Thánh Quyền !

Chương 190: Ngươi cùng Bạch Kiêu so sánh, kém xa!

Chương 190: Ngươi so với Bạch Kiêu, kém xa! Sau vài câu thông báo liên tiếp, quảng bá công bố các cặp đấu cho sáu lôi đài. Trong đó, cặp đấu trên lôi đài số một lại là Hạ Tượng và Trần Hổ, hai cao thủ nằm trong top 5. Điều này khiến toàn bộ ánh mắt của khán giả đổ dồn về phía họ. "Cuối cùng cũng thú vị rồi, Hạ Tượng gặp Trần Hổ. Qua trận này có thể thấy được, thực lực của Hạ Tượng rốt cuộc ở cấp độ nào, có khả năng đoạt giải quán quân hay không! Lần này hai bên chắc sẽ thể hiện hết khả năng của mình." Một người xem có vẻ khá lý trí lẩm bẩm. "Hóng hóng hóng! Cuối cùng cũng đánh nhau, sài lang làm thịt hắn nha!!!" Một người xem hiếu chiến đứng lên, vung vẩy nắm đấm, hốc mắt hơi ửng đỏ. Không khí toàn trường được khuấy động. Bên trái lôi đài số một, Hạ Tượng bước nhanh đến, khóe miệng nở nụ cười hơi nhếch lên đặc trưng, khí thế hung hãn dần dần bốc lên. Phía bên phải, thanh niên vóc dáng tam giác ngược lại, động tác chậm rãi mà mạnh mẽ tiến lên. Mặt hắn dữ tợn, tướng mạo hung ác uy nghiêm, cơ bắp cuồn cuộn trên ngực căng vải, có hình xăm con hổ nhe răng nanh. Chính là Trần Hổ. Sau vài giây, hai người đã đứng vững, khí thế giằng co. Hạ Tượng hai tay vẫn đút trong túi, tóc đen trắng xen lẫn, mắt híp lại nhìn Trần Hổ: "Nghe nói, trước đây ở buổi giao lưu võ đạo do bốn phái các ngươi tổ chức, ngươi bị Bạch Kiêu đánh bại? Thực lực của hắn thế nào?" Mặt Trần Hổ sầm xuống, uy thế trên người càng thêm mãnh liệt: "Người đấu với ngươi bây giờ là ta, không phải Bạch Kiêu! Nếu ngươi muốn biết thực lực của hắn ra sao, có thể tự mình giao đấu với Bạch Kiêu. Nhưng điều kiện là ngươi phải đánh bại ta trước đã." Lập tức, khí thế hai bên căng như dây đàn, mùi thuốc súng càng lúc càng nồng. Cho đến khi tiếng thông báo "Bắt đầu trận đấu!" vang lên đột ngột. Ngay tức khắc, Hạ Tượng liền phát động tấn công mãnh liệt về phía Trần Hổ. Hắn đạp mạnh một cái lao tới, cơ bắp toàn thân đột nhiên nổi lên màu cứng rắn, lực lượng hung hãn bộc phát. Hai tay nhanh chóng đánh ra, khí lưu cuộn ngược. "Bành! Bành!" Hai cú đánh nhanh như súng nổ liên tiếp, bị Trần Hổ hai tay vững vàng đón đỡ. Chân hắn hơi lùi về nửa bước, gót chân cắm xuống đất, triệt tiêu lực của đối phương. Rồi hắn đột ngột lao tới, không lùi mà tiến, cả người như muốn tông thẳng vào phía trước. Khuỷu tay thô to cứng rắn đưa ra, vung thành một bóng mờ. "Ba!" Một chưởng gầm thét tới, hung hăng đặt lên khuỷu tay. Công kích bị chặn, Trần Hổ né người sang một bên, hai tay hóa trảo. Cả người chợt lấy thế hổ vồ, khí thế gầm thét, gân guốc nổi đầy trên những ngón vuốt. "Ác Hổ Quyền!" Đôi vuốt cường hãn trong nháy mắt vung vẩy, như thể có thể đánh thủng cả tấm thép. "Bành bành bành bành bành!" Hàng chục cú va chạm liên tiếp, trên lôi đài số một, hai bóng người bộc phát cực hạn thể lực, không ngừng để lại những vệt tàn ảnh màu đen loáng thoáng. Khi quyền cước chạm nhau, không khí xung quanh dao động, tạo thành một làn sương mù nhạt. "Ngươi không phải là đối thủ của ta!" "Cho ta bại!" "Quỷ Lang Quyền!" Giữa lúc giao chiến, một giọng kiêu ngạo vang lên. "Ngao!!!". Một tiếng sói tru thê lương xé trời, trong nháy mắt đè xuống tiếng hổ gầm. Một bóng đen khổng lồ của con sói hiện ra, hung hăng lao ra, tựa như chiếc xe ủi đất vô cùng dữ tợn. Nó nghiền nát Trần Hổ từ phía bên trái của lôi đài đến phía bên phải. Tấm lưng cường tráng đâm sầm vào lưới sắt. Kim loại đột nhiên biến dạng, phát ra những tiếng kêu răng rắc nhỏ. "Đông!" Lại thêm một quyền! Trần Hổ thua cuộc, Hạ Tượng đứng trên lôi đài, giành chiến thắng. "Số chín, chiến thắng!" Trọng tài đứng bên cạnh, ngay lập tức tuyên bố kết quả trận đấu. Trên lôi đài, Hạ Tượng nhẹ nhàng lau vết máu trên mu bàn tay, nhìn xuống Trần Hổ đang quỳ một gối dưới đất, nụ cười nhếch mép kiêu ngạo vẫn chướng mắt như vậy, hắn lên tiếng: "Ha ha, ngươi thậm chí còn không thể khiến ta dùng hết sức... Vậy giờ thì sao? Có thể nói cho ta biết thực lực của Bạch Kiêu thế nào không?" Trần Hổ một tay chống xuống đất, ngẩng đầu, cố gắng nặn ra nụ cười. Khe răng trắng hở ra, có chút máu tươi trào ra. "Ngươi xác thực rất mạnh... " "Nhưng so với hắn, còn kém xa!!!". Hạ Tượng nghe vậy, lắc đầu, cười khẩy: "Cứ mạnh miệng đi, không sao cả. Tiếp theo, cho dù là Hình Liệt hay Bạch Kiêu, ta đều sẽ tự tay đánh bại. Giống như ngươi bây giờ vậy!" Hắn trực tiếp quay người, mang theo vẻ tùy ý càn rỡ của người trẻ tuổi, nhanh chân xuống lôi đài. Hạ Tượng cuốn theo uy thế chiến thắng kẻ địch mạnh, dưới sự chú ý của mọi người, ánh mắt luôn dõi theo Bạch Kiêu trên khán đài của Hung Điểu Lưu. Đối với hắn mà nói, đây trước hết là một vinh quang, Hạ Tượng lần này chỉ nhắm đến vị trí số một! "Ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng sư phụ truyền công..." "Lần này, ta muốn khai hỏa hoàn toàn uy danh Quỷ Lang Quyền!" "Ở Hoài Thủy thị, thậm chí là ở cả tỉnh Nam Giang..." "Thành lập võ quán Quỷ Lang Quyền của riêng mình!" Trên khán đài, dường như chú ý đến ánh mắt nóng rực của Hạ Tượng, Bạch Kiêu lần đầu tiên đáp lại, quay đầu nhìn, hai người đối mặt từ xa. Nếu ánh mắt Hạ Tượng là kiêu ngạo bất tuân của kẻ thách thức, thì Bạch Kiêu chỉ là một ánh nhìn lạnh lùng, lý trí xem một điểm kinh nghiệm di động. Hạ Tượng và những người tham gia khác đều như nhau, bản chất chỉ là một đơn vị điểm kinh nghiệm theo tiêu chuẩn năm mươi. Có điều, nếu Hạ Tượng đủ mạnh, có lẽ giá trị vài đơn vị năm mươi, điều đó có thể khiến Bạch Kiêu liếc mắt đến hắn. Hắn không ngại, sự mạnh mẽ mà Hạ Tượng thể hiện ra, phần thưởng nhiệm vụ là muốn loại người như thế này, càng nhiều càng tốt! "Giải đấu cách đấu của Ám Thế Giới quả là phúc địa của ta." "Sau khi kết thúc giải đấu cách đấu cấp thành phố, nghề mật võ chuyên gia của ta cũng có thể thăng cấp. Không biết sau này lên đến cấp tỉnh, khu vực miền đông, thậm chí cả nước, có thể khiến nghề mật võ chuyên gia của ta tiếp tục tăng trưởng không?" Ánh mắt Bạch Kiêu vô hồn, thông tin trên võng mạc vụt qua. 【Nghề nghiệp: mật võ chuyên gia LV.1 (1590/2100) 】 Thời gian trôi nhanh, hết trận này đến trận khác, vòng thứ hai của giải đấu Ám Thế Giới đã xuất hiện số báo danh của Bạch Kiêu. Hắn như thường lệ đứng dậy, bước lên lôi đài, dễ dàng nghiền nát đối thủ. Đối thủ của hắn là hạt nhân số hai của Nham Hổ Môn, chỉ đứng sau Trần Hổ. Nhưng cũng không khác gì, trong nháy mắt bị tiêu diệt. Thực lực của Bạch Kiêu vẫn không có gì thay đổi, người khác chỉ có thể nhìn thấy một góc của tảng băng, và không phát hiện ra khối bóng tối khổng lồ ẩn mình dưới mặt nước. Nếu đối phương chỉ nhìn thấy lớp vảy mỏng mà Bạch Kiêu đã thể hiện, dám gào hét đòi giết thì chắc chắn sẽ tan vỡ đạo tâm khi thấy toàn bộ bộ dạng đáng sợ kinh khủng của hắn. Hình Liệt ở buổi giao lưu võ thuật, có lẽ có thể coi là người đầu tiên. Không biết...Hạ Tượng tại giải đấu Ám Thế Giới có muốn là người thứ hai hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận