Thánh Quyền !

Chương 142 Ám Hồng, để cho ta nhìn xem cái này môn công pháp cực hạn!

"Chương 142 Ám Hồng, để cho ta nhìn xem cái môn công pháp này đạt đến cực hạn!"
"Người bên kia thác nước là một Vũ Đấu gia sao!?"
Lúc này, trong lòng Ngụy Cương xuất hiện một ý nghĩ duy nhất này.
Khu vực thác nước.
Bạch Kiêu bạo lực vung quyền, động tác cứng lại, cả người thở hổn hển từng chút.
Bởi vì, kình lực thật mẹ nó từ trong cơ thể hắn tuôn ra ngoài!
Một cỗ gào thét trào lên phong mang, xuyên thấu mà ra, cứng rắn đem khối hợp kim lớn bằng cơ thể người oanh thành mảnh vụn. Thậm chí, dòng nước thác đang đổ xuống cũng nghênh đón một thoáng đình trệ ngắn ngủi, tạo thành một khoảng trống nhỏ.
Cho đến khi toàn bộ kình lực trong người Bạch Kiêu biến mất, nước mới lại đổ xuống.
Hô! Xoẹt!
Lồng ngực hắn nhô cao, rồi lại hạ xuống mạnh mẽ.
Hơi nóng trắng toát từ mũi phả ra như hai con rắn nhỏ đang uốn lượn.
Bạch Kiêu chậm rãi đứng thẳng, toàn thân chưa từng buông lỏng đến thế.
Chỉ trong một ngày, đột phá giai đoạn thứ ba của Hạn giả, nắm giữ kình lực.
Giờ phút này, cảnh giới của hắn không còn kém so với bất cứ một đệ tử nòng cốt nào. Chiến lực, còn vượt xa hơn, mạnh hơn gấp mười hoặc thậm chí là chín lần so với đệ tử nòng cốt bình thường!
Mà như vậy vẫn chưa đủ.
Bạch Kiêu vẫn còn ba mươi tám điểm tiềm năng chưa dùng!
Hắn lại muốn xem thử, sau khi tăng lên lần này...
Liệu hắn có thể thực sự so tài với Vũ Đấu gia hay không.
"Rốt cuộc ngươi là ai!?"
Từ phía xa, bên ngoài đầm nước, tiếng Ngụy Cương hét lớn vọng đến.
Ngụy Cương đứng ở rìa, xung quanh mặt đất rõ ràng có nhiều hố bùn đất, rõ ràng là do các mảnh kim loại bắn ra lúc nãy gây nên.
Ánh mắt hắn nhìn về phía trước, lộ rõ vẻ kiêng kỵ ngưng trọng.
Nơi hơi nước trắng xóa dày đặc, một bóng hình cao lớn chậm rãi đi ra.
Hóa ra là gương mặt mà Ngụy Cương rất quen thuộc.
"Bạch Kiêu!?" Hắn thất thanh nói.
"Sư huynh, là ta."
Bạch Kiêu nhanh chân bước tới, vẻ mặt dường như khác thường mà nhẹ nhõm.
"Ngươi? Tiếng động vừa rồi trong thác nước phát ra lại là ngươi!?"
Ngụy Cương có chút không tin.
"Là ta, xung quanh chắc không có người nào khác."
Bạch Kiêu dừng chân.
"Vậy cái vừa rồi, vừa rồi văng ra mảnh vỡ, cũng là do ngươi gây ra?"
Ngụy Cương vẫn không thể tin nổi.
"Ừm." Bạch Kiêu nhẹ gật đầu: "Sư huynh, có sao không?"
Ngụy Cương trầm mặc một hồi, hắn một tay che ngực, không biết là đang ngăn vết rách da đang đổ máu, hay đang ấn lên trái tim. Ngụy Cương nghiêng mặt, ánh mắt có chút trống rỗng, toàn thân biểu lộ bộ dạng mờ mịt sau khi bị đả kích.
"Sao vậy? Sư huynh? Ngươi ổn chứ?" Bạch Kiêu có chút nghi hoặc hỏi.
"Ta... thật ra ta không sao..." Ngụy Cương vẫn còn đang ngẩn ngơ, chỉ là môi cứ lắp bắp lật qua lật lại.
Tám giờ tối, Bạch Kiêu quay trở lại tổng bộ Hung Điểu lưu.
Hắn vừa cùng Tam sư huynh trở về, hai người vừa đi vừa trò chuyện một lúc. Nhưng thấy Ngụy Cương thất thần, mất hồn, Bạch Kiêu dần dần có chút hiểu được. Nên đã để Tam sư huynh về nghỉ ngơi cho khỏe.
Còn hắn thì muốn bắt đầu vòng tăng lên thứ hai.
Không do dự quá nhiều, Bạch Kiêu chọn công pháp muốn thăng cấp.
【 kỹ năng: Thập Quyền Kiếm tầng hai (15/800) 】+【 kỹ năng: Sư Tâm Quyền tầng một (116/400) 】+
Lần này, Đồng Tượng Công không được chọn. Vì về phương diện phòng ngự, hắn đã có Bách Mãng Thôn Tượng, dù có tăng lên Đồng Tượng Công cũng là thêm hoa trên gấm. Cái mà Bạch Kiêu hiện tại cấp thiết muốn chính là năng lực tấn công cường hãn.
Mà điều kiện để tăng lên Thập Quyền Kiếm tầng cuối cùng đã đạt được vừa rồi.
Sư Tâm Quyền lại có một viên trái tim dị chủng đặc thù, có thể sử dụng.
Bạch Kiêu đương nhiên muốn lựa chọn lợi ích tối đa.
Đạo trường, khu diễn võ.
Một chiếc nồi đất huyền thiết lớn hơn bình thường rất nhiều đặt trên bếp lò.
Lửa lớn hừng hực đốt cháy, nướng đỏ đáy nồi.
Khiến cho khu vực đó có bề mặt đỏ lên, không khí hơi vặn vẹo.
Bên trong nồi sắt, từng hạt sắt tròn trịa căng đầy đang tỏa ra nhiệt độ cao. Bạch Kiêu đứng bên cạnh, trán xuất hiện một chút mồ hôi.
Hắn chậm rãi điều chỉnh hơi thở, toàn thân đạt trạng thái tốt nhất.
Hít sâu một hơi, hai tay giơ lên.
Bất chấp hơi nóng hầm hập phả vào mặt, bàn tay to lớn như lưỡi kiếm cắm xuống. Rầm rầm đảo lộn, cọ xát vào thành nồi sắt.
Đối với sự xâm nhập hung hãn của lửa nóng bỏng, Bạch Kiêu không hề sợ hãi.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng phía trước.
"Ám Hồng!"
"Tăng lên Thập Quyền Kiếm, để ta nhìn xem môn công pháp này có thể đạt đến mức nào! ! !"
Trong nháy mắt, sự chú ý của hắn tập trung vào dấu cộng màu đỏ trên thanh kỹ năng.
【 Máy sửa chữa Ám Hồng 】 【 điểm tiềm năng: 22 】
Trong tích tắc, số lượng rầm rầm trượt xuống nhanh chóng, mười sáu điểm tiềm năng bị tiêu hao hết, toàn bộ hóa thành năng lượng thần bí rót vào công pháp.
Lập tức, Thập Quyền Kiếm được bao phủ bởi hơi nước mờ ảo.
Một lát sau, tầm nhìn lại trở nên rõ ràng.
Một thông báo hiện ra trước mắt.
【 kinh nghiệm nghề nghiệp của ngươi "Võ đạo gia" +90! 】 【 kinh nghiệm kỹ năng "Thập Quyền Kiếm tầng hai" +800! 】 【 kỹ năng "Thập Quyền Kiếm tầng hai" tăng lên "tầng ba"! 】 【 kỹ năng: Thập Quyền Kiếm tầng ba (∞/∞) 】
Bạch Kiêu nhắm hai mắt, vô số thông tin tràn vào, sự lý giải của hắn đối với môn công pháp Thập Quyền Kiếm đạt đến đỉnh cao, giống như tu luyện mấy chục năm.
Ngay lập tức, bên trong nồi sắt.
Hai tay của Bạch Kiêu cắm vào, vô số bọt khí trào ra, hạt sắt điên cuồng lăn lộn sôi trào, ở khe hở giống như có một kình lực sắc bén nào đó chảy qua.
Chấn động, không ngừng chấn động.
Không biết qua bao lâu, bịch một tiếng!
Hạt sắt trực tiếp nổ tung, hóa thành mưa hạt trên trời. Huyền thiết dày đặc đáng thương, trong nháy mắt bị mười đạo kiếm khí sắc bén xuyên thủng, vỡ tan thành mảnh vụn.
Kiếm khí dư thế không giảm, vậy mà hung hăng đánh xuống mặt đất.
Tạo thành một loạt hố trơn nhẵn không biết sâu bao nhiêu.
Uy lực của nó vô cùng kinh người!
Bạch Kiêu chậm rãi nhấc hai tay lên, da bàn tay phảng phất như làm bằng kim loại. Dưới ánh trăng, ngân quang sáng lạn, hệt như một đôi thần binh nghìn cân được rèn luyện qua trăm lần.
"Thập Quyền Kiếm!"
Hai tay của hắn trong nháy mắt vạch ra một đường chữ thập trên không trung.
Phong mang kinh người bắn ra, trên mặt xi măng cày ra từng vết cắt.
Giống như cắt đậu hũ, vô cùng thông suốt.
"Quả là Thập Quyền Kiếm lợi hại!" Bạch Kiêu vừa nhìn vào vết hư hại vừa tán thán.
【 Cứng rắn cường hóa cấp ba 】 【 Sắc bén cường hóa cấp ba 】 【 Kiếm khí cường hóa cấp hai 】
Mười phút trôi qua.
Hắn dùng nước thuốc đặc chế ngâm tay, nghỉ ngơi một chút.
Sau đó, lại xuất hiện ở một gian mật thất.
Các loại dược liệu, Trần Liêu đã tự tay xử lý, chuẩn bị xong xuôi.
Bạch Kiêu ngồi xếp bằng, xung quanh là hương ngưng thần màu xám mờ ảo lượn lờ.
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất.
Vào một khắc nào đó, đột nhiên mở mắt. Bạch Kiêu chụp lấy một bình thủy tinh lớn cỡ bắp đùi trước mắt, mở nắp ra, bên trong lập tức có một mùi thuốc nồng nặc xộc vào mũi, khiến người ta buồn nôn.
Nhưng hắn trấn định lại, ép buộc bản thân uống vào.
Một hỗn hợp chất lỏng đặc sệt cực độ, đen như mực giống như bùn dưới đáy đầm. Thuận hầu, mang theo cảm giác nhúc nhích quỷ dị, bị Bạch Kiêu nuốt vào bụng. Trong nháy mắt, tinh hoa của mấy chục trái tim sư tử chuyển hóa thành nhiệt lượng kinh khủng, bùng nổ trong dạ dày hắn, quét sạch mọi ngóc ngách trên toàn thân.
【 kinh nghiệm nghề nghiệp của ngươi "Võ đạo gia" +70! 】 【 kinh nghiệm kỹ năng "Sư Tâm Quyền tầng một" +300! 】 【 kỹ năng "Sư Tâm Quyền tầng một" tăng lên "Tầng hai"! 】 【 kỹ năng: Sư Tâm Quyền tầng hai (16/800) 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận