Thánh Quyền !

Chương 212: Bại Lôi Vũ!

Chương 212: Đánh bại Lôi Vũ!
Gần như cùng lúc danh sách xuất hiện.
Tại khán phòng, trụ sở của Liệt Thủy Quyền.
Một lão giả mặc bộ đồ luyện công màu vàng kim phô trương, cùng một thanh niên cao lớn, ngũ quan sâu sắc, cùng nhìn lên màn hình lớn, chậm rãi đối diện.
"Có nắm chắc không?"
Môn chủ Liệt Thủy Quyền, Tây Môn Trần khẽ nhíu mày, hai chòm râu cá trê đen trên môi rung rung. Hắn vốn cho rằng đồ đệ do mình bồi dưỡng sẽ mạnh hơn Bạch Kiêu của Hùng Điểu lưu ít nhất một bậc. Nhưng màn thể hiện kinh người khi Bạch Kiêu đánh bại Liễu Bình của Bích Huyết Quyền vừa rồi lại khiến sự so sánh này mang thêm một tầng lo lắng.
"Trong tình huống toàn lực ứng phó, hắn chắc chắn không phải là đối thủ của ta!"
Thanh niên cao gần một mét chín, đường nét khuôn mặt thô ráp đầy sức sống. Hắn có khí tức thâm trầm, một đôi mắt như mắt sói mang theo ánh lục nhạt, nói.
Quả thực, Bạch Kiêu đánh bại Liễu Bình của Bích Huyết Quyền, nhưng Lôi Vũ cũng đã đánh bại Thẩm Thương Hải của Tật Phong Môn ở một vòng trước, cả hai đều có chiến tích tương tự. Lần thăm dò trước, Lôi Vũ chịu một chút thiệt nhỏ, dù sao nhân viên công tác giải đấu Ám Thế Giới luôn ở bên cạnh. Nhưng lần này thì khác, lần này là tại võ đài bát giác, hai bên sẽ toàn lực ứng phó trong trận chiến chém giết bằng thực lực cứng. Lôi Vũ tự tin, mình tuyệt đối không yếu hơn ai tại giải đấu lần này của tỉnh Nam Giang!
"Tốt!"
Môn chủ Liệt Thủy Quyền, Tây Môn Trần khẽ gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.
Tu hành võ đạo, chính là phải có sự tự tin này. Không có sự tự tin "có ta vô địch" này, dù thiên phú xuất chúng cũng rất khó đạt đến tầng thứ cao hơn.
"Ngươi đi đi."
Hắn vươn tay vỗ nhẹ lên bờ vai cường tráng, rắn chắc của Lôi Vũ.
Ngay lập tức, một thân ảnh chậm rãi đứng lên, bộ đồ luyện công màu vàng kim trong phòng sân vận động dưới ánh đèn trông đặc biệt nổi bật. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía đó.
Từng bước một, Lôi Vũ đi vào võ đài bát giác.
Hai bóng người, một trái một phải, đứng ở vị trí đã định.
"Cuối cùng cũng gặp rồi, Bạch Kiêu!"
Lôi Vũ nở một nụ cười hơi có vẻ dữ tợn, ánh mắt tĩnh mịch.
"Lần này không có nhân viên công tác của giải đấu Ám Thế Giới ở bên cạnh, ngươi sẽ không có vận may như trước đâu. Ha ha ha, vừa hay..."
"Để ta xem, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu cân lượng!"
Hắn buông lời hung hăng, có vẻ muốn ảnh hưởng đến tâm lý của Bạch Kiêu. Nhưng đối diện với bóng người trầm mặc lạnh lùng kia lại không có vẻ gì bị ảnh hưởng.
Ánh mắt yên lặng nhìn chăm chú mang theo sự coi thường và lãnh đạm. Tựa như một con cá sấu máu lạnh tiềm ẩn dưới mép nước đang quan sát con mồi uống nước. Trông như không hề có bất kỳ hành động nào nhưng trên thực tế sát khí vô hình đã từ bốn phương tám hướng bao phủ, bao vây con mồi. Chỉ chờ thời cơ đến, cơn lốc tử vong kinh hoàng sẽ giáng xuống.
Sân vận động Bạch Hoa, phần lớn khán giả tập trung toàn bộ sự chú ý vào trận đấu trên võ đài bát giác lần này. Trong mắt bọn họ lộ ra vẻ khát máu, khóe miệng hơi vặn vẹo. Cuối cùng cũng có thể chứng kiến một trận đấu đặc sắc!
Dựa theo chiến tích hai ngày nay, có thể thấy Bạch Kiêu của Hùng Điểu lưu và Lôi Vũ của Liệt Thủy Quyền là đối thủ ngang tầm. Thực lực của hắn e rằng có tiềm năng tranh đoạt vào top 5 của giải đấu.
"Nhất Sinh Ái Kiếm Đạo": Lôi Vũ chắc chắn sẽ thua.
"Võ Si": Đúng vậy, hắn phải thua.
"Nhất Sinh Ái Kiếm Đạo": Mấy chiêu?
"Võ Si": Khó nói, nhưng Lôi Vũ chắc chắn sẽ thua. Vốn lần này giải đấu Ám Thế Giới không có nhiều người mạnh như vậy, với thực lực của Lôi Vũ có hi vọng lọt vào top 5. Nhưng đầu tiên lại xuất hiện Quỷ Xà Tạ Dương của tổ chức Quỷ Kiểm, rồi lại đến Bạch Kiêu của Hùng Điểu lưu như một con hắc mã lớn..."
"Nhất Sinh Ái Kiếm Đạo": Ừm, hy vọng hắn có thể cầm cự được vài chiêu đi. Xem có thể ép Bạch Kiêu bộc phát thực lực ẩn giấu hay không, phát huy một chút tác dụng.
Trận đấu sắp bắt đầu, Dạ Mộng và Phương Siêu, hai người được mệnh danh là "Song Hùng Nam Giang" đang im lặng nhắn tin cho nhau, chỉ vài ba câu đã xác định kết quả của trận đấu. Võ đài còn chưa đấu, bọn họ đã ngầm thừa nhận Bạch Kiêu chắc chắn thắng.
"Trận đấu bắt đầu!"
Một trọng tài áo đen đứng bên cạnh võ đài lớn tiếng tuyên bố.
Nhưng trong võ đài bát giác, hai bóng người vẫn giữ tư thế bất động.
Khí thế của hai bên khóa chặt, tựa như đang quan sát sơ hở của đối phương. Một cỗ khí thế càng lúc càng ngưng đọng lan tỏa trong võ đài, mùi thuốc súng nồng nặc len lỏi trong không khí. Chỉ cần có chút va chạm, sẽ dẫn đến bùng nổ.
"Cộp, cộp, cộp..."
Từng tiếng bước chân trầm muộn vang lên trên võ đài.
Lôi Vũ chậm rãi mở bộ pháp, đôi mắt màu lục u ám như mắt sói chăm chú nhìn Bạch Kiêu. Da trên hai bàn tay trần của hắn dần chuyển sang xanh đen, các đường gân lớn nổi lên trên bề mặt, mắt thường cũng thấy rõ chúng thô hơn một vòng. Kinh mạch trên trán và huyệt thái dương nhô lên, theo nhịp tim thình thịch nhảy lên.
"Xoạc..."
Một tiếng vải ma sát nhỏ từ đối diện vang lên.
Bạch Kiêu, người vẫn luôn im lặng bất động, hình như thân hình có chút dao động.
"Bình!"
Lôi Vũ bắt được sát na này, lập tức xuất thủ. Dưới chân hắn, kình lực to lớn bùng nổ, lớp cao su đặc chủng bị nứt ra im ắng như rùa văn, xuất hiện một vết lõm mờ. Trong tiếng nổ lớn như sấm, Lôi Vũ tung người xông tới trước.
"Liệt Thủy Quyền!"
Hắn hóa thành một đạo tàn ảnh màu vàng kim, đột ngột xuất hiện trước mặt Bạch Kiêu. Hai tay ma sát, một cái chặt ngang, trong không khí tạo ra một tiếng xé gió rõ ràng.
"Keng!"
Cú chặt cổ tay sắc bén như sắt thép nhằm vào vị trí dưới hàm Bạch Kiêu bị một bàn tay thô to ngăn lại. Đầu ngón tay bắn ra một vài tia lửa kim màu đỏ.
"Phản ứng nhanh thật..."
Ánh mắt Lôi Vũ ngưng tụ, tay trái trong nháy mắt hóa thành một tàn ảnh, với tốc độ nhanh hơn, hung hăng đâm xuyên vào ngực Bạch Kiêu. Liệt Thủy Quyền vốn là Ám Sát Quyền, tất cả chiêu thức đều hướng tới mục đích giết người. Vô cùng tàn nhẫn, chiêu nào cũng chí mạng, hơn nữa tốc độ xuất thủ cực nhanh, rất khó phòng ngự.
"Keng!"
Thế nhưng, vị trí lồng ngực lại vang lên một tiếng chấn động.
Một cánh tay cường tráng chặn ở đó, rắn chắc như kim loại đúc. Cú chặt cổ tay thứ hai của Lôi Vũ chỉ để lại một vệt trắng trên bề mặt cánh tay.
Trong ánh mắt nhìn chăm chú, chỉ trong một hơi thở vết trắng đó đã biến mất không thấy.
"Đến lượt ta."
Bạch Kiêu thản nhiên nói. Trong nháy mắt, một cỗ khí lưu lớn mang theo nhiệt độ cơ thể chậm rãi đẩy ra bên ngoài, một làn hơi nóng hầm hập bao trùm xung quanh. Lôi Vũ thấy hai mắt có chút mờ ảo vì luồng khí nóng, một giây sau hoảng sợ nhận ra gương mặt lạnh lẽo sâu thẳm đang áp sát về phía hai mắt mình.
Thân hình to lớn màu đen, mở ra cánh tay thô kệch, cơ bắp bành trướng lớn gấp đôi. Một đôi móng vuốt xuất hiện trong hình vòng cung, đột ngột co lại. Móng vuốt thô ráp đầy gân xanh khi xé rách không khí thì phát ra một tiếng kêu sắc bén.
"Tê!"
Con ngươi Lôi Vũ co lại, lập tức ra tay. Hắn dường như thi triển một loại bí thuật của Liệt Thủy Quyền, trái tim như dây cung rung động, phát ra tiếng vang nặng nề. Tần số đập nhanh chóng của tim vượt quá năm trăm lần mỗi phút!
"Khai Sơn Thủ Đao!"
Hai tay lập tức đánh ra, cơ bắp trên cánh tay giống như con chuột chạy loạn dưới lớp da. Gân cốt, màng da, thậm chí mạch máu đều bắt đầu rung động. Da căng ra hết mức, các đường gân lớn hiện rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận