Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 258

Hắn không nhịn được nhìn quanh một chút, thấy không có ai nhìn sang bên này, liền nắm lấy tay nàng.
Nhẹ nhàng bóp hai cái, mới lên tiếng, "Chuyện của Đào gia... Ta còn chưa nghĩ ra cách nói, sau này sẽ nói cho ngươi biết."
Cố Vân Đông trừng mắt liếc hắn một cái, người này luôn luôn tìm được cơ hội tiếp xúc với nàng, càng ngày càng không biết xấu hổ.
Thiệu Thanh Viễn không nhịn được bật cười.
Bên kia viện có người gọi bọn họ, "Thanh Viễn, Cố cô nương, xuất phát."
Cố Vân Đông rút tay ra, Thiệu Thanh Viễn có chút buồn bực, làm sao mỗi lần đều có người đến phá hỏng chuyện tốt của hắn vậy?
Đội xe đã chỉnh lý xong, cũng chỉ có ba chiếc xe ngựa mà thôi, thêm chiếc của Cố Vân Đông là bốn chiếc, không phải là đội ngũ quá lớn.
Tiêu sư tính cả Thiệu Thanh Viễn mới có sáu người, A Miêu và hai người nữa là đi ké kinh nghiệm.
Khi đội xe xuất phát, Đào Phong còn đứng ở cửa viện, nhìn thấy Vương tiêu sư, người phụ trách dẫn đội lần này nói, "Làm phiền các ngươi, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió."
"Yên tâm đi, Đào công tử, chúng ta nhất định sẽ bình an đem hàng đến nơi."
Vương tiêu sư hùng tâm tráng chí, ánh mắt kiên nghị, vung tay lên, liền khí thế rộng rãi đi ra khỏi cửa tiêu cục.
Các tiêu sư phía sau cũng ngẩng đầu ưỡn ngực đuổi theo.
Cố Vân Đông, ......"Cái này giống như là đi ra ngoài đánh nhau."
Chỉ có Thiệu Thanh Viễn, vẫn như cũ mắt nhìn thẳng đi qua bên cạnh Đào Phong.
Hắn ngồi xe ngựa của Cố Vân Đông, có đôi khi hắn lái xe, có đôi khi Đồng Thuỷ Đào lái xe, hắn trực tiếp vào trong xe... sờ tay nhỏ.
Những người khác trong đội xe đều là nam nhân, lại coi như nửa người trong giang hồ, ra ngoài bên ngoài, đối với phòng bị nam nữ thấy cũng không phải là rất nặng.
Huống chi hai người này còn là đã đính hôn, vị hôn phu kia chiếu cố vị hôn thê, bình thường, rất bình thường mà.
Xe ngựa đi ngang qua Tuyên Hòa phủ ở lại một đêm, Cố Vân Đông đi xem qua mặt tường dán chân dung của Cố Đại Cô và mấy người khác.
**Chương 434: Không Xong** Thấy có mấy tờ bố cáo che ở phía trước, hơi nhíu mày, Cố Vân Đông trực tiếp đưa tay xé ra, đặt sang một bên.
Sau đó nàng còn chạy tới nhà Kha biểu cô, đi hỏi hàng xóm xung quanh.
Đáng tiếc hàng xóm nói không có ai tới tìm Kha biểu cô, Cố Vân Đông chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
Ai ngờ nàng vừa đi, liền có một phụ nhân trở về nhà, người này đúng lúc là người hôm đó thấy mẹ của Chu phủ Nhâm Quân.
Ngày thứ hai đội xe rời khỏi Tuyên Hòa phủ, con đường tiếp theo, điều kiện dừng chân liền không được tốt cho lắm.
Có đôi khi bọn hắn phải ở lại bên ngoài, đội xe đi tương đối nhanh, kỳ thật đã tận lực chiếu cố Cố Vân Đông và Đồng Thuỷ Đào hai cô nương.
Chỉ là bọn hắn cũng phải nhanh chóng đem hàng đến nơi, mới có thể yên lòng.
Thiệu Thanh Viễn cũng không đành, mấy lần muốn nàng không cần đi theo đội xe, đều bị Cố Vân Đông cự tuyệt.
Dù sao nàng sớm đã thành thói quen, trước kia chạy nạn không những ở lại bên ngoài, nàng liền ngủ cũng không thể ngủ. Bây giờ có Thiệu Thanh Viễn ở bên cạnh, nàng ban đêm nằm trong xe ngựa có thể ngủ rất ngon, căn bản không có chỗ nào cảm thấy khổ.
Đồng Thủy Đào càng là không vui, nàng có thể đi theo các tiêu sư này học võ, cơ hội khó có được, sao có thể bỏ qua?
Bất quá có Cố Vân Đông, đồ ăn các nàng lại ăn đến rất phong phú.
Trước kia hộ tiêu đi ra ngoài, đều là một đám đại lão gia, cẩu thả vô cùng, đồ ăn đều là lương khô, chẳng những cứng mà còn đặc biệt khó ăn.
Cho dù thỉnh thoảng có nấu chút đồ nóng, cũng là làm cho có, không phải quá mặn thì quá nhạt, còn không bằng gặm lương khô.
Có Cố Vân Đông và Đồng Thuỷ Đào, tay nghề hai người đều rất tốt, dù sao mình cũng phải ăn, làm nhiều thêm một chút cũng không sao, bọn hắn đều mang theo dầu cải, xì dầu.
Tiêu sư môn cũng sẽ chủ động đưa thêm chút tiền ăn, dù sao chuyến tiêu này, Đào gia trả tiền không ít.
Vương tiêu sư thích nhất là Cố Vân Đông nấu ăn, lúc xe ngựa dừng ở dã ngoại sẽ thường xuyên chạy đến bên cạnh nàng ngồi xổm nhìn, "Đáng tiếc qua hai ngày nữa liền đến Khánh An phủ, không thể ăn đồ Cố cô nương nấu nữa."
"Ngươi xem lâu như vậy còn chưa học được sao?" Cố Vân Đông khuấy hai lần cháo rau, để Đồng Thuỷ Đào đi vào trong xe ngựa lấy rau ngâm tự làm ra.
Vương tiêu sư lắc đầu, "Cái này, thật sự cần thiên phú, tay ta so với khỉ cũng không khác là bao, vụng về hết sức."
Nói xong hung hăng đánh một cái vào tay mình.
Cố Vân Đông, ......"
Vẫn là Thiệu Thanh Viễn đem người đẩy sang một bên, "Đi trông hàng hóa, đừng có lười biếng."
"Ài, tiểu tử ngươi, dù sao ta cũng lớn hơn ngươi một vòng, ngươi kính trọng ta một chút được không?" Vương tiêu sư lẩm bẩm, rất là bất mãn.
Các tiêu sư khác bên cạnh cười vang, "Vương ca, chính ngươi cũng đã nói, qua hai ngày nữa liền đến Khánh An phủ, Thanh Viễn liền phải tách ra cùng Cố cô nương, ngươi còn đi quấy rầy vợ chồng trẻ người ta, da mặt ngươi cũng quá dày."
"Đúng vậy? Vợ mình không có ở đây, liền chuyên đi phá đám người khác, ngươi thế nào lại có ý tốt như thế?"
Có người hướng về phía Cố Vân Đông hô, "Cố cô nương, cháo này của cô đừng cho hắn ăn."
Cố Vân Đông ở chung với các tiêu sư trong tiêu cục một đoạn đường này, đã rất quen thuộc, nàng rất thích những người này. Cả đám đều xem nàng như muội muội hoặc là tiểu bối để chiếu cố, ngoại trừ thực sự không có cách nào để nàng nấu cơm, những chuyện khác đều không cần nàng quan tâm.
Nàng cười cười, đang chuẩn bị múc cháo ra.
Đột nhiên liền gặp A Miêu đi tiểu trong rừng nhanh chóng chạy tới, "Công tử, cô nương, không xong, ta nhìn thấy có mấy người che mặt, đang tiến lại bên này."
**Chương 435: Bị Ký Thác Kỳ Vọng** Cố Vân Đông nghe xong lời này, những người vừa rồi còn cười hì hì đột nhiên đứng lên, biểu lộ trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, một bộ dáng vẻ trận địa sẵn sàng.
Vương tiêu sư càng là trực tiếp nói với Thiệu Thanh Viễn, "Ngươi mau mang theo Cố cô nương các nàng vào rừng trốn đi, A Phát, A Vượng, trông coi hàng hóa."
Bây giờ mang theo hàng hóa đi đã không kịp, thay vì hoảng loạn, chi bằng chuẩn bị chiến đấu.
Lập tức lại quay đầu hỏi A Miêu, "Có nhìn rõ bao nhiêu người không?"
"Đại khái hơn mười người." A Miêu sắc mặt còn có chút trắng bệch, hắn biết phiền phức đến rồi. Mặc dù đi theo học qua một chút võ nghệ, nhưng thực sự đối đầu chém giết liều mạng, hắn hiện tại còn không phải đối thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận