Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt - Chương 543 “Hôm nay có sắp xếp gì không?” (length: 3301)

Mà ánh mắt cô cũng thản nhiên đối chọi lại anh. Có vẻ như đang nói, tin hay không thì tùy, dù sao đó là sự thật. Tiêu Kỳ Nhiên chăm chú nhìn Giang Nguyệt hồi lâu, dần dần tin tưởng câu nói kinh t·h·i·ê·n động địa vừa rồi của cô, đôi môi mỏng mím lại, giọng điệu lạnh lùng: “Từ khi nào hai người lại thông đồng với nhau?” Lời lẽ giống như một người chồng đang chất vấn người vợ ngoại tình. “Tôi đ·ộ·c thân, anh ấy chưa lập gia đình, cái gì gọi là thông đồng, nói thật là khó nghe.” Giang Nguyệt trả lời bình thường: “Huống chi, Tiêu tổng lúc trước chẳng phải cũng cùng với Tần Di Di anh anh em em đó sao?” Biến cố của Tiêu gia, Giang Nguyệt đã nghe nói, cô biết hiện tại cơ cấu của toàn bộ tập đoàn Tiêu thị đã sụp đổ, đây chính là thời điểm Tiêu gia suy yếu. Tình huống cụ thể bên trong Giang Nguyệt không biết, nhưng cô biết được Tần Di Di chỉ là một quân cờ dùng để giám s·á·t và theo dõi Tiêu Kỳ Nhiên, cô vẫn cảm thấy có chút cảm thán. Quả nhiên, đàn ông vẫn nên cẩn thận với mỹ nhân kế. “Tiêu tổng có thể ban ngày đi với một người, buổi tối lại đi với một người khác, chẳng lẽ tôi không thể?” Giang Nguyệt ngẩng mặt lên mỉm cười với anh. Tiêu Kỳ Nhiên đến gần cô, thân thể từ trong ra ngoài tỏa ra một cảm giác lạnh lẽo. Im lặng. Thời gian hai người ở cùng một chỗ nặng nề kéo dài, khiến người ta đem tất cả kiên nhẫn đều tiêu hao hết, chỉ còn lại phiền não. Tiêu Kỳ Nhiên nhìn cô một hồi, cuối cùng hé môi, thốt ra một đ·á·n·h giá ngắn gọn: “Vô liêm sỉ!” Chiếc Maybach sau đó liền di chuyển với tốc độ rất nhanh. Dưới lầu chỉ còn lại một mình Giang Nguyệt, cô mới ý thức được khung cảnh xung quanh trống trải yên tĩnh đến mức nào. Đèn đường lờ mờ, trong bóng tối phản chiếu khóe mắt cô ướt đẫm. /Truyện đăng lúc 7h hằng ngày trên app Re ad Me (IOS: tamlinh247.com.vn)/ … Sau khi quay phim, cuộc sống căng thẳng và cấp bách đã kết thúc. Không có c·ô·ng việc, không có lịch trình, cũng không cần chạy cho kịp thời gian, Giang Nguyệt lần đầu tiên cảm thấy bản thân giống như một tiểu thần tiên vô lo vô nghĩ. Hôm nay, Giang Nguyệt rất thoải mái ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại, lười biếng từ trong phòng ngủ đi ra. Tiểu Diệp chắc là đã cùng chị Trần trở về công ty bàn giao nội dung c·ô·ng việc, cả nhà chỉ có một mình cô. Cô bước vào phòng tắm rửa mặt, đ·á·n·h răng. Khi cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, chuông điện thoại di động trong phòng kh·á·c·h liền reo lên, tiếng chuông vang lên rất lâu. Giang Nguyệt nhanh c·h·óng dùng khăn mặt lau nước trên tay, liếc mắt nhìn tên người gọi, là Trần Tư Tề, cô dùng ngón trỏ trượt phải nghe máy. Âm thanh ở đầu kia rất sảng k·h·o·á·i, nghe có vẻ như chủ nhân của âm thanh tâm trạng đang rất tốt: “Đang làm gì vậy?” “Vừa mới rửa mặt.” Giang Nguyệt vừa trả lời anh, vừa tiếp tục dùng khăn lau nước trên mặt: “Hôm nay có sắp xếp gì không?” Từ sau khi ký hợp đồng, Trần Tư Tề một lần cũng không quấy rầy cô. Thỏa thuận hôn nhân này cô ký cũng thoải mái, cả ngày không có việc gì làm, cô cảm thấy nội tâm cũng có chút băn khoăn. “Ngày hôm qua tôi đã nói chuyện về cô với gia đình tôi, hai vị trong nhà muốn gặp cô một lần.” Giang Nguyệt trong lòng biết rõ, đây chính là giai đoạn gặp phụ huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận