Thánh Quyền !

Chương 158: Mới bộc phát thái: Ba Xà Chi Khu

Chương 158: Mới bộc phát trạng thái: Ba Xà Chi Khu
Bách Mãng Thôn Tượng một khi đã mở ra, liền khó mà dừng lại.
Trước mắt, một thông tin hiện lên.
【 Trạng thái bộc phát: Ba Xà Chi Khu (MAX) 】
"Cường hóa khí huyết bộc phát cấp sáu"
"Hô..."
Bạch Kiêu thở ra một hơi nóng, sức mạnh toàn thân nhanh chóng thu lại.
Hắn kìm nén cảm xúc kích động, bắt đầu nhanh chóng dọn dẹp mật thất hỗn độn. Thay bộ quần áo luyện công màu đen sạch sẽ xong, Bạch Kiêu đi về phía nhà ăn.
Mặc dù tổng bộ Hung Điểu lưu bị phá hoại nghiêm trọng.
Nhưng nhà ăn vẫn khai trương như thường lệ, người ta vẫn cần phải ăn uống.
Sau đó, Bạch Kiêu ở lại chỗ này tận một tiếng đồng hồ.
Ăn đến tối tăm mặt mũi, mới quay về đạo tràng.
Được bổ sung dinh dưỡng, toàn thân thương thế của hắn cũng nhanh chóng hồi phục, đang hồi phục với tốc độ kinh người. Phảng phất như trận đại chiến kia không để lại bất cứ vết tích gì trên người hắn. Trước mắt hắn, bảng thuộc tính bốn chiều cá nhân biến hóa.
【 Sức mạnh: 60.3→68.2 】
【 Tốc độ: 45.0→51.0 】
【 Thể phách: 64.8→73.8 】
【 Ý chí: 35.7→40.6 】
Sức mạnh +7.9, nhanh nhẹn +6.0, thể phách +9.0, ý chí +4.9.
Thể phách một lần tăng lên đến chín điểm, Bạch Kiêu càng đi càng xa trên con đường không phải người. Lúc này, chỉ nhờ bốn chiều thuộc tính thôi cũng đã rất biến thái rồi. Đừng nói chi đến việc sử dụng bí võ và trạng thái bộc phát tăng phúc quá đà sau này.
"Ta thích cảm giác này..."
Tại đạo tràng, phòng huấn luyện, Bạch Kiêu nắm chặt tay, bắt đầu thích ứng sức mạnh.
Ngày thứ hai.
Bầu trời nổi lên một màu trắng bạc, phía xa đường chân trời, một vầng mặt trời mới mọc chậm rãi nhô lên. Những giọt sương mai lấp lánh trên phiến lá, thấm vào lòng đất.
Hung Điểu lưu, các kế hoạch trùng tu đã được đưa vào danh sách quan trọng.
Đa số đệ tử đang dưỡng thương, trong giai đoạn hồi phục. Trận chém giết kinh tâm động phách tối qua, chỉ hồi tưởng lại thôi cũng khiến người mặt mày tái mét. Các loại cảnh tượng kỳ quái phá vỡ lẽ thường, làm rung động lòng người.
Phòng bệnh, lầu ba.
Một phòng riêng biệt bên trái.
Bên cửa sổ những cành lá xanh tươi đung đưa, mang đến bóng râm. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu vào năm chiếc giường bệnh màu trắng sắp xếp chỉnh tề.
Tổng cộng có bảy đệ tử nòng cốt.
Ngoại trừ Bạch Kiêu và Vũ Băng Hà, năm đệ tử còn lại đều ở đây.
Bọn họ hoặc là quấn băng vải, hoặc là nửa nằm trên giường, trò chuyện đôi ba câu. Có người tối qua hôn mê, hôm nay mới tỉnh. Nên họ biết được sự việc tiếp theo nhờ nghe người khác kể. Buổi sáng trưởng lão đặc biệt tới thuật lại hết mọi chuyện.
"Ta thật không ngờ, đại sư huynh lại phản bội lưu phái..."
Gian Phong nửa tựa đầu vào thành giường, ánh mắt có chút mê mang.
"Ta cũng không ngờ."
Khương Tĩnh, người có cánh tay quấn băng trắng, nói nhỏ.
"Đại sư huynh phản bội lưu phái, nhưng ở phút cuối lại không gia nhập tổ chức Khủng Điểu. Có thể nói, đại sư huynh có mục đích khác, hắn chỉ muốn đạt được thứ mình muốn. Đúng rồi, nghe nói thủ lĩnh tổ chức Khủng Điểu, Huyết Điểu, là do đại sư huynh giết chết. Đó là cao thủ cấp chủ lưu phái, cường giả có cảnh giới ngang môn chủ. Chậc chậc chậc, không ngờ đại sư huynh lại ẩn mình sâu như vậy..."
Ngụy Cương đứng gần cửa sổ lẩm bẩm, lắc đầu.
"Thật vậy."
Cận Liệt, người ít nói nhất trong số các đệ tử nòng cốt, cũng phụ họa theo.
"Ừm." Nhị sư tỷ Hạ Thế cũng khẽ gật đầu, suy tư một chút rồi nói ngược lại: "Trong mắt ta, Bạch Kiêu cũng là người thâm tàng bất lộ. Trước đó hắn từng bước thể hiện thực lực quả thật rất mạnh, nhưng ta thật sự không ngờ, đêm qua, hắn lại có thể một đối một cưỡng ép giết chết hai Ác Quỷ cấp của tổ chức Khủng Điểu! Mà lại không phải một, là hai! Vừa giết xong một tên, còn chưa kịp thở đã đối mặt với tên khác! Tất cả đều do tận mắt ta nhìn thấy..."
Trong đầu Hạ Thế vẫn còn hình bóng Bạch Kiêu đêm qua.
Ngông cuồng, bá khí, hung bạo.
Đúng là nam nhân trong số các nam nhân!
"Nghe nói, sau đó Bạch Kiêu còn tham gia chiến đấu cùng các trưởng lão, cản hai tên Ác Quỷ cấp? Thật sự thì, chiến lực này của hắn hơi quá đà..."
Ngụy Cương cười khổ nói.
Bạch Kiêu quá biến thái, rõ ràng trước đây vẫn là một tiểu lão đệ. Kết quả chỉ trong nháy mắt, đã vượt qua bọn họ, giao chiến với trưởng lão cấp bậc. Khiến cho người ta có cảm giác hai bên không ở cùng một đẳng cấp, thật bất lực.
"Đại sư huynh đã biến mất, vậy nên..."
"Người kế thừa vị trí đệ tử nòng cốt thứ nhất sẽ là Bạch Kiêu."
Gian Phong suy nghĩ rồi nói.
"Chắc chắn là thế."
Hạ Thế cười. Nàng là đệ tử nòng cốt thứ hai, nếu đệ tử nòng cốt thứ nhất xảy ra chuyện bất trắc, thì theo lẽ thường nàng mới là người kế vị. Nhưng trong giới bí võ vốn dĩ trọng người mạnh, Bạch Kiêu đủ tư cách đó, Hạ Thế cũng rất khâm phục.
Ngược lại không có gì ghen tỵ.
Các đệ tử nòng cốt thảo luận về việc này trong phòng bệnh.
Phòng họp của diễn võ đại lâu cũng đang bàn bạc chuyện này.
Vì bị phá hủy tối qua, đại sảnh có hơi hư hại.
Tuy nhiên, không ảnh hưởng đến việc các trưởng lão thương thảo sự việc tiếp theo. Các trưởng lão ngồi trên ghế, sắc mặt tái nhợt, thân thể vẫn thoảng mùi thuốc, còn lẫn cả mùi máu tanh. Ở vị trí chủ tọa, môn chủ Yến Thất bị đâm sau lưng tối qua cũng ngồi im lặng, nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng hô hấp dồn dập.
"Nếu không có gì phản đối..."
"Từ giờ phút này, Bạch Kiêu chính thức là đệ tử nòng cốt thứ nhất của Hung Điểu lưu."
"Ai tán thành, giơ tay!"
Yến Thất nghe mọi người bàn luận, đột nhiên mở mắt tuyên bố.
"Ta tán thành!"
"Ta cũng tán thành!"
"...".
Rất nhanh, tất cả trưởng lão đều giơ tay thông qua, không một ai phản đối.
Bởi vì tối qua họ đã tận mắt chứng kiến thực lực của Bạch Kiêu.
Không có gì phải nghi ngờ cả.
"Tốt lắm!"
Yến Thất đứng dậy, mắt nhìn về phía Bạch Kiêu đang ngồi ở góc khuất.
Bạch Kiêu thấy vậy cũng đứng lên.
Hai người chạm mắt.
"Từ hôm nay, ngươi là đại đệ tử của Hung Điểu lưu!"
"Phải làm gương cho toàn bộ lưu phái, tuyệt đối không được lơ là!"
"Bạch Kiêu, ngươi đã nghe rõ chưa?"
Yến Thất nói bằng ánh mắt thâm trầm.
"Đệ tử, hiểu rõ!"
Bạch Kiêu lập tức chấp lễ đệ tử, bày tỏ thái độ cung kính của mình.
Từ giờ trở đi, hắn chính là đệ tử nòng cốt thứ nhất của Hung Điểu lưu!
Rất nhanh, hội nghị giải tán.
Hắn rời khỏi Diễn Võ đại lâu, tự ngẫm lại toàn bộ quá trình của hội nghị. Yến Thất tạm thời chưa hỏi về chuyện Ma Điểu mật điển, nhưng nhìn vào thái độ để cho mình trở thành đệ tử nòng cốt thứ nhất của Hung Điểu lưu cũng đã nói lên tất cả.
"Xem ra, hành động của đại sư huynh đêm qua đã thay đổi suy nghĩ của môn chủ rất nhiều?" Bạch Kiêu trầm ngâm suy nghĩ, nhanh chóng đi đến kết luận này.
Hắn hít sâu một hơi, theo bản năng muốn xem Ma Điểu mật điển.
Nhưng trước mắt, đột nhiên trở nên hoảng hốt, ánh mắt hơi dao động.
Một thứ hiện ra, biểu thị trước mặt.
【 Tiếp theo đây, là dấu hiệu tăng cường chức nghiệp chuyên gia bí võ của chức nghiệp chính 】
PS. Dấu hiệu tăng cường vẫn chưa nghĩ ra, nghĩ kỹ mấy cái rồi vẫn thấy chưa đủ ý. Các bạn đọc thấy có vài chỗ không quá phù hợp. Để ta nghĩ thêm vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận