Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 1259

Thiệu Thanh Xa vẫn như cũ ngồi tại nhà chính, hắn đang dỗ dành Cố Vân Đông ăn chút gì đó.
Cố Vân Đông hiện tại thân thể vô cùng cồng kềnh, tính tình cũng trở nên yếu ớt, hết lần này tới lần khác nam nhân trong nhà còn vui lòng dỗ dành nàng, chiều theo nàng, cả ngày thừa nhận là lỗi của hắn, nếu không cũng sẽ không làm hại nàng mang thai khổ cực như vậy.
Tốt thôi, Cố Vân Đông đều bị hắn thuyết phục, cảm thấy quả nhiên là lỗi của hắn, thái độ đối với hắn càng ngày càng ác liệt.
Loại hành vi này có một lần khiến Dương Liễu đều nhìn không nổi, tìm nàng tâm sự nhiều lần.
Lúc này Cố Vân Đông liền không nguyện ý ăn mì yến sào, nhìn thấy Hàn thị hai mẹ con tới, vội vàng nói sang chuyện khác, "Nhìn, A Kỳ tới."
Chương 2143: Đi nhà ngươi nhìn xem. Kết quả Cố Vân Đông vừa dứt lời, Hàn thị nói gấp, "Quận chúa cùng Thiệu đại nhân ăn trước, chúng ta có thể đợi một chút."
Cố Vân Đông, ..."Kỳ thật ngươi không cần phải chu đáo hiểu chuyện như vậy."
"Nghe thấy chưa?" Thiệu Thanh Xa đã đem tổ yến đặt ở trên tay, dáng vẻ như muốn tự mình đút nàng, "Ngoan, trước tiên đem cái này ăn."
Cố Vân Đông sắc mặt đỏ lên, nàng có thể hướng về phía Thiệu Thanh Xa làm nũng làm càng.
Nhưng trước mặt Hàn thị cùng A Kỳ với vẻ mặt ngây thơ, nếu còn để Thiệu Thanh Xa dỗ dành, chiều chuộng, liền, liền cảm giác không còn mặt mũi.
Nàng trừng Thiệu Thanh Xa một chút, đem chén tổ yến cầm lấy, quay đầu ăn.
Thiệu Thanh Xa hài lòng nhìn nàng đã ăn xong hơn phân nửa bát, lúc này mới xoay người lại, nói với Hàn thị, "Ta nhớ trước đây ngươi có nói, trong nhà còn có một đứa con trai, hai chân không tiện đúng không?"
Thiệu Thanh Xa suýt nữa quên mất chuyện này, vẫn là vừa rồi Cố Vân Đông hiếu kì hỏi, hắn mới nhớ tới.
Hàn thị nghe được hắn hỏi chính là A Nham, có chút thở dài một hơi, liên tục gật đầu, "Vâng, A Nham sinh ra đã bị sinh non. Vốn dĩ hắn bình an ra đời, chúng ta đều cho là không có việc gì, không ngờ hai chân nó lại không cử động được gì, bây giờ đã ba tuổi, vẫn như cũ không có cách nào đứng lên, chỉ có thể ngày ngày nằm trên giường, người cũng theo đó mà không có tinh thần, gầy kinh khủng......"
Nàng nói đến tiểu nhi tử của mình, trong lòng liền không kìm được khó chịu.
A Kỳ ngẩng đầu, tay nhỏ nắm lấy y phục của nàng, "Nương......"
Thiệu Thanh Xa khẽ gật đầu, nhìn sắc trời một chút, nói, "Ta thấy thời gian còn sớm, vừa vặn, ta đi theo ngươi về nhà xem một chút đi."
Hàn thị sững sờ, vốn dĩ đang lau mặt, tay có chút dừng lại, không dám tin nhìn về phía Thiệu Thanh Xa, "Đại nhân ý tứ là, ngài định xem bệnh cho con trai nhà ta sao?"
"Ân, ngươi đợi ta một lát, ta đi chuẩn bị ít đồ."
"Vâng, đa tạ, đa tạ Thiệu đại nhân." Hàn thị nhịn không được liền muốn quỳ xuống, bị Đồng Thủy Đào ở bên cạnh đỡ lấy.
Thiệu Thanh Xa đứng dậy hướng trong phòng đi, chỉ là đi vài bước lại quay đầu, nhìn Cố Vân Đông đã lặng lẽ buông thìa xuống, hơi nhíu mày lại, "Uống hết đi."
Cố Vân Đông, ..."Đi thì cứ đi đi, còn dừng lại làm cái gì?"
Thiệu Thanh Xa không nhúc nhích, Cố Vân Đông chỉ có thể cầm chén lên, đem ngụm lớn cuối cùng uống hết.
Sau đó không thèm nhìn hắn, cười tủm tỉm cùng Lôi Kỳ tiểu cô nương nói chuyện, nắm một cái bánh kẹo đưa cho nàng.
Lôi Kỳ hôm qua đã nếm qua bánh kẹo kia, ngọt ngào, còn có một chút chua, rất thơm. Nàng cho tới bây giờ chưa từng ăn qua loại bánh kẹo nào ngon như vậy, lúc ấy Đồng Thủy Đào cho nàng hai viên, nàng ăn một viên xong, viên còn lại mang về cho đệ đệ ăn.
Đệ đệ rất cao hứng, ban đêm đi ngủ nằm mơ còn đang nói tỷ tỷ thật tốt.
Bây giờ lại nhìn thấy bánh kẹo này, Lôi Kỳ liền nghĩ đến hương vị hôm qua đã ăn, trong miệng nước miếng bắt đầu ứa ra.
Nhưng nàng đối với Cố Vân Đông chưa quen thuộc, cũng không dám tùy ý cầm đồ của người khác, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn về phía mẹ của mình.
Hàn thị dừng một chút, lúc này cười nói, "Đây là sư nương của ngươi cho ngươi, ngươi cầm đi, về sau phải thật tốt hiếu thuận sư phụ sư nương, biết không?"
Cố Vân Đông nhìn nàng một cái, Hàn thị đúng là có chút khôn khéo, hai câu nói liền kéo gần quan hệ giữa hai bên.
Bất quá nàng không ghét loại khôn khéo này, Hàn thị nếu không biết vì nhà mình dự định, thì làm sao có thể bảo vệ được hai đứa bé.
Lôi Kỳ lúc này mới đưa tay nhận lấy bánh kẹo, "Cảm ơn sư nương."
"Không cần cảm ơn." Cố Vân Đông sờ lên đầu của nàng.
Nói chuyện một hồi, Thiệu Thanh Xa cũng đã đi rồi quay trở lại.
Chương 2144: Trịnh Tuyền. Thiệu Toàn cầm hòm thuốc, đi theo Thiệu Thanh Xa đằng sau một khối đến.
"Đi thôi." Thiệu Toàn mang theo Hàn thị mẫu nữ đi tới cửa trước, Thiệu Thanh Xa lại dặn dò Cố Vân Đông vài câu, bảo nàng ở nhà chờ hắn, đạt được lời cam đoan của nàng xong, lúc này mới rời đi.
Cố Vân Đông có chút nhàm chán, nhưng nàng hiện tại bụng lớn như vậy, có một số việc không phải nàng có thể tùy ý làm theo ý muốn.
Ít nhất, nàng muốn đi ra ngoài thành đến xưởng làm việc xem xét, ý nghĩ này không thể thực hiện được.
Còn có Đỗ Thiên Khánh, năm trước, Trương mẫu coi trọng Đỗ Thiên Khánh, nhờ nàng hỏi một chút.
Cố Vân Đông ngược lại là có hỏi, nhưng Đỗ Thiên Khánh cũng không có ý định thành thân, hắn cảm thấy hiện tại rất tốt, có phụ thân, có La Khinh, còn có một phần công việc ổn định, sinh hoạt rất phong phú.
Hắn đã xác thực không muốn thành thân, Cố Vân Đông cũng không có miễn cưỡng, dù sao cũng chỉ là hỏi qua một chút như vậy, sau khi có được câu trả lời của hắn, nàng cũng liền không nói ra chuyện Trương mẫu nhìn trúng hắn.
Kết quả Đỗ Thiên Khánh bị hỏi như vậy, còn tưởng rằng Cố Vân Đông ở không nhàm chán, muốn nhờ hắn mai mối, cho nên từ lần trước gặp mặt sau, hắn vẫn trốn tránh nàng.
Cố Vân Đông liền, ..."Nàng trông giống như là bà mối sao?"
Bất quá chỉ là Trương mẫu sau khi nghe nói, có chút thất vọng. Việc này cũng chỉ có thể cho rằng hai người không có duyên phận, nàng tiếp tục thu xếp hôn sự cho nữ nhi.
Cố Vân Đông liền không nhúng tay, nàng cảm thấy duyên phận là loại chuyện có thể ngộ nhưng không thể cầu, cứ từ từ rồi sẽ đến.
Cố Vân Đông nghĩ đến, có chút ưu tư thở dài một hơi.
Đồng Thủy Đào gặp nàng không hăng hái lắm, vội vàng lại gần nói, "Tiểu thư nếu thực sự nhàm chán, không bằng, làm cho vị tiểu thiếu gia hoặc tiểu tiểu thư tương lai hai bộ y phục nhỏ đi."
Phụ nhân có con, trước khi sinh, đều sẽ làm cho hài tử nhà mình một ít quần áo nhỏ, giày nhỏ, mũ nhỏ gì đó. Nhưng là, tiểu thư nhà nàng thêu thùa quá kém, cho nên công việc làm quần áo cho tiểu chủ tử tương lai, đều rơi vào trên người Dương Liễu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận