Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 1479

Năm nay, có lẽ có chút khác biệt.
Năm nay cha mẹ hắn cũng ở bên cạnh, nhi tử ra đời, đây đối với Thiệu Thanh Viễn mà nói, người từ nhỏ không cảm nhận được tình thân, đã là chuyện vô cùng viên mãn, đủ đầy.
Hai người nhìn nhau cười, không nói gì thêm, chỉ là càng nắm chặt tay nhau hơn, chầm chậm bước về phía viện tử.
Thế nhưng đi chưa được bao xa, bên tai đột nhiên văng vẳng tiếng nói chuyện của hai người.
Cố Vân Đông dừng bước, ngước mắt nhìn, liền thấy dưới mái hiên có hai người đang ngồi, một lớn một nhỏ.
"Là đại cô và Nguyên Trí."
Cố Đại Phượng ngước mắt nhìn trời, tay bưng một cái lò sưởi, hơi xúc động thở dài, "Cha ngươi lúc này cũng không biết đang làm gì, năm hết Tết đến, một mình hắn cũng không biết có được ăn ngon một chút không."
"Nương, yên tâm đi, có Tiểu Lục ca ở bên cạnh cha chiếu cố."
"Lục Tử, một thằng nhóc choai choai thì biết cái gì? Với tay nghề của hắn, có khi làm cho mình chút đồ nóng hổi để ăn còn khó, trông cậy hắn chăm sóc sư phụ thì thôi đi. Khoan đã... Nguyên Trí, con nói xem cha con hiện tại một mình ở trong nhà, liệu có con hồ ly tinh không an phận nào thừa cơ xông vào không?"
Biên Nguyên Trí há to miệng, ......"Nương, cha không phải người như vậy."
"Không được." Cố Đại Phượng đứng bật dậy, "Cha ngươi bây giờ không còn là tiểu tử nghèo kiết xác như trước kia, hắn hiện tại mở cửa hàng, có tiền đồ, chắc chắn có không ít nữ nhân để mắt tới hắn. Khoảng thời gian này ta không ở nhà, những người kia thấy cha ngươi cơm không lành, canh không ngọt, nói không chừng sẽ nhân cơ hội này đến hỏi han ân cần. Nhi tử, những người này muốn thay thế vị trí của mẹ ngươi, ta không thể để cho các nàng đạt được......"
Cách đó không xa, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn nhìn nhau, không khỏi mỉm cười.
Hai người không đi qua nữa, ngược lại quay người rời đi. Đến khi đi được một quãng xa, Cố Vân Đông mới lên tiếng, "Xem ra đại cô rất muốn trở về."
Chương 2525: Đại cô muốn về Tuyên Hòa phủ
Cố Vân Đông đoán không sai, Cố Đại Phượng xác thực muốn về Tuyên Hòa phủ.
Kinh thành tuy tốt, nhưng cả nhà không được đoàn tụ, lúc nào cũng thấy thiếu chút tình cảm ấm áp.
Bởi vậy, sau rằm tháng giêng, Cố Đại Phượng liền đề xuất muốn trở về.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn sớm đã chuẩn bị tâm lý, Cố Đại Giang lại nhíu mày, "Không thể ở lại thêm một thời gian nữa sao? Tháng sau ta sẽ tham gia thi hội, đến lúc đó......"
Hắn còn chưa nói hết, Cố Đại Phượng liền vỗ hắn một cái, "Ngươi tháng sau tham gia thi hội, nếu thi đỗ, tháng tư còn có thi đình, vậy đến khi nào ta mới có thể đi?"
Cố Đại Giang lập tức cứng họng, Cố Đại Phượng thở dài, nói: "Ngươi đó, bây giờ vợ con đều ở bên cạnh, cả nhà đoàn tụ, không có gì phải sầu muộn. Vậy tỷ tỷ này của ngươi cũng phải trở về chăm sóc tỷ phu ngươi, không phải một mình hắn đáng thương lắm sao? Hơn nữa Nguyên Trí cũng phải đến Thiên Hải thư viện đọc sách, sang năm nó sẽ tham gia thi cử, về sớm một chút để sớm ổn định tinh thần."
Cố Đại Giang không nói gì nữa, chỉ là nỗi buồn chia ly khiến hắn không khỏi thở dài.
Lần này từ biệt, lần sau gặp mặt cũng không biết là khi nào.
Cố Đại Phượng lập tức quay sang Cố Vân Khoát, "Còn con? Về Tuyên Hòa phủ hay ở lại kinh thành?"
"Bức họa của con mới bắt đầu, tạm thời chưa về vội."
Hơn nữa hắn còn dự định qua một thời gian nữa sẽ nói với đại ca, mình ra ngoài thuê phòng ở. Trước đó đã bàn bạc với Trịnh di nương, có thể thuê ở gần Quốc Tử Giám, nơi đó hoàn cảnh tốt, bọn hắn làm việc cũng thuận tiện.
Cố Đại Phượng gật đầu, "Vậy được, vậy con ở đây nghe lời đại ca, đừng gây rắc rối, có chuyện gì thì viết thư cho ta, ta bây giờ cũng biết chữ, có thể đọc thư."
"Biết rồi, đại tỷ."
Cố Đại Phượng kỳ thực rất không nỡ mọi người, nhưng có những sự chia ly là không thể tránh khỏi.
Thực ra thời tiết khoảng thời gian này vẫn còn hơi lạnh, đi đường cũng không thích hợp lắm, nhưng Cố Đại Phượng có chút sốt ruột không chờ được.
Hơn nữa nàng có nghe ngóng, khoảng mười ngày nữa, ở kinh thành có một nhà tiêu cục sẽ hộ tiêu đến Linh Châu phủ, vừa hay đi qua Tuyên Hòa phủ, bọn hắn đi theo đội ngũ, là vẹn cả đôi đường.
Bọn hắn đã quyết định như vậy, những người khác cũng không tiện nói thêm gì.
Cố Vân Đông chuẩn bị đồ đạc cho nàng, "Đại cô, con và phu quân đã bàn bạc, vẫn là để Thiệu Võ đưa mọi người đi Tuyên Hòa phủ. Vừa hay, trước đó vừa nhận được thư của Nhị cữu mẫu, nói sau Tết các nàng sẽ về kinh, Thiệu Võ đưa mọi người đi, rồi mang Nhị cữu mẫu và những người khác trở về."
Cố Đại Phượng gật đầu, "Được."
"Còn nữa, đã có tiêu cục hộ tống, vậy dứt khoát mang nhiều đặc sản kinh thành về. Vải vóc, gỗ tốt, đều đã chuẩn bị cho người."
Cố Đại Phượng rất hài lòng với điều này, nàng vừa hay nhân cơ hội này đi trên đường dạo chơi, mua sắm những thứ cần thiết.
Biên Hán chưa từng tới kinh thành, nàng ước gì đem hết những đồ tốt ở kinh thành về cho hắn mở mang tầm mắt.
Bởi vậy ngày hôm sau, nàng liền mang theo Biên Nguyên Trí ra phố.
Thế nhưng không ngờ, hai ngày sau, Thiệu phủ đột nhiên có khách.
Người này mang theo một phụ nhân trẻ tuổi xuất hiện tại cửa, có chút khẩn trương, lại có chút kích động gõ cửa Thiệu phủ.
Dư cha mở cửa còn sửng sốt một chút, một lát sau đột nhiên reo lên, "Là, là Tần tiểu ca? Cậu về rồi?"
"Dư bá, con chào người, con tới tìm tỷ tỷ và tỷ phu, bọn họ có ở nhà không?"
"Có, có, mau vào đi." Dư cha vội vàng né người, để hai người ở cổng đi vào.
Chương 2526: Tần Mộc mang theo thê tử về kinh
Khi Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đến nhà chính, liền thấy một nam một nữ đang ngồi uống trà.
Nam nhân cười tủm tỉm, nhìn tâm tình có vẻ rất tốt, nữ nhân có chút câu nệ, cầm chén trà cũng không biết phải đặt thế nào.
Cố Vân Đông lập tức nở nụ cười, "Tần Mộc, các ngươi về rồi?"
Tần Mộc 'vụt' một tiếng đứng lên, trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ, "Tỷ."
Hắn vội vàng kéo nữ tử bên cạnh lên phía trước, "Tỷ, tỷ phu, lâu rồi không gặp. Ta, ta giới thiệu với hai người một chút, đây là Tú Nhi, nương tử của ta." Nói rồi, kéo tay Tú Nhi, "Mau gọi người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận