Thánh Quyền !

Chương 014 võ thuật lưu phái, sư đồ truyền thừa

Chương 014: Võ thuật lưu phái, sư đồ truyền thừa
Khu chung cư Dương Quang, bên trong phòng thuê.
Vừa tắm rửa xong, Bạch Kiêu dùng khăn lông lau khô mái tóc đen ướt sũng, đi ra khỏi phòng tắm, cầm điện thoại đang sạc trên giường, mở giao diện trò chuyện với huấn luyện viên Trương Hồng Đào. Quả nhiên, hắn thấy video hướng dẫn đầy đủ.
"Xem nào..."
Bấm vào một trong số đó, video đầu tiên.
Trong hình, một người đàn ông mặc đồ võ màu đen, một mình đứng giữa đại sảnh trống trải. Do hình ảnh từ xa đến gần nên Bạch Kiêu thấy được dáng người của đối phương trước. Cao trên 1m85, vai rộng, cơ bắp cuồn cuộn, thân hình tam giác ngược chuẩn mực, cảm giác áp bức rất mạnh. Nhìn từ xa, như một tòa tháp sắt cao lớn chắn trước mặt.
Ánh mắt thu lại, hiện rõ khuôn mặt của người đàn ông, một vẻ đẹp trai rất dữ dằn. Gương mặt góc cạnh, mũi cao, lông mày rậm, hình dáng cứng rắn. Đôi mắt hơi nheo, đuôi mắt sắc bén như dao. Dưới mái tóc lộn xộn, một vết sẹo dài hình chữ thập chạy dài, từ gò má phải đến thái dương.
"Người này..."
Bạch Kiêu chợt nhận thấy, đồ võ của người đàn ông này khác với của huấn luyện viên Trương. Toàn bộ phần lưng bộ đồ của hắn, là một con chim mãnh dữ tợn đang dang cánh bay, bao phủ gần hết phần vai, móng vuốt kéo dài đến tay áo. Toàn thân màu bạch kim, còn mang theo chút màu đỏ sẫm của máu. Trông vừa đẹp mắt lại vừa khí phách.
"Đấm, bài thứ nhất..."
Trong video, người đàn ông lên tiếng, giọng trầm khàn. Giống như tiếng cát sỏi ma sát trên sa mạc khô cằn bị gió cuốn. Sau đó, hắn vừa dùng những thuật ngữ chuyên nghiệp ngắn gọn mà trực tiếp, nói trúng điểm yếu trong động tác, vừa thị phạm bước di chuyển, tung quyền.
Chuẩn xác, hoàn hảo, nhẹ nhàng, gọn gàng mà linh hoạt.
Bạch Kiêu có chút kinh ngạc nhìn, cho đến khi video kết thúc.
"Người đàn ông trong video hướng dẫn này lợi hại thật! Cảm giác dạy còn tốt hơn cả huấn luyện viên Trương Hồng Đào, không biết là huấn luyện viên nào của võ quán..."
Hắn hơi do dự, liền gõ chữ vào giao diện trò chuyện:
"Huấn luyện viên, người trong video này là ai vậy? Là huấn luyện viên nào của Bạch Điểu võ quán chúng ta sao? Động tác chuẩn quá, chuẩn không cần chỉnh..."
Chờ một lát, màn hình rung nhẹ.
Trương Hồng Đào (huấn luyện viên): Ha ha, đương nhiên chuẩn rồi, video hướng dẫn diễn luyện là đại sư huynh của Bạch Điểu võ quán đấy! Chắc chắn là khác biệt rồi.
Bạch Kiêu: Đại sư huynh? Ý gì vậy? Không phải là huấn luyện viên nào sao?
Trương Hồng Đào (huấn luyện viên): Hai hệ thống khác nhau, nội bộ Bạch Điểu võ quán theo chế độ sư đồ truyền thừa, bên ngoài thì giống như hình thức huấn luyện viên và học viên ở các lớp đào tạo võ thuật vậy. Nói chung, hắn là đại sư huynh của tất cả mọi người trong võ quán.
Bạch Kiêu: Huấn luyện viên, vậy nên ngươi cũng là sư đệ của hắn sao?
Trương Hồng Đào (huấn luyện viên): Về mặt hình thức thì đúng là vậy, nhưng thực tế ta nào có tư cách làm sư đệ của hắn, chênh lệch quá lớn. Ta nói cho ngươi thế này, những huấn luyện viên của võ quán chúng ta đều là những kẻ thất bại bị đào thải thôi…
Trương Hồng Đào dường như có chút thích Bạch Kiêu, nên hơi tiết lộ chút thông tin. Nhưng Bạch Kiêu càng hỏi nhiều, hắn càng không muốn nói thêm.
Cuối cùng chỉ trả lời Bạch Kiêu hai câu:
Cố gắng huấn luyện!
Nếu có cơ hội vào lớp tinh anh, tất cả đều có khả năng.
"Nội bộ Bạch Điểu võ quán, xem ra có một vòng tròn cốt lõi hơn..."
"Sư đồ truyền thừa? Giống kiểu võ thuật lưu phái cổ đại sao?"
Bạch Kiêu mang theo nghi hoặc, cuối cùng cất điện thoại.
Hôm nay hắn không luyện tập các môn võ thuật khác.
Bạch Kiêu định sẽ ưu tiên tăng cấp độ nghề shipper lên cấp hai.
Cầm quần áo bẩn, bỏ vào chậu nước đầy xà phòng để ngâm.
Hắn cầm điện thoại và chìa khóa, nhanh chân xuống lầu.
Khu để xe của khu chung cư Dương Quang.
Bạch Kiêu thấy chiếc xe điện Hummer của mình đã được sửa chữa, lại tỏa ra sức sống. Tay nghề của sư phụ tốt thật, cái xe này cũng hồi sinh được.
Tiệm sửa xe điện Hào Quang, nhớ rồi, lần sau còn ghé đó.
Lên mạng, nhận đơn, đi giao.
Bạch Kiêu bắt đầu một quy trình giao đồ ăn quen thuộc.
Hôm nay trời trong, không mưa, ánh chiều tà nhuộm màu đỏ hồng. Ánh hoàng hôn chiếu xuống giữa những tòa nhà cao tầng, chân trời mở ra một lớp màu hoàng hôn nhàn nhạt. Những chiếc xe điện không ngừng lướt trên đường.
Qua lại, không ngừng nghỉ.
Cho đến khi bóng tối nuốt trọn bầu trời, đèn neon thành phố bật sáng.
Trên cầu vượt sông, Bạch Kiêu lái chiếc xe của mình, phi nhanh sát làn đường bên cạnh. Gió đêm mang theo hơi ẩm thổi tới, bên cạnh là dòng xe như nước chảy, ánh đèn đường và đèn xe chói lóa tựa như hải đăng xoay tròn.
Không ngừng lóe lên rồi vụt qua.
Ngẩng đầu, qua mũ bảo hiểm, nhìn về phía khu đô thị bên kia cầu.
Đèn đuốc sáng rực của đô thị hiện đại, phồn hoa mà quyến rũ. Những tòa nhà cao tầng, kiến trúc sang trọng, từng khối kính màu trà sáng lấp lánh ánh đèn. Sân đỗ máy bay trực thăng trên tầng cao nhất, những tia đèn laser lớn không ngừng xoay tròn.
Vô vàn ánh đèn như những vì sao điểm xuyết, ảo ảnh phù hoa.
Bao nhiêu người khi đối mặt với cảnh đêm thành phố này lại trở nên mê mẩn.
Quên mục tiêu, quên sảng khoái.
Chỉ hướng đến cái xa xỉ hão huyền như hoa trong gương, trăng trong nước.
"Cảnh đẹp thật."
"Tiếp theo, nên tiếp tục nâng cấp nghề bảo vệ..."
Bạch Kiêu đưa tay, hạ tấm chắn kính xuống, ánh mắt cụp lại.
Hoàn toàn cách ly khỏi những ánh đèn neon tươi đẹp và quyến rũ ở xa kia.
[Kinh nghiệm nghề nghiệp "Shipper" của bạn + 12] [Kinh nghiệm kỹ năng nghề nghiệp "Điều khiển xe điện" của bạn + 17] [Kinh nghiệm kỹ năng nghề nghiệp "Tinh thông đường phố" của bạn +20] [Nghề nghiệp "Shipper" của bạn đã tăng lên LV.2]
Trước mắt là một loạt thông tin hiển thị trên bảng nghề nghiệp.
[Nghề nghiệp: Shipper LV. 2 (1/200)]
(có thể rút)
"Đến rồi!"
Hai mắt Bạch Kiêu sáng lên, dòng chữ màu đỏ sẫm (có thể rút) lại xuất hiện. Không biết kinh nghiệm nghề nghiệp và kinh nghiệm kỹ năng có gì khác nhau?
Rất nhanh, mọi thứ trước mắt cho hắn câu trả lời.
"Màu đỏ sẫm!"
Toàn bộ nghề shipper đột nhiên xuất hiện một sự vặn vẹo mờ ảo.
Tựa như có một lớp hơi nước bao phủ lên bề mặt.
Một giây sau, hồng quang tỏa ra.
[Hệ thống sửa đổi màu đỏ sẫm] [Điểm tiềm năng: 2]
Hai điểm tiềm năng! Sự khác biệt rõ nhất bây giờ.
Kinh nghiệm nghề nghiệp rút ra điểm tiềm năng, gấp đôi kinh nghiệm kỹ năng.
Ánh mắt Bạch Kiêu lướt qua các bảng nghề nghiệp khác.
Hắn nhanh chóng thấy dấu cộng sau kỹ năng tuần tra của nghề bảo vệ.
Bạch Kiêu kiên quyết từ bỏ, giữ lại đã.
Hắn không thể lãng phí điểm tiềm năng quý giá vào những nghề nghiệp bình thường này được.
Dùng hai điểm tiềm năng này, nâng cao môn quyền anh mấy ngày là có thể nhập môn, hoặc là tích thêm chút điểm dùng để tăng cấp môn Tán Đả, không tốt sao?
Mỗi một điểm tiềm năng, đều phải dùng ở chỗ lưỡi dao.
Bạch Kiêu hiểu rõ điều đó.
Sau tám giờ tối, hắn lái xe về nhà, việc đầu tiên là đi giặt quần áo.
Sau khi chỉnh đốn xong, Bạch Kiêu đến địa điểm làm việc buổi tối.
Số 111 đường Ngô Đồng, quán bar Anh Chi Điểu.
Nơi góc tối nhất gần quầy bar bằng đá cẩm thạch đen, luôn có một bóng dáng thẳng tắp mơ hồ đứng im lặng, mắt đảo quanh khắp nơi.
[Kinh nghiệm nghề nghiệp "Bảo vệ" của bạn +10] [Kinh nghiệm kỹ năng nghề nghiệp "Tuần tra" của bạn + 13]
Bảng nghề nghiệp.
[Nghề nghiệp: Bảo vệ LV.1 (33/100)] [Kỹ năng: Tuần tra LV.1 (43/100)]
Mỗi một nỗ lực của bạn, đều sẽ biến thành kinh nghiệm được ghi lại một cách trung thực.
Số liệu nhảy lên cuối cùng, đều là biểu tượng của mồ hôi đổ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận