Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 1048

Nhất là nhóm đầu tiên đến lại là vợ chồng Thiệu Thanh Xa, vừa vào cửa đã thẳng thắn hỏi hắn muốn Thiên Sơn tuyết liên.
Điều này khiến Bình Nam hầu vừa mới giải độc không lâu suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Nhưng hắn vẫn vô cùng kiên cường phủ nhận: "Vĩnh Gia quận chúa làm gì phải vội vã như thế, ta đã sớm nói, Thiên Sơn tuyết liên ở Bình Nam hầu phủ, ta đã cho người trở về lấy, chỉ là cần chút thời gian, bây giờ thì không có."
Cố Vân Đông mỉm cười, "Thế nhưng Hầu gia, ta nghe nói ngài đã đem Thiên Sơn tuyết liên mang đến. Ngài suy nghĩ một chút, có phải là quên chuyện này rồi không? Quên cũng không sao, ta có thể hiểu được, dù sao Hầu gia trước đó trúng độc, mê man nên có một số việc không nhớ rõ cũng là bình thường. Bất quá bây giờ từ từ suy nghĩ, nhớ lại cũng không sao, dù sao cũng tốt hơn là để người đến Bình Nam hầu phủ một chuyến tay không, đúng không?"
Ánh mắt Bình Nam hầu đột nhiên trở nên mãnh liệt, bỗng nhiên nhìn về phía Cố Vân Đông, "Ngươi nghe ai nói?"
Cố Vân Đông cười không nói, "Hầu gia cảm thấy thế nào?"
Bình Nam hầu rất nhanh liên tưởng đến Kiều Kim Thủy, Kiều Kim Thủy làm tùy hành đại phu của hắn, cũng đã từng nhắc nhở hắn đem những dược liệu cần thiết đều mang lên, tuy không nói rõ là Thiên Sơn tuyết liên, nhưng ý tứ trong lời nói mọi người đều hiểu.
Kiều Kim Thủy lại là sư thúc của Thiệu Thanh Xa, đem chuyện này tiết lộ ra ngoài là hoàn toàn có khả năng.
Sắc mặt Bình Nam hầu trong nhất thời trở nên hết sức khó coi.
Cố Vân Đông tự nhận là vẫn rất hiền lành, "Hầu gia, ngài nghĩ đến chưa? Không sao, cứ từ từ suy nghĩ, chúng ta có thể đợi. Nếu như ngài thực sự không nghĩ ra, không bằng hỏi Hàn thế tử, có lẽ là do hắn thu dọn thì sao?"
Chương 1780 Vĩnh Gia quận chúa, đã lâu không gặp. Cố Vân Đông cảm thấy mình thật khéo hiểu lòng người, vậy mà lại trải sẵn bậc thang cho hắn.
Nhưng Bình Nam hầu hoàn toàn không muốn bước xuống, nhưng Thiệu Thanh Xa ở bên cạnh đã dìu Cố Vân Đông ngồi xuống, hai người chậm rãi ung dung uống trà, thật sự là kiên nhẫn mười phần chờ đợi hắn hồi ức.
Bình Nam hầu hít sâu một hơi, đang suy nghĩ nên thừa nhận hay tiếp tục phủ nhận, thì quản gia lại lần nữa đến, "Hầu gia, Quận vương gia tới."
Bình Nam hầu, ......"
Thiệu Thanh Xa, Cố Vân Đông, ......"Lại muốn gây sự.
Ba người cùng nhìn ra phía ngoài, không lâu sau, liền thấy Dịch Tử Lam vung vẩy một cây quạt, tự cho là phong lưu tiến vào, "Thật náo nhiệt."
Bình Nam hầu hít sâu một hơi, thật lâu sau mới miễn cưỡng gạt ra một nụ cười, "Quận vương gia sao lại tới đây?"
"A, ta đây không phải đi Thiệu phủ tìm bọn hắn sao?" Hắn đưa tay chỉ Thiệu Thanh Xa và Cố Vân Đông.
Hai người đằng sau mặt không cảm xúc nhìn hắn.
Dịch Tử Lam cười nói, "Kết quả đến Thiệu phủ, mới biết được bọn hắn tới tìm ngươi, nói là muốn Thiên Sơn tuyết liên. Vậy ta nghĩ, ta dù sao cũng là người ra đề mục, là nhân chứng, sao có thể không có mặt? Vạn nhất bọn hắn cầm được Thiên Sơn tuyết liên, kết quả lại đối ngoại tuyên bố ngươi không cho, vậy Hầu gia ngài chẳng phải chịu thiệt lớn sao."
Nói cứ như thể hắn có trách nhiệm rất lớn vậy.
Bình Nam hầu lúc này đến nụ cười cũng không nặn ra được, đến nước này, nếu hắn lại phủ nhận, vậy cũng chỉ còn lại khó xử.
Thiên Sơn tuyết liên sớm muộn gì cũng phải giao ra, đã như vậy, hà tất phải sinh thêm phiền phức.
Huống chi, cho thì sao? Sớm muộn gì hắn cũng tìm Thiệu Thanh Xa, Cố Vân Đông tính sổ, đến lúc đó, dược liệu này chẳng phải sẽ trở lại trong tay mình sao?
Bởi vậy Bình Nam hầu hít sâu một hơi, "Bản hầu cũng vừa mới nhớ tới, lúc trước xác thực đã giao cho người đem Thiên Sơn tuyết liên mang lên, lúc trước cũng quên mất. Ta đi lấy ngay đây, mấy vị cứ ngồi trước."
Dịch Tử Lam phất phất tay, "Đi thôi, đi thôi."
Đợi Bình Nam hầu đi, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người bọn họ.
Cố Vân Đông mới hung tợn trừng mắt liếc Dịch Tử Lam, hỏi, "Ngươi tới làm cái gì?"
"Không phải vừa nói rồi sao? Bản vương là tới làm chứng."
Thiệu Thanh Xa và Cố Vân Đông mặt không đổi sắc nhìn hắn, trong mắt rõ ràng toát ra vẻ không tin.
Dịch Tử Lam nhún nhún vai, "Không tin thì thôi."
Sau đó, hắn không nói gì nữa.
Qua hồi lâu, Bình Nam hầu trở về, trong tay bưng lấy một cái hộp, nhếch môi tiến vào đại sảnh.
Đem cái hộp kia đặt lên bàn, Bình Nam hầu mở nắp, "Đây chính là Thiên Sơn tuyết liên."
Thiệu Thanh Xa là đại phu, hắn luôn luôn cẩn thận, tiến lên hai bước kiểm tra một lát.
"Đúng là nó." Nói xong, hắn đóng nắp lại, ôm lấy đi tới bên cạnh Cố Vân Đông, "Hầu gia sảng khoái, đã giao Thiên Sơn tuyết liên, vậy coi như đổ ước trước đó đã hoàn toàn kết thúc, Quận vương gia ở đây có thể làm chứng, sau này chúng ta đảm bảo sẽ không lại tới cửa hỏi thăm."
"Tốt."
Thiệu Thanh Xa chắp tay, "Cáo từ."
Hắn không muốn ở lại đây lâu, dù sao còn có một Dịch Tử Lam không biết có mục đích gì ở đây.
Bình Nam hầu cũng muốn nhanh chóng tiễn mấy ôn thần này đi, cho nên ngay cả khách sáo cũng không nói, trực tiếp tiễn khách.
Ba người đi thẳng đến ngoài cửa Hàn phủ mới dừng lại.
Thiệu Thanh Xa ánh mắt sắc bén nhìn về phía Dịch Tử Lam, "Vương gia tới đây rốt cuộc là có mục đích gì?"
Dịch Tử Lam cười hắc hắc, sau một khắc, một bóng người xuất hiện trước mặt Thiệu Thanh Xa và Cố Vân Đông.
"Vĩnh Gia quận chúa, đã lâu không gặp."
Chương 1781 Một tên biến thái, một tên keo kiệt. Cố Vân Đông kinh ngạc nhìn về phía người tới, "Mạc...... Đại nhân?"
Mạc Húc Trừng mỉm cười gật đầu, lại nhìn về phía Thiệu Thanh Xa, "Thiệu công tử."
Thiệu Thanh Xa khẽ gật đầu, hắn cũng không biết hắn, có chút nghi hoặc nhìn về phía Cố Vân Đông, Cố Vân Đông nhỏ giọng nói, "Vạn Khánh phủ, Mạc Húc Trừng."
Nhắc tới Vạn Khánh phủ, Thiệu Thanh Xa liền nhớ lại.
Vị Mạc Húc Trừng này, hẳn là vị phụ trách vụ án xét nhà ở Tân phủ mà Cố Vân Đông nhắc tới.
Cố Vân Đông thật không ngờ Mạc Húc Trừng cũng ở đây, nhìn thấy hắn, nàng liền nhớ lại lúc Tân phủ bị tịch thu, vô số vàng bạc châu báu bày ra cho nàng lựa chọn, kết quả Mạc Húc Trừng này chỉ cho nàng một cái rương nhỏ.
Nếu không phải nàng có không gian, ngầm thu hết những đồ vật kia vào không gian, nàng coi như lỗ to rồi.
Bây giờ Mạc Húc Trừng xuất hiện ở đây, Cố Vân Đông chỉ cảm thấy đau răng.
Nàng quay đầu nhìn thoáng qua Hàn phủ, không hiểu sao bắt đầu đồng tình với bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận