Thánh Quyền !

Chương 084 Sinh Vật Cơ Giáp Sư

Chương 084 Sinh Vật Cơ Giáp Sư Bảng chức nghiệp nhảy lên, hiển thị thông tin hoàn toàn mới.
【Chức nghiệp: Bảo vệ LV. 2 (193/200)】 【Kỹ năng 1: Bảo hộ cố chủ LV. 3 (78/300)】 (có thể rút) 【Kỹ năng 2: Tiêu trừ nguy hiểm LV. 3 (114/300)】 (có thể rút) Bạch Kiêu không hề dây dưa, thấy có thể rút đánh dấu thì ngay lập tức tập trung lực chú ý, dùng Ám Hồng máy sửa chữa, vắt kiệt điểm kinh nghiệm.
"Ám Hồng!"
Theo tiếng quát trong lòng, toàn bộ bảng chức nghiệp lâm vào trạng thái mơ hồ.
Một lát sau, mới khôi phục bình thường.
Hồng quang lóe lên, Bạch Kiêu lại lần nữa nhìn về phía trước.
【Ám Hồng máy sửa chữa】 【Điểm tiềm năng: 16】 Trong khoảnh khắc, một cảm giác an toàn nồng đậm tràn ngập trong lòng.
Mười sáu điểm tiềm năng!
Hô hấp của Bạch Kiêu dồn dập hơn, tâm tình một trận sóng lớn mãnh liệt. Hắn mở vòi nước trong nhà vệ sinh, dùng tay hứng nước lạnh, liên tục giội lên mặt bốn, năm lần. Ngẩng đầu, giọt nước theo gương mặt trượt xuống, mang theo cảm giác mát lạnh thoải mái.
Bạch Kiêu bình tĩnh lại, nhưng trong đôi mắt đen như mực vẫn có một tia hưng phấn khó kìm nén. Hắn tích lũy nhiều điểm tiềm năng như vậy, hiện tại thiếu mỗi kỹ năng chức nghiệp. Chỉ cần công pháp bên chỗ Trần Liêu đúng, Bạch Kiêu tu luyện nhập môn, liền có thể tăng tiến nhanh chóng như lửa.
Mà lần này, hắn có võ đạo thân thể bị động.
Mười sáu điểm tiềm năng hiệu quả thực tế tương đương với hai mươi mốt điểm!
Bởi vậy có thể thấy được, sau khi chức nghiệp thăng hoa lần này, chức nghiệp siêu phàm hoàn toàn mới võ đạo gia mang đến cho Bạch Kiêu sự trợ lực ẩn tính lớn đến mức nào.
Trong nhà vệ sinh, lại bình tĩnh chờ đợi một lát.
Hắn lắc lắc hai tay, vẩy khô giọt nước.
Sau đó, từng bước đi vào hành lang phía bên phải. Toàn bộ hành lang được ốp đầy gạch men sứ màu trắng, vuông vức bóng loáng, tỏa ra một mùi vị sạch sẽ lạnh lẽo.
Từng chiếc đèn vàng trên đỉnh đầu làm tăng thêm một chút ấm áp.
Bước chân của Bạch Kiêu vừa qua chỗ ngoặt có cây xanh lớn ở nhà vệ sinh, đã thấy Vệ Đông đi tới. Đông ca không mặc bộ đồ thể thao màu đen lúc nãy ở phòng tập mà đã thay một bộ quần áo thường ngày thoải mái.
Xem ra là do ra mồ hôi nên đã thay đồ.
"Đông ca." Bạch Kiêu lên tiếng chào hỏi.
"Ừm, Bạch Kiêu." Vệ Đông gật đầu, bước tới, thoáng lướt qua Bạch Kiêu.
Đột nhiên!
Bạch Kiêu đột ngột quay người, đầu hơi nghiêng, vì vách tường che ánh đèn hành lang nên nửa mặt nghiêng của hắn có bóng tối thâm sâu.
Đôi mắt trừng trừng nhìn chằm chằm sau lưng Vệ Đông, thở một cách nặng nề.
Một cảm giác kinh khủng khó hiểu, lặng lẽ lan tràn.
A...
Phía trước, Vệ Đông dường như cảm nhận được gì đó, dừng bước.
Hắn có chút mờ mịt quay người lại.
"Bạch Kiêu, sao vậy?"
Sắc mặt Bạch Kiêu như sắt nguội, thân hình tựa như pho tượng đồng lạnh lẽo cứng rắn.
"Ngươi không phải là Vệ Đông..."
"Đông ca sẽ không gọi ta là Bạch Kiêu..."
"Ngươi là... Ai!?"
Tại cửa nhà vệ sinh, ánh mắt Vệ Đông nhìn chăm chú vào Bạch Kiêu, vẻ mờ mịt giả vờ trên mặt không còn, thay vào đó là khóe miệng từ từ nhếch lên.
"Ha ha ha, không tệ... Vậy mà..."
Bành! ! !
Một nắm đấm trắng với những đường gân xanh tím.
Đột nhiên phóng to trước mắt kẻ giả mạo Vệ Đông!
Con ngươi của kẻ giả mạo Vệ Đông co rụt lại, hắn không ngờ, Bạch Kiêu lại hung hăng quả quyết như vậy. Vừa nhận ra hắn là giả liền lập tức ra tay tàn độc.
Chẳng lẽ, hắn không sợ Vệ Đông đang đùa giỡn hắn sao?
Ầm!
Hai tay kẻ giả mạo Vệ Đông chống lên, ống tay áo nổ tung. Một vòng giáp tay áo cứng rắn tinh xảo hiện ra, trên khải giáp có những đường rãnh sắp xếp lan tràn như mạch điện. Lúc này tựa như đang phát lực, hơi sáng lên.
Đông!
Nắm đấm và hai tay va chạm!
Trong lòng kẻ giả mạo giật mình, cả người trong nháy mắt bị ép lui lại.
Một luồng sức mạnh mãnh liệt từ cánh tay của Bạch Kiêu không ngừng truyền đến.
Đông đông đông!
Giày cũng lập tức nổ tung, bàn chân mang giáp sinh vật dẫm trên gạch men sứ. Liên tiếp đạp vỡ năm sáu miếng, mảnh vỡ văng tung tóe trên mặt đất.
"Là thật..."
"Thật sự là cái tên thanh niên gọi là Bạch Kiêu này, một mình tiêu diệt toàn bộ sào huyệt Cự Mãng. Sức mạnh mà hắn biểu hiện lúc này gần bằng sinh vật giáp trụ!"
Trong đầu kẻ giả mạo nhanh chóng lóe lên ý nghĩ này.
Hắn vội vàng mở miệng, đang muốn lên tiếng.
"Chờ..."
Trong nháy mắt Bạch Kiêu đã vung một quyền ra, sau đó cả người bày ra tư thế bá vương khiêng đỉnh hung mãnh. Trọng tâm chìm xuống, hai chân dang rộng ra, một cánh tay dựng thẳng về phía trước, một cánh tay giơ cao lên trời. Mạch máu xanh trên cánh tay và cổ từng cái từng cái nổi lên, từng khối cơ bắp tựa như bê tông thép.
Bắp thịt toàn thân Bạch Kiêu đột nhiên nổi lên một màu trắng thép nguy hiểm.
Lốp bốp, trong khớp nối truyền đến âm thanh gân cốt bùng nổ toàn diện.
Ánh mắt hắn băng lãnh đạm mạc trừng trừng nhìn chằm chằm vào tên giả mạo, đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, hàm răng trắng ởn dưới ánh đèn khiến người ta lạnh sống lưng.
"Đánh chết ngươi..."
Thanh âm lạnh lẽo vang vọng khắp hành lang.
Một giây sau, Bạch Kiêu đạp một bước lao tới, thoáng cái đã vọt lên không.
"Kiêu tử!"
Đột nhiên, trên hành lang, vang lên tiếng la của Đông ca.
"Chờ đã, ta không phải địch nhân mà! Là người của mình, người một nhà!"
Âm thanh của tên giả mạo cũng vang lên cùng lúc.
Bành!
Một quyền tung ra, sát bên người kẻ giả mạo khiến hắn bay ngang qua, hung hăng đập vào bức tường đá cẩm thạch trên gương. Răng rắc một tiếng, đinh! Chiếc gương tại chỗ vỡ nát, những mảnh vỡ sắc bén rơi xuống ầm ầm, văng khắp mặt đất.
Có thể thấy, phía sau mặt kính là vách tường.
Mấy viên gạch men sứ trên bề mặt cũng xuất hiện vết rạn nứt như mạng nhện.
Bên cạnh nắm đấm, kẻ giả mạo nâng hai tay lên, ra hiệu mình vô hại.
Dưới ánh mắt đen như mực lạnh lẽo của Bạch Kiêu.
Hắn ngượng ngùng cười một tiếng, biểu lộ có chút xấu hổ.
Mười phút sau, tại phòng tập thể thao.
Vệ Đông phụ tử và Bạch Kiêu, cả ba người đứng ở vị trí cửa ra vào.
Răng rắc một tiếng, cửa phòng mở ra.
Bên ngoài, một người phụ nữ xinh đẹp tóc xoăn đi vào.
Da dẻ toàn thân của nàng bóng loáng như đồ sứ vừa ra lò, tinh xảo dị thường. Lông mi đen nhánh mềm mại, cong vút tinh tế, đuôi mắt dường như được kẻ mắt, mang theo một chút đỏ thắm quyến rũ rực rỡ. Vẻ mặt có một loại mị ý lười biếng không tự chủ toát ra, giống như tinh quái xinh đẹp bước ra từ tiểu thuyết.
"Trắng..."
Người phụ nữ chậm rãi mở miệng, giọng vừa kiên cường vừa vũ mị, rất bắt tai.
Trên mặt nàng mang theo ý cười, còn liếc mắt đưa tình với Bạch Kiêu.
"Đây là chân dung của ngươi, hay chỉ là một cái túi da khác?"
Bạch Kiêu mặt không biểu cảm, thản nhiên nói.
Vừa rồi, hắn đã hiểu rõ, trước đó là một trận hiểu lầm.
Người phụ nữ này tên là Yêu Thanh, không rõ là tên thật hay danh hiệu.
Ngoài ra, Yêu Thanh cũng không nhất định là nữ có thể là nam.
Năm phút trước, Yêu Thanh ngay trước mặt Bạch Kiêu, liên tục biến đổi ba bốn diện mạo khác nhau. Có biến thành thanh niên đẹp trai, có biến thành ngự tỷ tóc đỏ, cũng có biến thành ông lão còng lưng, thậm chí còn biến thành Bạch Kiêu tại chỗ!
Khi nhìn thấy cái khuôn mặt đẹp trai hung hãn lại ngang tàng của mình đang quăng một ánh mắt đưa tình với mình, nắm đấm của Bạch Kiêu cứng lại, sắc mặt đen như đáy nồi, chút nữa thì không nhịn được coi Yêu Thanh là đối tượng để đánh.
Hai phút sau, hắn mới hiểu rõ.
Yêu Thanh chính là chuyên viên do tập đoàn Ma Vân phái tới, khi biết bên này có chuyện xảy ra thì ngay lập tức cùng với cha của Vệ Đông là Vệ Nam chạy tới.
Năng lực tùy ý thay đổi diện mạo đó là do bộ sinh vật giáp trụ đặc biệt của Yêu Thanh tạo nên, thiên biến vạn hóa, khó phân biệt giới tính. Vệ Nam và cả người của tập đoàn Ma Vân đều không biết giới tính thật sự của Yêu Thanh là gì.
Có lẽ giới tính của Yêu Thanh, chính là Yêu Thanh… Tại cửa ra vào phòng tập.
"Túi da, hoặc chân dung, có quan trọng không? Đẹp là được rồi~"
Yêu Thanh cười vũ mị, ngón tay sơn móng tay đỏ nhẹ nhàng búng ra. Một viên kẹo hoa quả vị quýt bay lên, bị nàng ngậm lấy.
"Nói chuyện chính."
Yêu Thanh miệng nhỏ nhai kẹo, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
"Đám tạp nham ở tiến hóa chi địa kia, vậy mà đã dùng đến cả sinh vật giáp trụ!"
"Cho dù là bản rút gọn cắt xén thì đó cũng là việc chưa từng có tiền lệ."
"Vệ tổng, ông yên tâm…"
"Tập đoàn Ma Vân của chúng ta nhất định sẽ cho ông một câu trả lời thỏa đáng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận