Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 442

"Ý ngươi là..."
Thiệu Thanh Xa gật đầu, "Trước kia tên đầu lĩnh giặc cướp có nói mấy câu, ta nghe thấy giọng hắn giống hệt người vừa rồi. Lúc trước bọn chúng che mặt, nhưng ánh mắt lại lộ ra, cũng rất giống người kia."
Trước kia khi tao ngộ bọn cướp, mặc dù cuối cùng những người này đều bình yên vô sự, nhưng lúc đó đám người kia thật sự muốn lấy mạng bọn họ.
Nếu không phải Cố Vân Đông kịp thời thu bốn vò rượu kia vào không gian, đám giặc cướp kia tưởng cướp nhầm xe trống, quay người rút lui ngay, có lẽ tất cả bọn họ đã không thể toàn mạng trở về.
Về sau, việc này trình báo lên phủ nha, nha môn cũng có phái người điều tra, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Thiệu Thanh Xa bọn họ sau khi trở lại Phượng Khai huyện, cũng đã nói với Đào gia Đại công tử Đào Phong. Chỉ tiếc, Đào Phong bên kia cũng không có manh mối gì, cho nên đến nay vẫn không biết nhóm giặc cướp này từ đâu đến, lại chạy đi đâu.
Thật không ngờ, tại cái trấn An Bắc nhỏ bé này, vậy mà lại nhìn thấy kẻ tình nghi là người của bọn cướp?
"Chúng ta đi xem thử không?"
Thiệu Thanh Xa khẽ gật đầu, đứng dậy cùng Cố Vân Đông đi ra ngoài.
Nhưng lại bị Mang Văn Hoắc cản lại, "Nếu hắn đã gặp các ngươi, các ngươi đi rất dễ bị phát hiện." Hắn gọi Mang Nghĩa, "Ngươi theo tới xem xem, cẩn thận đừng để bị phát hiện."
"Vâng."
Mang Nghĩa rất nhanh ra khỏi phòng bao, Thiệu Thanh Xa hai người liền ngồi trở lại.
Phương diện này Mang Nghĩa có kinh nghiệm, hắn đi xác thực thích hợp hơn.
Qua một khắc đồng hồ sau, Mang Nghĩa trở về, thần sắc có chút nghiêm túc, nhưng lại lắc đầu với mấy người, nói: "Không có gì dị thường, hẳn là chỉ tới ăn cơm."
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Xa liếc nhau, cũng không hỏi nhiều, đứng lên nói: "Vậy chúng ta xuống trước đi, Tần Thụ chắc đang sốt ruột chờ."
Mấy người xuống lầu, Tần Thụ quả nhiên đã đợi bên ngoài tửu lâu, đang cúi đầu cùng Sửu Tửu trò chuyện, nhìn dáng vẻ rất vui vẻ.
Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Xa đi phía trước, Mang Văn Hoắc lại đi sau.
Theo sát lấy, Mang Nghĩa tiến đến bên tai hắn thấp giọng nói vài câu.
Mang Văn Hoắc sắc mặt đột nhiên thay đổi, "Ngươi nói thật?"
"Vâng, hắn có thể có quan hệ với người chúng ta muốn tìm."
Mang Văn Hoắc cười lạnh, nói như vậy, chuyến đi này ra ngoài cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch.
"Thiếu gia, chúng ta có nên..."
Mang Văn Hoắc giơ tay, "Ngươi trước nhìn chằm chằm bọn hắn, xem xét điểm dừng chân của bọn hắn. Nếu quả thật có quan hệ, tốt nhất là tìm hiểu nguồn gốc, tìm tới vị trí bọn hắn giấu đồ vật trong núi sâu."
"Vâng."
Mang Nghĩa lui về sau mấy bước, quay người rời đi.
Mang Văn Hoắc lúc này mới bước nhanh về phía trước, đuổi kịp Thiệu Thanh Xa mấy người.
**Chương 746: Ngươi nên được**
Tần Thụ rất nhanh phát hiện thiếu mất một người, Mang Văn Hoắc chỉ giải thích, "Ta để hắn đi đặt mua vài thứ."
Tần Thụ gật gật đầu tin tưởng, Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Xa cũng không tin.
Vừa rồi lúc Mang Nghĩa trở về, sắc mặt có chút không đúng, khẳng định là có chuyện chưa nói xong.
Nhưng bọn hắn cũng rõ ràng, Mang Văn Hoắc và Tần Văn Tranh đều cố gắng hết sức không đem bọn hắn liên lụy vào, có một số việc tự nhiên biết càng ít càng tốt.
Mọi người liền đều tỏ vẻ không quan tâm, cùng đi đến xưởng ngựa mua xe ngựa.
Cố Vân Đông vốn muốn thuê, nhưng trước đó đụng phải bọn cướp kia, miễn cho sinh thêm sự cố, vẫn là mua xe ngựa, tự mình lái xe trở về thì tốt hơn.
Tần Thụ thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ, tâm tình rất tốt, cười ngồi trên xe bò.
"Thiệu đại ca, Đái đại ca, Cố tỷ tỷ, ta chỉ tiễn các ngươi đến đây, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió. Cố tỷ tỷ, cám ơn ngươi đã nói cho ta biết nhiều chuyện bên ngoài, ta sẽ nhớ kỹ lời ngươi nói, gặp lại."
Hắn nói xong định rời đi, Cố Vân Đông lại kéo hắn sang một bên, đưa cho hắn mười lượng bạc.
"Người nên cảm ơn là chúng ta, số bạc này xem như chi phí ăn ở, ngươi cầm lấy."
Tần Thụ mở to hai mắt, vội nắm tay thu về, "Không cần không cần, các ngươi không phải đã mời ta ăn cơm sao? Còn là đi tửu lâu tốt như vậy, ăn cá kho, ta đã rất thỏa mãn, số bạc này ta không thể nhận."
"Cầm đi." Cố Vân Đông kiên trì, "Đây là thứ ngươi đáng được, nếu ngươi thật sự không muốn, vậy thì... Mua chút đồ cho người trong thôn các ngươi. Ngươi không phải nói bọn họ đã giúp ngươi rất nhiều sao? Vậy bây giờ ngươi cũng có thể giúp một chút cho bọn họ."
"Thế nhưng là..." Đây không phải bạc của hắn, coi như có giúp, cũng không tính là hắn giúp a.
Nhưng một khi Cố Vân Đông đã quyết định chuyện gì, Tần Thụ vốn không thể nói lại nàng.
Suy nghĩ một lát, cuối cùng chỉ có thể nói: "Vậy, vậy ta cầm số bạc này mua chút mì sợi, tạp hóa, cho các thúc thẩm trong làng, sẽ nói là do các ngươi tặng."
"Tùy ngươi." Đưa số bạc này cho hắn, xử lý như thế nào đều là chuyện của hắn.
Tần Thụ thở phào một hơi, lúc này mới cảm thấy số bạc trong tay không còn nóng bỏng tay.
Bất quá trong lòng cuối cùng vẫn vui vẻ, cáo biệt Cố Vân Đông mấy người, hắn liền cầm bạc đi mua lương thực, vải vóc cùng vật dụng thường ngày, chất lên xe bò chở về.
Trở về, lập tức có người phát hiện trên xe ngựa có không ít đồ.
Tần Thụ cười ha hả nói, đây đều là do mấy vị khách nhân kia tặng, sau đó nhờ thôn trưởng hỗ trợ chia cho mọi người.
Thôn trưởng biết những thứ này khẳng định là đưa cho một mình Tần Thụ, chỉ có đứa nhỏ ngốc này mới đem toàn bộ ra chia.
Nhưng hắn hiểu được cảm ân, biết hồi báo các thúc thẩm, bá nương trong thôn, vẫn rất làm cho người ta vui mừng.
Trong thôn cũng đều là người hiểu chuyện, có ít người không chịu nhận, nói mình không có giúp đỡ được gì. Nhưng bọn hắn không muốn, Tần Thụ dứt khoát để đồ ở nhà trưởng thôn mặc kệ.
Thôn trưởng: "..."
Cuối cùng vẫn là thôn trưởng lên tiếng, giúp đỡ phân chia, chia xong vẫn còn rất nhiều, đều đưa Tần Thụ mang về.
Tần Thụ về đến nhà, mở vại gạo ra, lại phát hiện bên trong đặt hai túi gạo lớn, nhất thời hốc mắt có chút ươn ướt.
Hắn nghĩ thầm, sau này nếu có cơ hội gặp lại Cố tỷ tỷ, nhất định sẽ báo đáp nàng thật tốt.
Đây đều là chuyện sau này.
Một bên khác, Cố Vân Đông bọn người sau khi tách ra cùng Tần Thụ, liền cưỡi ngựa về.
Mang Nghĩa còn chưa trở lại, Cố Vân Đông hai người mặc dù không nói gì, nhưng tốc độ di chuyển chậm hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận