Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 602

Trong xe ngựa có hai người đang nhỏ giọng nói chuyện, nghe thấy động tĩnh liền lập tức quay đầu nhìn về phía hắn.
"Phan chưởng quỹ kia, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Chương 1019: Nhặt được tiền?
Người nói chuyện, đương nhiên là Tần Văn Tranh vốn nên ở trong huyện thành.
Thiệu Thanh Xa khẽ nhíu mày, nói: "Hẳn là người quen biết ta trước đây, ta không nhớ rõ hắn."
Mang Tri phủ khoát tay: "Ta đã cho người đi điều tra hắn, các ngươi nói xem, hắn có phải là người phá hư lần chích ngừa bệnh đậu mùa này không?"
"Không giống lắm." Tần Văn Tranh trầm tư, "Nếu thật sự có ý định phá hoại trong lần chích ngừa này, thì không nên tìm người như vậy, nhìn có vẻ hơi ngốc nghếch."
Điểm này Thiệu Thanh Xa đồng ý: "Không phải hắn, bất quá Phan chưởng quỹ làm ầm ĩ như vậy, ngược lại khiến ta phát hiện có người hành vi rất kỳ quái."
"Ai?" Tần Văn Tranh vội vàng hỏi.
Thật sự là lần chích ngừa này quá quan trọng, rất có thể bị người khác ngầm mưu tính kế.
Nhất là hai nơi Tuyên Hòa phủ và Phượng Khai huyện, Tần Văn Tranh ở Phượng Khai huyện nhiều năm, chính là mang theo nhiệm vụ bí mật của Hoàng đế mà đến, có thể thấy được Phượng Khai huyện này cất giấu bí mật to lớn.
Đáng tiếc tuy đã bắt được cha con Đào gia, nhưng cha con Đào gia không phải là nhân vật trọng yếu, huyện thành này, phủ thành kia, ẩn giấu hồng thủy mãnh thú, Tần Văn Tranh đều muốn từng người bắt lại.
Cho nên lần này, Hoàng Thượng ngoại trừ để Thiệu Thanh Xa báo cho Tần Văn Tranh làm tốt việc chích ngừa bệnh đậu mùa, còn cho hắn một đạo mật chỉ, phải thường xuyên chú ý người hạ thủ ngầm này.
Những sự tình này, cứ việc Thiệu Thanh Xa cùng Chử Vân Đông đều không muốn tham dự, nhưng...
Từ khi Chử Vân Đông đem phương pháp y thuật chích ngừa bệnh đậu mùa giao cho Tần Văn Tranh, rất nhiều chuyện đã không phải bọn hắn có thể khống chế.
Thiệu Thanh Xa có thể cự tuyệt giúp Hoàng đế làm việc sao?
Không thể.
Cho nên, cứ việc Chử Vân Đông cùng Thiệu Thanh Xa đều không muốn bị kéo vào những sự kiện này, giờ phút này cũng đã là thân bất do kỷ.
Bọn hắn bây giờ duy nhất có thể làm, chính là nhanh chóng giải quyết sự tình, như thế mới có thể nhẹ nhõm tự tại qua cuộc sống của mình.
"Có một nam tử thấp bé tuổi chừng trên dưới hai mươi rất là quái dị." Thiệu Thanh Xa nói, "Lúc ấy Phan chưởng quỹ đụng phải hắn, trong tay hắn vốn dường như cầm đồ vật, bị đụng một cái liền lập tức đem vật kia giấu vào trong tay áo."
Tần Văn Tranh cùng Mang Tri phủ liếc nhau: "Nói như vậy, chúng ta còn phải cảm tạ Phan chưởng quỹ này?"
Thiệu Thanh Xa: "Tùy các ngươi thôi."
Hắn xuống xe ngựa, tiếp theo chính là sự tình của Tần Văn Tranh và Mang Tri phủ, nam tử thấp bé kia hẳn còn chưa biết mình đã bại lộ, cho nên Tần Văn Tranh chỉ cần phái người đi theo sau hắn, đại khái là sẽ có thu hoạch.
Hắn trở lại Vạn Kim Các, nhìn đám người bận rộn, thở dài một hơi.
Nhớ Vân Đông.
Chử Vân Đông giờ phút này đã tới Chử Ký, từ hơn hai mươi năm trước vào lần đầu tiên, liền thấy Thọc Đầu đang rất vui vẻ bận rộn.
Hắn nhìn quá mức hưng phấn, phảng phất như gặp chuyện vui gì, ngay cả Chử Vân Đông đi vào cũng không phát hiện.
Vẫn là Tô Trường Thuận lên tiếng gọi một tiếng "Đông gia", hắn mới vội vàng xoay người lại.
Chử Vân Đông đánh giá hắn từ trên xuống dưới, "Nhìn tinh thần không tệ, làm việc ở phủ thành này còn thích ứng chứ?"
"Thích ứng, phi thường thích ứng." Thọc Đầu liên tục gật đầu.
Chử Vân Đông đi đến ngồi xuống một bên, Thọc Đầu lập tức rót cho nàng một chén trà.
Bước chân hắn nhẹ nhàng, xem ra quả thật là gặp chuyện tốt.
"Ngươi nhặt được tiền à? Vui vẻ như vậy?"
"Không có, không có." Thọc Đầu lập tức lắc đầu, nghĩ nghĩ, vẫn là nhỏ giọng nói, "Đông gia, hôm qua ta ra khỏi thành đi gặp cha mẹ ta."
"Ân, sau đó thì sao?" Gặp cha mẹ mà vui vẻ như vậy sao?
Chương 1020: Xem số mạng Thọc Đầu cười hắc hắc, "Sau đó, lúc ta trở về có gặp một người."
Hắn quay đầu nhìn một chút, thấy Tô Trường Thuận đang bận rộn ở kia, thanh âm ép tới thấp hơn, "Đông gia, ngươi biết người kia làm gì không?"
"Không biết." Ngươi còn thần thần bí bí, không thể nói hết một lần sao?
Thọc Đầu cười càng phát hèn mọn, "Người kia là thầy bói, đông gia, vậy thầy bói nói, năm nay ta vận may đầy đầu, khả năng rất nhanh liền có thể tâm tưởng sự thành. Đông gia ngươi cũng biết, ta trong lòng chỉ nghĩ đến sớm ngày lên làm chưởng quỹ, ta cảm thấy thầy bói kia nói chính là ý tứ này."
Chử Vân Đông bó tay, "Ngươi muốn làm chưởng quỹ, hình như không phải thầy bói nói là được, mà là ta nói mới được a?"
"Kia là đương nhiên, bất quá thầy bói nói như vậy, ta liền lập tức đoán được đông gia năm nay an bài ta, khẳng định là lại muốn mở một gian cửa hàng, như vậy, ta chẳng phải có thể lên làm chưởng quỹ sao?"
Chử Vân Đông: "..." Đây là đang nịnh nọt ta đây mà.
Nhưng không hiểu sao cảm thấy rất hưởng thụ là thế nào?
Nàng nhìn Thọc Đầu, nhịn không được vừa cười vừa nói, "Không tệ a, nếu thật sự như vậy, vậy thầy bói kia xem rất chuẩn. Đã ngươi năm nay liền muốn làm chưởng quỹ, vậy hôn sự của ngươi, có phải là cũng nên bắt đầu suy tính?"
Chử Vân Đông thăm dò hỏi, không ngờ Thọc Đầu lại cười hắc hắc đến bỉ ổi.
Chử Vân Đông yên lặng che một con mắt, phiền phức sau này ngươi làm chưởng quỹ, tuyệt đối đừng cười như thế, không phải khách nhân đều bị ngươi dọa chạy mất.
Thọc Đầu cười đủ rồi, mới lên tiếng, "Thầy bói kia kỳ thật không chỉ xem tài vận cho ta, còn xem cả vận đào hoa."
Chử Vân Đông nhướng mày, "A?"
"Hắn nói, năm nay vận đào hoa của ta cũng rất tốt, nếu không có gì bất ngờ, năm nay sẽ định ra một mối hôn sự."
Chử Vân Đông: "..." Thầy bói này, nhà ai vậy?
Nói như vậy, Thọc Đầu lo lắng có tình cảm, không còn một lòng phát triển sự nghiệp?
Rất tốt rất tốt, như thế nàng cũng có thể càng thêm thuận tiện giúp Tô mẫu nghe ngóng.
Chử Vân Đông khẽ ho một tiếng, "Vậy ngươi có để ý cô nương nhà nào không?"
Thọc Đầu nhíu mày, cái này, thật đúng là không có.
Hắn không khỏi thở dài, "Đông gia ngươi không biết, từ khi ta làm hỏa kế, mục tiêu cuối cùng chính là lên làm chưởng quỹ. Cho nên ta đặc biệt cố gắng, mỗi ngày đi theo chưởng quỹ học chữ, học tính bằng bàn tính, học đến nỗi trong đầu toàn là chữ trên sổ sách, khách nhân tới, ta cũng không kịp nhìn là nam hay nữ, trước hết nghĩ trong lòng xem hắn có thể mua vật gì, mua mấy thứ đồ, cộng lại cần bao nhiêu bạc. Khuya về nhà, cũng chỉ ăn chút cơm, đếm xem bạc, cũng không có cơ hội đi xem cô nương nhà nào a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận