Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian

Chương 559

"Ha ha ha ha, ngươi thôi đi, cái bụng của ngươi ấy hả, giữa trưa ăn nhiều như vậy rồi, tối đến còn có thể nuốt trọn một con trâu ấy chứ."
"Đông gia, ta giờ đã thèm đến chảy cả nước miếng rồi."
"Chúng ta chắc chắn không đi, quét dọn xong xuôi tác phường, chúng ta sẽ đi mượn bàn ghế ngay, đảm bảo để mọi người đều có chỗ ngồi đàng hoàng."
Ứng Vân Đông có thể cảm nhận được sự hưng phấn của mọi người, ngay cả Ứng Đại Giang cũng bị bầu không khí nhiệt tình này lây lan theo.
Hắn cũng không nhịn được mà nói một câu, "Buổi tối còn có phát đồ tết nữa!!"
Ứng Vân Đông yếu ớt nghiêng đầu sang nhìn lão cha nhà mình, Ứng Đại Giang lập tức sờ lên mũi, ho nhẹ một tiếng nói, "Cái này, nhất thời không nhịn được, ta chỉ là muốn làm mọi người cao hứng hơn một chút thôi."
Quả nhiên, câu nói kia của hắn vừa dứt, tác phường liền bùng nổ. Có mấy tiểu hỏa trẻ tuổi hơn còn không nhịn được nhảy cẫng lên, "A a a a a, ta mong chờ hàng tết cả một năm rồi a."
Ứng Vân Đông, ......"Lúc phát tiền công cũng không thấy các ngươi cao hứng đến mức này.
Nàng lắc đầu, nghĩ đến buổi tối còn có kinh hỉ nữa, chỉ mong các ngươi đừng quá k·ích đ·ộng là được.
Nói đến đó cũng hòm hòm rồi, Ứng Vân Đông lúc này mới cùng Ứng Đại Giang cùng nhau rời đi.
Bọn hắn vừa đi, tác phường bên trong nháy mắt liền trở nên vui vẻ, tất cả mọi người xúm lại một chỗ, líu ríu thảo luận.
Đồng An bất đắc dĩ, đi tới nói, "Còn không mau đi làm việc đi? Sớm hoàn thành công việc, bữa tối cũng có thể được ăn sớm hơn một chút."
Mọi người trong nháy mắt giải tán ngay lập tức, hiện tại bọn hắn hừng hực khí thế, toàn thân đều hăng hái, hiệu suất làm việc so với trước kia còn nhanh gần gấp đôi.
Còn chưa đến giữa trưa, công việc trong tác phường đã hoàn thành.
Đám người lại hò nhau bắt đầu quét dọn vệ sinh, nam nhân xách thùng đến bờ sông múc nước, lui tới mấy lượt, đem toàn bộ tác phường giặt rửa sạch bong không một hạt bụi, ngay cả sàn nhà cũng sạch sẽ.
Có thôn dân thấy bọn họ cao hứng như vậy, nhịn không được kéo người lại hỏi han.
Biết được buổi tối bọn hắn còn có liên hoan, lập tức hóa thành chanh tinh, trong lòng chua xót vô cùng.
**Chương 946: Bọn hắn đều tới** Cái này, tin tức tác phường Ứng gia không chỉ phát đồ tết mà còn có tin tức buổi tối ăn tiệc cũng được lan truyền.
Rất nhiều người cắn khăn tay rưng rưng, ở ngoài tác phường ngó nghiêng, rất muốn cùng đi vào xem thử.
Đợi tác phường vệ sinh quét dọn không sai biệt lắm, đám người lại thấy những người làm trong tác phường hớn hở khiêng bàn, chuyển ghế. Dáng vẻ vênh váo tự đắc, ngẩng đầu ưỡn ngực kia, khiến người ta ghen tị đến nghiến răng nghiến lợi.
Ứng Vân Đông thuê mấy phụ nhân trong làng, hỗ trợ nấu nướng thu xếp đồ ăn, thịt cá bún miến được mang đến nhà bếp phía sau tác phường Ứng gia, không chút qua loa.
Trong đó bao gồm cả mẹ chồng Chu thị và ba nàng dâu, vừa vặn Trần Lương một nhà đều có thể ăn uống xong xuôi tại đây.
Làm thôn trưởng, Ứng Vân Đông khẳng định là muốn đi mời hắn, lại thêm Trần Tiến Mới, Trần Tiến Bảo đều làm ở tác phường nhà mình, Trâu Đản đã sớm được Vân Sách mời đi theo, tính ra, Trần gia liền chỉ còn lại Chu thị ba người, dứt khoát mời cả ba người đến là tốt nhất.
Còn có Hoa Lan, cũng mời đi theo.
Về phần những người khác, không cho mang theo người thân, chủ yếu là vào thời này, nếu nói đến gia thuộc, thật sự không phải là một hai người, mà là một đám, hai bầy. Nếu cho phép mang người nhà, vậy thì cơ hồ toàn bộ làng đều phải tới.
Cái này còn chưa hết, còn có thôn bên cạnh, nơi ở đâu chứa hết, tác phường không thể nào chiêu đãi được.
Bữa tối bắt đầu vào giờ Thân, tức là từ bốn giờ chiều.
Vào đông, trời tối sớm, bây giờ cũng không có đèn điện để chiếu sáng, dù cho có đốt không ít ngọn đèn, hiệu quả kia cũng không được tốt lắm.
Đến đầu giờ Thân, thôn dân Vĩnh Phúc thôn kinh ngạc phát hiện lại có một đám người từ cửa thôn tiến vào.
Tập trung nhìn kỹ, người dẫn đầu không phải Triệu Trụ cùng con của hắn sao?
Ứng Vân Đông đã muốn tổ chức tiệc cuối năm, những người bên này tự nhiên đều muốn tập trung đông đủ. Triệu Trụ cùng vợ chồng Thạch gia tuy không làm trong tác phường, nhưng cũng đã giúp nàng quản lý vườn trái cây, còn có những người làm thuê mà bọn hắn tìm, cũng cho đến chung một lượt.
Những người này cộng lại cũng có hơn mười người, bởi vì đã sớm biết trước tin tức, cả đám đều hào hứng cao, có chút không thể chờ đợi được.
Cái tiệc cuối năm này, đúng là nghe thôi cũng chưa từng nghe qua, nhưng không cần bỏ tiền mà vẫn có tiệc ăn, ai mà không vui đến đây chứ?
Bọn hắn đều là những người còn không biết việc có phát hàng năm, dù sao có đồ ăn cũng là không phải đến là không được.
Ứng Vân Đông cảm thấy tất cả mọi người đều là đang giúp Ứng gia làm việc, vậy thì thật tốt khi nhân cơ hội này nhận thức lẫn nhau một chút, tránh cho sau này người nhà gây ra mâu thuẫn, cũng phiền phức.
Một lát sau, Cọc Tử bọn hắn cũng ngồi xe bò trở về.
Không chỉ là bọn hắn, còn có Khương Bảo và lão đại phu.
Thiệu Thanh Xuyên không có ở đây, Ứng Vân Đông cũng phải hỗ trợ chiếu cố tốt cho hắn người, phải không?
Về phần đám hỏa kế chưởng quỹ ở phủ thành, thật sự quá xa, cũng không có cách nào, nhưng Ứng Vân Đông đã chuẩn bị sẵn những bao lì xì lớn cho những người này, đợi năm sau sẽ phân phát cho bọn hắn.
Người trong thôn nhìn xem bọn hắn từng đợt từng đợt hướng tác phường Ứng gia đi, đã ghen tị không còn cách nào khác.
Dù sao có không ít người vây quanh bên ngoài tác phường, liều mạng thăm dò hướng vào bên trong nhìn, nhất là một số tiểu hài tử.
Ứng Vân Đông thấy bàn ghế đã bày biện xong, liền cho người mang không ít hạt dưa, đậu phộng để mọi người ăn trước. Có tiểu hài chạy vào, nàng cũng cho người nắm. Mắt thấy hài tử càng ngày càng nhiều, sợ bọn chúng xô đẩy xảy ra chuyện, nàng dứt khoát trực tiếp mang một túi vải cho Vân Sách và Nguyên Trí, để bọn hắn mang theo phát cho đám trẻ một nắm.
Cái không khí nhiệt náo này, so với năm ngoái còn muốn huyên náo hơn.
Rốt cục, thời khắc mọi người mong chờ tiệc cuối năm cũng đã đến, mười lăm bàn người, toàn bộ đều ngồi nghiêm chỉnh.
Đồ ăn còn chưa dọn lên, Ứng Vân Đông đi đến phía trước bắt đầu nói chuyện.
**Chương 947: Ứng Vân Đông phát biểu** "Đầu tiên, ở đây muốn cảm tạ mọi người, một năm qua đã đồng tâm hiệp lực, cần cù chăm chỉ lao động. Trong thời gian này cũng đã phát sinh qua rất nhiều sự tình, phủ thành gầy dựng, tồn kho báo nguy, là mọi người đã tăng ca làm việc để hoàn thành. Đồng quản sự gặp chuyện, hôn mê bất tỉnh, cũng là mọi người đâu vào đấy, mỗi người quản lí chức vụ của mình, thủ vững trên vị trí của mình."
Ứng Vân Đông cũng không nghĩ tới, có một ngày sẽ đứng ở trước mặt mọi người như một người lãnh đạo mà nói những lời...... cảm tính này.
Nhưng những người này, đã thực sự mang đến cho nàng rất nhiều cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận