Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 1979

Không chỉ có như vậy, số lượng vải vóc bên trong cũng không nhiều.
Nhìn qua liền biết không giống như là muốn kinh doanh một cách đàng hoàng, nếu đã như vậy, sao còn mở một gian hàng ở đây?
Cố Vân Đông cảm thấy rất kỳ quái, cất bước đi vào.
Trong cửa hàng chỉ có một tiểu nhị, ngay cả chưởng quỹ cũng không có mặt, bất quá tên tiểu nhị kia thấy khách nhân ngược lại rất nhiệt tình.
Cố Vân Đông chỉ dạo qua một vòng, rất nhanh sau đó liền đi ra.
Hai người không tiếp tục đi dạo nữa, mà đi thẳng về nhà Thẩm Tư Điềm.
Cố Vân Thư đã đi tìm người môi giới lấy chìa khóa về, cửa lớn Thẩm gia rộng mở, hàng xóm sát vách hiếu kỳ ngó nghiêng về phía bên này.
Lúc Cố Vân Đông và Cố Vân Thư đi vào, Cố Vân Thư đang nói chuyện với người môi giới.
"…Đúng vậy, chúng ta còn muốn sửa sang lại một phen, mấy ngày nữa khách trọ sẽ đến. Việc tìm người sửa sang lại, nhờ cả vào Ngô tiểu ca, căn phòng này từ trước đến nay đều do ngươi trông coi, ta cũng xem qua, căn phòng ngoại trừ một chút cũ kỹ hư hại bên ngoài, những thứ khác đều rất tốt, Ngô tiểu ca tận tâm tận lực như vậy, chúng ta giao cho ngươi cũng yên tâm."
Ngô tiểu ca cười xua tay, "Cố lão gia quá khách khí, lúc Thẩm gia thúc thúc còn sống, đối với ta cũng rất chiếu cố. Bây giờ biết được Thẩm cô nương đã gả chồng, yên ổn cuộc sống, vậy thì ta an tâm. Chuyện phòng ốc ngài yên tâm, ta cam đoan xử lý thỏa đáng."
Cố Vân Thư tiễn người ra cửa, "Vất vả cho ngươi rồi."
Cố Vân Đông không nói chuyện, đi thẳng vào dò xét cái sân trước mặt.
Cái sân này xác thực không lớn, bất quá coi như nhẹ nhàng khoan khoái, trong sân mọc chút cỏ, không tính là quá rậm rạp. Đại khái là vị Ngô tiểu ca kia thỉnh thoảng tới, hơi chỉnh lý qua.
Lúc này Thường Nha Nha đang mang theo Hống Hống ngồi xổm ở đó, chậm rãi nhổ cỏ.
Tiểu gia hỏa chu mông, miệng lẩm bẩm, nhìn thấy Cố Vân Đông liền cười rộ lên.
Đến cũng đã đến, vậy thì cùng nhau thu dọn đi.
Cố Vân Đông cũng xắn tay áo lên, đi vào trước thu dọn phòng bếp, ít nhất cũng phải để trống một chỗ nấu nước mới được.
Chỉ là bên này nàng vừa mới động thủ không bao lâu, liền thấy Thiệu Võ - người vốn nên ở huyện thành nhìn chằm chằm Bàng gia, vội vàng vào cửa.
Sau đó đi thẳng tới trước mặt nàng, thấp giọng nói, "Phu nhân, Bàng Lãng đến Phồn Tú trấn rồi."
"Ai?" Cố Vân Đông nhất thời không có phản ứng kịp.
Chương 3395: Ý đồ đến "Bàng Lãng."
Cố Vân Đông buông bầu nước trong tay ra, nhíu mày, "Hắn đến trấn trên làm cái gì?"
Thiệu Võ kỳ thật không quá chắc chắn, "Ta mơ hồ nghe thấy, hắn hình như nói muốn tới trấn trên Bàng thị bố trang đối chiếu sổ sách. Ta là theo sau hắn đến, lúc này Bàng Lãng đang ở trong tiệm vải."
Dừng một chút, hắn lại nói tiếp, "Phu nhân, ta cảm thấy Bàng Lãng kia, hẳn là hướng về phía ngài mà đến."
"Hướng về phía ta mà đến?" Cố Vân Đông đi rửa tay, từ phòng bếp đi ra, "Lời này nói như thế nào?"
"Bàng Lãng sau khi vào trấn trên, liền trực tiếp đi tiệm vải. Ta thấy kỳ quái, cũng đi theo vào. Vừa vặn nghe được hắn cùng tiểu nhị tiệm vải nghe ngóng hôm nay trước kia có một đám người lạ mặt nhìn qua rất quý khí đến trấn trên hay không. Ta nghe hắn miêu tả, hẳn là phu nhân các ngươi."
Cố Vân Đông hiểu rõ, Bàng Lãng hẳn là từ chỗ La thị nghe được chuyện bọn họ đến Phồn Tú trấn, chỉ là không biết bọn họ đến với mục đích gì. Cũng may tiểu trấn không lớn lắm, hắn hơi dò hỏi một chút, liền có thể biết địa chỉ của bọn hắn.
Mà Bàng thị bố trang cách tiểu viện Thẩm gia cũng không xa, một chuyến này của bọn hắn động tĩnh cũng không nhỏ, nghĩ đến Bàng Lãng rất nhanh sẽ biết điểm dừng chân của bọn hắn.
Quả nhiên, bọn hắn ở chỗ này vừa mới nghị luận không lâu, bên ngoài liền truyền đến một giọng nói lạ lẫm hỏi thăm, "Xin hỏi, Cố lão gia có ở đây không?"
Cố Vân Thư buông cái xẻng trong tay xuống, phủi tay đi ra ngoài, nhìn xem Bàng Lãng, rất kỳ quái, "Ta là họ Cố, xin hỏi ngươi là vị nào?"
Bàng Lãng nhìn Cố Vân Thư, lại nhìn bộ dáng lấm lem trên người hắn, cùng với Hống Hống đang cố gắng nhổ cỏ ở phía sau hắn, nửa ngày không nói ra lời.
Hắn không có tìm nhầm chứ??
Không phải nói Cố Vân Thư là thúc thúc của vị quận chúa kia sao? Sao hắn còn phải tự thân làm việc nhổ cỏ chỉnh lý sân vườn?
Bàng Lãng do dự một lát, mới hỏi, "Ngài là Cố lão gia? Ngài khỏe, ta là thiếu đông gia Bàng thị bố trang. Không biết Thiệu phu nhân có phải cũng ở bên trong không, nàng hôm qua đã gặp qua phu nhân nhà ta."
Hắn vừa tự giới thiệu như vậy, Cố Vân Thư liền biết hắn là ai, lúc này tránh ra nửa người, "Có mặt cả, Bàng đông gia mời vào. Không có ý tứ, sân vườn còn chưa sửa sang lại, có chút bừa bộn, ngươi đừng để ý."
Bàng Lãng cười khan một tiếng, vội vàng lắc đầu, "Không có."
Cố Vân Đông nghe được động tĩnh cũng chạy ra, chào hỏi Bàng Lãng, "Vừa vặn, bàn ở nhà chính đã sạch sẽ, nếu Bàng đông gia không chê, không bằng vào bên trong uống chén trà?"
Bàng Lãng nào dám để ý, người ta quận chúa cũng không đáng kể, hắn một cái tiểu đông gia còn bày đặt cái giá gì?
Bất quá không nghĩ tới, Vĩnh Gia quận chúa trước mặt vậy mà lại…gần gũi đến thế??
Nhưng chính bởi vì nhìn thấy một mặt này của Cố Vân Đông, Bàng Lãng ngược lại không còn khẩn trương như vậy, thậm chí đối với mục đích mình tới còn có thêm mấy phần lòng tin.
Cố Vân Đông để cho người ta dâng trà, liền hỏi thăm ý đồ đến của Bàng Lãng.
Hắn ngược lại cũng không giấu giếm, ngược lại mười phần thẳng thắn trước tạ tội, "Thiệu phu nhân thứ tội, hôm qua nội nhân cùng phu nhân trao đổi xong, đã tìm người đi nghe ngóng thân phận của quận chúa. Thật sự rất có lỗi, dù sao cũng là làm ăn, Thiệu phu nhân đối với chúng ta mà nói đều là gương mặt lạ, cho nên liền chú ý cẩn thận chút. Sau đó liền biết Thiệu phu nhân là, là Vĩnh Gia quận chúa…"
"Chuyện này không quan trọng, ta vốn cũng không muốn giấu diếm. Nếu như biết thân phận của ta có thể làm các ngươi càng thêm an tâm tin tưởng, vậy thì không có quan hệ gì."
"Đúng vậy, đa tạ quận chúa thông cảm." Bàng Lãng thở ra một hơi, "Đúng rồi, ta còn nghe nội nhân nói, quận chúa có quan hệ không ít với Nhị cô nương Tống gia?"
Chương 3396: Đáng ngờ Cố Vân Đông vốn tưởng rằng hắn đến để bàn chuyện làm ăn, không ngờ ngay từ đầu đã nhắc đến Tống gia.
Nàng lập tức có chút thẳng lưng lên, uống một ngụm trà để che giấu nỗi hoài nghi trong lòng, đến khi ngẩng đầu lên, đã nở nụ cười, "Đúng vậy, ta và Thụy Quân mới quen đã thân, lại thêm tuổi tác tương tự, cũng có thật nhiều chủ đề chung, qua lại hai lần, quan hệ cũng không liền càng ngày càng tốt sao? Cho nên lúc này ta muốn tới Vĩnh Ninh phủ, nàng liền nhờ ta trở lại thăm người nhà nàng một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận