Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 1744

Phạm phu nhân nghe các nàng nói chuyện, vội vàng hỏi: "Thiệu phu nhân, ngươi biết? Thân phận hai người này rất tôn quý sao?"
"Đối với Lâu phu nhân mà nói có thể là quý khách đi, với ta mà nói, đến cả 'Quý' cũng chưa chắc xứng." Hai người này, chẳng phải chính là hai tỷ muội La phủ sao?
Phạm phu nhân nghe xong càng thêm kinh ngạc, dường như Thiệu phu nhân cùng hai người này có mối quan hệ không được tốt đẹp cho lắm?
Bên kia, Lâu phu nhân đã dẫn hai tỷ muội La Tương tiến lên, những người khác nhao nhao đứng dậy, chỉ có Cố Vân Đông, vẫn bình tĩnh ngồi tại chỗ.
Trong lòng Lâu phu nhân âm thầm cười lạnh, đi tới gần, vừa muốn mở miệng giới thiệu, ai biết bên người truyền đến hai đạo thanh âm kinh dị: "Là ngươi?"
Lâu phu nhân quay đầu nhìn lại, liền thấy các vị quý khách của mình đều mang một mặt kinh ngạc.
Bất quá La Tương rất nhanh liền thu liễm biểu cảm, La Hàm lại tiến lên mấy bước, đứng trước mặt Cố Vân Đông: "Không ngờ tới, bọn ta tìm ngươi rất nhiều ngày nhưng không thấy bóng dáng, thì ra ngươi trốn đến Tĩnh Bình huyện."
Lâu phu nhân mở to hai mắt, nhỏ giọng hỏi: "Phu nhân, các ngươi nhận biết nhau?"
Thứ 2987 Chương Cố Vân Đông không hiểu chuyện?
La Tương chưa kịp nói chuyện, La Hàm liền cười lạnh hai tiếng: "Đương nhiên nhận biết, nàng cùng phu quân ban đầu ở Lạc Châu phủ lừa nhà ta chín khương hoa, gây ra đại họa, kết quả lại giống như chó nhà có tang bỏ trốn mất dạng."
Đám người nghe được sắc mặt biến đổi khó lường, cảm giác lỗ tai mình có vấn đề, lừa gạt? Chó nhà có tang?
Lâu phu nhân cũng kinh nghi bất định, vội vàng nói: "La Nhị cô nương, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì đó? Vị này là Huyện lệnh phu nhân mới tới Tĩnh Bình huyện chúng ta, Thiệu phu nhân, làm sao có thể lừa gạt hoa gì chứ? Nhất định là hiểu lầm."
"Huyện lệnh phu nhân?" Hai tỷ muội La Tương kinh ngạc không thôi.
Nữ nhân này là Huyện lệnh phu nhân, vậy Thiệu đại phu lúc trước, chẳng phải là Huyện lệnh Tĩnh Bình huyện này?
Trên mặt La Hàm có một thoáng vui sướng, nhưng rất nhanh lại đè xuống. Là Huyện lệnh thì sao? Lúc trước đã hạ thấp thể diện của nàng, nàng đã nhún nhường cam tâm làm bình thê, kết quả họ Thiệu kia không chút cảm kích.
Cố Vân Đông cúi đầu vỗ vỗ quần áo trên người, rốt cục mở miệng cười nói: "Cũng không tính là hiểu lầm, bất quá La Nhị cô nương vẫn nên giữ mồm giữ miệng một chút thì tốt hơn. Lúc trước ngươi hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, La gia lấy chín khương hoa làm thù lao, rộng mời danh y vào phủ trị liệu. Cuối cùng, phu quân nhà ta chữa khỏi cho ngươi, chín khương hoa kia là thù lao cho phu quân nhà ta, sao đến trong miệng ngươi lại thành lừa gạt? Chẳng lẽ La gia các ngươi là loại người nói không giữ lời, qua cầu rút ván, ăn xong chùi mép liền không muốn nhận nợ đúng không? Loại thương gia không có thành tín như vậy, nghĩ đến ở đây có nhiều phu nhân như vậy, tương lai không dám hợp tác cùng La gia."
La Tương so với La Hàm có tâm tư hơn một chút, nghe xong lời này sắc mặt liền có chút thay đổi, lập tức giải thích: "La gia tự nhiên không phải loại người bội bạc..."
Nàng còn chưa nói hết, liền bị Cố Vân Đông cắt đứt: "Về phần bỏ trốn mất dạng? Việc này thật sự là hiểu lầm. Lúc trước La Nhị cô nương vừa tỉnh lại, liền tơ tưởng sắc đẹp của phu quân nhà ta, mở miệng ngậm miệng muốn lấy thân báo đáp gả cho phu quân ta. Phu quân ta cả đời này chưa thấy qua cô nương nào không biết xấu hổ, không biết liêm sỉ như vậy, thật sự vô phúc hưởng thụ, cho nên mới tranh thủ thời gian mang theo ta vội vàng rời đi, sợ bị dựa dẫm vào không thoát được, vậy thì quá phiền toái. Cho nên, La Nhị cô nương về sau nói chuyện vẫn là nên nói rõ ràng một chút, đừng có chuyện gì cũng đổ lên đầu chúng ta."
"Ngươi, ngươi nói cái gì?" La Hàm tức giận đến mức toàn thân phát run.
La Tương cũng cau mày, thấp giọng nói: "Thiệu phu nhân, không thể nói lung tung, ngươi ở bên ngoài làm mất thể diện của muội muội ta, xem chúng ta dễ bắt nạt sao?"
Lâu phu nhân nhìn cảnh tượng gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây trước mặt, trong lòng mừng thầm.
Không ngờ tới, không ngờ tới, không cần nàng châm ngòi, hai bên vừa gặp mặt đã cãi vã.
Bất quá làm chủ nhân, Lâu phu nhân vẫn là nhíu mày lo lắng khuyên nhủ: "Đúng vậy, Thiệu phu nhân, lời không thể nói lung tung. Ngươi biết đây là ai không? Vị này chính là Dư Thông phán phu nhân ở phủ thành, nói thế nào cũng là quan lại nhân gia, ngươi làm mất thể diện Dư phu nhân như vậy, không sợ nhà ngươi đại nhân nói ngươi không hiểu chuyện sao?"
Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây bừng tỉnh đại ngộ, thì ra đây là Thông phán phu nhân.
Thông phán là quan lục phẩm, lại làm việc bên cạnh Tri phủ đại nhân. Không chỉ có chức vị cao hơn Huyện lệnh thất phẩm, thậm chí còn là người lãnh đạo trực tiếp của Thiệu đại nhân.
Thiệu phu nhân làm mất mặt Dư phu nhân trước mặt nhiều người như vậy, chẳng lẽ không sợ Thông phán đại nhân quay đầu lại cho Thiệu đại nhân nếm mùi đau khổ sao? Đúng là quá không hiểu chuyện.
Thứ 2988 Chương Nhà ta quận chúa không phải ai cũng có thể bắt nạt
La Hàm cũng được Lâu phu nhân nhắc nhở, lúc này cười lạnh nói: "Không sai, Thiệu phu nhân, ngươi thật to gan, chỉ là một cái thất phẩm Huyện lệnh phu nhân, nhìn thấy tỷ tỷ ta chẳng những không hành lễ vấn an, còn ở đây ăn nói bừa bãi nói xấu hai tỷ muội chúng ta, càng không xem tỷ phu của ta ra gì, không trên không dưới, không phân tôn ti như vậy, quay đầu chúng ta nhất định phải hỏi Thiệu đại nhân, quy củ nhà bọn hắn rốt cuộc là thế nào."
La Tương gặp nàng mở miệng ngậm miệng liền lấy danh nghĩa vợ chồng mình làm việc, trong lòng có chút không cao hứng. Nhưng vẫn không ngăn cản, dù sao lần trước, Cố Vân Đông đã ném thẳng đế giày lên mặt mình, khẩu khí này, nàng đến giờ vẫn chưa nuốt xuống được.
Trước đó nàng muốn báo thù nhưng vì không tìm thấy người nên đành thôi, nhưng bây giờ lại khác, trượng phu của người này là thuộc hạ của tướng công mình, đây thật là ông trời cũng đang giúp nàng.
Vừa hay, nợ cũ nợ mới tính toán rõ ràng một thể.
Nhưng Phạm phu nhân bên cạnh bọn họ lại nghe được trong lòng gấp gáp, Lâu phu nhân càng thêm một mặt lo lắng khuyên nhủ: "Thiệu phu nhân, ngươi mau chóng nhận lỗi với La Nhị cô nương, lần sau đừng nói những lời khiến người ta hiểu lầm. La Nhị cô nương là người hào phóng, chỉ cần ngươi nói lời xin lỗi, nàng chắc chắn sẽ không so đo với ngươi, coi như cho ta chút thể diện, lần này cứ cho qua đi?"
"Nhận lỗi? Xin lỗi?" Cố Vân Đông quay đầu, xác nhận lại một lần.
La Hàm tranh thủ thời gian nói thêm một câu: "Chỉ xin lỗi như vậy không được, vừa rồi ngươi ở trước mặt nhiều người như vậy nói xấu thanh danh của ta. Ngươi phải biết, thanh danh đối với nữ tử mà nói là vô cùng quan trọng. Ngươi phải quỳ xuống dập đầu với ta ba cái, cũng để cho tất cả mọi người nhìn xem, La gia cô nương không dễ bị nói xấu như vậy, sau này phải cẩn thận lời nói và việc làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận