Thánh Quyền !

Chương 137: Hư Ma Oa, đại lượng kinh nghiệm

Chương 137: Hư Ma Ổ, lượng lớn kinh nghiệm!
Vút!
Hư Ma tốc độ rất nhanh, chính là thừa dịp Bạch Kiêu phân tâm.
Đầu nó đột ngột nhào tới cắn, cái đuôi gai độc cũng đâm tới.
Hô!
Ầm! ! !
Trong khoảnh khắc, đầu và đuôi con quái vật đều nát bấy, nổ thành một đống thịt nhầy nhụa.
Trong thời gian gần như không thể kịp phản ứng kia, đột nhiên có một nắm đấm to lớn màu bạc thép, giống như đạn đạo bắn tới, sức mạnh kinh khủng đánh nát mọi thứ. Mọi đòn đánh lén của Hư Ma đều trở thành trò hề.
Đùng đùng đùng đùng… Trên mặt đất, thân thể khổng lồ của nó vẫn theo quán tính lao về phía trước.
Chạy một mạch ra ngoài mấy chục mét, đâm nát bức tường.
Mới oạch một tiếng ngã xuống đất.
Không, con quái vật này ngay cả đầu cũng mất rồi.
Một cái xác không đầu trượt dài trên mặt đất năm sáu mét, cày ra một vệt hằn sâu hoắm. Bên trong vết hằn, là một mảng máu tươi đặc sệt đang chảy lênh láng.
Răng rắc một tiếng.
Tay phải Bạch Kiêu rỉ máu, tay trái cầm điện thoại quay người chụp một tấm ảnh.
Rồi gửi cho nhân viên công tác đang liên lạc với mình.
"Ảnh.jpg."
"Lại một con, vẫn địa điểm cũ, ta đi trước đây."
Sau đó, hắn nhét điện thoại vào túi, không ngoảnh đầu lại rời đi.
Bóng lưng nhanh chóng biến mất tại khu nhà kho bỏ hoang.
Năm phút sau, người của Hiệp hội Thượng Võ tới.
Từng người từng người mặc đồng phục công tác màu lam, nhanh chóng dùng dây giới tuyến vây quanh hiện trường, sau đó bắt đầu kiểm tra thu thập thi thể với hiệu suất cao.
"Tên hội viên hiệp hội này, có chút lợi hại a."
"Mười một giờ còn chưa tới, đã săn giết được bốn con Hư Ma rồi."
"Hình như là người của Hung Điểu lưu, đệ tử hạch tâm của Hung Điểu lưu đến..."
Mấy nhân viên công tác bàn tán xôn xao, nhỏ giọng trao đổi.
...
Thời gian từng giờ trôi qua, ba giờ chiều, tại một căn hộ trong tòa nhà nọ.
Một căn phòng cho thuê, rèm cửa đều kéo kín, lờ mờ dị thường. Một mùi tanh nồng của máu và mùi hôi thối tràn ngập trong không khí.
Trong đại sảnh, một cái xác nam bị gặm nhấm đến nghiêm trọng nằm thẳng cẳng.
Bên cạnh, góc tường, một cái bóng đen như mực cao khoảng hai mét nửa ngồi xuống, thân hình còng xuống. Nó toàn thân xám đen, đầu vô cùng to lớn, một hàm răng hình răng cưa giống như miệng cá mập, hệt như Thực Thi Quỷ.
Giờ phút này, Thực Thi Quỷ đang cầm một chiếc đùi, răng rắc nhai ngấu nghiến.
Máu thịt văng tung tóe, cặn xương rơi xuống, ăn ngon lành say sưa.
Theo đà ăn, chiếc đùi sắp bị ăn hết.
Đến lúc tìm mục tiêu tiếp theo.
Thực Thi Quỷ ngẩng đầu, trong con mắt to lớn hiện lên sự thôi thúc khát máu.
Đột nhiên.
Ầm! ! !
Bức tường phía sau đầu nó bị một cánh tay màu bạc, cứng rắn đánh xuyên qua.
Một móng vuốt kinh khủng màu xanh đen ấn xuống.
Như bắt gà con, tóm chặt lấy đầu của Thực Thi Quỷ.
Tê tê tê!
Thực Thi Quỷ mắt lộ vẻ kinh hoàng, miệng răng nanh phát ra tiếng gào thét, thân thể cường hãn vừa định giãy giụa. Phập phập phập, năm đạo kiếm khí, tùy ý tung hoành, chém giết đẫm máu. Một cái đầu hoàn chỉnh bị xoắn nát thành cặn bã.
Oạch, một cái xác đen thui, nửa dựa vào tường ngã xuống.
Một giây sau, bên trong cái lỗ thủng vừa bị nổ ra trên tường.
Một cánh tay khác thò vào, trong tay còn đang cầm một chiếc điện thoại màu đen.
Răng rắc, đèn flash bật lên.
Cách đó hai cây số, nhân viên công tác Hiệp hội Thượng Võ đang ngồi trên xe, điện thoại có âm thanh nhắc nhở vang lên. Mở ra xem, là một tấm ảnh vừa được gửi đến.
"Ọe!"
Tiếp đãi trực tuyến là một cô nàng, thấy ảnh chụp, sắc mặt lập tức tái nhợt, nôn khan một tiếng. Bên trong là một cái xác bả vai cổ máu thịt mơ hồ, non nửa mảnh vải đầy răng hàm dưới, đầy óc.
Lại lẫn lộn với máu tươi đầm đìa, trông vô cùng buồn nôn.
"Người này là cuồng bạo đầu sao?"
"Sao hắn xử lý Hư Ma, đều là thi thể không đầu vậy, đáng sợ!"
Bên cạnh, một nhân viên công tác dày dặn kinh nghiệm khác nhìn lướt qua rồi nói.
"Nhưng mà hiệu suất của hắn cũng thật cao, từ sáng đến giờ, đã là con thứ mười rồi đó." Người lái xe nói.
Cùng lúc đó, tại nhà trọ.
Bạch Kiêu vặn vòi nước, rửa sạch vết máu trên tay.
Hắn đi ra vị trí ban công, nhìn ngắm trời xanh mây trắng bên ngoài.
Trong tầm mắt, bảng cá nhân hiển thị.
【Chức nghiệp: Hội viên Hiệp hội Thượng Võ LV.2 (220/400)】 【Kỹ năng: Duy trì ổn định thành phố LV.2 (95/400)】 (Có thể rút ra) Đến giờ đã là ba giờ chiều, Bạch Kiêu nhận được khoảng ba trăm kinh nghiệm duy trì ổn định thành phố, kỹ năng cũng đã thăng cấp. Hắn rất thích dạng nhiệm vụ giản dị tự nhiên này, chỉ cần giết là được rồi, giết là có thể nhận được kinh nghiệm.
Quá tốt rồi còn gì.
"Ám Hồng, rút ra."
Bạch Kiêu vừa nghĩ, sự chú ý tập trung trên bảng cá nhân.
Lập tức ánh đỏ hiện lên.
Kỹ năng nghề nghiệp Duy trì ổn định thành phố một trận mơ hồ, hơi nước bao phủ.
Một lát sau.
【Máy sửa chữa Ám Hồng】 【Điểm tiềm năng: 2】 Gió càng thổi bão càng lớn, hắn lại bắt đầu tích lũy điểm tiềm năng rồi.
Dự tính đợi đến khi chức nghiệp võ đạo gia đột phá cấp ba, sẽ làm một mẻ lớn.
Bạch Kiêu nghĩ đến đó, lại nhớ tới điểm tích lũy ban thưởng của Hiệp hội Thượng Võ.
Hắn cũng đã định xong, có điểm tích lũy sẽ dùng để đổi dược liệu khô héo Sư Tâm, Hiệp hội Thượng Võ chắc chắn có hàng. Dù HB thị không đủ, cũng có thể điều từ các nơi khác về, Sư Tâm Quyền của Bạch Kiêu coi như có chỗ dựa rồi.
Tỉnh táo lại, ánh mắt hắn lại lần nữa nhìn về chức nghiệp hội viên Hiệp hội Thượng Võ.
Kinh nghiệm chức nghiệp còn thiếu hai trăm, kinh nghiệm kỹ năng còn thiếu ba trăm.
Không biết còn cơ hội thăng cấp lần nữa hay không.
Nếu được thì sẽ mang lại cho hắn trọn vẹn mười hai giờ điểm tiềm năng.
Bất quá, có lẽ là khó khăn, Hư Ma tổng cộng chỉ có bấy nhiêu. Dựa theo lời những người trong nhóm thợ săn, tính đến bây giờ, Hư Ma bị đi săn đã lên tới tám chín mươi con, chỉ còn lại một chút. Không còn nhiều Hư Ma để Bạch Kiêu săn giết. Đáng tiếc thật, quá đáng tiếc.
Dạng cơ hội thế này không dễ kiếm.
Đinh đinh đinh...
Đột nhiên, trong đám thợ săn, tin nhắn không ngừng hiện lên.
Bạch Kiêu tò mò mở lên xem.
Trên cùng, rõ ràng là một tin khẩn cấp cầu viện.
"Má ơi, ta tìm được ổ Hư Ma rồi! Trong đống bùn toàn là Hư Ma, nhìn qua có ít nhất ba bốn chục con. Nhiều đến rợn cả người, có ai hứng thú không, cùng nhau đến dọn dẹp nơi này... ."
Phía dưới, là một loạt "Ta đến" .
Bạch Kiêu lướt màn hình, nhanh chóng tìm được địa chỉ trong dòng tin nhắn lặp đi lặp lại. Đó là khu vực ngoại ô thành phố, bên trong một nhà máy hóa chất bỏ hoang.
Xem khoảng cách thì không xa, cũng chỉ năm sáu cây số.
Hắn thu hồi điện thoại, ánh mắt lẳng lặng nhìn lướt qua bảng nghề nghiệp.
Sau đó, từ ban công nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp đất.
Nhanh như điện, lao vào chiếc xe đang đậu sát lề đường.
Khởi động xe, hướng về ngoại ô thành phố tăng tốc chạy đi.
Bạch Kiêu đã quyết định rồi, đến cái nhà máy bỏ hoang kia, xem trước xem có Hư Ma nào thực lực vượt trội hay không. Nếu không có, thì hắn sẽ trực tiếp bật vô song, giết được bao nhiêu thì giết! Điên cuồng tàn sát!
1 Hư Ma = 20 điểm kinh nghiệm (chức nghiệp) + 30 điểm kinh nghiệm (kỹ năng) Bạch Kiêu muốn không điên cuồng cũng khó.
Sau khi hoàn thành việc săn bắn này, cơ bản sẽ là trận quyết chiến giữa Hung Điểu lưu và tổ chức Khủng Điểu, cũng là đoạn kết của đại kịch bản thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận