Thánh Quyền !

Chương 160: Mạnh nhất ám sát thuật, chính là giết chết tất cả mọi người

Chương 160: Mạnh nhất ám sát thuật, chính là giết chết tất cả mọi người.
Người đàn ông xắn tay áo lên, hít một hơi thuốc lá.
Hướng phía người nhân viên bảo vệ đối diện, hắn hỏi.
"Ta?"
Gã đầu đinh gõ gõ tàn thuốc: "Đội ba điều đến, trước đây ở Hằng Quảng đóng quân. Gần đây Hoài Thủy mở công ty mới, liền phái ta tới đây. Cũng được, các loại đãi ngộ đều so trước đây tốt hơn, còn ngươi thì sao?"
"Ta ở tổng bộ, cứ tưởng được điều đến có thể thăng chức. Kết quả, vẫn vậy. Mẹ nó, cứ ở đây làm vài tháng, xem tình hình thế nào đã. Nếu tình hình không ổn, ta sẽ nhờ vả chút quan hệ, điều trở lại tổng bộ."
Người đàn ông cảm thán: "Không biết khi nào mới tích đủ điểm tích lũy đây..."
Phập!
Đột nhiên, người đàn ông cứng đờ người, chỉ có vai khẽ run.
Hắn trừng mắt không dám tin, cúi đầu nhìn ngực. Một cánh tay được bọc giáp trụ đen bóng loáng cứng rắn, xé toạc da thịt mà ra, đầu ngón tay máu tươi chảy xuống.
Trong kẽ hở dường như còn vết tạng khí vỡ vụn.
Kia là tim của mình sao?!
Đồng tử người đàn ông lộ vẻ sợ hãi, sức lực toàn thân như bị rút cạn ngã xuống.
"Ai!!!” Hai người bên cạnh lập tức rút súng, định bắn vào phía sau đồng đội.
Răng rắc một tiếng.
Một luồng gió nhẹ màu xanh lá thổi qua, cổ hai người đau nhói, trước mắt tối sầm.
Ý thức biến mất trong nháy mắt.
Một bóng hình giáp trụ xanh biếc, lẳng lặng đứng trong bóng tối dựa tường.
Phía sau, hai cái xác không đầu, phun máu ngã xuống.
Vút vút vút… Chớp mắt, khu vực này xuất hiện năm bóng người.
Ba người đã được lớp giáp trụ mạnh mẽ bao phủ, tỏa ra khí tức cực kỳ nguy hiểm. Trong hai người còn lại, một người khoác áo choàng đen, trông rất thần bí. Một người mặc quân trang bạch kim, khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ luôn nở nụ cười.
Hắn mang bao tay nhung, năm ngón tay đang vuốt ve một con dao nhỏ bằng thủy tinh.
Trông hắn ung dung nhàn nhã, đi lại thong thả.
"Cứ xông thẳng vào mà giết."
Người dẫn đầu mặc giáp trụ xanh, cất giọng có chút âm nhu.
"Thanh Phong, đội Cụ Phong của ngươi không phải giỏi ám sát sao?"
Bên tay trái, một người giáp trụ đeo một cây chiến chùy thép đáng sợ sau lưng nói.
"Ha ha, ám sát mạnh nhất chính là xử lý hết tất cả những ai ta nhìn thấy! Như vậy, vẫn có thể đạt được mục đích cuối cùng của ám sát..."
Giáp trụ xanh cười lạnh.
"Nhiệm vụ lần này là phá hủy phân công ty tập đoàn Ma Vân."
"Tiện tay bắt Yêu Thanh."
"Sau đó dẫn tên Bạch Kiêu kia tới, giết chết ngay tại chỗ."
Giáp trụ hắc kiếm bên phải, trầm giọng lặp lại nhiệm vụ một lần.
"Đều đơn giản thôi, nhanh một chút đi, ta còn có việc tối nay."
Giáp trụ Cương Chùy bẻ cổ, kêu răng rắc.
Lập tức, năm bóng người chợt lóe.
Nhanh chóng lao về phía trước, vọt tới, tàn bạo giết hướng cao ốc Phong Diệp.
Trong cao ốc, phòng quan sát.
Chúc Diệp và Yêu Thanh đứng trước màn hình, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Chỉ thấy góc trên bên trái, giám sát đang quay hình một vọng gác. Hai nhân viên bảo vệ từ trong chạy ra, dường như nghe được tiếng động gì ở xa.
Nhưng một giây sau, một bóng đen như mũi tên nhọn vụt qua, cực nhanh biến mất khỏi tầm nhìn của ống kính. Tại chỗ, hai nhân viên bảo vệ theo quán tính chạy thêm hai ba mét mới trùng điệp ngã xuống đất. Hai cơ thể chia thành bốn đoạn, nội tạng và máu tươi ào ạt trào ra.
Ánh mắt nhanh chóng chuyển sang góc trên bên phải.
Đây là con đường lớn màu trắng gần cao ốc Phong Diệp.
Bãi đỗ xe gần đó, đội giáp trụ sinh vật của tập đoàn Ma Vân đóng ở đây nghe thấy cảnh báo, lập tức lao ra. Trong quá trình chạy, giáp Ma Vân series từ ngoài thân đột nhiên bung ra, bao phủ toàn thân, tạo thành một ngoại hình mạnh mẽ, chiều cao khoảng hai mét. Tốc độ và sức mạnh tăng vọt, bàn chân đạp xuống nền xi măng, để lại dấu chân loang lổ.
Keng! Keng!
Các loại vũ khí sắc bén từ bề mặt giáp trụ bắn ra, ánh hàn quang rực rỡ.
Đội trưởng dẫn đầu, nhịp chân càng lúc càng nhanh. Bộ giáp của hắn đặc biệt to lớn, hai tay cầm kiếm, mang theo một cơn cuồng phong, dẫn đầu xông qua khúc quanh.
Ầm!!!
Một giây sau, đội trưởng với tốc độ nhanh như chớp bị bắn bay ngược ra ngoài.
Lưng hắn đập mạnh vào một chiếc xe đậu sát lề đường.
Lửa bùng lên, thân xe vỡ tan.
Ngực hắn lõm sâu, máu tươi trào ra. Hơi thở có một trận không một trận, ra nhiều hơn vào, đang ở lằn ranh cái chết.
"Cái này..."
Trước màn hình, Chúc Diệp nhíu mày sâu.
Sau đó, hình ảnh hiện lên một cảnh tượng như đồ tể.
Một bóng giáp bạc cao lớn dị thường, như tê giác đang phi nước đại xông ra từ góc rẽ, khí thế hùng tráng, uy mãnh. Hai tay hắn đột nhiên vung ra sau, lập tức bắt lấy một chiếc chiến chùy lớn dữ tợn. Thân eo vặn một cái, lực lượng khổng lồ dẫn động cả cơ thể xoay tròn tốc độ cao.
Giáp bạc tựa như một con quay đường kính ba mét, lao thẳng vào đội giáp trụ sinh vật của tập đoàn Ma Vân. Bọn họ không kịp phản ứng đã bị sức mạnh kinh khủng nghiền nát, tiếng kêu la rên rỉ liên tục.
Chân tay đứt lìa, thịt nát máu loãng đổ đầy đất.
Rầm!
Chiếc chiến chùy dữ tợn nện xuống đất, tạo thành một cái hố sâu. Bề mặt thiết chùy màu đen thấm máu thịt be bét, trông cực kỳ kinh dị.
Két!
Bóng người màu bạc đứng trong vũng máu loãng, dừng động tác. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía giám sát. Mặt nạ hạ xuống, để lộ một gương mặt Cương chắc cứng rắn.
"Đây chính là kết cục khi chọc giận nơi tiến hóa."
Cương Chùy nhếch mép, nở nụ cười tàn nhẫn.
"Kế tiếp, là ngươi!"
Trong phòng quan sát, Chúc Diệp lộ vẻ ngưng trọng.
Dễ như trở bàn tay tiêu diệt một đội giáp trụ sinh vật đóng quân của tập đoàn Ma Vân, đây tuyệt đối là giáp trụ cấp thú! Nơi tiến hóa lần này đến rất dữ dội!
"Kẻ đến không lành..."
"Chung Đình và Hạ Liệt Đao, giờ chắc cũng đã tới rồi."
"Mong bọn họ có thể ngăn cản."
Chung Đình và Hạ Liệt Đao là hai chiến lực cấp thú duy nhất của phân công ty này, được xem như tiền trạm. Đợi khi phân công ty xây dựng hoàn chỉnh, mới có nhiều lực lượng hơn được điều tới. Nơi tiến hóa lại tấn công đúng lúc này, thật biết chọn thời cơ.
Chúc Diệp vừa mới mất tập trung một chút.
Một giây sau, hình ảnh trong giám sát lại khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
Chỉ thấy, sau bóng giáp trụ bạc kia, lại có bốn bóng người đang bay tới đây, trực tiếp đánh nát một bức tường, xông vào một tòa nhà. Rất nhanh sau đó liền có tiếng kêu la thảm thiết và tiếng xé rách bên trong.
Ầm!
Cửa trước tòa nhà vỡ tan, năm bóng người nhuốm máu bước ra.
Phía sau là xác nhân viên của tập đoàn Ma Vân.
"Năm tên giáp trụ cấp thú!!!” Chúc Diệp trừng lớn hai mắt, không dám tin nơi tiến hóa lại điên cuồng đến thế.
Vút! Vút!
Hai bóng người mới từ trong tòa nhà lao ra, đã bị năm người này liên thủ giết tới với khí thế kinh khủng, buộc phải lùi lại. Nhưng những đồ tể đến từ nơi tiến hóa không bỏ qua bọn họ, mà lập tức bộc phát, tăng tốc truy đuổi. Trong quá trình đuổi bắt, nhân viên tập đoàn Ma Vân ngã xuống như lúa gặt, lần lượt đổ gục. Dần dần, hai bên đến gần cao ốc Phong Diệp...
… Gần phân công ty tập đoàn Ma Vân, một chiếc xe việt dã chậm rãi dừng lại.
Cửa xe răng rắc một tiếng mở ra, một người mặc quần đen áo đen, thân ảnh băng lãnh bước xuống. Dáng người cao lớn cường tráng hình tam giác ngược, cảm giác áp bức cực lớn.
Bạch Kiêu nhìn vào điện thoại, chợt phát hiện tín hiệu có vấn đề.
"Không có internet."
Hắn mặt không biểu cảm tắt màn hình, đi về phía phân công ty Ma Vân.
"Chuyên viên chiến đấu, cần phải có nhiều nhiệm vụ để tích lũy kinh nghiệm thăng cấp…"
"Không biết ở phân công ty có gì giúp được ta không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận