Tu Luyện Theo Đấu Phá Thương Khung Bắt Đầu

Chương 265: Đâm tâm bàn tử

Sau khi ra ngoài, đôi mắt đẹp lạnh lùng của Tần Mộng Y liền trực tiếp nhìn lên trời cao, trong mắt cũng hiện lên một tia sắc bén, nàng đến nơi này, tự nhiên cũng vì cơ duyên mà đến, bên trong di tích cổ, có vô vàn khả năng. Đánh giá một chút tình hình bầu trời, Tần Mộng Y cũng thu hồi ánh mắt, hiển nhiên cũng đã nhận ra di tích cổ hiện ra vẫn cần chút thời gian. Đôi mắt đẹp khẽ liếc qua Tiêu Hàn bọn người, Tần Mộng Y liền đứng lẳng lặng chờ đợi trên không trung, ấn tượng nàng để lại cho người ta là sự lãnh ngạo và cao quý, khiến người ta căn bản không thể tới gần, nàng quá ưu tú, khiến mọi người cảm thấy có khoảng cách rất lớn, những nam nhân bình thường dù có thích nàng một chút cũng sẽ tự ti, đừng nói đến việc tiến lên bắt chuyện. Không giới, hắn không phải nam nhân bình thường, cho nên, hắn lên tiếng. "A di đà phật, không biết vị nữ thí chủ xinh đẹp này từ đâu tới? Chào người, có thể làm quen chút được không, tiểu tăng là Không Giới." Thân thể Không Giới bay lên không trung, nhanh chóng hướng về phía Tần Mộng Y lao tới, bất quá bị hộ vệ phía sau nàng ngăn cản, cho nên cũng không đến gần được, hắn đứng ở phía xa chắp tay trước ngực, chào Tần Mộng Y. Thấy vậy, không ít người đều giật mình, ngay lập tức bọn họ liền bật cười, tên mập chết bầm này không những không tuân thủ thanh quy giới luật, mà còn tự cảm thấy mình ổn sao, đây là muốn trêu chọc vị công chúa điện hạ của Đại Tần Đế quốc này à? "Ta không có hứng thú với hòa thượng, càng không hứng thú với bàn tử." Tần Mộng Y liếc Không Giới một cái, nàng chinh chiến sa trường, tính tình rất thẳng, nói chuyện tự nhiên rất trực tiếp, không có hứng thú là không có hứng thú. Không Giới: "..." Nghe vậy, Không Giới thì lập tức choáng váng, cả người ngơ ngác, không ngờ Tần Mộng Y lại trực tiếp như vậy, lời này thật đâm tâm, bàn tử tỏ vẻ rất phiền muộn. Giờ phút này không ít người thì cười ha ha, một màn này, hoàn toàn chính xác buồn cười, tên mập chết bầm này, đáng đời! "Lần nữa tuyên bố, ta không quen hắn." Trán Tiêu Hàn nổi đầy gân xanh, lập tức quay đầu, nói với Ma Âm đám người, thật sự là mất mặt mà. Những người trong phật môn theo Không Giới đến trước đây, giờ phút này cũng ôm mặt, thể diện của phật môn, quả thực bị vị sư huynh này làm mất hết, bọn họ, thật muốn đi, thật mất mặt. "Ngươi cái tên hòa thượng mập ú, da mặt đúng là đủ dày, mỹ nhân như vậy mà ngươi cũng dám mơ tưởng đến?" Lúc này, một giọng mỉa mai nồng nặc vang lên trên bầu trời, nghe vậy, ánh mắt của mọi người lập tức theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy có một không gian thông đạo hiện ra, nhìn hướng kia, hẳn là đến từ Nam Hoang Bắc Vực. Lập tức từ trong không gian thông đạo kia, một nhóm thân hình nhanh chóng đi ra, dẫn đầu là một thanh niên, thân hình cao lớn, vô cùng cường tráng, cơ bắp toàn thân nổi lên, như râu quai nón, cho người ta cảm giác lực lượng bùng nổ, cũng chính vì vậy, khiến người ta không dám đối diện với hắn, đôi mắt to như chuông đồng của hắn tràn đầy vẻ uy nghiêm, khiến người ta không khỏi lạnh run. "Là Man Hoang Cổ Tộc Bắc Vực, tộc này chính là chiến sĩ bẩm sinh, lực lượng cơ thể tương đối đáng sợ, không ngờ bọn họ cũng bị hấp dẫn đến." Trong đám người có người lên tiếng kinh ngạc, Man Hoang Cổ Tộc, nằm ở nơi hoang man của Nam Hoang Bắc Vực, tộc này trời sinh lực lượng cường đại, khác với những người tu luyện Đấu Khí bình thường, tộc của bọn họ cực kỳ chú trọng tu luyện nhục thể, lực lượng vô cùng mạnh, cũng là một con đường tu luyện. Người thanh niên thân hình cao lớn cầm đầu kia, tên là Hạ Hoang, chính là nhân vật thủ lĩnh của thế hệ trẻ tuổi Man Hoang Cổ Tộc, lần này cũng là đến di tích cổ tìm kiếm cơ duyên, Nghiệp Hỏa Thần Quân, chính là một vị cường giả tuyệt thế Thánh Cảnh, bởi vậy, di tích cổ bên trong rất có khả năng tồn tại đạo thống truyền thừa của Nghiệp Hỏa Thần Quân, đây cũng là mục đích chủ yếu của rất nhiều thiên kiêu đến đây. "Ngươi cái tên hòa thượng mập ú, da mặt đúng là đủ dày, mỹ nhân như vậy mà ngươi cũng dám mơ tưởng đến?" Lúc này, âm thanh của Hạ Hoang vẫn vang vọng trên bầu trời, giọng điệu mỉa mai nghe cực kỳ chói tai. Không Giới vừa nãy vốn đã bị đâm tâm, giờ khắc này khi nghe được có người mỉa mai như vậy, có thể tưởng tượng tâm tình của hắn khó chịu thế nào, Bàn gia không phát uy, hóa ra ai cũng xem Bàn gia dễ bắt nạt à? "Ngươi lặp lại lần nữa!" Ánh mắt Không Giới nhanh chóng khóa chặt Hạ Hoang, đôi mắt nhỏ kia cũng lóe lên vài phần tức giận, bị mỹ nữ đâm tâm thì còn miễn, giờ phút này lại còn có người dám ra đây châm chọc khiêu khích, Bàn gia cũng có tính khí đấy. "Ngươi cái tên hòa thượng mập ú, da mặt đúng là đủ dày, mỹ nhân như vậy mà ngươi cũng dám mơ tưởng đến?" Hạ Hoang thật sự nói lại lần nữa, lập tức hắn nhìn chằm chằm Không Giới, nói: "Nói, thì sao?" Nghe được giọng điệu khiêu khích nồng đậm của Hạ Hoang, mọi người cứ tưởng Không Giới chuẩn bị giương khí khái nam tử xuất thủ động thủ với Hạ Hoang, nhưng động tác của tên hòa thượng mập ú lại khiến tất cả mọi người ngây người. "Tiêu Hàn huynh đệ, sao ngươi lại sợ thế? Huynh đệ chúng ta đều bị người khác khi dễ như vậy mà ngươi rõ ràng vẫn không ra tay giáo huấn cái tên vương bát này, thật quá đau lòng huynh đệ mà!" Không Giới quay đầu, đôi mắt nhỏ trừng mắt Tiêu Hàn, lập tức là một hồi vô lương nhảm nhí. Mọi người: "..." Lúc này, nghe được lời này, Tiêu Hàn thật sự muốn quỳ nói hắn sợ? Chuyện này từ đầu tới cuối có liên quan gì đến hắn chứ? Ngươi cái tên vô liêm sỉ đi trêu chọc mỹ nhân rồi chịu nhục, bản thân không động thủ, lại đổ thừa cho hắn sợ à? Giờ phút này trong lòng Tiêu Hàn có lời không biết có nên nói không. Cũng bởi vì câu nói này, ánh mắt của mọi người trong tràng đều đổ dồn về phía Tiêu Hàn, ánh mắt kia, có chút khác thường. Người Trung Vực thầm nghĩ, đây cũng là một vết nhơ của Tiêu Hàn đi. Đôi mắt đẹp của Tần Mộng Y cũng nhìn lại, mắt nàng chớp lên, tựa như có chút kinh ngạc, người này lớn lên tuấn tú lịch sự, sao lại kết bạn với tên hòa thượng vô sỉ này? Nghĩ đến đây, nàng khẽ lắc đầu. "Ngươi là huynh đệ của hắn?" Lúc này, Hạ Hoang cũng nhìn Tiêu Hàn, hỏi. Còn chưa đợi Tiêu Hàn mở miệng, Không Giới liền cướp lời nói: "Thì là thật còn gì, đây chính là tri âm huynh đệ của ta, Tiêu Hàn, năm đó tung hoành Nam Hoang, là truyền nhân duy nhất của Kiếm Thánh, hiện tại, là nhân vật thủ lĩnh của thế hệ trẻ tuổi trong vực chúng ta, huynh đệ ta mệnh bất phàm, sau này, hắn sẽ trấn áp cả một thời đại!" Không Giới chỉ Tiêu Hàn, một mặt ngạo nghễ giới thiệu, Tiêu Hàn, là huynh đệ của hắn. Nghe vậy, Hạ Hoang, Tần Mộng Y cùng những người nơi khác cũng có chút kinh ngạc, Kiếm Thánh tung hoành Nam Hoang năm xưa, bọn họ chắc chắn từng nghe qua, không ngờ Tiêu Hàn lại là truyền nhân của Kiếm Thánh, thân phận này, thật có chút trọng lượng. Thấy Không Giới cưỡng ép kéo hắn vào cuộc, Tiêu Hàn cũng bất đắc dĩ cười khổ, hắn sao lại quen được cái thứ này chứ, hắn có chút tuyệt vọng, hắn có một dự cảm xấu, tên mập chết bầm này về sau chắc sẽ dùng danh tiếng của hắn để làm càn, không nói đến sau này, hắn biết, trước mắt, tên mập chết bầm này đang tìm phiền toái cho hắn. "Đường đường truyền nhân của Kiếm Thánh, rõ ràng lại đi kết bạn với người này, có thể thấy được phẩm hạnh cũng ra sao, thật sự là làm nhục danh tiếng Kiếm Thánh!" Hạ Hoang lơ đãng nói một tiếng, ý trong lời, không cần nói cũng biết. Tiêu Hàn, không xứng với danh tiếng truyền nhân Kiếm Thánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận