Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 804

Vậy nên hắn đứng lên: "Vậy, được rồi, đi xem cửa hàng một chút."
Bàng thợ mộc đứng dậy, cởi tạp dề, sau đó đi vào trong rửa tay rồi quay trở lại, lập tức đi theo Cố Vân Đông và hai người kia ra cửa.
Hai đồ đệ cũng vội vàng đuổi theo.
Trên đường đi, bàng thợ mộc mới biết được từ chỗ Cố Vân Đông, bọn họ là do Nhiếp Thông giới thiệu đến.
Bàng thợ mộc vẫn còn chút ấn tượng với Nhiếp Thông, trong lòng còn thấy rất vui mừng, cũng mười phần cảm kích.
Đợi đến phố Gấm Lan, nhìn thấy cửa hàng hai tầng, bàng thợ mộc mới phát hiện nơi này so với tưởng tượng của mình còn lớn hơn.
Hắn mang theo hai đồ đệ đi vòng hai vòng bên trong rồi mới trở lại cửa hàng phía trước, nhìn thấy Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn đang nói chuyện, vội vàng kích động tiến lên: "Thiệu công tử, Thiệu phu nhân, công việc này chúng ta nhận."
Cố Vân Đông gật đầu, chào hỏi bọn họ lại gần, lúc này mới lấy bản vẽ ra.
"Đã như vậy, vậy ta cùng bàng sư phó nói một chút về tình hình cửa hàng đi."
"Tốt, ngươi nói."
"Cửa hàng này của ta là mở tiệm trà sữa... Cũng giống như quán trà, nhưng lại không giống quán trà bình thường. Quán trà này của ta chuyên dùng để tiếp đãi nữ tử, cho nên cách trang hoàng bên trong cũng không giống những cửa hàng khác."
Chương 1364: Tiếp nhận công việc - Chuyên môn tiếp đãi nữ tử??
Bàng thợ mộc vẫn là lần đầu tiên nghe nói, cảm thấy rất mới lạ.
Cố Vân Đông chỉ vào bản vẽ: "Đây chính là dáng vẻ của cửa hàng, bàng sư phó xem thử."
Bàng thợ mộc vội cúi đầu nhìn, ánh mắt lập tức có chút sáng lên.
Bản vẽ này rất rõ ràng, gần như ngay lập tức, trong đầu hắn liền có thể hình dung ra cửa hàng này tương lai sẽ trở thành dạng gì.
Trước kia, bàng thợ mộc cũng đã sửa chữa cửa hàng cho người ta, phần lớn đều là gia chủ đứng bên cạnh nói chỗ nào thêm tủ, chỗ nào đặt đồ cưới, cho tới bây giờ chưa có ai vẽ bản vẽ chi tiết như vậy nói cho hắn biết nên bày trí ra hiệu quả như thế nào.
Chỉ là có nhiều chỗ nhìn không hiểu lắm, bất quá Cố Vân Đông ở bên cạnh đều sẽ giải thích.
Phía trên còn có một chút số liệu, bàng thợ mộc nhìn bản vẽ này mà yêu thích không nỡ rời tay, ngay cả hai đồ đệ đứng phía sau hắn cũng không khỏi nuốt nước bọt.
Giới thiệu xong việc sửa chữa cửa hàng phía trước và sân sau, cuối cùng là đến tình hình lầu hai.
Nhìn thấy lầu hai, bàng thợ mộc mới hơi nhíu mày.
Cố Vân Đông biết vẽ, nhưng kiến thức nửa vời về thiết kế kiến trúc chuyên nghiệp. Trước kia, khi xây nhà đều có Phùng Đại Năng ở bên cạnh chỉ cho nàng cách sửa chữa, chỗ nào không hợp lý không làm được, hoặc là số liệu quá mức lý tưởng hóa, làm như vậy có thể sẽ phát sinh vấn đề gì, nàng cứ từ từ sửa chữa là được.
Bây giờ đối mặt với bàng thợ mộc, Cố Vân Đông cũng cần nghe ý kiến chuyên nghiệp của hắn.
Quả nhiên, bàng thợ mộc lắc đầu về vài chỗ ở lầu hai.
Lầu hai phải làm thành dạng phòng riêng, công trình có chút lớn, rất nhiều nơi đều phải dỡ bỏ xây lại, bản vẽ của Cố Vân Đông liền lộ ra không quá chuẩn xác.
Vậy không còn cách nào, Cố Vân Đông đưa bản vẽ kia cho bàng thợ mộc: "Hay là như vầy, ta cho ngươi biết lầu hai muốn mấy gian phòng riêng, cách cục như thế nào, những phần khác bàng sư phó đo kích thước xong thì tự mình quyết định, thế nào?"
Bàng thợ mộc sửng sốt: "Như vậy có thích hợp không?"
"Thích hợp."
Bàng thợ mộc lại nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn, dù sao trong mắt những người này, Thiệu Thanh Viễn mới là gia chủ.
Thiệu Thanh Viễn gật đầu: "Nghe nàng."
Bàng thợ mộc lúc này mới yên tâm.
Cố Vân Đông lại hàn huyên với bàng thợ mộc một chút chi tiết, hai bên ký khế ước, hẹn bàng sư phó ngày mai liền bắt đầu khởi công.
Cố Vân Đông đưa tiền đặt cọc và chìa khóa cửa hàng, sau đó mọi người mới rời khỏi cửa hàng.
Chuyện trang trí đã làm xong, tiếp theo chính là tuyển người.
Chuyện này Cố Vân Đông có chút đau đầu, ở Tuyên Hòa phủ, chuyện tuyển người đều do Đới người và Nhiếp Song giải quyết, nàng cũng chỉ an bài hai người mà thôi.
Bây giờ ở kinh thành này, nàng thật sự chưa quen cuộc sống nơi đây, biết đi đâu mà tuyển người đây?
Nhất là tiệm trà sữa lại là một loại hình kinh doanh mới lạ, người bình thường nàng cũng không yên tâm đặt ở cửa hàng làm việc.
Xem ra, chỉ có thể mua người.
Những người khác ngược lại còn dễ nói, mua được rồi huấn luyện qua loa cũng có thể làm việc.
Chỉ là chưởng quỹ của cửa hàng, rất khó tìm.
Cố Vân Đông quyết định, ngày mai khi đến Tần phủ, sẽ hỏi ý kiến của Cát thị.
Mấy ngày trước đây Tần gia đóng cửa từ chối tiếp khách, Cố Vân Đông liền tạm thời không có tới cửa quấy rầy. Hôm qua nàng đã nhờ Đồng Thủy Đào đi Tần gia đưa thiệp mời, xác định ngày mai sẽ tới cửa.
Cố Vân Đông không hiểu rõ lắm về những quy củ của các gia đình quyền quý trong kinh thành, vẫn là hai ngày trước khi nói chuyện với Nghiêm Nhã mới nhớ tới là nên đưa thiệp mời trước, để tránh đến mà không gặp được ai.
Thiệu Thanh Viễn biết nàng muốn đi Tần phủ, bèn quay sang hỏi nàng: "Ngày mai ta đi cùng nàng nhé?"
"Không cần, Tần Văn Tranh còn chưa trở lại, chàng đi cũng chỉ ngồi đó, vậy thì nhàm chán biết bao."
Thiệu Thanh Viễn ngẫm lại cũng đúng, liền không nhắc lại.
Chương 1365: Bản thiếu gia muốn cửa hàng này. Sáng sớm hôm sau, Cố Vân Đông liền mang theo Đồng Thủy Đào đi thẳng đến Tần phủ.
Nhưng không ngờ rằng, các nàng vừa đi không bao lâu, đồ đệ Bàng Thiện của bàng thợ mộc liền vội vội vàng vàng chạy tới gõ cửa.
Thiệu Thanh Viễn lúc đó đang xem sách thuốc, đây là sách mà Tống Đức Giang đưa cho hắn hôm trước, bảo hắn xem trước, quay đầu lại sẽ cùng nhau thảo luận một chút.
Thiệu Thanh Viễn vẫn rất có hứng thú với cuốn sách thuốc này.
Nghe được tiếng đập cửa, Thiệu Văn lập tức đi mở cửa.
Ngoài cổng, Bàng Thiện loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào vào trong.
Thiệu Văn vội vàng đỡ lấy hắn, hỏi: "Sao lại hoảng hốt như vậy, đã xảy ra chuyện gì?"
Bàng Thiện nuốt một ngụm nước bọt, có chút bối rối mở miệng: "Có người, có người đến cửa hàng gây phiền phức, không cho phép sư phụ thi công."
Thiệu Văn nhíu mày, vội vàng mang theo hắn đi tìm Thiệu Thanh Viễn.
Thiệu Thanh Viễn nghe vậy, hơi nheo mắt, buông sách thuốc xuống, đi về phía đại môn: "Đi cửa hàng xem thử."
Thiệu Văn và Bàng Thiện vội vàng đuổi theo, may mà bọn họ cách phố Gấm Lan không xa lắm, không bao lâu liền đến.
Lúc này, trước cửa số 68 phố Gấm Lan, đã có mấy người thò đầu ra nhìn, chỉ trỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận