Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt - Chương 662 Nói phương án khác khả thi hơn đi.” (length: 4473)

Ứng Thừa Kỳ không ngờ Tiêu Kỳ Nhiên lại chủ động mời hắn ăn tối. Ngày hôm qua vừa khi bên Ủy ban thông báo tin dữ phim “Tú Nương” không thông qua thẩm duyệt, hắn còn chưa nghĩ ra cách đối phó thì Tiêu Kỳ Nhiên đã lập tức đến tìm hắn, khiến trong lòng hắn có chút lo sợ. Giang Thư là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này, Tiêu Kỳ Nhiên lại là nhà sản xuất, hiện tại bộ phim không được phát sóng, khẳng định tìm hắn đến là để hưng sư hỏi tội. Nghĩ đến đây, Ứng Thừa Kỳ khó khăn nuốt nước miếng, trong lòng không nhịn được cảm giác sợ hãi. Hắn cố gắng bình tĩnh lại, trực tiếp nói: “Tiêu tổng, chắc hẳn anh cũng biết chuyện phim “Tú Nương” không qua thẩm duyệt, trước mắt tôi còn chưa tìm ra phương án nào để phim có thể phát hành bình thường.” Tiêu Kỳ Nhiên gật đầu, giọng nói thong thả: “Ừ, nếu không tôi cũng không mời đạo diễn Ứng đến đây một chuyến.” Ứng Thừa Kỳ là một đạo diễn, không phải người trong giới kinh doanh, nhất thời không hiểu anh đang muốn nói gì, nên vội vàng giải thích: “Chuyện này thật sự là ngoài ý muốn, vốn cốt truyện và bối cảnh đều đã được hỏi thăm trước, không thể đến mức không thông qua được thẩm duyệt.” Một bộ phim không thể lên sóng, cũng có nghĩa tất cả các khoản đầu tư ở giai đoạn đầu đều vuột khỏi tầm tay, đừng nói đến việc tạo ra cú hit phòng vé, ngay đến cả việc thu hồi chi phí cơ bản nhất cũng không thể. Tiêu Kỳ Nhiên đến tìm hắn chịu trách nhiệm cũng không có gì kỳ quái. “Vậy theo ý anh, lý do thật sự bộ phim không thể thông qua thẩm duyệt là gì?” Giọng điệu của Tiêu Kỳ Nhiên vẫn như thường lệ: “Không cần kiêng kị, cứ nói thẳng ra đi.” Ứng Thừa Kỳ do dự một chút, mới từ từ mở miệng: “Tú Nương cũng là một tác phẩm chứa đầy tâm huyết của tôi, tôi vốn còn muốn nhờ vào tác phẩm này mà đi dự thưởng, nhận được sự đầu tư của anh cũng là vinh hạnh của tôi. Trước khi bắt đầu quay phim tôi đã xác nhận rất kỹ, chủ đề phim không có vấn đề gì.” Thấy vẻ mặt của Tiêu Kỳ Nhiên vẫn bình thản như thường, vì thế Ứng Thừa Kỳ tiếp tục nói: “Tôi không dám gạt anh, tôi đã tìm người hỏi thăm tình hình nội bộ bên trong, lần kiểm duyệt này bị bác bỏ, không liên quan gì đến bộ phim cả. Mà vấn đề nằm ở diễn viên.” “Diễn viên?” Tiêu Kỳ Nhiên khẽ nhướng mày, giọng điệu thờ ơ, không chút cảm xúc dư thừa: “Diễn viên nào?” “.... Giang Nguyệt.” “Cô ấy có vấn đề gì?” Mi tâm Tiêu Kỳ Nhiên nhíu chặt lại, nhàn nhạt hỏi một câu. Ứng Thừa Kỳ cảm thấy rất khó xử, mím môi, nhưng vẫn không dám giấu diếm: “Trước đây cô ấy đã đắc tội với mấy vị tiền bối trong hội đồng giám khảo, cô ấy lại là diễn viên chính của bộ phim, đây rõ ràng là đang nhắm vào cô ấy.” Tiêu Kỳ Nhiên liếc nhìn hắn một cái, không nói gì, dường như đang suy nghĩ gì đó. Một lát sau, anh khẽ buông dao nĩa xuống, giọng nói vẫn bình thản hỏi: “Vậy làm sao để bộ phim này vẫn có thể phát hành bình thường, tôi cần một biện pháp giải quyết.” Điều này giống như đang nỗ lực để tiết kiệm chi phí đầu tư. Ứng Thừa Kỳ vắt óc suy nghĩ cách để có thể khắc phục: “Trước mắt mà nói, chỉ có thể nộp lại đơn xin thẩm duyệt, bắt đầu quá trình lại một lần nữa, nhưng hẳn là kết quả sẽ vẫn giống như kết quả của lần trước.” “Vì vậy, những gì anh nói từ nãy đến giờ có nghĩa là bộ phim này cơ bản không có khả năng được phát hành?” Giọng nói của nam nhân ngồi ở vị trí trên cao trầm thấp lạnh lùng, mang theo một loại khí thế không giận mà uy. Tim Ứng Thừa Kỳ đập thình thịch, giọng điệu thương lượng nói: “Kỳ thật, vấn đề lớn nhất nằm ở trên người Giang Nguyệt, nếu đem những chi tiết liên quan đến cô tạm thời thay đổi thành một diễn viên khác quay diễn, hoặc dùng kỹ thuật AI để đổi mặt cô ấy, cũng không phải không có khả năng thông qua thẩm duyệt…” Ứng Thừa Kỳ còn chưa nói xong, Tiêu Kỳ Nhiên đã không kiên nhẫn nhíu mày, lạnh lùng cắt ngang lời hắn: “Anh cảm thấy tôi đến tìm anh, là để anh nghĩ cách giúp tôi giảm bớt tổn thất đầu tư?” Vẻ mặt anh trầm như nước, trong lời nói mang theo chút không vui: “Không được đổi diễn viên, nói phương án khác khả thi hơn đi.” Giọng nói của Tiêu Kỳ Nhiên trở nên lạnh lùng hơn, Ứng Thừa Kỳ cũng cảm thấy run rẩy theo, dưới khí thế bức người này khiến hắn không dám lên tiếng, trong lòng cũng không ngừng kêu khổ. Không chỉ có Tiêu Kỳ Nhiên không đồng ý đổi diễn viên nữ chính, mà ngay cả bản thân hắn cũng không muốn đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận