Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 621

Đào Yển sửng sốt một chút, nhất là khi nhìn thấy Cố Vân Đông cũng tiến vào.
Vẫn là Liễu Duy giới thiệu cho bọn họ, "Đây là Cố Vân Đông, là muội tử của ta."
Cố Vân Đông liếc mắt nhìn hắn, ngươi thật là giỏi chiếm tiện nghi.
Đào Yển kinh ngạc trợn to mắt khi nghe ba chữ Cố Vân Đông, đây chính là nha đầu của Cố gia đình.
Hắn vội vàng chắp tay nói, "Cửu ngưỡng đại danh, vẫn luôn vô duyên gặp mặt, không ngờ hôm nay ngược lại lại trùng hợp."
Cố Vân Đông là lần đầu tiên nhìn thấy Đào Yển, nhân thân này có chút thấp bé, chí ít so với hai vị thiếu gia khác của Đào gia là thấp hơn mấy phần.
Nhưng tướng mạo này, lại là giống Đào lão gia nhất, thoạt nhìn, chí ít cũng có năm sáu phần tương tự.
Tính tình ngược lại lại nhìn rất không tệ, hơn nữa hắn cũng mới vừa được Đào gia nhận trở về không lâu, lại có thể cùng Bành Trọng Phi - loại người mắt cao hơn đầu, xem thường người khác, cảm thấy bản thân là nhất, nổi danh ăn chơi ở huyện thành - trở thành bằng hữu, bình tĩnh uống trà ăn cơm, vẫn là có mấy phần tâm tư.
Nhìn thấy mình, Đào Yển thái độ cũng rất là tôn trọng hữu lễ, không có bởi vì nàng là nữ tử liền làm ngơ, chỉ lần đầu gặp, liền rất có thể khiến người ta có hảo cảm.
Cố Vân Đông mỉm cười gật đầu, "Không nghĩ tới Đào Tam công tử vậy mà biết ta, là vinh hạnh của ta."
"Ha ha, Cố cô nương khiêm tốn. Trước đó ta được Đào gia nhận trở về, trong nhà từng có thiết yến, ta đại ca còn nói mời Thiệu công tử cùng Cố cô nương tới, không nghĩ tới hai người các ngươi lại đều không ở huyện thành, lúc này mới tiếc nuối bỏ lỡ."
Cố Vân Đông kinh ngạc, nhưng thấy hắn không chút kiêng kị nhắc tới thân thế của mình, ngược lại là vừa vặn thuận tiện cho nàng.
Chương 1052: Làm thế nào tìm trở về? "Vậy ta chỉ có thể ở đây chúc mừng Đào Tam công tử nhận tổ quy tông, toàn gia đoàn viên." Cố Vân Đông bưng nước trà, kính hắn một chén.
Đào Yển vội vàng bưng chén trà uống vào, "Đa tạ."
"Nói đến Tam công tử bây giờ cũng là khổ tận cam lai, ngày tốt lành đều ở phía sau." Cố Vân Đông giống như lơ đãng mở miệng, "Đúng rồi, vậy lúc trước mang đi Tam công tử, đám ăn mày kia đã bắt được chưa? Theo ta thấy, loại người này ghê tởm nhất, chuyện gì không làm, chuyên môn làm loại chuyện mất hết lương tâm này, hủy hoại cuộc đời tốt đẹp của người khác, phá hủy gia đình người ta. Ta ghét nhất loại người này, trước đó ta còn gặp được, có một tên ăn mày vậy mà giữa ban ngày ban mặt trực tiếp ôm một đứa bé liền đi. Nếu không phải người kia hành tung lén lút, bị ta phát hiện không hợp lý tại chỗ cho cản lại, người nhà đứa bé kia sợ là phải thương tâm chết mất."
Đào gia đối ngoại tuyên bố Đào Yển là khi còn bé bị người bắt cóc đi, mặc dù rất nhiều người biết không phải, Cố Vân Đông cũng biết nội tình trong đó, nhưng trên mặt vẫn là phải giả bộ.
Nàng một mặt lòng đầy căm phẫn, Đào Yển cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói, "Làm gì bắt được, tên ăn mày kia bán ta xong, sớm không biết chạy đi nơi nào."
Cố Vân Đông nghe vậy, rất là tiếc nuối thở dài một hơi, lập tức lại hiếu kỳ hỏi, "Vậy Tam công tử ban đầu làm sao biết được thân thế của mình? Ta nghe nói ngươi bị mang đi thời điểm mới bất quá một tuổi."
"Nhắc tới cũng xảo, ta hơn mười tuổi, trong lúc vô tình nghe được cha mẹ nuôi ta cãi nhau, mới biết mình không phải là con ruột của bọn họ. Trách không được bọn họ đối với ta không thân mật, động một tí là đánh chửi, phảng phất như cừu nhân. Nhưng ta cũng biết nếu ta trực tiếp hỏi bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ không nói, liền tự mình âm thầm dò xét."
Cố Vân Đông lập tức hứng thú, "Làm sao điều tra? Chẳng lẽ lúc trước còn có manh mối gì?"
"Ân, lúc trước bọn họ cãi nhau, ta nghe bọn họ nói y phục ta mặc lúc đó chất liệu tốt, giá cả không rẻ, liền trực tiếp cầm tới hiệu cầm đồ. Manh mối mặc dù ít, nhưng cuối cùng là có, ta thuận theo đường dây này, tìm rất lâu, cuối cùng tìm được hiệu cầm đồ kia. Cũng may y phục kia là của trẻ con mặc, vẫn luôn không ai mua, cuối cùng lão bản hiệu cầm đồ liền xem như làm việc thiện, trực tiếp quyên cho từ thiện đường, ta chính là tìm được bộ y phục này ở từ thiện đường."
Từ thiện đường thu nhận đều là những đứa trẻ không nhà để về, quần áo trên người Đào Yển chất liệu tốt, từ thiện đường tự nhiên cũng bảo quản tốt, điều này mới khiến Đào Yển có manh mối tìm kiếm.
Nếu bán cho người khác, sợ là đã sớm mặc hỏng rồi vứt đi.
Cố Vân Đông nghe được trong lòng thầm giật mình, dựa theo lời Đào Yển, lúc trước khi hắn bị bế đi, y phục trên người chính là quần áo của Đào phủ, căn bản không tồn tại chuyện thay quần áo với Thiệu Thanh Xuyên?
Đào gia đem chuyện Đào Yển bị vứt bỏ đổi thành bị người lừa bán, là bởi vì Đào gia muốn che giấu bê bối.
Mà Đào Yển nói về quá trình tìm về Đào gia, lại là không cần thiết phải nói dối.
Cố Vân Đông cảm thấy khả năng ngay từ đầu, mình và Thiệu Thanh Xuyên đã suy nghĩ quá phức tạp.
Có lẽ Lý lão đầu căn bản không liên quan đến chuyện Đào gia Tam công tử bị mang đi, có lẽ hắn chỉ biết nội tình Đào Tam công tử bị vứt bỏ, sau đó trực tiếp đem chuyện này đổ lên đầu Thiệu Thanh Xuyên.
Đúng, nhất định là như vậy.
Hắn lại bày một vố trước khi chết với Thiệu Thanh Xuyên, cố ý nói những lời này để lẫn lộn thật giả, khiến hắn không có cách nào tìm được người thân thật sự.
Chương 1053: Chiếc khăn chính là của Thiệu Thanh Xuyên. Cố Vân Đông càng nghĩ, manh mối trong đầu càng rõ ràng.
Sự tình nếu quay lại điểm xuất phát, bỏ qua tất cả những manh mối có liên quan đến Đào gia, như vậy... Duy nhất có thể chứng minh thân thế của Thiệu Thanh Xuyên, có lẽ chính là tấm khăn bị vợ chồng Lý Tảng giấu đi.
Chiếc khăn kia chính là thuộc về Thiệu Thanh Xuyên, chính là do người nhà hắn cho hắn.
Nhưng Lý lão đầu vì sao làm như vậy? Chỉ có thể nói rõ hắn có thù với Thiệu Thanh Xuyên, hoặc là có thù với người nhà Thiệu Thanh Xuyên.
Cố Vân Đông con ngươi càng ngày càng sáng, bọn họ có thể bắt đầu từ hướng này.
Giờ này khắc này, tâm tình của nàng đột nhiên trở nên sáng tỏ.
"Cũng là vận khí của ta tốt, lúc trước tìm được một nửa, vừa vặn đại ca cũng đang tìm ta." Đào Yển vẫn còn tiếp tục nói, "Ta mới biết được thân thế của mình, chờ xác nhận xong, liền trở về Đào gia."
Cố Vân Đông hoàn hồn, gật đầu nói, "Tam công tử đây là khổ tận cam lai, tất có hậu phúc."
"Ha ha ha, nhờ lời chúc của ngươi." Đào Yển cười nói, "Ta đại ca xác thực đối với ta vô cùng tốt."
Cố Vân Đông nhíu mày, ân, chỉ có đại ca ngươi đối với ngươi tốt, những người khác không tốt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận