Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 2067

"Lần này từ biệt, không biết khi nào mới có thể gặp lại."
Đúng vậy, đôi phu thê này rõ ràng sau này đến kinh thành cơ hội rất ít, còn những người có chức quan như bọn hắn, trừ phi được điều nhiệm hoặc đi công cán, bằng không không thể rời khỏi kinh thành.
Lần này không giống như lần trước bọn họ đến Tĩnh Bình huyện, mặc dù đến Tĩnh Bình huyện làm huyện lệnh, nhưng trong lòng họ đều hiểu rõ, Thiệu Thanh Viễn chỉ là lâm nguy nhận mệnh, quan trọng nhất vẫn là bắt Bạch Chi Ngôn, qua vài năm sẽ trở về.
Bây giờ...... Lại thật sự là ly biệt.
Dễ Tử Lam hừ lạnh một tiếng, quay đầu nói với Tần Văn Tranh, "Đi, cùng đi uống chén rượu?"
Nói xong, nhìn thấy Nguyên Trí đang đứng nép một bên, đưa tay kéo người lại, "Ngươi cũng đi."
Nguyên Trí toan bỏ trốn, "Không được, lão sư bảo ta đưa người xong phải sớm về Quốc Tử Giám."
"Về cái gì mà về, hiếm khi được lười biếng. Đi thôi, đi thôi, đi ăn chút gì đi. Trước khi đi, biểu tỷ ngươi đã dặn dò chúng ta, phải chiếu cố ngươi nhiều hơn."
Mặt Nguyên Trí đen lại, hắn thề, "chiếu cố" mà biểu tỷ nói tuyệt đối không phải kiểu ăn chơi đàng điếm này.
Mọi người ở phía sau thấy vậy không nhịn được cười, một đoàn người lúc này mới xua tan vẻ u sầu ly biệt, vừa nói vừa cười đi vào trong thành.
Không ít bách tính ở cổng thành cũng nhịn không được cảm thán, Vĩnh Ninh hầu này không nhìn chức vị, được lòng người thật tốt, người đến tiễn đưa không những đông, mà lại đều là người có địa vị cao.
Từ trước đến nay, nào có vương công quý tộc nào xuất hành mà có nhiều người đưa tiễn như vậy? Nếu không, chẳng phải sẽ bị Hoàng Thượng nghi ngờ là kết bè kết phái sao.
Cố Vân Đông không biết Dễ Tử Lam lại không đáng tin đi giày vò người khác, mà giờ lại đi gây sự với tiểu biểu đệ nhà nàng. Người một nhà bây giờ đi đường cũng không nhanh, hiếm khi nhàn nhã tự tại như dạo chơi ngoại thành.
Lúc này bọn hắn trở về không ngồi thuyền nữa, dù sao không vội, vậy thì cứ từ từ thôi.
Những người khác từng có kinh nghiệm đi xa nhà, thích ứng rất nhanh, trên đường nên làm gì đều đâu vào đấy.
Chỉ có mấy người Lỗ gia và Lôi gia, ban đầu rất là mờ mịt, nhìn mọi người dừng xe nhặt củi nấu cơm, lại có loại cảm giác không giúp được gì, chỉ vướng chân vướng tay.
Qua tầm mười ngày mới dần thích ứng, tâm trạng cũng bình tĩnh lại.
Đoàn người của bọn hắn khổng lồ, lại có hộ vệ, xem xét liền biết không dễ trêu chọc, dọc đường thật sự không gặp phải phiền toái gì.
Chỉ là mỗi lần tìm chỗ trọ có chút bất tiện, may mà Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông, một người là Hầu gia, một người là quận chúa, có thể trực tiếp ở tại dịch trạm.
Một đoàn người cứ như vậy vừa cười vừa nói, tiêu diêu tự tại hướng về phủ Tuyên Hòa. Đến khi thời tiết chuyển lạnh, đoàn người cũng dừng lại ở ngoài cổng thành phủ Tuyên Hòa.
Chương 3547 Ở Chỗ Nào Cố Đại Phượng, Cố Khê, đám người đã sớm đợi ở cổng thành từ sáng sớm, nhìn thấy bọn hắn, liền chạy như bay đến.
"Vân Đông, Thanh Viễn, các ngươi đã về."
Tâm trạng mọi người rất cao, Cố Vân Đông bước xuống xe, Nhã Nhã cũng chầm chậm nhảy xuống theo, sau đó liền nghiêng đầu nhìn những người đối diện.
Hắn không biết bọn họ, mặc dù có nghe cha mẹ nhắc qua.
Ngược lại là Khiếu Khiếu, buông tay Thường Nha Nha ra liền chạy như bay đến, "Nhã Nhã đệ đệ."
Sau đó liền ôm chầm lấy hắn, Nhã Nhã mở to hai mắt nhìn, lại có người quen thuộc hắn đến vậy?
"Nhã Nhã đệ đệ, ngươi không nhớ rõ ta? Ta là Khiếu Khiếu ca ca a, chúng ta vẫn luôn viết thư cho nhau."
Nhắc tới viết thư, Nhã Nhã lập tức nhớ ra, "Nguyên lai ngươi chính là Khiếu Khiếu ca ca a."
Lập tức lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn hắn, "Ngươi thật lợi hại, mẹ ta kể, lần trước chúng ta gặp mặt, ngươi còn chưa tới hai tuổi, đã nhiều năm như vậy, ngươi thế mà nhận ra ta ngay."
Khiếu Khiếu gãi gãi đầu, "Không phải, là cha ta sớm nói với ta, trong đội xe có người tuổi tác xấp xỉ ta, lại lớn lên đặc biệt tuấn tú, chính là Nhã Nhã đệ đệ."
Cố Khê đi tới, mặt đen lại, "Ta không phải nói như vậy, ta nói chính là Nhã Nhã tiểu chất tử."
Thật là, lúc hai tuổi gọi đệ đệ thì thôi đi, bây giờ cũng sáu tuổi rồi, còn gọi đệ đệ.
Hắn trước kia gọi Cố Như Ý, tiểu chất nữ tiểu chất nữ kêu không phải rất vui vẻ lưu loát sao?
Sao đến chỗ Nhã Nhã liền lại biến thành đệ đệ.
Nhã Nhã căn bản không để ý Cố Khê uốn nắn, hắn phi thường thận trọng dùng bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ bắp đùi hắn —— Cố Khê người quá cao, vỗ vai không tới, chỉ có thể vỗ đùi.
"Có mắt nhìn đấy, ta đúng là người tuấn tú nhất trong đội xe của chúng ta, miêu tả vô cùng chuẩn xác."
Chỉ một điểm này, trong lòng hắn liền lưu lại ấn tượng vô cùng tốt về tiểu cữu công, cho rằng tiểu cữu công biết cách ăn nói.
Cố Khê cười hắc hắc, ngồi xổm xuống một tay bế hắn lên, "Ta nghe nói ngươi rất thích xem thoại bản tử ta viết?"
Nói chuyện về thoại bản tử, Nhã Nhã liền cao hứng, lúc này khoa tay múa chân phát biểu một phen những kiến giải độc đáo của mình đối với mấy quyển thoại bản tử.
Cố Khê, thân là tác giả, suýt chút nữa bị hắn nói cho á khẩu không trả lời được.
Lúc sáng tác, chính hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy, không ngờ Nhã Nhã lại nhìn ra nhiều nội hàm sâu sắc đến thế. Hắn còn hoài nghi về dự tính ban đầu của mình khi viết những cuốn thoại bản tử kia.
Khiếu Khiếu nhảy hai cái, không vui nắm lấy quần áo của cha mình, "Thả Nhã Nhã đệ đệ xuống, con muốn chơi với đệ đệ, cha, cha đừng giành với con."
Cố Đại Phượng tới liền vỗ Cố Khê một cái, "Làm trưởng bối kiểu gì vậy? Vừa đến đã nói chuyện về mấy quyển thoại bản tử vớ vẩn của ngươi, có chuyện gì không tốt về nhà rồi nói?"
Sau đó cười tủm tỉm bế Nhã Nhã, trực tiếp đi đến trước mặt Thiệu Thanh Viễn, "Đi, về nhà thôi, chúng ta đã đặt chỗ ở Cẩm Tú tửu lâu, đi ăn cơm trước, bày tiệc mời khách cho các ngươi, xong xuôi về nhà nghỉ ngơi cho khỏe."
Chuyện Thiệu Thanh Viễn được phong làm Hầu gia đã truyền về đến phủ Tuyên Hòa, Cố Đại Phượng hỏi, "Lần này các ngươi trở về, định ở nơi nào? Thanh Viễn à, Hầu phủ của ngươi cũng đã được ban thưởng, trong phủ còn có mấy hạ nhân, những ngày này vẫn luôn quét dọn, ta trước đó muốn đi vào xem, nhưng không tiện lắm, những người hạ nhân được ban thưởng kèm theo kia ai nấy nhìn đều quy củ, ta không dám vào. Bất quá ta nghe nói, Hầu phủ kia còn lớn hơn quận chúa phủ của Vân Đông. Các ngươi sau này là ở Hầu phủ, hay là quận chúa phủ?"
Chương 3548 Tự Mình Chăm Sóc
Bạn cần đăng nhập để bình luận