, Mỹ Đỗ Toa mệt mỏi nằm trong ngực Tiêu Hàn, mặt một mảnh ửng hồng, tỏa ra vẻ quyến rũ vô cùng mê người.
"Ngươi đúng là yêu tinh nhỏ, còn nói không muốn, vừa nãy còn hung hơn ta!" Tiêu Hàn nhìn Mỹ Đỗ Toa trong ngực, có chút bực mình nói.
"Đâu có, rõ ràng là do ngươi luôn hoành hành ta, ta luôn bị ngươi đè ép mà." Mỹ Đỗ Toa đỏ mặt xấu hổ nói.
Nhìn Mỹ Đỗ Toa nũng nịu trong ngực, lại nghe những lời mê hoặc đó, trong lòng Tiêu Hàn lại dấy lên vài phần tà hỏa, nữ nhân này quả thực là một yêu vật trời sinh, bất kỳ người đàn ông nào ở trước mặt nàng đều khó mà kiềm chế.
"Chúng ta nên đứng dậy thôi, chuẩn bị đến đế đô, nếu lại nằm thêm một lúc, ta sợ ta sẽ không nhịn được, ngươi là một con yêu tinh quá lợi hại!" Tiêu Hàn nói, nói đến cuối cùng, hắn còn vỗ mông cong của Mỹ Đỗ Toa một cái, khiến nàng lập tức giận dỗi hắn, ánh mắt kia, phong tình vạn chủng.
Sau đó, Tiêu Hàn và Mỹ Đỗ Toa không còn dây dưa nữa, ai nấy đều thay một bộ quần áo sạch sẽ, tắm rửa sơ qua rồi cùng nhau đi ra khỏi tẩm cung của Nữ vương.
Bên ngoài tẩm cung của Nữ vương, sớm đã đứng đầy các cấp cao Xà Nhân tộc, đặc biệt là một số nam nhân, trên mặt ai nấy đều mang vẻ tức giận, tiểu tử kia tiến vào tẩm cung của Nữ vương, đến giờ vẫn chưa ra, tối qua, trong tẩm cung đã xảy ra chuyện gì đây?
Nghĩ tới những điều bọn họ không muốn nhất xảy ra, những người Xà Nhân tộc này liền bộc phát tức giận.
Chốc lát sau, trong ánh mắt mọi người, Tiêu Hàn và Mỹ Đỗ Toa tay trong tay đi ra, trên mặt đều nở nụ cười nhàn nhạt, đặc biệt là Mỹ Đỗ Toa, nụ cười xinh đẹp lạnh lùng trên mặt lại mang theo vài phần cảm giác ngọt ngào của một thiếu nữ.
Ánh mắt mọi người tự nhiên đầu tiên hướng sang nhìn nữ vương bệ hạ hôm nay, trong mắt ai nấy đều lộ vẻ kinh diễm, nữ vương hôm nay, thực sự xinh đẹp động lòng người, dù là thần thái hay khí chất đều như thể đêm qua, nữ vương bệ hạ đã hoàn toàn thuế biến.
Kinh diễm một hồi, họ lại nhìn về phía Tiêu Hàn bên cạnh nữ vương bệ hạ.
Giờ khắc này, trong mắt mọi người bất giác lại trào lên vẻ phẫn nộ nồng nặc, dường như bọn họ đều đã biết đêm qua nữ vương bệ hạ đã trải qua những gì.
Đêm qua, Nữ vương đã bị khinh nhờn!
Oanh!
Giờ khắc này, bên ngoài tẩm cung Nữ vương, rất nhiều nam nhân bộc phát khí tức cực kỳ đáng sợ, từng đôi mắt giận dữ đều khóa chặt vào Tiêu Hàn.
Ánh mắt ấy như muốn băm Tiêu Hàn thành trăm mảnh, tiểu tử thúi đáng giết ngàn đao này, lại dám ở Xà Nhân tộc khinh nhờn Nữ vương chí cao vô thượng của bọn họ, quả thực tội không thể tha!
Đối với khí tức đáng sợ bộc phát trong nháy mắt và những ánh mắt căm hận ngoài tẩm cung, Tiêu Hàn đương nhiên nhận ra.
Có điều hắn không để ý, chỉ khẽ cười, những ánh mắt căm hận đó, phần lớn đều đến từ sự đố kị bản năng của đàn ông.
Hắn cùng mỹ nhân tuyệt thế như Mỹ Đỗ Toa cùng chung đêm xuân, những người này ghen tị cũng là chuyện thường tình, hắn hiểu, nghĩ đến đó, hắn bất giác nắm chặt bàn tay như ngọc của Mỹ Đỗ Toa, trong lòng ít nhiều có chút đắc ý.
Những tâm tư nhỏ nhặt đó của Tiêu Hàn, Mỹ Đỗ Toa bên cạnh đương nhiên cũng đã nhận ra, nàng bất giác quay đầu, hờn dỗi hắn một chút, phong tình vạn chủng, dáng vẻ kia, khiến những người Xà Nhân tộc xung quanh con mắt ai cũng như sắp rớt ra ngoài.
Đáng tiếc, ánh mắt đó lại không nhìn về phía bọn họ.
"Các ngươi tụ tập ở đây làm gì, đều không có chuyện gì làm à, còn không mau lui ra!" Lúc này, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa quét qua mọi người, khuôn mặt vốn đang tràn ngập nụ cười ngọt ngào lập tức lạnh xuống, giọng nói đầy uy nghiêm vang lên, lạnh thấu xương.
Nghe vậy, đám xà nhân vội vàng cung kính lui ra, chỉ là lúc rời đi, họ lại hung ác trừng mắt nhìn Tiêu Hàn đang hả hê, trong mắt tràn đầy vẻ ghen ghét.
Đúng là người so với người, tức chết người, đúng là muốn đánh tên tiểu tử tê người này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận