Thánh Quyền !

Chương 214: Lại dùng kẻ thôn phệ, bát cường chiến!

Chương 214: Lại dùng kẻ thôn phệ, bát cường chiến!
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, bảng nghề nghiệp Giáp Trụ Kỵ Sĩ xuất hiện trước mắt.
【kỹ năng: Tinh Đình Kiếm Sĩ LV.3 (∞/∞) 】 【kỹ năng: Cuồng Nộ LV.3 (∞/∞) 】 【kỹ năng: Hắc Kiếm LV.3 (∞/∞) 】
Đây là ba bộ giáp trụ sinh vật max cấp còn thừa, trong đó Tinh Đình Kiếm Sĩ cùng Cuồng Nộ đều là giáp trụ cấp Binh. Còn Hắc Kiếm thì cao hơn một chút, thuộc cấp Thú.
Bên cạnh cửa sổ sát đất, trên mặt thảm màu xám.
Bạch Kiêu chậm rãi nhắm hai mắt, cảm nhận năng lực thần bí của cơ thể. Ngay lập tức, thiên phú kẻ thôn phệ có chút vận chuyển, trước mắt hắn bỗng thấy một mảnh mông lung hắc ám. Và trong bóng tối, có bốn quả cầu ánh sáng nhỏ khác màu xếp hàng chỉnh tề. Trong đó, quả cầu màu xanh biếc là lớn nhất, nhưng màu sắc hơi ảm đạm, hiển nhiên đại diện cho bộ giáp trụ cấp Dực Lam Tinh Hỏa Yêu.
Bên cạnh Lam Tinh Hỏa Yêu là ba quang đoàn lơ lửng, một lớn hai nhỏ. Quả lớn màu đen, hai quả nhỏ một màu kim, một màu đỏ.
"Bắt đầu đi."
Trong lòng hắn vừa nảy sinh ý nghĩ này, bên trong hắc ám liền bay ra một cái miệng lớn màu đen, cái miệng du động, không hiểu có cảm giác nhìn chằm chằm.
Cùng lúc đó, các vị trí tế bào trên cơ thể Bạch Kiêu đều có cảm giác đói bụng cồn cào và khát vọng, mong muốn nhận được dinh dưỡng và sự tưới nhuần. Trong tầm mắt hắn, cái miệng rộng tượng trưng cho thiên phú kẻ thôn phệ đột nhiên mở ra!
"Cho ta nuốt!"
Ý niệm ngưng tụ!
Lập tức, cái miệng rộng bay nhào ra, cắn một cái, trong nháy mắt luyện hóa!
Gần như ngay sau một giây, tim Bạch Kiêu như dây cung bật lên bịch bịch, tần suất nhanh gấp mấy lần bình thường. Đồng thời toàn thân trên dưới bắt đầu đổ mồ hôi, một luồng khí nóng bỏng lan khắp cơ thể, mang đến một cảm giác thiêu đốt rất nhỏ. Bên trong cơ thể, thứ gì đó trong nháy mắt hóa thành chất lỏng vô hình tưới nhuần, tại chỗ vỡ vụn và tan ra, rào rào lan tỏa toàn thân trên dưới.
Chỗ chất lỏng chạm vào, bất kể là cơ bắp hay da thịt, đều có chút nhúc nhích run rẩy, cảm giác tê dại như điện giật lan khắp cơ thể.
【 "Tinh Đình Kiếm Sĩ" của ngươi đã bị "Kẻ thôn phệ" hấp thu! 】 Một dòng thông báo vụt qua trước mắt.
Nhưng Bạch Kiêu không rảnh quan tâm, hắn cảm nhận được tinh khí toàn thân trên dưới bắt đầu không ngừng bành trướng tăng lên. Nhiệt độ cơ thể nóng bỏng tỏa ra từ bề mặt cơ thể cường tráng, bao phủ một vùng xung quanh.
Dưới tấm chăn lông, ẩn ẩn xuất hiện hiện tượng đốt cháy khét và bốc lên bạch khí.
May mắn thay, trước khi triệt để bùng cháy, Bạch Kiêu đột ngột tỉnh táo.
Một luồng khí tức trong nháy mắt từ lỗ chân lông phun trào, lan tỏa ra xung quanh, hình thành một cơn gió lốc. Ngay lập tức dập tắt ngọn lửa vừa nhen nhóm.
"Cảm giác vẫn còn dư lực, lại tiếp tục!"
Tâm thần hắn lại tập trung, ánh mắt hướng đến quang đoàn màu hồng bên cạnh.
Thiên phú kẻ thôn phệ lập tức bay nhào qua, há miệng nuốt chửng.
Thế là, cảnh cường hóa tái diễn, khí tức của Bạch Kiêu giống như tinh cương qua nghìn lần tôi luyện, dần trở nên hùng hồn và cường hãn hơn.
Mấy phút sau, hắn mở mắt, tinh quang lóe lên.
Một luồng khí cơ vô hình khiến mặt đất rung nhẹ. Tro bụi trong chăn, bụi bặm trên mặt đất xung quanh vậy mà tự trôi nổi lên.
Tuy nhiên, hiện tượng này chỉ kéo dài một giây, rồi biến mất.
Trước mắt, thông báo lại xuất hiện.
【kỹ năng "Cuồng Nộ" của ngươi đã bị "Kẻ thôn phệ" hấp thu!】
Bạch Kiêu hít sâu, có chút cảm ứng, thiên phú kẻ thôn phệ đã vào trạng thái giảm xóc, cần một thời gian nữa mới có thể thôn phệ bộ giáp trụ max cấp cuối cùng. Hắn cúi đầu, nhìn bàn tay cường tráng từ từ nắm chặt.
Một cảm giác tràn đầy sức mạnh khác thường, tự nhiên sinh ra.
Tuyệt đối không kém lực lượng do bí võ công pháp tăng lên nhiều lần mang lại.
Bên cạnh cửa sổ sát đất, Bạch Kiêu chậm rãi đứng dậy.
Trong tấm kính lớn hiện ra khung cảnh đêm đen, mơ hồ phản chiếu thân thể cường kiện tràn đầy sức mạnh của hắn, từng đường cong và khe rãnh, dường như đều đang nói lên sức mạnh kinh người. Các nhóm cơ bắp sắp xếp dày đặc, còn hoàn mỹ hơn cả pho tượng.
Hắn nhìn thoáng qua thành phố đèn đuốc sáng trưng bên ngoài, ngựa xe như nước.
Rồi, quay người đi vào phòng tắm.
Rào rào, vòi sen xối xuống những tia nước nhỏ.
Bạch Kiêu lặng lẽ đứng trong dòng nước lạnh lẽo, duy trì tư thế bất động, phảng phất như Khổ Hành Tăng tĩnh tọa dưới thác nước. Đôi mắt hắn vô hồn.
【Lực lượng: 89.0 → 93.7】 【Tốc độ: 77.2 → 79.1】 【Thể phách: 95.6 → 100.0】 【Ý chí: 66.1 → 67.0】
Lực +4.7, nhanh + 1.9, thể +4.4, ý +0.9!
Đây là sự cường hóa do thôn phệ hai bộ giáp trụ sinh vật mang lại, lực lượng và thể phách tăng lên nhiều nhất, tốc độ thứ hai. Vì Tinh Đình Kiếm Sĩ và Cuồng Nộ đều không thuộc dạng tốc độ, có thể hiểu được. Còn thuộc tính ý chí chỉ tăng lên một chút, có lẽ giáp trụ vốn không có hiệu quả tăng ý chí.
Mặt khác, điều Bạch Kiêu chú ý nhất là thuộc tính thể phách cuối cùng đã tăng lên ba chữ số, vừa đúng một trăm điểm! Đây chắc chắn là một đột phá có ý nghĩa quan trọng! Lúc tiêu hóa xong bộ giáp trụ sinh vật thứ hai, hắn không hiểu có một loại dự cảm, dường như lần đột phá này có ảnh hưởng không nhỏ đến mình?
Nhưng, cảm nhận một chút, Bạch Kiêu cũng không rõ đã xuất hiện biến hóa gì.
Trong phòng tắm, hắn tắm qua loa, lau khô tóc rồi ngồi trên ghế sofa. Bên cạnh, điện thoại sáng lên, là Dạ Mộng gửi một tin nhắn.
Chỉ có một tấm hình, là một trang bìa ố vàng của bí tịch.
«Cự Tượng công». . .
Thời gian thoắt cái trôi qua, bóng đêm lùi dần, mặt trời từ dưới chân trời chậm rãi mọc lên. Ánh sáng rực rỡ trải khắp thành phố, các mái kính phản chiếu chói chang.
Ngày mười tháng tám, sân vận động Bạch Hoa.
Đông đảo lưu phái lần lượt ra trận, so với mấy ngày trước, số lượng chỉ hơi ít một chút. Theo lý, trận bát cường chiến thì đại đa số người dự thi của các lưu phái đã bị loại. Nhưng, xem thi đấu cũng là một trải nghiệm mở rộng tầm mắt hữu ích. Giải đấu Ám Thế Giới cách đấu mấy năm mới có một lần tốt nhất không nên bỏ lỡ.
Trong nhà thi đấu, ánh đèn trên giá kim loại đều hướng về giữa lôi đài bát giác. Cho dù cả sân đều có ánh sáng tốt, nhưng vẫn có thể thấy rõ một quầng sáng rực rỡ, bên trong là một trọng tài áo đen.
Hắn nhìn quanh, thấy đám người đang xôn xao thảo luận về thi đấu.
Lớn tiếng nói: "Im lặng!"
Lập tức, cả sân vận động, tiếng ồn dần ổn định lại.
Trọng tài áo đen dừng một chút rồi tiếp tục:
"Tiếp theo, sẽ tiến hành trận bát cường giải đấu Ám Thế Giới!"
"Danh sách cụ thể sẽ hiện trên màn hình lớn!"
"Các vị dự thi, có thể chuẩn bị trước!"
Nói xong, ông ta mặc cho cả khán đài xôn xao mấy phút, sau đó mới sử dụng một loại bí thuật phát ra âm thanh, để tiếng nói của mình vang vọng toàn sân:
"Ngày mười tháng tám, buổi sáng sẽ diễn ra hai trận, buổi chiều hai trận còn lại! Mỗi trận đấu cách nhau thời gian dài, thời gian nghỉ trưa cũng kéo dài tương ứng. Trận đấu buổi chiều sẽ bắt đầu lúc ba giờ..."
"Ngoài ra, ngày mười một tháng tám, buổi sáng là vòng bán kết, buổi chiều là trận chung kết!"
Vừa dứt lời, tám người dự thi đều gật đầu, tỏ vẻ suy tư.
Trong đó, tám người dự thi lại chia làm hai nhóm người.
Phương Siêu Lưu Quang Quyền, Dạ Mộng Ngũ Mang Tinh, Tạ Dương Quỷ Xà và Bạch Kiêu. Bốn người này sắc mặt bình thường, dường như trong lòng ẩn chứa một sự tự tin khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận