Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt - Chương 484 “Súc miệng.” (length: 3389)

Giang Nguyệt nhớ lại, Tiêu Viễn Phong đã bãi bỏ chức vụ của Tiêu Kỳ Nhiên ở những phương diện khác của Tiêu gia, hiện tại trong tay hắn chỉ còn Giang San là có thể nắm giữ. Dù vậy, hắn cũng không nên đi theo cô đến nơi này! Giang Nguyệt im lặng một lúc, không muốn tiếp tục mặc cả với hắn ở đây liền nói: "Anh cứ làm theo ý anh đi, nhưng xin đừng làm ảnh hưởng đến quá trình quay phim của chúng tôi." "Quá trình nào, quá trình hôn à?" Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng hỏi: "Muốn quay đến bước nào, có cần dùng tới lưỡi hay không, muốn hôn bao nhiêu phút?" Giang Nguyệt: "..." Những gì Tiêu Kỳ Nhiên hỏi thật sự là quá mức chi tiết, mặt Giang Nguyệt lập tức nóng bừng, chỉ cảm thấy khó chịu. "Đỏ mặt cái gì? Mong chờ à?" Tiêu Kỳ Nhiên tùy ý hỏi cô. ... Giang Nguyệt cảm thấy Tiêu Kỳ Nhiên nhàm chán đến cực độ! "Cô có biết, bộ phim này của Ứng Thừa Kỳ có một nửa số tiền đầu tư là của tôi không? Chỉ cần tôi vui vẻ, bộ phim này có thể trong sáng suốt cả quá trình, ngay cả mượn vị trí hôn cũng không có khả năng." "Không thể được!" Giang Nguyệt thốt lên: "Bản thân bộ phim này vốn dĩ tràn đầy cảm xúc, làm sao có thể một chút cảnh mập mờ cũng không có!" "Vậy thì ngoan ngoãn một chút." Tiêu Kỳ Nhiên không nhanh không chậm, vẫn ôm Giang Nguyệt như trước: "Cảnh hôn này có thể, nhưng trước tiên phải cùng tôi luyện tập một lần." Lòng bàn tay ấm áp của Tiêu Kỳ Nhiên giữ chặt lưng cô, kéo cô sát lại gần hắn, ôm cô vào trong ngực anh. Không biết hôm nay cô dùng loại nước hoa gì, cả người tràn ngập hương hoa hồng. Tiêu Kỳ Nhiên nghĩ đến vừa rồi Giang Nguyệt và Ứng Thừa Kỳ dựa vào nhau gần như vậy, cũng sẽ ngửi thấy mùi hương trên người cô. Sự cáu kỉnh của tối hôm qua và sự thiếu kiên nhẫn của ngày hôm nay liền kết hợp lại với nhau. Cuối cùng hắn cũng không kiềm chế được nữa, cúi đầu hôn cô một cách mãnh liệt. Giang Nguyệt mở to hai mắt, ánh mắt sợ hãi muốn nhìn về phía đám người trong đoàn phim. Thân hình cao lớn của người đàn ông lại trực tiếp che kín hoàn toàn tất cả mọi thứ. Hắn siết chặt eo cô, cực kỳ ác liệt mà thấp giọng nói: "Sau này khi quay cảnh hôn với anh ta, cô chỉ có thể nhớ lại trải nghiệm mà tôi đã cho cô." Giang Nguyệt bị hôn đến không thể đứng vững được, nghe được câu này, cô mới giật mình, lập tức phản bác: "Hôm nay không hôn, chỉ là mượn vị trí!" "Ồ? Vậy càng không thể tốt hơn." "..." Chờ tất cả mọi người ăn cơm xong, liền đi tới chào hỏi hai người bọn họ, có người thậm chí còn chủ động hỏi Tiêu Kỳ Nhiên: "Tiêu tổng không đi ăn cơm sao?" "Ăn no rồi." Hắn trả lời rất thản nhiên, ánh mắt nhìn thoáng qua Giang Nguyệt một cái. Cô đang súc miệng bằng nước lạnh. Liên tục súc miệng ba bốn lần, giống như vừa rồi ăn phải cái gì đó không sạch sẽ. Tiêu Kỳ Nhiên vốn còn đang vui vẻ nhìn thấy vậy thì biểu tình lập tức tối sầm lại, mí mắt không khống chế được giật giật: "Giang Nguyệt, cô đang làm cái gì?" "Súc miệng." Giang Nguyệt trịnh trọng trả lời, đi tới bên cạnh Tiểu Diệp, nhận lấy áo choàng cùng salad rau củ trong tay cô bé, ngữ khí bình tĩnh nói: "Rửa miệng sạch sẽ rồi mới có thể ăn cơm, Tiêu tổng chẳng lẽ không biết sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận