Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 119: Ta tới tìm ngươi

Chương 119: Ta tới tìm ngươi Vút!
Mờ mờ trong rừng rậm, một đạo âm thanh xé gió bén nhọn vang lên, chỉ thấy một bóng đen, trong rừng rậm thoăn thoắt như khỉ, trong tay hắn lại ôm một thân hình mềm mại gợi cảm.
"Hô..."
Lướt đi một hồi lâu, Tiêu Hàn cũng cảm thấy có chút mệt lả, lập tức tại một bụi cây bên cạnh, hắn nhẹ nhàng đặt Mỹ Đỗ Toa xuống, nửa ôm vào trong lồng ngực.
Cúi đầu nhìn gương mặt trắng bệch như tờ giấy của mỹ nhân trong ngực, cùng với những vết thương sâu thấu xương thịt trên người nàng, trong lòng Tiêu Hàn có chút đau nhói.
"Yên tâm đi, ta không sao." Nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt Tiêu Hàn, Mỹ Đỗ Toa nói.
"Đều bị thương thành như vậy rồi mà còn không sao!" Tiêu Hàn ngữ khí có hơi nặng, lập tức lấy thuốc trị thương nhẹ nhàng bôi cho Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa hơi nhếch khóe môi lên, chỉ lẳng lặng nhìn Tiêu Hàn đang cau mày, không nói gì.
"Mẹ vợ ngươi... là chuyện gì xảy ra?" Đôi mắt đẹp của Mỹ Đỗ Toa nhìn chằm chằm Tiêu Hàn, đột nhiên hỏi.
Nghe vậy, Tiêu Hàn sững người, tay đang bôi thuốc cũng cứng lại, có chút bất đắc dĩ, lúc này rồi mà còn có tâm tình hỏi chuyện này, hắn thật sự không hiểu được lòng dạ đàn bà.
"Nàng không phải mẹ vợ ta, nàng là Nữ hoàng Băng Tuyết thành, trước đây ta đi Băng Tuyết thành phương Bắc lịch luyện, ta hủy lăng mộ hoàng thất của nàng, lại cướp đi thánh vật hoàng thất, nàng không ép ta cưới con gái nàng, sau đó... sau đó ta trốn, ai ngờ nàng lại đuổi theo cả ngàn dặm xa xôi."
Tiêu Hàn vừa bôi thuốc, vừa bất đắc dĩ nói, nói rất sơ lược, về chuyện của Băng Thanh Nhi, hắn không hề nhắc đến một chữ, nếu không thì không biết lại sẽ lòi ra chuyện gì, lòng dạ đàn bà, không thể nhìn thấu.
"Vậy... con gái nàng đâu? Sao ngươi không nhắc tới, có phải nàng ta thích ngươi rồi không?"
Nhưng mà Tiêu Hàn không nhắc tới, Mỹ Đỗ Toa cũng để ý, rõ ràng là hắn không hề nhắc đến con gái của Nữ hoàng, nếu là con gái không thích, Nữ hoàng có thể nào ngàn dặm xa xôi đuổi theo đến đây?
"Khụ khụ..." Nghe được lời của Mỹ Đỗ Toa, Tiêu Hàn suýt chút nữa sặc nước bọt, hắn liếc trộm Mỹ Đỗ Toa, nàng ta đang nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt.
Những lời này, bảo hắn trả lời thế nào?
"Người đâu, cho ta lục soát bên này!"
Đúng lúc này, từng đợt âm thanh xé gió vang lên trong rừng rậm, rõ ràng là người Vân Lam tông đang đuổi giết tới.
Trong lòng Tiêu Hàn chợt căng thẳng, phất tay một cái, lấy Thần Ẩn áo choàng ra, nói với Mỹ Đỗ Toa: "Đến đây, mặc cái Thần Ẩn áo choàng này vào, nó sẽ mang ngươi rời khỏi đây!"
"Vậy còn ngươi?" Mỹ Đỗ Toa nói, tự nhiên không nghi ngờ năng lực của chiếc áo choàng này.
"Yên tâm đi, ta tự có cách thoát thân." Tiêu Hàn cười nói, lập tức khoác Thần Ẩn áo choàng lên người Mỹ Đỗ Toa.
"A..."
Mắt đẹp của Mỹ Đỗ Toa lóe lên, vừa muốn nói gì đó, Tiêu Hàn đột nhiên cúi đầu, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn mê người của Mỹ Đỗ Toa.
Trải qua mấy lần hôn môi trước đây, lần này, Mỹ Đỗ Toa không còn vẻ ngượng ngùng, cái lưỡi trơn ướt mê người của nàng chủ động công kích Tiêu Hàn, nhiệt tình đáp lại.
Thân thể Tiêu Hàn khẽ run, đối mặt với sự đáp trả nhiệt tình của Mỹ Đỗ Toa như vậy, hắn cũng có chút sợ hãi, nữ nhân này vốn là một tuyệt sắc yêu tinh, giờ đây lại quyến rũ khêu gợi, hắn một thanh niên trai tráng làm sao có thể chống lại?
Nếu không phải tình huống hiện giờ không ổn, có lẽ Tiêu Hàn đã không kiềm chế được bản thân rồi.
"Ngươi đúng là tiểu yêu tinh mê người!" Tiêu Hàn rút đầu về, sau đó vỗ nhẹ vào vòng ba đầy đặn của Mỹ Đỗ Toa.
Mặt Mỹ Đỗ Toa hơi ửng hồng, giận dỗi liếc Tiêu Hàn một cái, ánh mắt kia, phong tình vạn chủng, quá mức yêu diễm, loại nữ nhân này một khi phóng thích sự dụ hoặc thì thật sự có thể khiến người phạm tội.
"Nhiều thì ba năm, ít thì hai năm, ta sẽ trở lại, đến lúc đó ta sẽ san bằng Vân Lam tông, chờ ta trở lại!" Tiêu Hàn nói với Mỹ Đỗ Toa.
"Ừm, ta chờ ngươi!" Mỹ Đỗ Toa gật đầu.
Tiêu Hàn cười, lập tức không do dự nữa, hắn vừa động tâm niệm, kích hoạt công năng xuyên qua của Thần Ẩn áo choàng, nháy mắt, thân thể mềm mại của Mỹ Đỗ Toa biến mất không thấy đâu.
"Vẫn là ôm mỹ nhân trong ngực thoải mái hơn a..." Tiêu Hàn cúi đầu nhìn một cái, trong ngực trống rỗng, chỉ còn lại một chút hương thơm mê người của mỹ nhân, cảm giác này, đột nhiên khiến hắn có chút khó tả.
Tiêu Hàn lắc đầu, dằn xuống những suy nghĩ khó hiểu trong lòng, không nghĩ nhiều nữa, kiểu gì cũng sẽ gặp lại, hơn nữa, hắn tin rằng không bao lâu nữa, hắn sẽ trở lại.
Vút!
Thân hình lóe lên, Tiêu Hàn lập tức lại lao về phía rừng sâu, khu rừng này nối liền với dãy núi Ma Thú, đến lúc đó, tiến vào chỗ sâu, ma thú cao cấp tung hoành, người Vân Lam tông chắc cũng không dám tùy tiện xâm nhập.
—— —— Mấy ngày sau, Tiêu Hàn tiến vào chỗ sâu của dãy núi Ma Thú, nơi đây nguy hiểm tứ phía, các loại ma thú cao cấp ẩn hiện, thậm chí cả ma thú cấp bậc Đấu Hoàng cũng rất nhiều.
May mắn thay, hôm đó Tiêu Viêm thành công trốn thoát, nên Tiêu Hàn coi như đã hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Tiêu Viêm, đêm đó, hệ thống đã thưởng cho hắn một trăm vạn điểm tích lũy.
Giờ đây, hắn lại là một người có tiền.
Có một trăm vạn điểm tích lũy, dù là trong chỗ sâu của dãy núi Ma Thú, Tiêu Hàn cũng không hề sợ hãi, hắn đã đổi của hệ thống một loại thủ đoạn biến ảo khí tức, có thể mô phỏng khí tức của ma thú cường đại, thế nên khi đám ma thú kia thấy Tiêu Hàn, chúng như thấy tổ tông vậy.
Trong dãy núi Ma Thú này, Tiêu Hàn đi lại như chỗ không người.
Đương nhiên, trong thời gian Tiêu Hàn đi nghênh ngang, những kẻ Vân Lam tông đuổi giết hắn, thì tử thương thảm trọng, bất quá những chuyện đó, không phải là những thứ Tiêu Hàn quan tâm.
Có khí tức mô phỏng yểm hộ, nên Tiêu Hàn cũng không vội vàng đi Già Nam học viện, mà là chọn ở lại tu hành trong dãy núi Ma Thú.
Tiêu Hàn theo miệng các đệ tử Vân Lam tông nắm được thông tin, biết rằng Nữ hoàng Băng Tuyết đã bình an trốn thoát, điều này khiến hắn nhẹ nhõm một hơi, tóm lại là lần này đã nợ Nữ hoàng Băng Tuyết một cái ân tình.
Trong thời gian ở dãy núi Ma Thú, Tiêu Hàn đã tiến hành một lần rút thưởng may mắn điểm tích lũy.
Đây vốn là cơ hội rút thưởng khi hắn thăng cấp Đấu Linh lần trước, bất quá khi đó vì bận việc hủy lăng mộ và đoạt thánh vật ở Băng Tuyết thành nên không dùng được.
Mà lần này rút thưởng điểm tích lũy may mắn cấp Đấu Linh, Tiêu Hàn đúng là gặp may, rõ ràng rút trúng một bộ đấu kỹ thân pháp 《Đế Thiểm Quyết》 cùng một bộ với 《Đế Tịnh Quyết》.
Dựa theo ghi chép trong 《Đế Thiểm Quyết》, ngày mà thân pháp này đạt tới cảnh giới đại thành, thân sẽ như quỷ mị, trong chớp mắt, có thể vượt chín vạn dặm, quả thực là nhanh như thiểm điện.
Sau khi có được Đế Thiểm Quyết, Tiêu Hàn mừng rỡ vô cùng, đây là đấu kỹ thành bộ, hắn đã tu luyện Đế Tịnh Quyết, giờ tu luyện thêm đấu kỹ thân pháp Đế Thiểm Quyết này, chắc chắn sẽ tiến bộ nhanh chóng.
Vì thế trong khoảng thời gian này, mỗi ngày ở dãy núi Ma Thú, Tiêu Hàn đều chìm trong việc tu luyện Đế Thiểm Quyết, một loại thân pháp lợi hại như vậy, nhưng lại là một thủ đoạn chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.
Bất tri bất giác, trong dãy núi Ma Thú, đã một tháng trôi qua.
Nhưng những cuộc lùng bắt của Vân Lam tông trong dãy núi, vẫn chưa chấm dứt.
Người ngoài, cũng mật thiết chú ý đến động tĩnh của Vân Lam tông.
Nghe nói, trong cuộc truy lùng ở dãy núi, đệ tử Vân Lam tông tử thương thảm trọng, rất nhiều người đều chết trong núi.
Đều là bị một kiếm chặt cổ.
Trong khoảng thời gian này, dãy núi Ma Thú như trở thành mồ chôn của đệ tử Vân Lam tông, những ai thực lực yếu một chút, bước vào đều là thập tử vô sinh!
Bất quá, sau nửa tháng, những chuyện tử vong này không còn xảy ra nữa.
Bởi vì, một bóng người thanh sam đã đi ra khỏi khu rừng rậm rạp kia.
Bên cạnh khu rừng tươi tốt um tùm, một con đường nhỏ quanh co trải dài đến tận cuối tầm mắt.
Bóng dáng thanh sam hướng về con đường nhỏ phía trước, bước chân của hắn rất chậm, thế nhưng bước ra một bước, thân hình đã ở ngoài mấy chục thước, cảnh tượng đó, thật quỷ dị.
"Tuyết Cầm, ta tới tìm ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận