Thánh Quyền !

Chương 244: Tìm ta có việc sao? Bại tướng dưới tay

Chương 244: Tìm ta có việc sao? Bại tướng dưới tay Nhưng, có thể đoán được chính là. Phong Tầm và Tạ Dương một khi lên vị, Bạch Kiêu có thể hiểu rõ phần lớn sự tình bên Quỷ Diện, thậm chí động tĩnh cụ thể của Ác Quỷ Chi Đình. Đương nhiên, việc cất giữ hư không kết tinh, cùng khả năng tiếp tục chuyển vận tới tài nguyên trân quý hơn, đều đã nằm trong tầm tay. Bất quá, hắn tạm thời sẽ không thử nghiệm tát ao bắt cá, đánh rắn động cỏ. Trước nhìn tình hình, đến lúc đó sẽ đưa ra phán đoán. Nếu thật không được, trước khi bại lộ, sẽ đem toàn bộ tài nguyên một mẻ hốt gọn.
"Không ngờ rằng, vốn chỉ khống chế hai thành viên của tổ chức Quỷ Kiểm vì chức quán chủ võ quán, lại còn có tác dụng như vậy? Thế sự khó lường..." Bạch Kiêu cảm khái một câu, rồi lại cúi đầu xem tin nhắn đến.
Tiếp theo là tin nhắn của Yêu Thanh. Hỏi Bạch Kiêu tối có rảnh không. Cô ấy đang ở Đông Hải thị, có lẽ có thể cùng nhau uống một chén tâm sự. Bạch Kiêu suy nghĩ một lát, trả lời chắc chắn đồng ý. Tắt màn hình, hắn mở bộ pháp, hướng nhà vệ sinh đi nhanh đến.
...
Buổi sáng 8 giờ 30 phút.
Võ quán Hạc Tiên, người người nhộn nhịp, rộn rã, liếc mắt qua đã có gần ngàn người. Đa số họ đều mặc trang phục luyện công và đấu phục riêng của môn phái mình, vải vóc tinh xảo, ở vị trí dễ thấy còn thêu một bộ tiêu chí của môn phái. Một đoàn người Hung Điểu lưu cũng mặc đấu phục Hung Điểu như vậy. Màu bạch kim, mãnh cầm dữ tợn, vuốt nhọn hung hãn vắt lên vai. Người đứng đầu toàn bộ đội ngũ là một gã cơ bắp mặt lạnh, cứ thế cứng rắn chen về phía trước, dòng người hai bên không ngừng bị tách ra như thủy triều. Những người bị chen lấn quay đầu lại tỏ vẻ hơi khó chịu, nhưng khi thấy mặt Bạch Kiêu thì không tiếp tục có hành động gì. Họ chỉ im lặng lui sang một bên, nhường đường.
Tại giải đấu Ám Thế Giới ngày hôm qua, Bạch Kiêu đã nổi danh khi một kích miểu sát Thiết Cầu Môn Da Khải. Đông đảo người dự thi đã đặt hắn cùng Huyết Minh Quyền Phượng Viêm, Ma Thương Nguyên Uy của Cực Hạn võ quán, Trọng Yên Quyền Hoắc Phong, vào cùng một cấp bậc. Tức là những người mạnh nhất dưới Thất Tinh, cạnh tranh những vị trí top 10 trong giải đấu này.
Cho nên, Bạch Kiêu mang theo đội ngũ Hung Điểu lưu đi thẳng đến nơi ở của diễn võ trường, cũng không gặp phải trở ngại gì. Hắn ngồi vào chỗ, mặt không đổi sắc. Xung quanh, thoáng có một vài ánh mắt từ xa chiếu tới. Trong đó có mấy ánh mắt có khí tức không tầm thường.
Bên trái, là một thanh niên cao lớn mặc đấu phục màu tím nhạt. Tay áo hắn xắn lên tận khuỷu tay, lông tay rậm rạp, cánh tay cường tráng, gân xanh cuồn cuộn như những con giun đang quấn vào nhau. Thanh niên mày mặt cứng rắn anh tuấn, vẻ mặt có vẻ hơi nặng nề, ánh mắt khóa chặt vị trí của Bạch Kiêu. "Dựa theo trận đấu hôm qua thì người này có lực rất mạnh, ta không thể đối công với hắn. Cần phải tìm đúng cơ hội, dùng trọng quyền oanh kích vào chỗ yếu hại của hắn. Toàn bộ giải đấu Ám Thế Giới khu vực phía Đông này, không có mấy người có thể vững vàng đỡ được Trọng Yên Quyền của ta." Hoắc Phong thầm nghĩ: "Giải đấu lần này, ta nhất định phải giành được top 10! Kẻ nào ngăn cản ta, chắc chắn thất bại, hung quyền Bạch Kiêu cũng không ngoại lệ!"
Ở một bên khác, một tráng hán đầu trọc mặc toàn đồ đen, áo trường sam tay dài, hai tay khoanh trước ngực, lẳng lặng ngồi trên chỗ ngồi. Hắn vô cùng bình tĩnh, không chút hoang mang, dường như không hề bị không khí hừng hực xung quanh ảnh hưởng. Có thể nhận thấy, đôi bàn tay cường hãn của tráng hán, ngón giữa và ngón trỏ cả thảy bốn ngón tay, thô ráp to lớn dị thường, giống như làm bằng cốt thép. Rõ ràng lớn hơn bên cạnh một đoạn, lớn hơn một vòng. Trong trạng thái bình thường đã rõ ràng như vậy, không biết khi toàn lực vận chuyển bí thuật sẽ đạt đến trình độ nào? Thật sự là ma thương giáng lâm trong chốc lát sao?
Khu vực của Hung Điểu lưu. Bạch Kiêu mặt không cảm xúc, cũng không chủ động đáp lại những ánh mắt kia. Trên lối đi của diễn võ trường, một bóng dáng hỏa hồng đi đến. Thân hình nàng uyển chuyển mạnh mẽ, tựa như một con báo vừa ưu mỹ vừa điêu luyện, lộ ra một vẻ hoang dại. Làn da màu đồng hun do phơi nắng, ngũ quan lập thể sâu sắc. Dáng mày mũi cao sâu tự nhiên có khí chất phóng khoáng, tràn đầy sức sống bạo liệt, lấn át vẻ đẹp và mị hoặc. Nàng cao tầm một mét tám, đôi chân đầy đặn mạnh mẽ, hai tay nổi lên cơ bắp hình giọt nước. Nhìn có chút giống nhân vật nữ trong mấy trò chơi arcade trước kia.
"Cộp cộp cộp..." Người phụ nữ đi theo đội ngũ, hướng về phía khu vực đóng quân. Bỗng nhiên dừng lại ở giữa đường, quay đầu nhìn Bạch Kiêu ở bên cạnh. Ánh mắt đen như mực sáng ngời, lộ ra vẻ cường thế và chiến ý nồng đậm. Đôi môi căng mọng hé mở. "Nói cho mà biết, ta là Huyết Minh Quyền Phượng Viêm.""Ngươi rất mạnh, ta có thể cảm thấy được uy hiếp từ trên người ngươi. Nhưng nếu như ngươi gặp ta trong trận đấu sau này, ha ha ha, vậy thì..." Nửa câu sau chưa kịp nói ra, thân hình Phượng Viêm đã cứng đờ.
Nàng đột nhiên cảm thấy hai xoáy khí tức tĩnh mịch hắc ám, mang theo vẻ nguy hiểm và kinh khủng cực độ, không biết từ khi nào xuất hiện ở sau lưng. Phượng Viêm toát mồ hôi hột, hô hấp cứng lại. Nàng há hốc mồm không tiếng động, đang định lên tiếng. "Cút đi!"
Ngay sau đó, Phượng Viêm cảm thấy một lực không thể chống cự. Cả người nàng lảo đảo nghiêng sang bên phải gần chục bước, vô cùng chật vật mới đứng vững được. Nàng đột ngột quay đầu lại, ánh mắt mang theo chút tức giận và xấu hổ. Nhưng khi nhìn thấy người đến thì cơn giận trong lòng đã bị dập tắt trong nháy mắt, biến mất không chút dấu vết. Nàng kinh ngạc há hốc miệng.
Nơi đó, vị trí ban đầu Phượng Viêm đứng. Hai bóng đen mang khí tức cực kỳ nguy hiểm đang lẳng lặng đứng vững. Bên trái, là một người mặc chiến đấu phục khoác áo choàng ngắn, trước ngực cài đóa hoa, dùng dây đỏ buộc một đầu tóc đuôi ngựa đen. Vẻ mặt khó phân biệt giới tính thoáng hiện hung quang. Trên người tràn đầy khí thế nguy hiểm, như sát khí chồng chất. Phía bên phải, là một bóng đen khoác áo choàng đen rộng thùng thình, cổ áo dựng đứng, găng tay bao phủ bàn tay. Một chiếc mặt nạ quỷ dữ tợn chụp trên mặt. Một cỗ khí tức hắc ám tĩnh mịch làm người ta kinh sợ, áp bức nặng nề.
"Là Ảnh Thứ Ti U và Ác Niệm Quỷ Diện!"
"Người thứ hai trong Thất Tinh phía Đông!"
"Bọn họ tìm Bạch Kiêu làm gì?"
"Còn ra vẻ hưng sư vấn tội thế kia!" Phượng Viêm trong lòng kinh hãi, đứng ngây tại chỗ, có chút ngơ ngác. Và trong tầm mắt của nàng, có thể thấy rõ. Dưới sự trấn áp của hai người trong Thất Tinh phía Đông, Bạch Kiêu vẫn đứng im bất động. Như thể không bị ảnh hưởng chút nào.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, liếc nhìn Ảnh Thứ Ti U. Khóe miệng hơi nhếch lên một đường cong ác liệt, giọng nói lạnh lùng cất lên. "Tìm ta có việc sao?""Bại tướng dưới tay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận